Quá trình tu luyện Thiên Nguyên thuật là rất phức tạp. Người tu luyện cần không ngừng dung hợp nguyên khí tự thân với rất nhiều loại tài nguyên cần thiết, đồng thời phải không ngừng thử nghiệm mức độ phối trộn thích hợp cho từng thành phần, khiến cho sự dung hợp luôn được duy trì ở trạng thái cân bằng. Có như vậy thì nguyên khí sau khi dung hợp mới có thể bền chắc.
Chỉ riêng một bước này thôi cũng đã khiến cho rất nhiều người tu luyện Thiên Nguyên thuật bị thất bại không biết bao nhiêu lần, đồng thời lãng phí không biết bao nhiêu tài nguyên. Dù sao sau mỗi lần thất bại thì phần nguyên khí dung hợp với tài nguyên sẽ bị phá hỏng, không còn sử dụng lại được nữa.
Tuy nhiên Chu Nguyên lại may mắn hơn người khác, bởi vì hắn có được Phá Chướng Thánh Văn. Dưới sự trợ giúp của Phá Chướng Thánh Văn thì Chu Nguyên có thể phân biệt một cách rõ ràng là khi nào cần dung hợp loại tài nguyên nào, với số lượng bao nhiêu thì thích hợp. Điều này khiến cho Chu Nguyên có thể tiết kiệm rất nhiều tài nguyên cũng như thời gian...
Thế nhưng nếu như muốn ngưng tụ thành Ấn kí Nguyên thuật chân chính, đem nó khắc ghi vào trong Khí Phủ thì vẫn cần phải có thời gian dài rèn luyện. Có như vậy thì Ấn kí được tạo ra mới đạt được sự hoàn mỹ vô khuyết cần thiết.
-Phù!
Cũng không biết đã qua bao lâu, hai mắt vốn đóng chặt của Chu Nguyên dần mở ra. Hắn há miệng phun ra một đoàn khói trắng.
Chu Nguyên cúi đầu nhìn về phía lòng bàn tay của mình, chỉ thấy viên Cửu Dương Tinh kia đã rút nhỏ lại chỉ còn lớn bằng một phần ba so với kích thước ban đầu.
-Nếu cứ giữ vững tiến độ thế này thì chỉ cần qua thời gian một tháng, mình sẽ có thể bắt đầu ngưng tụ Ấn ký Nguyên thuật... -Chu Nguyên lẩm bẩm, hắn cảm thấy khá hài lòng với tốc độ tu luyện của bản thân.
Chu Nguyên đứng dậy, duỗi cái lưng mệt mỏi, lại vặn vặn mấy khớp xương cốt, thoải mái hít sâu một hơi hương hoa thơm ngát ở trong động phủ.
Trong suốt 10 ngày vừa qua, Chu Nguyên đều chỉ tu luyện ở trong động phủ. Mà sự biến mất này của hắn cũng khiến cho nhiệt độ của cuộc chiến tranh đoạt động phủ lần trước dần lạnh đi. Dù sao thì đây cũng chỉ là một cuộc chiến nhỏ giữa các đệ tử đai vàng mà thôi, còn chưa tới mức khiến cho mọi người phải bàn luận không ngừng.
Đồng dạng, Chu Nguyên cũng không thích cái cảm giác bị mọi người nhìn chằm chằm. Ngược lại, hắn lại càng thích bản thân có thể yên tâm tu luyện, tăng cường thực lực tự thân...
Thế nhưng, Chu Nguyên cũng biết, trong vòng 2 ngày gần đây, sau khi tin tức về việc Thẩm Thái Uyên tiến cử hắn tham gia kỳ thi tuyển chọn đệ tử đai tím sẽ bị truyền ra. Đến lúc đó thì chắc hẳn là Chu Nguyên sẽ không còn được yên tĩnh như lúc này nữa.
-Hả?
Tại lúc vừa đứng dậy thì Chu Nguyên bỗng nhiên cảm ứng được có động tĩnh truyền đến từ chỗ cửa ra vào của động phủ. Hắn điều động trận pháp bảo vệ của động phủ liền phát hiện được đang có một bóng người đứng chờ ở bên ngoài.
