-Kỳ thi tuyển chọn đệ tử đai tím?
Khi Thẩm Thái Uyên nghe được yêu cầu kỳ lạ này của Chu Nguyên thì cũng không nhịn được sững sờ. Ông nhíu mày lại, nói với vẻ do dự:
-Kỳ thi tuyển chọn đệ tử đai tím cũng không phải là một cuộc thi dễ qua. Nếu như hiện tại ngươi đã muốn tham gia thì có phải là đã có chút hấp tấp rồi hay không?
Có thể nói kỳ thi tuyển chọn đệ tử đai tím là một cuộc thi cực kỳ quan trọng của Thương Huyền tông. Không chỉ bởi vì đệ tử đai tím là thành phần tinh nhuệ nhất của môn phái, mà còn vì những người trụ cột trong tương lai của tông môn sẽ được lựa chọn từ cấp độ này.
Cứ mỗi lần kỳ thi tuyển chọn đệ tử đai tím diễn ra thì không chỉ có sự có mặt của các vị Phong Chủ, mà thậm chí ngay cả Chưởng môn đều sẽ xuất hiện. Từ đó cũng đủ để hiểu được tầng lớp lãnh đạo của tông môn coi trọng kỳ thi này đến mức nào.
Thế nên nếu như muốn tấn cấp trở thành đệ tử đai tím thì ngay cả những Trưởng Lão như Thẩm Thái Uyên cũng không có quyền quyết định. Bọn họ chỉ có tư cách tiến cử đệ tử tham gia kỳ thi tuyển chọn đệ tử đai tím, sau đó thì các đệ tử phải dựa vào chính năng lực của mình để vượt qua kỳ thi này, từ đó mới có thể chân chính trở thành đệ tử đai tím.
Hơn nữa danh sách tiến cử các đệ tử tham gia kỳ thi tuyển chọn đệ tử đai tím cũng là có hạn, thế nên mức độ cạnh tranh của cuộc thi này là cực kỳ kịch liệt. Phàm là người có thể tham gia loại kỳ thi như thế này thì cơ hồ đều là những đệ tử đai vàng mạnh nhất của tất cả các ngọn núi.
Nói một câu không khách khí, cho dù là Vệ U Huyền -người được coi là có thực lực mạnh nhất trong số các đệ tử đai vàng của Lục Hồng, khi được xếp chung với những đệ tử tham gia kỳ thi tuyển chọn đệ tử đai tím thì thực lực ấy của hắn lại chẳng được tính vào hàng ngũ cao cấp nhất.
Thế nên khi nghe thấy Chu Nguyên đề nghị muốn được tham gia kỳ thi tuyển chọn đệ tử đai tím thì Thẩm Thái Uyên cảm thấy hắn có phần gấp gáp một chút. Với thiên phú cùng tiềm lực mà Chu Nguyên đã thể hiện ra, chỉ cần cố gắng tu luyện trong nửa năm thôi thì hắn sẽ có khả năng rất lớn được thông qua kỳ thi này.
-Chu Nguyên à, trong kỳ thi tuyển chọn đệ tử đai tím lần này, ta chỉ được phân chia 10 suất tiến cử đệ tử tham dự. Trong khi đó tổng số đệ tử đến từ các ngọn núi khác lại nhiều tới gần trăm người. Mức độ cạnh tranh là cực kỳ kịch liệt. -Thẩm Thái Uyên cảm thán một câu, với ý đồ làm cho Chu Nguyên phải từ bỏ suy nghĩ này.
Chu Nguyên nghe vậy thì chỉ cười một tiếng và nói:
-Thưa Thẩm sư, đệ tử vẫn muốn được thử một lần. Dù cho đệ tử có thất bại thì cũng chẳng bị mất mát cái gì cả mà.
Mặc dù Chu Nguyên vừa nói vừa cười, thế nhưng ngôn từ của hắn lại ẩn chứa sự kiên định quật cường.
