Hôm sau, khi một vòng mặt trời dâng lên chậm rãi từ phía chân trời, những tia nắng ban mai đầu tiên rơi vãi xuống đại địa thì màn sương mù tràn ngập khắp nơi trong Nguyên Trì cũng biến mất từng chút một.
Keng! Keng!
Cùng lúc đó, một hồi chuông to rõ cũng vang vọng khắp thiên địa, quanh quẩn tại mỗi một nơi của Nguyên Trì.
Khi tiếng chuông này vang lên, tựa như là nó mang theo công năng kích hoạt toàn bộ Nguyên Trì, trong lúc nhất thời có vô số những đạo quanh ảnh phá không mà ra, trùng trùng điệp điệp bay về phía bên ngoài của Nguyên Trì.
Đây đều là những đệ tử tiến vào tìm kiếm Long Nguyên Tủy ở trong Nguyên Trì kia. Đến bây giờ thì thời gian mười ngày đã qua, thế là cả đám đều vội vàng đi ra ngoài Nguyên Trì, chờ mong được hưởng thụ nghi thức Nguyên Tủy tẩy lễ phía trước.
Dù sao vất vả suốt mấy ngày trời cũng chỉ là để được hưởng thụ giây phút này.
Nơi thạch đình, Chu Nguyên cũng chậm rãi tỉnh lại từ trong trạng thái nhập định. Sau đó hắn liếc mắt nhìn về phía hai bóng hình xinh đẹp đang nằm gục xuống ở trên bàn đá ở bên cạnh. Chỉ thấy mái tóc đen dài của hai người đều rủ xuống bờ vai, từng cơn gió nhẹ của buổi sớm mai thổi qua quần áo khiến cho dáng người tinh tế động lòng người của hai nàng đều như ẩn như hiện.
Gương mặt lúc ngủ của hai nàng cũng trở nên ôn hòa rất nhiều. Bởi vì đêm qua hai người uống quá nhiều rượu, thế nên sắc mặt bây giờ vẫn còn vương từng sợi đỏ ửng, không còn sự lạnh lùng của thường ngày, trái lại lại lộ ra cực kỳ đáng yêu.
Thế nhưng ngay tại lúc mà Chu Nguyên còn đang tràn đầy hăng hái ngắm nhìn nét trẻ con trên khuôn mặt hai người thì Lý Khanh Thiền lại chợt mở ra hai mắt. Mờ mịt một lúc, Lý Khanh Thiền vội vàng ngồi thẳng thân thể, gương mặt xinh đẹp cũng khôi phục sự lạnh lùng thường ngày. Nàng quay đầu trừng Chu Nguyên một chút.
-Ha ha, sư tỷ tỉnh rồi?! -Chu Nguyên cười cười, nói:
-Thật ra lúc không cố tỏ vẻ lạnh lùng thì trông sư tỷ cực kỳ đáng yêu!
Trên gương mặt xinh đẹp vừa mới khôi phục vẻ lạnh lùng như băng của Lý Khanh Thiền lập tức nổi lên một rặng mây đỏ ửng. Nàng hung hăng nhìn Chu Nguyên một chút, nói:
-Nếu dám đem chuyện này truyền ra bên ngoài thì ta liền giết ngươi!
Chu Nguyên cười bất đắc dĩ. Làm sao cứ có cảm giác câu nói này của Lý Khanh Thiền như ám chỉ là ngày hôm qua Chu Nguyên hắn đã làm chuyện gì không tốt thế nhỉ?
Lý Khanh Thiền bình phục lại tâm tình, lại nhìn Yêu Yêu một chút với vẻ căm tức. Hôm qua cũng không biết bị ma ám hay là thế nào, chỉ mới bị cô ta kích một câu thì chính mình đã mất đi sự tỉnh táo của thường ngày, lao vào muốn phân cao thấp cùng với Yêu Yêu.
Loại sự việc thức suốt đêm uống rượu như thế này quả thực là lịch sử đen trong cuộc đời của Lý Khanh Thiền.
Thực ra Chu Nguyên cũng khá hiểu rõ tình hình hôm qua. Chủ yếu là bởi vì tính tình của hai cô nàng đều lạnh lùng kiêu ngạo quen rồi, không chỉ vì dung nhan khí chất đều cực kỳ xuất chúng mà chính tính cách của hai người đều háo thắng kiêu ngạo. Thế nên ai cũng không muốn phải thua kém đối phương một chút nào, dù cho có ở phương diện nào đi chăng nữa. Mà Yêu Yêu cũng vì hiểu rõ điều này nên cứ mỗi lần nói kích vài câu là Lý Khanh Thiền lại y như rằng bị lừa vào tròng.
-Đợi chút nữa hai người các ngươi tự đi Nguyên Trì trước đi. -Lý Khanh Thiền vươn người đứng dậy, lại ngửi thấy toàn thân mình dính đầy mùi rượu, thế là chân mày không nhịn được cau lại, dự định trở về tắm rửa một phen rồi mới đi.
Ngay tại lúc nàng vừa bước chân ra khỏi thạch đình, Lý Khanh Thiền lại đột nhiên ngừng lại, quay người nhìn Chu Nguyên một lúc, vẻ mặt cũng không còn sự lạnh lùng như lúc trước, nói:
-Lần này...cảm ơn ngươi!
