Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 377 - Chương 376: Cửu Long Diệt Hắc Ma

Chưa xác định
Chương 376: Cửu Long diệt Hắc Ma

Bọn họ đều hiểu, vào lúc này, trận thi đấu đoạt động phủ ngày hôm nay liền muốn phân ra thắng bại.

Nhưng mà, bọn họ đồng dạng cũng rất tò mò, đến tột cùng là Tiểu Thiên Nguyên Thuật Cửu Long Điển cảnh giới đại thành lợi hại hơn hay là Thiên Nguyên Thuật chân chính Đại Hắc Ma nhưng chưa hoàn toàn tu luyện thành công kia sẽ càng tốt hơn?!

Ầm ầm!

Sau khi hai bên va chạm, toàn bộ vách núi tựa như là lập tức trở nên yên tĩnh trong một cái chớp mắt, nhưng mà ngay sau đó, mắt thường có thể thấy được sóng xung kích cường hãn khuếch tán ra bốn phương tám hướng.

Rầm rầm!

Vách núi chung quanh bị rạn nứt, đài thi đấu cực lớn cũng vào lúc này ầm ầm sụp đổ, toàn bộ vách núi đều bị sóng xung kích xé rách, phá hư.

Những đệ tử đang đứng gần đài thi đấu lập tức bị sóng xung kích đánh bay ngược đi ra, ngực khó chịu, ánh mắt kinh hoàng.

Động tĩnh này thật sự là quá kinh người.

Cuối cùng vẫn là đệ tử đai tím của ba mạch đồng thời đứng ra, thi triển Nguyên thuật, ngăn cản làn sóng xung kích kia tiếp tục khuếch tán, lúc này mới miễn cho đình viện bằng đá bị ảnh hướng đến.

Dư ba tiêu tán, từng ánh mắt đều nhanh chóng nhìn về phía chỗ đài thi đấu gần như đã sụp đổ kia.

- Tiểu tử chết tiệt, ta cũng không tin lần này ngươi còn không ngã!

Lục Huyền Âm cũng không nhịn được đứng lên, bàn tay ngọc nắm chặt. Bây giờ, nàng chỉ có thể kỳ vọng Vệ U Huyền có thể đánh bại Chu Nguyên, bằng không thì trận thi đấu đoạt động phủ ngày hôm nay ngược lại là sẽ tác thành cho Chu Nguyên, làm cho thanh danh của hắn tại Thương Huyền Tông được đẩy lên cao. Hiển nhiên là loại kết quả này chỉ có thể làm cho nàng cảm thấy tức giận.

Ở một đình viện bằng đá khác, đôi mắt xinh đẹp của Lữ Yên cũng chăm chú nhìn qua chỗ đài thi đấu, hiển nhiên là nàng cũng rất muốn biết được kết quả cuối cùng của trận thi đấu này.

Nàng cùng Chu Nguyên không có gì xung đột, hoàn toàn là vì không thích người khác so sánh hắn với Sở Thanh sư huynh mà thôi. Hơn nữa, ở trong lòng của nàng cũng đích thật là không người nào có thể so sánh với Sở Thanh sư huynh, kể cả Chu Nguyên này.

Lúc trước, Chu Nguyên cũng chỉ có một thành tích là giành được vị trí thứ nhất trong đại điển tuyển chọn nội sơn là miễn cưỡng có thể lấy được ra. Về phần Nguyên tủy tẩy lễ thì phần lớn đều do vận khí mà đạt được. Cho nên bây giờ, trận thi đấu đoạt động phủ này chính là một cái đá thử nghiệm rất tốt.

Chu Nguyên này đến tột cùng có bao nhiêu năng lực, lúc trận chiến này kết thúc thì tự nhiên mọi người cũng biết.

Trên đài thi đấu, sau khi dư ba biến mất, cảnh tượng trong đó rốt cục cũng hiện ra rõ ràng.

Cảnh tượng đầu rơi vào trong mắt mọi người là Chu Nguyên đang đứng ở một góc còn sót lại của đài thi đấu, nguyên khí quanh người hắn có chỗ suy yếu, hiển nhiên là bởi vì lúc trước thi triển Cửu Long Điển cấp độ Cửu Long.

Mà ở cách đó không xa, phía đối diện hắn là thân hình cường tráng như màu đen giống như cột điện của Vệ U Huyền. Lúc này, Vệ U Huyền vẫn bảo trì tư thế đánh ra một quyền, mà con yêu thú bằng nguyên khí to ngàn trượng kia nhưng lại từ từ tiêu tán.

- Cửu Long Điển cấp độ Cửu Long của Chu Nguyên đã bị Vệ U Huyền đánh phát nổ?!

Nhìn qua cảnh tượng này, chung quanh vách núi lập tức bộc phát ra tiếng xì xào, bàn tán xôn xao.

Mà môn hạ đệ tử của Lục Hồng càng không nhịn được hoan hô lên.

Đối với những tiếng hoan hô kia, ánh mắt của Chu Nguyên ngược lại là không có xuất hiện gợn sóng. Hắn chỉ nhìn chằm chằm vào thân hình của Vệ U Huyền rồi chậm rãi nói:

- Xem ra dù muốn dạy ta nhưng thực lực của Vệ U Huyền sư huynh vẫn là kém vài phần hỏa hầu.

