Lục Hồng nhắm hai mắt lại, nói:
- Chu Tiểu Yêu này hoàn toàn chính xác không đơn giản... Nhưng ngược lại cũng không cần lo lắng về nàng, bởi vì nghiêm khắc mà nói thì nàng cũng không tính là môn hạ của Thẩm Thái Uyên, thậm chí còn không được tính là đệ tử của Thánh Nguyên Phong.
Bạch Mi phong chủ của Linh Văn Phong cực kỳ coi trọng Yêu Yêu, cho nên ba vị trưởng lão của Thánh Nguyên Phong cũng dám thu nàng vào môn hạ, làm cho địa vị tại Thánh Nguyên Phong của Yêu Yêu tương đối đặc biệt.
Nhưng mà cũng chính là bởi vì như thế, Yêu Yêu cũng không có cách nào tham dự vào việc tranh vị trí thủ tịch.
Hơn nữa, từ biểu hiện ở ngày bình thường đến xem, tựa như là nàng cũng không có nửa điểm hứng thú đối với loại tranh đấu này.
Nghe ông ta nói vậy, lúc này, Viên Hồng mới khẽ gật đầu, thần sắc khôi phục bình tĩnh.
Lục Hồng lạnh nhạt nói:
- Còn có mấy ngày nữa thì trận thi đấu đoạt động phủ kia sẽ bắt đầu rồi...
Ánh mắt của hắn xẹt qua đại điện, cuối cùng dừng lại ở ba cái Bồ đoàn màu vàng được xếp phía trước nhất, chuẩn xác là rơi vào trên người ngồi ở vị trí đệ nhất của đệ tử đai vàng là Vệ U Huyền.
Lúc này, Vệ U Huyền mặc một bộ quần áo màu đen, thân hình thon dài, chỉ là trong ánh mắt có ánh sáng lăng lệ, ác liệt nhàn nhạt hiển hiện.
Phát giác được ánh mắt của Lục Hồng, Vệ U Huyền kia khẽ mỉm cười, trong nụ cười có một tia ngạo nghễ, hắn nói khẽ:
- Lục sư xin yên tâm. Chỉ là một lần tẩy lễ mà thôi. Mặc dù tẩy lễ đẳng cấp Bát Long có hiệu quả rất lớn nhưng cũng không thể đủ để làm cho một con dê biến thành sói.
- Tòa động phủ cấp Tử Nguyên này là của chúng ta. Trong một mạch bọn họ, ai dám thò tay vào thì ta sẽ chém hắn.
Trong lời nói hời hợt của hắn lại đều có sự lăng lệ, ác liệt hiển lộ, hiển nhiên là tuyệt đối tự tin đối với thực lực của bản thân mình.
- Ha ha ha. Vệ sư huynh, huynh cũng nên lưu lại cho người ta chút mặt mũi. Đừng thắng quá dễ dàng, dù sao cũng là người của cùng một Phong, thỉnh thoảng gặp mặt.
Có đệ tử ở một bên nịnh nọt cười nói, trong ngôn ngữ của người này đồng dạng là tràn đầy tin tưởng đối với Vệ U Huyền.
Nghe hắn nói vậy, những người khác đều cười to.
Lại không hề có người nào tỏ ra lo lắng đối với trận thi đấu đoạt động phủ diễn ra ở mấy ngày sau, dáng vẻ nghiễm nhiên là như nắm chắc thắng lợi trong tay.
Lục Hồng cũng khẽ gật đầu, khuôn mặt cau cõ cũng hòa hoãn lại, trong lòng âm thầm cười lạnh. Hai ngày này, Thẩm Thái Uyên kia ngược lại là có chút cao hứng quá mức rồi, đúng thật là kẻ có ánh mắt thiển cận, một tiểu tử mới vừa vào nội sơn, may mắn lấy được một lần tẩy lễ đẳng cấp Bát Long mà thôi. Ông ta thực sự cho rằng là tiểu tử Chu Nguyên kia có thể cải biến cái gì sao?
Cũng được, cứ để cho ngươi đắc ý một thời gian, đợi đến trận thi đấu đoạt động phủ kia bắt đầu ta sẽ cho ngươi biết được, so sánh với một mạch tụ tập đầy thiên tài này của ta, một mạch không người của ngươi vẫn nên sớm thành thành thật thật lựa chọn lui về phía sau như Lữ Tùng kia mới tốt, chớ có nhảy ra ngăn trở đường đi của ta.