Lý Khanh Thiền cảm ơn là vì viên Long Nguyên Tủy của con Thủy Thú với kích thước hơn ngàn trượng đầu tiên kia. Nếu như không phải có sự trợ giúp của Chu Nguyên thì chỉ sợ trong lần tranh đấu này, cả nàng cùng với Khổng Thánh sẽ đều hai tay trống trơn, hai bên đều không có chút thu hoạch nào.
-Chỉ là có qua có lại mà thôi. Nếu như không có sự trợ giúp của sư tỷ thì sợ là ta cũng sẽ không đoạt được một viên Long Nguyên Tủy của một con Thủy Thú ngàn trượng khác đâu. -Chu Nguyên cười nói.
Lý Khanh Thiền cũng hiểu đây chỉ là câu nói khách sáo của Chu Nguyên. Bởi vì dù cho không có sự giúp đỡ của nàng thì Chu Nguyên cũng có thời dựa vào sự trợ giúp của Yêu Yêu để săn giết thành công con Thủy Thú với kích thước hơn ngàn trượng kia.
Cho đến bây giờ, trải qua mấy ngày tiếp xúc, sự hiểu lầm cũng như thành kiếm sản sinh ra lúc ban đầu đối với Chu Nguyên của Lý Khanh Thiền cũng vơi bớt đi rất nhiều. Bây giờ bình tĩnh mà xem xét lại thì cũng có thể phát hiện được sự bất phàm của Chu Nguyên.
-Cậu cũng không cần phải tự coi nhẹ mình. Đừng quên cậu mới chỉ là một người đệ tử đai vàng mà thôi, thế mà trong lần đầu tiên khi tiến vào Nguyên Trì lại có thể thu thập được số lượng lớn Long Nguyên Tủy đủ để tiến hành nghi thức tẩy lễ có đẳng cấp Bát Long. Trong số các đời đệ tử của Thương Huyền tông thì ta còn chưa nghe nói tới ai có thể có đạt được thành tích cao tới nhường ấy.
Đôi mắt xinh đẹp của Lý Khanh Thiền chăm chú nhìn Chu Nguyên, đôi môi đỏ hé mở nói:
-Chí ít, dù là người được mệnh danh là thiên tài hiếm có như Sở Thanh, hắn cũng phải chờ tới lúc được công nhận là Thánh Tử rồi mới có cơ hội đạt được tẩy lễ đẳng cấp Bát Long. Chỉ riêng điểm này thì cậu đã vượt xa hắn ta rất nhiều rồi.
Nói xong, Lý Khanh Thiền liền quay người trực tiếp rời đi.
Chu Nguyên vô cùng kinh ngạc, đưa mắt nhìn theo bóng hình xinh xắn đang dần đi xa ấy. Hắn cũng không ngờ rằng một người có tính cách lạnh lùng như băng như Lý Khanh Thiền mà lại có thể nói ra những lời an ủi cổ vũ như vậy.
-Xem ra cô nàng rất là coi trọng cậu đấy nha, lại còn đem cậu so sánh với Sở Thanh nữa cơ mà!
Ngay tại lúc mà Chu Nguyên vẫn còn đang sửng sốt kinh ngạc thì chợt có một âm thanh lười biếng vang lên ở sau lưng. Hắn quay đầu nhìn lại thì chỉ thấy Yêu Yêu đang vặn eo bẻ cổ, sau đó một tay chống má nhìn qua Chu Nguyên với vẻ trêu chọc.
Chu Nguyên cười một tiếng với vẻ bất đắc dĩ,nói:
-Cái thành tích này cũng đâu có thể nói rõ được điều gì đâu.
Sở dĩ mà Chu Nguyên có thể hưởng thụ được tẩy lễ ở cấp độ Bát Long trong lần thứ nhất tiến vào Nguyên Trì cũng là bởi vì sự đặc thù của Thông Thiên Huyền Mãng Khí cùng với sự trợ giúp cực kỳ to lớn của Yêu Yêu cùng Lý Khanh Thiền. Là một người có sự tự nhận biết mình, đương nhiên là Chu Nguyên sẽ không cậy vào đó mà tự cao tự đại, cảm thấy thực lực bây giờ của bản thân có thể sánh ngang với những Thánh Tử kia của Thương Huyền tông.
-Ừm, không đến nỗi vừa mới được mỹ nữ khen ngợi thì đã đầu óc cháy hỏng, coi như cậu cũng biết năng lực của mình là ở mức độ nào đấy!
Yêu Yêu gật đầu hài lòng, sau đó vươn người đứng dậy, bế lên Thôn Thôn và nói:
-Chúng ta cũng xuất phát đi thôi!
Chu Nguyên nhẹ gật đầu, dưới chân lập tức hiện lên một đám mây Nguyên khí màu vàng óng, sau đó chở hai người bay lên không trung, nhanh chóng bay về phương hướng cửa ra của Nguyên Trì.
Trong lòng Chu Nguyên cũng dâng trào lên sự mong đợi nồng đậm đối với nghi thức tẩy lễ đang sắp sửa diễn ra.