Hoàn toàn chính xác là biểu hiện lần này của Chu Nguyên làm cho người ta rất kinh diễm. Nhưng nếu như nói chỉ bằng biểu hiện lần này mà đã nhận định thành tựu trong tương lai của hắn có thể so sánh với Sở Thanh sư huynh thì vẫn là vô cùng khuyếch đại rồi. Dù sao Sở Thanh sư huynh là người kinh tài tuyệt diễm bực nào, toàn bộ đệ tử trong thế hệ này của Thương Huyền Tông đều tin phục Sở Thanh sư huynh đến cực điểm. Hiển nhiên là bằng chút thành tích này mà Chu Nguyên đã muốn so sánh với Sở Thanh sư huynh là chuyện không thể nào.
Không để ý tới những lời bàn tán xôn xao ở xung quanh, thần sắc trên mặt Chu Nguyên vẫn cực kỳ bình tĩnh, cũng không có bởi vì Miêu trưởng lão khen ngợi mà quá mừng rỡ. Hắn chỉ lại ôm quyền chào hỏi Miêu trưởng lão thêm một lần nữa rồi nhanh chóng đi xuống tế đàn, lướt về chỗ ngọn núi lúc đến kia.
Sau khi Chu Nguyên lui ra, tất cả mọi người biết được lần Nguyên tủy tẩy lễ này đã kết thúc.
Ở trên một ngọn núi xa xa, Lý Khanh Thiền nhìn qua Chu Nguyên đang đi xuống tế đàn, đôi mắt dễ thương có chút ba động, đôi môi khẽ bỗng nhúc nhích, lẩm bẩm:
- Thành tựu tương lai có thể so sánh với Sở Thanh sao?
- Mặc dù ta vẫn còn hơi chút hoài nghi với chuyện này nhưng Chu Nguyên à, ta ngược lại hi vọng ngươi thực sự có thiên phú như vậy. Nếu được như thế, Thương Huyền Tông này sẽ không còn quá tịch mịch như trước rồi.
- Tương lai hãy để ta nhìn xem, ngươi đến tột cùng thật sự là Tiềm Long rời vực, bay thẳng lên chín tầng trời, hay là ảm đạm vô quang rồi quy về bình thường.
Con ngươi của Lý Khanh Thiền theo thời gian trôi qua mà dần bình phục. Khuôn mặt tuyệt mỹ cũng khôi phục vẻ lãnh đạm. Sau đó, nàng xoay người, chân ngọc đạp trên một đạo nguyên khí, nhanh chóng bay về phía chân trời, làm cho cái kia rất nhiều người hâm mộ nhìn qua bóng hình xinh đẹp của nàng đi xa mà buồn vô cớ thở dài.
Theo Lý Khanh Thiền rời đi, Khổng Thánh, Diệp Ca cũng không có dừng lại, trực tiếp rời đi. Nhưng trước khi rời đi, ánh mắt của bọn họ hiển nhiên đều nhìn thoáng qua Chu Nguyên một lúc.
Đệ tử ở khắp núi cũng đều bắt đầu tán đi.
Lữ Yên cũng nhìn thoáng qua chỗ Chu Nguyên, sau đó cặp môi đỏ mọng hếch lên, âm thầm nói:
- Chu Nguyên, trong lần Nguyên tủy tẩy lễ này, ngươi làm ra náo động cũng không thể tính được cái gì. Trận thi đấu đoạt động phủ giữa một mạch của các ngươi cùng một mạch của Lục Hồng trưởng lão đã sắp bắt đầu rồi. Đến lúc đó, nếu như ngươi lên sân khấu lại không có biểu hiện tốt thì chỉ sợ lời khen mà Miêu trưởng lão dành cho ngươi ngày hôm nay ngược lại sẽ làm cho ngươi mất hết thể diện.
Nụ cười xinh đẹp trên mặt Lữ Yên nhìn có chút hả hê, lời khen mà Miêu trưởng lão ngày hôm nay hiển nhiên là sẽ giúp thanh danh của Chu Nguyên tăng lên, đồng thời sẽ để cho càng nhiều người chú ý đến hắn.