Hàng năm thì Thương Huyền tông chỉ tổ chức kỳ thi tuyển chọn đệ tử đai tím hai lần, mà lần tới đây đã là lần thứ hai. Nếu như Chu Nguyên không thể tham dự kỳ thi lần này thì cũng đồng nghĩa với việc là trong năm nay, hắn sẽ không thể nào trở thành đệ tử đai tím được nữa. Kể từ đó Chu Nguyên sẽ không thể nào có một vị trí trong cuộc chiến tranh đoat chức vị đệ tử Thủ tịch của Thánh Nguyên Phong diễn ra vào cuối năm được nữa.
Mặc dù, dù cho người khác có giành được vị trí đệ tử Thủ tịch thì cũng chưa chắc đã có thể xông qua phong ấn của ngọn núi chính, đạt được Phong Chủ Ấn bị giấu trong đó. Thế nhưng Chu Nguyên lại không thể mạo hiểm đặt hi vọng vào sự kém cỏi của người khác được. Lỡ như nhất mạch của Lục Hồng thật sự thành công thì sao?
Đến lúc đó thì Lục Hồng sẽ trở thành Phong chủ của Thánh Nguyên Phong. Điều này là cực kỳ bất lợi cho công việc tìm kiếm đạo Thánh văn thứ hai của Chu Nguyên.
Thế nên, Chu Nguyên nhất định phải nắm chắc cơ hội tham gia kỳ thi tuyển chọn đệ tử đai tím lần thứ hai vào năm nay.
Thẩm Thái Uyên nhìn thấy Chu Nguyên kiên quyết như vậy thì cũng chỉ đành cười một tiếng đầy bất đắc dĩ. Ông nói:
-Làm sao thằng nhóc nhà ngươi lại vội vàng hấp tấp như thế cơ chứ...?
Thế nhưng cuối cùng Thẩm Thái Uyên cũng chỉ có thể thở dài, gật gật đầu và nói:
-Thôi được rồi, nếu ngươi đã muốn thì hãy đi thử xem xem sao. Dù cho có thua thì cũng coi như đây là kinh nghiệm để chuẩn bị cho lần sau.
-Mà lại cho dù có thua thì cũng không sợ bị mất mặt đâu. Bởi vì cũng có không thiếu đệ tử phải trải qua kỳ thi tuyển chọn đệ tử đai tím tới mấy lần thì mới thông qua...
Nói tới đây, Thẩm Thái Uyên cẩn thận dặn dò Chu Nguyên:
-Kỳ thi tuyển chọn đệ tử đai tím sẽ diễn ra vào hai tháng sau. Trong thời gian 2 tháng này, ngươi phải cố gắng tu luyện nhiều hơn nữa, đừng vì giành được một chút thành tích mà kiêu căng lười biếng. Còn ta sẽ ghi tên ngươi vào danh sách những người tham dự kỳ thi tuyển chọn đệ tử đai tím lần này.
-Đệ tử đa tạ Thẩm sư! -Chu Nguyên nghe vậy thì trên mặt hiện lên vẻ mừng rỡ vô cùng.
Thẩm Thái Uyên lắc đầu đầy bất đắc dĩ, thế nhưng trong mắt lại không che giấu nổi vẻ vui mừng.
Ông cho rằng tuổi trẻ chính là nên như vậy, phải không ngừng phấn đấu không sợ thử thách. Nếu như ngay cả những chướng ngại nhỏ nhoi như vậy mà cũng không có dũng khí vượt qua thì làm sao có thể tiến xa trên con đường tu luyện đi đến Đại Đạo cho được?
Thế nên nếu Chu Nguyên đã muốn đi thì Thẩm Thái Uyên cũng đồng ý cho hắn đi. Hơn nữa...cậu nhóc này lại luôn luôn có thể tạo nên những thành tích mà người ta không thể dự đoán được. Thế nên lỡ như...cậu ta thật sự thành công thì sao?
