Xuy xuy!
Từng sợi nguyên khí màu đen không ngừng chui ra từ trong cơ thể của Vệ U Huyền. Một chấn động nguyên khí cuồng bạo làm cho lòng người kinh hãi, giống như gió lốc bộc phát ra. Mặt đất dưới chân Vệ U Huyền bị nguyên khí uy áp này tác động, không ngừng rung chuyển.
Ở chung quanh vách núi, khuôn mặt của rất nhiều đệ tử đều có chút chấn động.
Ở bên trong đình viện bằng đá, Lục Hồng cũng cười lạnh. Đại Hắc Ma mà Vệ U Huyền tu luyện cũng không hoàn chỉnh, hơn nữa hắn cũng chưa tu luyện môn Nguyên thuật thành công, nhưng dù vậy cũng có thể thi triển ra ba phần uy lực.
Một môn Thiên Nguyên Thuật xếp hàng Hạ phẩm có uy lực kinh khủng đến mức nào, mặc dù chỉ là ba phần uy lực cũng không phải là thứ mà Tiểu Thiên Nguyên Thuật tầm thường có thể so sánh.
Khi Vệ U Huyền thi triển ra môn Nguyên thuật này thì cũng đại biểu cuộc chiến đã kết thúc.
Lục Hồng nhìn lướt qua đình viện bằng đá cách đó không xa. Lúc này, ở bên trong đó, khuôn mặt già nua của Thẩm Thái Uyên cũng đã cứng lại. Bởi vì ông biết được, mặc dù Chu Nguyên cũng có một môn Thiên Nguyên Thuật xếp hàng Hạ phẩm là Thiên Dương thần lục, nhưng hiện tại Chu Nguyên còn chưa tu luyện thành công.
Mà môn Nguyên thuật này khác với Đại Hắc Ma, nếu như chưa tu luyện thành công thì căn bản là không có cách nào thi triển.
Lục Hồng nhếch miệng lên, tạo thành một nụ cười mỉa mai. Chẳng lẽ Thẩm Thái Uyên này thật đúng là trông cậy vào Chu Nguyên này có thể nghịch chuyển cục diện hay sao? Rõ ràng là không để môn hạ đệ tử của hắn ở trong mắt.
- Giờ ta sẽ cho ngươi biết được, cái gì mới gọi là chính thức tuyệt vọng!
Trong mắt của Lục Hồng hiển hiện sự lãnh khốc. Cũng thế. Mặc dù không thể triệt để làm cho một mạch của Thẩm Thái Uyên mất hết thể diện, nhưng có thể dập tắt hi vọng mà ông ta vừa mới cảm giác được, nghĩ đến cũng sẽ làm cho Thẩm Thái Uyên kia biệt khuất không thôi.
Lúc này, ở trong một chỗ đình viện bằng đá khác, nhìn qua nguyên khí màu đen lượn lờ quanh người Vệ U Huyền, lông mày của Lữ Tùng cũng hơi nhíu lại, hiển nhiên việc này cũng đã vượt quá dự liệu của ông.
- Vệ U Huyền này thật đúng là khiến cho người ta cảm thấy ngoài ý muốn, không ngờ hắn lại có thể tu luyện thành công Đại Hắc Ma, coi như là đệ tử đai tím trong môn hạ của Lục Hồng đều không có mấy người có thể tu luyện thành công môn Nguyên thuật này.
Lữ Yên ở một bên cũng sợ hãi lên tiếng thán phục.
Lữ Tùng lắc đầu, nói:
- Có lẽ còn chưa thật sự tu luyện thành công, bằng không thì sẽ không ăn mòn huyết nhục của hắn.
- Nhưng dù vậy cũng đủ để giải quyết Chu Nguyên rồi.
Lữ Yên nhún nhún vai, nói.
Lữ Tùng thở dài một hơi, hơi tiếc nuối nói:
- Thật sự là đáng tiếc.
Lữ Yên cặp môi đỏ mọng hơi phiết, nói:
- Có cái gì thật đáng tiếc nữa? Có thể bức Vệ U Huyền đến một bước này đã xem như là rất có năng lực rồi. Chẳng lẽ ông nội còn thật sự tin tưởng rằng hắn sẽ đánh bại Vệ U Huyền hay sao?
Nàng khẽ cười, hiển nhiên là cảm thấy Lữ Tùng cũng quá xem trọng Chu Nguyên rồi.
Lữ Tùng thở dài rồi gật gật đầu.
- Hoàn toàn chính xác là dựa vào tu vi Thái Sơ Cảnh Tam trọng thiên mà có thể bức Vệ U Huyền đến một bước này đã rất không dễ dàng.
Xoạt!
Nguyên khí màu đen chui ra từ trong cơ thể Vệ U Huyền càng lúc càng nồng nặc, đồng thời thân hình của hắn cũng nhanh chóng bành trướng, áo mặc bên ngoài không che được cơ bắp nên bị rách tả tơi. Chỉ trong mấy giây ngắn ngủi, người vốn dĩ có thể coi như anh tuấn là Vệ U Huyền đã biến thành một người khổng lồ màu đen.
Ở bên ngoài thân thể của hắn là những đường vân màu đen chằng chịt đan vào với nhau, nguyên khí màu đen quanh quẩn, nhìn trông vô cùng quỷ dị.