Nhưng nếu như biểu hiện của Chu Nguyên không xứng với lời khen này thì có thể nghĩ Chu Nguyên sẽ đưa tới bao nhiêu lời trào phúng.
Nàng phất phất tay rồi mang theo sư huynh đệ quay người rời đi.
- Chu Nguyên sư đệ, chúng ta cũng đi thôi.
Nhìn thấy mọi người đã sắp rời đi hết, Chu Thái cũng nói.
Chu Nguyên cười gật gật đầu. Hắn tự nhiên là đã phát giác ra những ánh mắt chứa đựng rất nhiều cảm xúc kia nhưng hắn không quan tâm, cũng không có bởi vì rất nhiều nghi vấn mà cảm thấy không cam lòng.
Hắn biết rõ dù mình không cam lòng thì cũng không có tác dụng gì. Muốn chính thức được những người này tán thành thì vẫn cần thực lực của bản thân, mà không phải là lời bình phẩm bất luận kẻ nào.
Cho nên, trận thi đấu đoạt động phủ kia, tòa động phủ cấp Tử Nguyên này...
Không phải của hắn thì không được rồi.
Khi chuyện tẩy lễ của Chu Nguyên đạt tới đẳng cấp Bát Long truyền về Thánh Nguyên Phong, không ngoài dự kiến lại đưa tới một phen oanh động, đệ tử của ba mạch đều cảm thấy khó tin.
Dù sao việc này thật sự là không thể tưởng tượng nổi, phải biết thủy thú có thể tích ngàn trượng sẽ có đủ thực lực để so sánh với Thái Sơ cảnh Cửu trọng thiên, mà lấy tu vi của Chu Nguyên, hiển nhiên là khó có khả năng săn giết loại thủy thú này.
Nhưng bất luận bọn họ hoài nghi cùng suy đoán như thế nào thì chuyện tẩy lễ của Chu Nguyên đạt tới đẳng cấp Bát Long cũng là sự thật. Cho nên mặc kệ rất nhiều đệ tử hâm mộ, ghen ghét như thế nào thì cũng đều chỉ có thể đỏ mắt mà nhìn.
Mà khi việc này truyền vào trong tai Thẩm Thái Uyên, vị trưởng lão nghiêm khắc, cổ hủ này cũng không nhịn được mà cảm thấy vui mừng. Hôm sau, trên khóa học lúc sáng sớm, ông còn liên tục tán dương Chu Nguyên, trong ánh mắt khi nhìn về phía Chu Nguyên càng tràn đầy thần sắc tha thiết, chờ đợi.
Hiển nhiên, trong khoảng thời gian này, sau khi Chu Nguyên trở thành môn hạ của mình, Thẩm Thái Uyên cảm nhận được quá nhiều điều vui mừng.
Kỳ thật, lúc trước, khi vừa nhận lấy Chu Nguyên, chính bản thân Thẩm Thái Uyên cũng có chút nửa tin tưởng nửa nghi ngờ. Bởi vì ông cũng vô cùng rõ ràng, không phải tất cả người đứng đầu trong đại điển tuyển chọn đệ tử nội sơn đều là thiên kiêu như Sở Thanh kia.
Nhưng lúc đó, ông cũng không có lựa chọn nào khác, sáu Phong khác của Thương Huyền Tông quá cường thế, trực tiếp đoạt đi những đệ tử có thiên phú cực kỳ xuất sắc, làm cho Thánh Nguyên Phong bọn họ cũng chỉ có thể càng ngày càng xuống dốc, khó có thể hưng thịnh lại.
Hôm nay, cao tầng còn phái Lục Hồng nhảy dù Thánh Nguyên Phong. Nếu để một mạch của Lục Hồng đoạt được vị trí thủ tịch của Thánh Nguyên Phong, vậy tấm mặt mo này của hắn biết giấu đi đâu, ngày sau ở trong Thương Huyền Tông, nghĩ đến cũng khó mà ngóc đầu lên được.
Cho nên, việc Chu Nguyên đến bị Thẩm Thái Uyên coi là cây cỏ cứu mạng cuối cùng.
Nhưng làm cho Thẩm Thái Uyên vui mừng chính là từ sau khi Chu Nguyên tiến vào một mạch của bọn họ, hắn lần lượt vượt quá dự kiến của ông, những chuyện này cũng làm cho sự tin tưởng của ông dành cho Chu Nguyên dần dần bắt đầu tăng lên.
