Tại nơi biên giới của Nguyên Trì đã có vô số người tụ tập về đây, người đông nghìn nghịt, cực kỳ huyên náo.
Đa phần các đệ tử đều đang tính toán xem lần thu hoạch này của mình sẽ có thể hưởng thụ nghi thức tẩy lễ ở cấp độ nào. Có người trên mặt lộ ra nụ cười vui vẻ, cũng có người thất vọng thở dài.
Một luồng Nguyên khí màu vàng óng lao vụt mà qua, cuối cùng hạ xuống lên trên đỉnh một ngọn núi. Thân thể của Chu Nguyên cùng Yêu Yêu cũng cùng nhau bước ra từ trong đám mây Nguyên khí này.
-Ha ha, cuối cùng thì Chu Nguyên sư tệ cũng đã ra rồi! -Khi Chu Nguyên vừa xuất hiện thì hắn liền nghe thấy có âm thanh truyền đến từ đằng trước. Đưa mắt nhìn lại thì chỉ thấy các đệ tử dưới sự dẫn đầu của Chu Thái cùng Trương Diễn cũng đã chờ ở nơi đây từ lâu.
Chu Nguyên thấy thế thì cũng vội vàng ôm quyền chào hỏi.
-Chu Nguyên sư đệ, trong 10 ngày này thì cũng thu hoạch được chứ? -Trên mặt Chu Thái hiện lên vẻ lo lắng.
Chu Nguyên có thể cảm giác được sự quan tâm thật lòng của Chu Thái, lại cảm thấy hơi có chút cho dự, chỉ sợ nếu mình nói thật thì sẽ trở thành hù họa mấy người bọn họ.
Phải biết trong hàng ngũ các đệ tử đời này thì chỉ có một mình Sở Thanh là từng được hưởng thụ nghi thức tẩy lễ ở đẳng cấp Bát Long, hơn nữa đây còn là khi hắn đã trở thành Thánh Tử rồi cơ. Thế mà Chu Nguyên, chỉ là một tên đệ tử đai vàng, trong lần đầu tiên tiến vào Nguyên Trì lại có thể đạt tới thành quả này. Đây quả thực là một chuyện không thể tưởng tượng nổi.
Ngay tại lúc mà Chu Nguyên vẫn còn đang do dự thì Trương Diễn lại mỉm cười, nghiền ngẫm mà nói:
-Nếu Chu Nguyên sư đệ thu hoạch không tốt lắm thì mấy người chúng ta cũng có thể gom góp lại giúp đỡ cho sư đệ một chút.
Mấy người đệ tử còn lại đang đứng ở bên cũng cười nhẹ vài tiếng, dùng ánh mắt trêu tức nhìn về phía Chu Nguyên.
Chu Thái nghe vậy chỉ có chút không vui, quay đầu trừng mấy người kia một chút, sau đó lại mở miệng an ủi Chu Nguyên:
-Dù sao đây cũng là lần đầu tiên mà sư đệ được tiến vào Nguyên Trì, thu hoạch không tốt cũng là chuyện thường. Ngay như chúng ta đây, hồi mới vào Nguyên Trì lần đầu thì cũng đều là chẳng hiểu ra sao, thu hoạch cũng chẳng ra gì.
Chu Nguyên cười gật gật đầu, chẳng thèm để ý tới vẻ trêu tức của đám người Trương Diễn. Bởi vì đợi đến khi tẩy lễ bắt đầu thì bọn họ sẽ chẳng thể cười nổi nữa đâu.
Đứng tại cách đám người Chu Nguyên không xa là nhất mạch của Lữ sư, chính là nhóm người Lữ Yên.
Lữ Yên cũng phát hiện thái độ khác thường của nhóm người Chu Thái, con mắt của cô ta nhìn lướt qua Chu Nguyên, khẽ hừ một tiếng. Nhìn bộ dạng do do dự dự kia của Chu Nguyên thì hiển nhiên là hắn chẳng có thu hoạch gì tốt ở trong lần tiến vào Nguyên Trì này.
-Hừ, trước đó thì tên Chu Thái kia còn nói năng hùng hồn rằng trong tương lai thì tên Chu Nguyên này sẽ có cơ hội được hưởng thụ nghi thức tẩy lễ đẳng cấp Bát Long, sánh ngang hàng cùng với Sở Thanh sư huynh... Đúng là một đám không biết trời cao đất rộng.