Phốc!

Chu Nguyên vừa dứt lời, thân hình của Vệ U Huyền lập tức chấn động, một búng máu đen từ trong miệng phun ra, cường tráng thân hình kia cũng nhanh chóng thu nhỏ lại, cuối cùng khôi phục thành hình thái bình thường. Vệ U Huyền chậm rãi ngửa mặt lên trời rồi ngã ngửa ra.

Trong ánh mắt của hắn có chút không cam lòng, nếu như lúc trước Lục Hồng ban cho hắn chính là Đại Hắc Ma nguyên vẹn thì hôm nay người thua tất nhiên không phải là hắn!

Oanh!

Tiếng hoan hô ở chung quanh đài thi đấu lập tức im bặt, giống như bị người khác bóp cổ.

Thần sắc vui mừng trên khuôn mặt môn hạ đệ tử của Lục Hồng lập tức cứng lại, trông cực kỳ buồn cười.

Bàn tay đang nắm chặt của Lục Huyền Âm vào lúc này cũng chậm rãi buông ra, khuôn mặt tái nhợt, hai mắt đều trở nên vô thần. Vốn dĩ là hôm nay nàng đinh tới xem Chu Nguyên thất bại cho hả giận, kết quả không ngờ, không chỉ có không hết tức mà ngược lại là còn chứng kiến Chu Nguyên một bước lên trời.

Cảm giác đè nén ở trong lòng thiếu chút nữa làm cho nàng cũng phun ra một búng máu.

Lữ Yên cũng thở ra một hơi, bộ ngực no đủ ở phía trước nhẹ nhàng phập phồng, mặc dù khuôn mặt coi như bình tĩnh, nhưng trong nội tâm hiển nhiên là cũng xuất hiện gợn sóng không nhỏ.

Kết quả này hiển nhiên là ngoài dự liệu của tất cả mọi người.

Ai cũng không ngờ, người từ vừa mới bắt đầu nhất không được coi trọng là Chu Nguyên vậy mà lại có thể làm ra loại sự tình này, gần như là dựa vào sức mạnh của một người, cưỡng ép đánh tan cục diện ban đầu, giúp thế cục nghịch chuyển, giành phần thắng về cho một mạch của Thẩm Thái Uyên!

Đối mặt với cảnh tượng này, coi như là bởi vì Sở Thanh mà nhìn không Chu Nguyên vừa mắt như Lữ Yên cũng không khỏi không cảm thấy sợ hãi, thán phục hắn ở trong lòng.

So sánh với sự tĩnh mịch bên phía Lục Hồng, sau khi an tĩnh mấy giây, đệ tử bên phía một mạch của Thẩm Thái Uyên rốt cục biết được cảnh tượng không thể tưởng tượng nổi ở trước mắt lại là sự thật. Vì vậy sau một giây liền có thêm tiếng hoan hô đinh tai nhức óc vang lên.

Trong đình viện bằng đá, vào lúc này, khuôn mặt nghiêm khắc, già nua của Thẩm Thái Uyên cũng khó có thể che dấu vẻ vui mừng hiện ra đến.

trên đài thi đấu, nghe được vô số tiếng hoan hô ở phía dưới, Chu Nguyên cũng cười nhạt. Trải qua trận chiến ngày hôm nay, chắc có lẽ sẽ không còn người nào có ý kiến đối với việc hắn chiếm cứ tòa động phủ cấp Tử Nguyên này rồi.

Oanh!

Nhưng mà, ngay khi hắn đang vì thế mà có cảm giác như trút được gánh nặng, đột nhiên, có một luồng nguyên khí bàng bạc bộc phát ra.

Chỗ đình viện bằng đá của Lục Hồng lập tức vỡ nát.

Lúc này, sắc mặt của Lục Hồng cực kỳ âm trầm, ở chỗ sâu trong ánh mắt của ông ta ẩn chứa sự tức giận tập trung vào Chu Nguyên. Uy áp kinh khủng kia giống như núi cao ép đến, làm cho nguyên khí trong cơ thể của Chu Nguyên trì trệ, gần như là khiến cho hắn không nhịn được mà quỳ sát xuống.

Hiển nhiên là cục diện bị Chu Nguyên triệt để nghịch chuyển làm cho Lục Hồng này cũng không kiểm soát được cảm xúc của mình.

Chu Nguyên biến sắc, cắn chặt hàm răng, cố gắng chống cự cảm giác áp bách kinh khủng kia.

Mà khi Chu Nguyên đang cố gắng chống cự, trong một đình viện bằng đá khác, sắc mặt của Thẩm Thái Uyên cũng trở nên cực kỳ khó. Ông bỗng nhiên đứng dậy và sau nháy mắt, nguyên khí đáng sợ bộc phát ra, nhanh chóng biến thành một bàn tay bằng nguyên khí khổng lồ che khuất bầu trời, hung hăng chụp tới chỗ Lục Hồng.

- Lục Hồng, lão thất phu ngươi thực sự nghĩ lão phu là bùn nặn sao?!

Đồng thời, khi ra tay, tiếng hét nổi giận của Thẩm Thái Uyên cũng giống như là tiếng sấm nổ vang vọng tại trong thiên địa.

Bình Luận (0)
Comment