...
Mà ở lúc toàn bộ Thánh Nguyên Phong đều xôn xao vì lần tẩy lễ đẳng cấp Bát Long kia của Chu Nguyên, thì nhân vật chính của chúng ta lại cũng không có bởi vậy đắc ý quên hình, khắp nơi rêu rao. Vừa về tới Thánh Nguyên Phong, hăn lập tức chui vào trong động phủ của mình, yên tĩnh tiềm tu, tiêu hóa chỗ tốt mà lần tẩy lễ này đẳng cấp Bát Long mang tới.
Bởi vì hắn rất rõ ràng một lần tẩy lễ đẳng cấp Bát Long cũng đại biểu không được cái gì. Lần này xác thực chỉ là nhờ vận khí của hắn tốt, nếu như không có thêm Thôn Thôn cùng Lý Khanh Thiền, chỉ dựa vào thực lực của hắnthì không có cách nào lấy được tẩy lễ đạt tới đẳng cấp Bát Long.
Nhưng hắn cũng sẽ không bởi vậy mà tự coi nhẹ mình, bởi vì trong bất cứ chuyện gì, có thể dựa thế được đồng dạng cũng là một bộ phận của thực lực.
Buông tha ưu thế của bản thân, để tâm vào chuyện vụn vặt, đây không phải là có phách lực mà là ngu xuẩn.
Cho nên, sau khi Nguyên thủy tẩy lễ kia kết thúc, Chu Nguyên lập tức thu liễm tâm tư, đóng cửa bế quan, tiêu hóa chỗ tốt mà bản thân đoạt được. Bởi vì hắn cũng biết được tiếp theo thứ mà hắn cần đối phó chính là trận thi đấu đoạt động phủ diễn ra vào mấy ngày sau.
Trận thi đấu đoạt động phủ này mới chính thức là trận chiến đầu tiên của hắn sau khi đi vào Thánh Nguyên Phong.
Hắn muốn lấy được tòa động phủ cấp Tử Nguyên này để có thể dùng tốc độ nhanh nhất mà trở thành đệ tử đai tím. Hơn nữa, để có tư cách xuất hiện trong trận tranh giành vị trí thủ tịch ở cuối năm thì hắn nhất định phải biểu hiện thật tốt trong trận thi đấu đoạt động phủ này.
Ở chỗ sâu trong động phủ, đang ngồi xếp bằng ở bên cạnh con suối, Chu Nguyên bỗng nhiên mở mắt ra, trong ánh mắt có hào quang bộc phát nhưng theo thời gian trôi qua mà dần thu liễm, nguyên khí bành trướng trong cơ thể cũng đều thu vào khí phủ.
Trải qua mấy ngày tu luyện, Chu Nguyên đã hoàn toàn khống chế được nguyên khí trong cơ thể, không còn hiện tượng nguyên khí tăng vọt mà trở nên phù phiếm.
Hắn cúi đầu, cười nhạt. Bàn tay chậm rãi nắm lại.
Đi vào Thánh Nguyên Phong lâu như vậy, cuối cùng đã có một trận chiến chính thức rồi, hi vọng môn hạ đệ tử của Lục Hồng kia cũng đừng quá kém cỏi, nếu không hắn sẽ rất thất vọng.
Oanh động do lần tẩy lễ đẳng cấp Bát Long kia của Chu Nguyên mang đến chỉ giằng co ở trên Thánh Nguyên Phong được mấy ngày rồi thời gian trôi qua cũng dần biến mất. Mà hiện tại, sự chú ý của tất cả mọi người đều dồn vào trận thi đấu đoạt động phủ tiếp theo, chỗ tranh đấu giữa một mạch của Lục Hồng cùng một mạch của Thẩm Thái Uyên.
Hôm nay, bởi vì đại bộ phận khu vực đều bị phong ấn, cho nên những động phủ tu luyện trên Thánh Nguyên Phong cũng thiếu thốn mà trở thành tài nguyên hiếm có. Cho nên mỗi một động phủ đều sẽ khiến cho rất nhiều đệ tử tranh đoạt kịch liệt.
Lúc này đây, trận thi đấu đoạt động phủ này còn có quan hệ đến quyền sở hữu của một tòa động phủ cấp Tử Nguyên.