Thiên Nguyên Thuật Đại Hắc Ma này có thể làm cho thân thể ở trong thời gian ngắn ngủi trở nên cực kỳ cường hoành. Một khi bị hắn tiến gần, lực sát thương khủng bố bạo phát ra trong khoảnh khắc kia có thể nói là ác mộng.
Hai con ngươi của Vệ U Huyền cũng biến thành màu đen kịt. Hắn chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt giống như là chim ưng đã tập trung vào Chu Nguyên, khóe miệng hơi nhếch lên tạo nên một đường cong hơi có vẻ dữ tợn.
- Vốn dĩ là ta muốn lưu át chủ bài đến lúc kì thi tuyển chọn đệ tử đai tím kia, ngươi có thể bức ta thi triển nó sớm như vậy cũng coi như là năng lực của ngươi không tồi rồi.
Oanh!
Vừa dứt lời, Vệ U Huyền đạp mạnh chân một cái. Mặt đất sụp đổ mà thân hình khổng lồ của hắn cũng biến thành một vệt sáng màu đen nhanh chóng lao ra, loại tốc độ kia nhanh không kém gì một tia chớp.
- Thật nhanh!
Con ngươi của Chu Nguyên cũng hơi co lại, lúc này tốc độ của Vệ U Huyền nhanh đến mức kinh người.
Oanh!
Một bóng đen quỷ dị đột nhiên xuất hiện ở phía trước mặt Chu Nguyên nhưng Chu Nguyên cũng không có vẻ giật mình, hắn hét to, Thiên Nguyên Bút trong tay mang nguyên khí cuồn cuộn, hung hăng chém mạnh xuống.
- Vạn Kình văn!
Thiên Nguyên Bút bộc phát ra hào quang sáng chói. Trong lúc mơ hồ, mọi người có thể thấy được một con cá voi khổng lồ hiển hiện. Sức mạnh mà Thiên Nguyên Bút bùng nổ trầm trọng đến mức đủ để nghiền nát núi cao. Nó mang theo lực đạo đáng sợ, trùng trùng điệp điệp đánh về hướng Vệ U Huyền.
Vệ U Huyền để hai tay chéo nhau ở trước ngực, muốn trực tiếp lấy thân thể ngạnh kháng Thiên Nguyên Bút.
Oanh!
Mắt thường có thể thấy được sóng xung kích khuếch tán ra bốn phương tám hướng, chung quanh vách núi bị đánh rách tả tơi. vết rạn ở đài thi đấu dưới chân cũng nhanh chóng lan tràn đi ra ngoài.
Thế mà, đã bị Chu Nguyên dùng Thiên Nguyên Bút thúc dục Vạn Kình văn trực tiếp đánh vào, trên hai cánh tay màu đen tráng kiện kia của Vệ U Huyền lại cũng không có bất kỳ vết thương nào, hơn nữa phản lực còn khiến cho Chu Nguyên bị bắn ngược trở ra.
Bá!
Mà khi thân hình của Chu Nguyên vừa bay ngược ra, thân hình của Vệ U Huyền kia giống như là quỷ mị, nhanh chóng tới gần, năm ngón tay nắm chặt thành quyền, không chút do dự liền hung hăng đánh thẳng tới lồng ngực của Chu Nguyên.
Quyền kình đáng sợ đập vào mặt làm cho da mặt của Chu Nguyên cảm thấy hơi đau đớn.
Nhưng mà đối mặt với Vệ U Huyền hùng hổ dọa người, trong mắt của Chu Nguyên cũng xẹt qua thần sắc hung ác. Năm ngón tay nắm chặt, Huyền Giao Lân hiện ra, ánh sáng màu xanh da trời quanh quẩn, sức mạnh trong cơ thể đồng dạng cũng tăng vọt.
Đông!
Hai nắm đấm hung hăng đánh vào cùng một chỗ.
Thân hình của Chu Nguyên lập tức chấn động, chỉ thấy được trên nắm tay lớp vảy màu xanh da trời vỡ vụn ra rồi sau đó Chu Nguyên liên tục lui về phía sau đến hơn chục bước.
Mà trái lại Vệ U Huyền kia thì chỉ rút lui tầm 3,4 bước rồi lập tức ổn định thân hình.
- Chu Nguyên, ngươi chỉ có chút năng lực ấy sao?
Hai mắt đen kịt của Vệ U Huyền nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên rồi hắn nhe răng cười nói:
- Nếu thực lực của ngươi chỉ có như thế, vậy thì vị trí trên vách núi đá kia chắc chắn sẽ thuộc về ngươi rồi!
Lúc này, Chu Nguyên nhìn Vệ U Huyền với ánh mắt lạnh lùng. Sau đó, hai tay của hắn đột nhiên khép lại, nhất thời thân hình chấn động, chỗ đỉnh đầu có từng đạo nguyên khí vô cùng hùng hậu phóng lên trời.
Rống!
- Cửu Long Điển cấp độ Bát Long!
Tám con yêu thú bằng nguyên khí mang theo khí tức hung sát nồng đậm gào thét lao ra. Sau nháy mắt, chúng cũng nhau phát ra tiếng gào rít rồi xông lên, đánh tới Vệ U Huyền.
- Ha ha ha. Chỉ là Tiểu Thiên Nguyên Thuật mà ngươi cũng dám đem ra để bêu xấu sao?!
Vệ U Huyền cười to, âm thanh như tiếng sấm nổ, thân hình cường tráng lao ra, nắm đấm biến thành vô số đạo quyền ảnh, cùng tám con yêu thú bằng nguyên khí kia đụng vào nhau.