Dáng dấp của người này tròn vo như quả cầu, nhìn kỹ lại thì chính là Thẩm Vạn Kim.
Chu Nguyên vội vàng bước ra ngoài, đi tới cửa của động phủ. Hắn vung tay áo lên, thế là kết giới bảo vệ liền mở ra một khoảng trống nhỏ.
Thẩm Vạn Kim nhìn thấy Chu Nguyên đi ra thì cũng cười híp cả mắt, vội vàng xông tới. Sau đó hắn đưa tay vào trong ngực và lấy ra một quyển sách, nói:
-Tiểu Nguyên ca, đệ đã hoàn thành công việc mà ca giao cho.
-Đây là danh sách ghi chép thông tin của các đệ tử sẽ tham gia kỳ thi tuyển chọn đệ tử đai tím lần này.
Nói tới đây, Thẩm Vạn Kim lại không nhịn được chậc lưỡi vài cái, cảm thán:
-Nói đến thì cả đám người này đều không phải là kẻ tầm thường, cơ bản thì mỗi người bọn họ đều là người mạnh nhất nhì trong hàng ngũ những đệ tử đai vàng của mạch bọn họ. Thực lực của mỗi người đều không hề yếu hơn so với tên Vệ U Huyền kia cơ đấy...
-Thế nên, Tiểu Nguyên ca à, ca thật sự muốn tham gia cuộc thi lần này hay sao? -Thẩm Vạn Kim gãi đầu một cái, rụt rè nói:
-Theo những gì mà đệ tìm hiểu được thì từ trước đến nay, ở Thương Huyền tông của chúng ta còn chưa từng xuất hiện trường hợp là một người đệ tử mới vào nội sơn được có một tháng mà lại dám tham gia kỳ thi tuyển chọn đệ tử đai tím diễn ra ngay sau đó đâu...
Chu Nguyên cười cười, cũng không muốn giải thích điều gì, chỉ là nhận lấy quyển sách trong tay Thẩm Vạn Kim và mở ra quan sát.
Sau khi nhìn lướt qua thông tin của những người tham dự thì hắn cũng không khỏi thở dài một hơi:
-Quả nhiên, chẳng có ai là kẻ tầm thường cả...
Trải qua thời gian mười mấy ngày, cơn xôn xao do trận chiến tranh đoạt động phủ ở Thánh Nguyên Phong tạo nên đã dần dần biến mất, lại thêm Chu Nguyên lâu ngày không xuất hiện khiến cho cho thời gian trôi qua thì việc này trở nên lạnh đi, đã ít có người đề cập tới.
Dù sao Thương Huyền tông khổng lồ như vậy, chẳng lúc nào là thiếu chuyện náo nhiệt và thú vị cả. Về phần cuộc chiến tranh đoạt động phủ của một ngọn núi vốn đã xuống dốc thì lại càng không có khả năng tạo nên sự chú ý lâu dài của người khác, cho dù là cuộc chiến này diễn ra cũng có vài phần đặc sắc.
Đương nhiên, quan trọng nhất chính là, sự chú ý của mọi người đều đang dồn vào một sự kiện cực kỳ quan trọng của Thương Huyền tông sẽ diễn ra vào hai tháng sau, đó chính là kỳ thi tuyển chọn đệ tử đai tím.
Đây mới chính là sự kiện mà toàn bộ các đệ tử của Thương Huyền tông đều mong mỏi cùng trông chờ. Bởi vì chỉ có khi trở thành đệ tử đai tím thì mới được tính là thành phần tinh nhuệ chân chính của môn phái. Đây cũng chính là tấm gương cùng mục đích mà tất cả các đệ tử đều hướng tới.
Nếu một người trở thành đệ tử đai tím, vậy thân phận, địa vị cùng đãi ngộ mà người đó nhận được sẽ trở nên hoàn toàn khác biệt so với lúc trước.