Chuyện này không thể nghi ngờ sẽ càng gây chú ý ánh mắt của người ngoài. Dù sao, ngay cả đặt ở trong toàn bộ Thương Huyền Tông, loại động phủ cấp bậc này đều tài nguyên tu luyện có chất lượng tốt. Đối với đệ tử bình thường, thứ này có thể nói chính là thứ cầu mà không được.
Hơn nữa, rất nhiều đệ tử cũng đều minh bạch, lần này hai mạch tranh đấu, động phủ cấp Tử Nguyên chỉ là biểu hiện ở mặt ngoài, ở cấp độ càng sâu, hiển nhiên là mượn trận thi đấu này để tranh đoạt quyền nói chuyện ở bên trong Thánh Nguyên Phong.
Một mạch của Lục Hồng là từ Kiếm Lai Phong nhảy dù đến Thánh Nguyên Phong, hơn nữa còn là lấy tư thái cực kỳ bá đạo, cường thế mà đến. Chỉ trong một thời gian ngắn, bọn họ đã cướp đoạt rất nhiều tài nguyên trong tay hai mạch của Thẩm Thái Uyên, Lữ Tùng, giống như là muốn Thánh Nguyên Phong chỉ có một nhà độc đại.
Đối mặt với sự cường thế hùng hổ dọa người của một mạch Lục Hồng, Lữ Tùng trưởng lão lựa chọn nhượng bộ. Nhưng mà người có tính cách cổ hủ như Thẩm Thái Uyên lại lựa chọn cứng rắn chống lại, hiển nhiên không cam lòng để cho một người từ ngoài đến cướp đoạt quyền lợi của bọn họ.
Bởi vì Thẩm Thái Uyên biết Thánh Nguyên Phong bọn họ nguyên bản đã xuống dốc, nếu như lại để cho Lục Hồng xưng bá thì chỉ sợ một mạch này của bọn họ cũng sẽ nhanh chóng bị người lãng quên đi, về sau muốn tranh thủ tài nguyên tu luyện cho môn hạ đệ tử cũng sẽ càng thêm khó khăn.
Như vậy kết quả cuối cùng không thể nghi ngờ sẽ là môn hạ đệ tử rời đi, mà ông cũng chỉ có thể ẩn lui, trở thành một trưởng lão không có quyền lực ở Thương Huyền Tông.
Trước trận thi đấu đoạt động phủ này, ba mạch của Thánh Nguyên Phong cũng đã tỉ thí rất nhiều lần và kết quả là đa số thắng lợi đều thuộc về một mạch của Lục Hồng. Đây cũng nguyên nhân chủ yếu vì sao một mạch của Lục Hồng mạnh như thế.
Cho nên, vì ngăn chặn sự cường thế của một mạch Lục Hồng, Thẩm Thái Uyên chỉ có thể gửi hi vọng ở trận thi đấu đoạt động phủ ở mấy ngày sau, hy vọng bọn họ có thể giành chiến thắng. Bằng không cứ để cho một mạch của Lục Hồng một mực thắng lợi thì sẽ thật sự là đả kích quá lớn đối với sĩ khí của một mạch bọn họ.
Hơn nữa nếu như truyền ra Thánh Nguyên Phong cũng sẽ làm cho những Phong khác xem thường một mạch này của ông, cho rằng bọn ông vô năng. Như vậy mặc dù bọn họ là chính danh nhưng cũng sẽ không được nhiều người đồng tình.
Bởi vậy, Thẩm Thái Uyên không muốn thua trận thi đấu đoạt động phủ lần này.
...
Mà ở trong sự chú ý, quan tâm của tất cả mọi người, mấy ngày nhanh chóng qua đi, rốt cục cũng đã đến lúc thi đấu đoạt động phủ diễn ra.
Ở trên một ngọn núi của Thánh Nguyên Phong có một tòa động phủ khổng lồ, chỉ là chỗ cửa động có Quang Văn lập loè, tựa như là tạo thành bình chướng phong tỏa động phủ.
Nhưng dù vậy, từ trong động phủ vẫn có thiên địa nguyên khí tinh thuần cùng hùng hồn phát ra, làm cho bóng cây xanh râm mát chỗ cửa động cực kỳ tươi tốt.
Hiển nhiên, đây là một tòa động phủ cấp Tử Nguyên.