Có lẽ, cũng thật sự là lão tổ phù hộ, làm cho trước khi xuống dốc thì Thánh Nguyên Phong bọn họ cũng nghênh đón một người đệ tử kinh tài tuyệt diễm.
...
- Nghe nói ở bên trong lần Nguyên tủy tẩy lễ gần nhất, Chu Nguyên kia đã phá đặc quyền của Sở Thanh sư huynh, tẩy lễ đạt đến đẳng cấp Bát Long đó.
Hôm nay, Cầu Đạo Điện đến phiên một mạch của Lục Hồng sử dụng, mà Lục Hồng ngồi ngay ngắn chỗ cao, ánh mắt nhàn nhạt nhìn quét xuống, hiển nhiên tin tức truyền khắp Thánh Nguyên Phong cũng đã truyền vào trong tai của hắn.
Ở phía dưới ông ta, đệ tử đứng đầu đúng là Viên Hồng mặt không có biểu tình kia. Thấy ánh mắt của ông ta nhìn đến, hắn gật gật đầu, bình tĩnh nói:
- Đích thật là tẩy lễ đẳng cấp Bát Long, ngày đó ta tận mắt nhìn thấy.
Trong điện, nghe hắn nói vậy, đệ tử khác cũng lập tức bộc phát ra một hồi xì xào bàn tán, trong ánh mắt tràn đầy thần sắc hâm mộ.
- Chu Nguyên này đúng là có chút năng lực.
Lục Hồng sẳng giọng nói, trên khuôn mặt già nua cũng xuất hiện vẻ khó chịu. Ngày đó ông ta chủ động mở miệng mời chào Chu Nguyên lại bị người sau cự tuyệt, cho nên hôm nay ông ta tự nhiên cũng không muốn nhìn thấy Chu Nguyên thuận buồm xuôi gió như thế.
Viên Hồng chậm rãi nói:
- Nhưng lúc trước ta nghe sư huynh đệ của Kiếm Lai Phong âm thầm đồn đãi, tẩy lễ của Chu Nguyên đạt tới đẳng cấp Bát Long có khả năng là do Lý Khanh Thiền sư tỷ tương trợ, bởi vì Chu Tiểu Yêu đã từng ra tay giúp Lý Khanh Thiền sư tỷ đối kháng với Khổng Thánh sư huynh.
Lời vừa nói ra càng tựa như là sấm đánh giữa trời quang, làm cho trong đại điện đột nhiên có tiếng kinh hô truyền ra.
- Lý Khanh Thiền sư tỷ trợ giúp Chu Nguyên được tẩy lễ đẳng cấp Bát Long sao?
Rất nhiều nam đệ tử lộ vẻ khó tin. Ai chẳng biết Lý Khanh Thiền sư tỷ chính là một ngọn núi băng, nàng thủy chung luôn giữ một khoảng cách đối với đệ tử khác phái, không biết bao nhiêu đệ tử ưu tú thầm hâm mộ nàng, nhưng cũng không dám mở miệng nói ra.
Cho nên khi nghe được tẩy lễ đẳng cấp Bát Long của Chu Nguyên có khả năng là nhờ Lý Khanh Thiền tương trợ, bọn họ mới cảm thấy khó có thể tiếp nhận.
Tiểu tử kia có tài đức gì mà lại được Lý Khanh Thiền sư tỷ ưu ái?
Viên Hồng thì là nhìn về phía Lục Hồng, sắc mặt hơi ngưng trọng:
- Chu Nguyên kia không đủ gây sợ, ta ngược lại là quan tâm đến Chu Tiểu Yêu kia.
Nếu như Chu Tiểu Yêu này thật sự có tư cách nhúng tay vào loại tranh đấu ở cấp bậc của Khổng Thánh, Lý Khanh Thiền thì cũng nói rõ thực lực của bản thân nàng tất nhiên cũng cực kỳ khủng bố. Nếu như nàng cũng tham dự vào việc tranh đoạt vị trí thủ tịch của Thánh Nguyên Phong, như vậy mà ngay cả Viên Hồng đều không có nắm chắc.