Tuy nhiên Thương Huyền Tông lại có thái độ cực kỳ khắt khe trong việc xét duyệt cho các đệ tử tấn cấp từ đai vàng lên đai tím. Trong một năm thì Thương Huyền Tông chỉ tổ chức hai đợt thi, mỗi đợt thi sẽ chỉ giới hạn hữu hạn số lượng người tham gia. Mà chỉ có những người thuộc về nhóm có thành tích đứng đầu thì mới có thể vượt qua thử thách, đổi màu chiếc đai mà mình đang đeo, trở thành đệ tử đai tím chân chính...
Rất nhiều đệ tử đều phải cố gắng liên tục mấy lần mới có thể thông qua kỳ thi này. Thế nên cứ mỗi lần kỳ thi tuyển chọn đệ tử đai tím diễn ra thì mức độ cạnh tranh của nó lại cực kỳ kịch liệt.
Thế nên khi kỳ thi tuyển chọn đệ tử đai tím càng ngày càng tới gần thì ánh mắt của toàn bộ các đệ tử trong Thương Huyền Tông đều tập trung vào sự kiện này. Có thể nghe thấy ở mỗi nơi mỗi chỗ những tiếng bàn luận liên quan tới nó.
Đồng thời, những đệ tử ưu tú có khả năng cao nhất để vượt qua kỳ thi tuyển chọn đệ tử đai tím cũng trở thành đề tài mà mọi người thảo luận. Tất cả đều suy đoán xem ai là người có thể thuận lợi vượt qua, từ đây cá chép hóa rồng*...
*cá chép hóa rồng: Mượn nhờ từ truyền thuyết cá chép tu luyện nếu nhảy qua được Long Môn thì sẽ hóa thành rồng, ý chỉ nếu vượt qua thử thách thì sẽ thu được tương lai to lớn.
Cũng chính là vào lúc này, việc Chu Nguyên cũng sẽ tham dự kỳ thi tuyển chọn đệ tử đai tím lần này bắt đầu lan truyền ra khắp nội sơn. Thế là không ngoài dự liệu, việc này lại đã gây ra một trận xôn xao bàn tán.
Cái tên Chu Nguyên vốn đã nhạt đi thì nay lại một lần nữa trở thành cụm từ được nhắc nhiều nhất.
-Có vẻ là tên Chu Nguyên này đã ngông cuồng quá rồi đấy! Hắn mới tiến vào nội sơn được có bao lâu mà lại dám chạy đến tham gia kỳ thi tuyển chọn đệ tử đai tím rồi?
-Đúng đấy đúng đấy, kể ra thì đây cũng là kỷ lục mới của Thương Huyền tông chúng ta còn gì? Từ trước đến nay thì còn chưa có đệ tử mới vào nội sơn hơn một tháng nào lại dám tham gia kỳ thi tuyển chọn đệ tử đai tím cả. Còn nhớ khi xưa, ngay cả người tài năng như sư huynh Sở Thanh cũng phải rèn luyện gần được gần nửa năm trời, sau đó mới đăng ký tham gia kỳ thi tuyển chọn đệ tử đai tím và chỉ một lần liền đoạt được giải nhất.
-Hừ, chỉ vừa mới thắng một tên Vệ U Huyền thì đã lại kiêu căng đến mức quên mất cảm bản thân mình là ai rồi. Phải biết, ở một nơi mà cao thủ tụ tập như mây như kỳ thi tuyển chọn đệ tử đai tím thì cái tên Vệ U Huyền kia cũng chẳng tính là cái thá gì.
-Phàm là người tham gia kỳ thi tuyển chọn đệ tử đai tím thì cơ hồ đều là các đệ tử kiệt xuất nhất trong hàng ngũ đệ tử đai vàng của các mạch. Mỗi người đều có thực lực ngang ngửa thậm chí là mạnh hơn tên Vệ U Huyền kia. Vậy tên Chu Nguyên này lấy tự tin ở đâu ra mà dám chạy tới đây làm trò?
-Quả nhiên là nghé con mới đẻ không sợ cọp...
-Cũng tốt, tên này vốn vẫn luôn cứng đầu như vậy, lần này cứ để cho hắn va vấp nhiều vào, ngày sau cũng sẽ biết điều hơn. Dù sao thì trên đầu của hắn còn có nhiều sư huynh sư tỷ có tuổi đời nữa cơ mà.
-...