Đôi môi đỏ của Lữ Yên nhếch lên. Chẳng lẽ Chu Thái thật sự coi là chỉ cần là người đứng đầu trong đại điển tuyển chọn đệ tử tiến vào nội môn thì sẽ đều có thiên phú như Sở Thanh sư huynh hay sao?
-Ha ha, sư tỷ không cần phải tức giận. Bây giờ thì tên Chu Nguyên kia cũng đã được thử một lần tiến vào Nguyên Trì rồi, hiển nhiên là cũng đủ để hiểu được nghi thức tẩy lễ ở đẳng cấp Bát Long là đại biểu cho điều gì. Thế nên ngày sau cũng sẽ tự thân biết được chênh lệch giữa bản thân và Sở Thanh sư huynh là lớn đến nhường nào. -Một người đệ tử đứng bên cạnh Lữ Yên cười phụ họa.
Lữ Yên gật gật đầu, thu hồi lại ánh mắt trên người Chu Nguyên, lại không thèm để ý nhiều thêm nữa.
Theo thời gian trôi qua thì càng ngày càng có nhiều đệ tử đi ra từ bên trong Nguyên Trì.
Cùng lúc đó cũng có vô số các đệ tử không có tư cách tiến vào Nguyên Trì tụ tập về đây. Dù sao nghi thức Nguyên Tủy tẩy lễ cũng là một nghi thức cực kỳ long trọng, là ai thì cũng muốn được tham dự để mở mang tầm mắt.
Thế là, tại dưới bầu không khí rầm rộ này, mặt trời vẫn dần dần lên cao từng chút một.
Keng!
Ngây khi một tiếng chuông ngân to rõ vang lên thì chỉ thấy có một đám mây Nguyên khí bay lên giữa không trung, đứng ở phía trên là một người phụ nữ xinh đẹp. Nhìn kỹ lại thì đây chính là Miêu trưởng lão, một vị trưởng lão của Tuyết Liên phong, cũng là người đang làm nhiệm vụ trông coi ở Nguyên Trì trong khoảng thời gian này.
Nàng đứng lơ lửng ở trên không trung phía trên tòa tế đàn khổng lồ bao phủ Nguyên Trì kia, quét mắt nhìn xung quanh, sau đó sử dụng nguyên khí phát ra tiếng nói truyền vào trong tai của mỗi người đệ tử đang có mặt nơi đây:
-Thời hạn 10 ngày đã đến, Nguyên Trì đóng lại!
-Nghi thức tẩy lễ bắt đầu!
Ngay khi giọng nói của nàng vừa kết thúc thì phảng phất như là toàn bộ thiên địa đều trở nên sôi trào.
Trên không trung phía trên của Nguyên Trì, một tòa tế đàn cực kỳ to lớn đang bay lơ lửng. Ở phía trên của tòa tế đàn này là từng cây cột đá đứng sừng sững, bên trên cột đá được khắc đầy đường vân cổ xưa mà huyền bí, chúng tổ hợp lại và tản ra một loại khí tức mênh mông sâu xa.
Mà lúc này, vị Miêu trưởng lão kia cũng đang đứng ở bên trên tế đàn. Bởi vì khoảng thời gian này, Miêu trưởng lão là người nhận trách nhiệm quản lý Nguyên Trì, thế nên cũng đồng thời là người chủ trì lần nghi thức Nguyên Tủy tẩy lễ này. Ngoài Miêu trưởng lão ra thì còn có một số chấp sự trong tông môn có nhiệm vụ duy trì trật tự đang đứng ở đây.
Mà các đệ tử thì đang đứng ở trên từng ngọn núi xung quanh Nguyên Trì, ánh mắt ai nấy đều sáng rực nhìn về phía tế đàn ở đằng xa, mặt mũi cũng tràn đầy vẻ kích động.
Mặc dù ai nấy cũng háo hức mong chờ, nhưng quy củ của Nguyên Tủy tẩy lễ là đệ tử có đẳng cấp càng cao thì sẽ được hưởng thụ nghi thức càng ở phía trước. Thế nên những người có đẳng cấp thấp hơn cũng chỉ đầy xếp ở phía sau.
Thế nên ngay sau khi tiếng chuông vừa kết thúc thì chỉ có một bóng người xinh đẹp đạp trên nguyên chí bay lên không trung, cuối cùng hạ xuống vị trí trung ương nhất của một cột đá to lớn trên đài tu luyện dưới ánh mắt hâm mộ của vô số người.
-Là sư tỷ Lý Khanh Thiền!