Nếu như thế thì quả thật là đã quá đủ để khiến cho Chưởng môn cùng các vị Phong Chủ phải quan tâm, đồng thời tăng thêm thanh danh cho nhất mạch vốn đã đang dần bị lãng quên của bọn họ. Từ đó, nếu như lại có đệ tử mới tiến vào nội sơn thì Thẩm Thái Uyên cũng có đủ tư cách để đề nghị Chưởng môn phân phối cho bọn họ thêm một chút đệ tử có thiên phú về mình.
Nơi đây là một tòa động phủ cấp Tử Nguyên.
So với nơi ở cũ là tòa động phủ cấp Kim Nguyên trước đó, chỉ bàn về diện tích thôi thì toà động phủ cấp Tử Nguyên mới này đã rộng lớn hơn gấp mấy lần rồi. Cơ hồ là tòa động phủ này đã khoét rỗng cả ngọn núi, độc chiếm nguyên khí thiên địa ở khu vực xung quanh đây.
Bên trong động phủ có một dòng suối nhỏ chảy qua, ánh nắng xuyên thấu từ đỉnh núi chiếu rọi xuống dưới khiến cho toàn bộ vách đá bên trong động phủ như được dát thêm một tầng vàng lá.
Nguyên khí thiên địa cực kỳ nồng đậm được sinh sôi không ngừng từ trong chỗ sâu của con suối, ngưng tụ lại thành một lớp sương mù thật mỏng quanh quẩn trong động phủ khiến cho không khí nơi đây trở nên cực kỳ tươi mát.
Nguyên khí thiên địa ở nơi này cũng nồng đậm hơn gấp mấy lần so với toà động phủ cấp Kim Nguyên trước đó.
Mà ở một góc của tòa động phủ còn có một mảnh dược viên thật lớn. Nơi đây có trồng các loại hoa kỳ lạ, những đóa hoa này không ngừng phun ra nuốt vào nguyên khí trong thiên địa khiến cho bên trong động phủ cấp Tử Nguyên tràn ngập hương thơm. Loại hương thơm này có thể khiến cho tâm thần được thư thái, có tác dụng phụ trợ rất tốt cho việc tu luyện.
Từ sau khi chuyển đến ở tại tòa động phủ cấp Tử Nguyên này, người hài lòng nhất không phải là Chu Nguyên mà chính là Yêu Yêu.
Cô nàng vừa mới phát hiện mảnh được viên này thì tựa như vừa thấy đã yêu, thậm chí còn bỏ tiền mua một số lượng lớn hạt giống từ Lâm Lang các đem về trồng ở nơi đây. Có thể nói cuộc sống mấy ngày qua của Yêu Yêu thật nhàn nhã mà yên bình.
Tại một chỗ sâu của tòa động phủ, nơi đầu nguồn sản sinh ra nguyên khí của con suối.
Chu Nguyên đang ngồi xếp bằng ở bên trên một tảng đá lớn. Hai mắt của hắn khép hờ, hai tay đan lại vào nhau. Ở trước mặt của hắn có một viên tinh thể màu đỏ rực đang bay lơ lửng. Viên tinh thể này tỏa ra ánh sáng lấp lánh giống như mặt trời, mang theo sức nóng cực kỳ kinh người.
Đây chính là một trong những nguyên liệu chủ yếu để tu luyện Thiên Dương Thần Lục -Cửu Dương Tinh.
Chu Nguyên vòng tay ôm lấy Cửu Dương Tinh, tựa như ôm trọn nhật nguyệt vào trong lòng. Từng sợi nguyên khí màu vàng óng thoát ra từ trong lòng bàn tay của hắn va chạm không ngừng với Cửu Dương Tinh khiến cho nó liên tục xoay tròn tựa như cối đá, tạo thành hiệu quả rèn luyện.
Trong quá trình rèn luyện như thế này, từng mảng bột phấn của Cửu Dương Tinh cũng đang không ngừng rơi xuống, dung hợp cùng với nguyên khí tự thân của Chu Nguyên. Cuối cùng khi Chu Nguyên hấp thu những nguyên khí này thì vụn phấn của Cửu Dương Tinh sẽ chui vào trong lòng bàn tay, chạy dọc theo kinh mạch và trở về Khí Phủ.