Hôm nay Lý Khanh Thiền mặc bộ váy dài màu trắng, theo gió bồng bềnh, chiếc váy ôm sát người phác họa ra dáng người tinh tế linh lung cùng đường cong hoàn mỹ của chủ nhân. Mái tóc đen không bị trói buộc thả xõa xuống vai khiến cho khí chất của nàng càng trở nên xuất trần thoát tục, khiến cho khi người ta nhìn vào cũng không nhịn được trầm mê trong đó.
Chỉ là gương mặt xinh đẹp tuyệt mỹ kia của nàng vẫn lạnh lùng như cũ, chẳng khác gì một vị Nữ Thần Băng Giá khiến cho người khác không dám tới gần.
Thế nhưng điều này cũng không khiến cho số lượng người hâm mộ nàng trở nên ít đi. Khi Lý Khanh Thiền vừa mới xuất hiện thì ánh mắt của vô số những đệ tử nam ở xung quanh đều trở nên nóng bỏng, trên khuôn mặt mỗi người đều khó có thể che giấu được vẻ đắm đuối mê say.
Chu Nguyên nghe thấy những tiếng ca tục đầy khắp núi đồi thì không nhịn được giật nhẹ khóe miệng. Tưởng tượng nếu như những người này nhìn thấy bộ dạng cầm vò rượu tu ừng ực ngày hôm qua của Lý Khanh Thiền thì không biết hình tượng nữ thần trong lòng họ có sụp đổ hay không?
Mà Lý Khanh Thiền,với tà váy dài màu trắng bồng bềnh theo gió, khi đứng ở trên cột đá lại chẳng coi những ánh mắt nóng bỏng xung quanh vào đâu, chỉ quay đầu tìm kiếm bốn phía, cuối cùng như có như không nhìn về phía một phương hướng bên trên ngọn núi.
Nơi đây chính là vị trí mà Chu Nguyên cùng Yêu Yêu đang đứng.
-Khanh Thiền, chuẩn bị đi. -Miêu trưởng lão nói với Lý Khanh Thiền, giọng nói cực kỳ ôn hòa.
Lý Khanh Thiền vâng lời, ngồi xếp bằng xuống.
Nàng vung lên cánh tay nhỏ, thế là vô số viên Long Nguyên Tủy liền bay ra từ trong túi Càn Khôn bên hông của nàng, trôi nổi lơ lửng quanh vị trí mà Lý Khanh Thiền đang ngồi với số lượng hàng trăm hàng ngàn viên, cảnh tượng này rất có lực trùng kích vào thị giác người xem.
Rất nhiều đệ tử đều nhìn về phía đống Long Nguyên Tủy này với sự thèm muốn khát khao. Nhiều viên Long Nguyên Tủy như vậy cũng đủ để đạt tới nghi thức tẩy lễ đẳng cấp Thất Long.
Nghi lễ ở loại đẳng cấp cao thế này cũng đã không phải thứ mà những đệ tử bình thường có thể hưởng thụ được nữa.
Ầm ầm!
Nguyên khí quanh thân Lý Khanh Thiền đột nhiên chấn động mạnh một cái, chỉ gặp vô số những viên Long Nguyên Tinh với kích thước không đồng đều đang bay quanh nàng cũng bị chấn vỡ thành mảnh vụn, chất lỏng của Long Nguyên Tủy được chứa đựng ở bên trong cũng rơi xuống, không ngừng nhỏ giọt ở trên cột đá.
Sau khi rơi vào mặt đá thì những giọt Long Nguyên Tủy này sẽ chảy vào những đường vân cổ xưa kia, thuận theo chúng và lan tràn xuống dưới.
Chỉ một lát sau, tất cả mọi người đều nhìn thấy cây cột đá nơi Lý Khanh Thiền đang ngồi bắt đầu toả ra ánh sáng chói lọi khác hẳn với màu sắc xám trắng lúc bình thường. Cùng lúc đó, nguyên khí trong thiên điện cũng bị hấp dẫn hội tụ vào bên trong cột đá ấy.
Rống!
Từng chùm hào quang sáng chói liên tục bắn ra từ trong cột đá, thỉnh thoảng còn nghe thấy ở đó vang vọng lên cả những tiếng rồng ngâm.
Hiện tượng như vậy kéo dài trong khoảng thời gian ước chừng nửa nén hương. Cuối cùng đến khi ánh sáng ở trên cột đá đã đạt tới mức độ đỉnh cao, tất cả mọi người đều nhìn thấy có từng cái ảnh ảo hình rồng xuất hiện, bay lên giữa không trung, xoay tròn quanh thân Lý Khanh Thiền.