Yêu Yêu điểm nhẹ chân ngọc, đạp gió bay lên, đồng thời một tay còn không quên vẽ thêm ra một đạo Nguyên văn vào không trung.
-Thiết Thủy Văn!
Nguyên văn mà Yêu Yêu vừa mới vẽ chỉ vừa dung nhập vào trong nước biển dưới chân thì cả một khu vực nước biển xung quanh đã cấp tốc hóa thành màu đen, cuối cùng đông cứng lại tạo thành một khu vực cứng rắn như thép nguội.
Keng keng keng!
Thế là vô số những mảnh băng nhọn kia chỉ kịp đâm vào một tầng nước biển vừa mới được hóa rắn. Mặc dù những mảnh vỡ này cực kỳ sắc nhọn, thế nhưng tầng nước biển vừa mới hình thành lại còn rắn chắc hơn. Thế nên hiển nhiên là cơn mưa băng nhọn không thể xuyên qua tầng nước mặt, chỉ vừa va chạm liền sụp đổ, tan ra rồi chìm lại vào trong lòng biển.
Có thể nói cuộc đấu giữa hai người khá là cân sức cân tài, mỗi người đều gặp chiêu phá chiêu, chiến đấu vô cùng kịch liệt. Có thể nói mức độ đặc sắc của cuộc chiến bên này hơn xa rất nhiều so với cuộc chiến giữa Chu Nguyên cùng Hạ Vũ ở bên kia.
Chỉ là trong cuộc chiến dữ dội ấy thì Kim Chương lại là người chủ động hơn. Mượn nhờ lực lượng gần như vô tận đang không ngừng được cung cấp bởi kết giới, Kim Chương đang liên tục phát ra thế công. Mà Yêu Yêu thì khá là bị động, chỉ là lựa chọn hóa giải những đợt tiến công của đối thủ mà không có hành động nào khác cả.
Kim Chương đứng ở trên cột nước, quan sát từng động tác của Yêu Yêu. Trải qua mấy lần chiến đấu thử thì Kim Chương lại cảm thấy dường như là Yêu Yêu có gì đó phải kiêng kỵ đối với mình. Chắc hẳn là cô ấy cũng đã cảm nhận được áp lực khi bản thân có thể mượn nhờ sự trợ giúp của kết giới để sở hữu một lực lượng khổng lồ và không ngừng nghỉ.
-Nếu Yêu Yêu sư muội vẫn muốn phòng thủ, vậy hãy thử một chiêu này của ta thêm một lần nữa đi!
Kim Chương mỉm cười, Nguyên Văn Bút trong tay đột nhiên ấn xuống.
Oanh!
Chỉ thấy đột nhiên, nước biển dưới chân Yêu Yêu dâng lên từng luồng hào quang cao tới vạn trượng. Đưa mắt nhìn kỹ lại thì mới phát hiện ra, thì ra ở trong lòng biển của khu vực này đang có hai nửa vầng trăng chậm rãi hình thành.
Hai nửa vầng trăng dài và mảnh như lưỡi đao, chúng liên tục xoay tròn tạo thành một hình bát quái. Mỗi lưỡi trăng sắc bén tới mức khi chúng xoay tròn thì nước biển ở xung quanh bị cắt chém ra tạo thành một khu vực chân không.
Một luồng cảm giác áp bách không ngừng phát tán ra từ hai lưỡi trăng này, ngay cả ánh trăng bị thẩm thấu ra ngoài cũng mang theo từng tia sắc bén khiến cho cả một khu vực biển bị đâm thủng lỗ chỗ như cái sàng.
-Đây là Song Nguyệt Linh Văn. Ở trường hợp bình thường, sau khi thi triển ra đạo Nguyên văn này thì tất cả lực lượng của ta sẽ bị tiêu hao hết. Cũng chỉ có ở chỗ này, khi lực lượng của mình không còn bị hạn chế bởi cảnh giới nữa, ta mới dám sử dụng chiêu thức này một cách thoải mái như vậy. -Kim Chương nhìn về phía Yêu Yêu, nói.
-Xin Yêu Yêu sư muội chỉ điểm chiêu này của ta một chút.
Nói xong, Kim Chương búng tay một cái, Thế là hai lưỡi trăng còn đang chìm hẳn ở trong lòng biển đột nhiên càng thêm sáng ngời, chúng xoay tròn với tốc độ nhanh nhất rồi lao về phía Yêu Yêu đang đứng ở bên trên. Dọc theo quãng đường mà hay lưỡi trăng di chuyển, nước biển ở xung quanh bị sự sắc bén của chúng cắt chém ra thành hai cái lạch rộng hơn ngàn trượng...
Đồng thời, rất nhiều đệ tử đang đứng xem trận chiến ở bên ngoài Linh Văn phong nhìn thấy đòn tấn công cực kỳ kinh người này của Kim Chương thì đều không nhịn được ồ lên kinh ngạc.
Hiển nhiên, tất cả những đệ tử đang đứng ở đây đều biết được tuyệt chiêu tất sát này của Kim Chương, tên của nó là "Song Nguyệt Linh Văn". Đối mặt với một chiêu mạnh mẽ như thế thì dù cho có là đệ tử có cảnh giới Thái Sơ cảnh cửu trọng thiên cũng không thể ngăn cản được.
-Ôi chao, cô gái Chu Tiểu Yêu này thật là chủ quan, lại để yên cho sư huynh Kim Chương thi triển thành công chiêu này... Phải nói một khi Song Nguyệt Linh Văn Xuất hiện thì đối thủ của sư huynh Kim Chương sẽ chẳng còn phần thắng.
-Từ đầu trận đến giờ thì cô ấy vẫn luôn ở trong thế bị động, chỉ luôn luôn phòng ngự. Xem là cô ấy cũng cảm nhận được áp lực khi sư huynh Kim Chương có thể vận dụng lực lượng của kết giới để chiến đấu.
-Thật là đáng tiếc...
-...
Rất nhiều đệ tử đều lắc đầu cảm thán, mà mấy người đệ tử của Linh Văn phong lại thở phào một hơi. Bởi vì chỉ cần sư huynh Kim Chương có thể thi triển ra "Song Nguyệt Linh Văn" thì tiết tấu của trận đấu sẽ rơi vào trong sự khống chế tuyệt đối của huynh ấy.
Xem ra cô gái Chu Tiểu Yêu này cũng chẳng có gì đặc biệt như Phong chủ vẫn luôn luôn khen ngợi nhỉ?
Diệp Ca vẫn luân quan sát cẩn thận tình hình chiến đấu được thể hiện ở trên chiếc màn hình được hình thành từ nguyên khí. Từ đầu đến đuôi thì đầu lông mày của hắn vẫn luôn nhíu chặt lại. Tuy nói từ đầu trận đến giờ thì Kim Chương vẫn luôn nắm giữ thế chủ động ở trong tay, nhưng không biết vì sao mà Diệp Ca lại luôn cảm thấy có điều gì đó bất thường đang diễn ra.
Bởi vì Yêu Yêu vốn không phải là một người dễ đối phó như vậy!
Dù cho Kim Chương có thể mượn nhờ lực lượng của kết giới để chiến đấu, thế nhưng thật sự như thế là đã đủ để khiến cho Yêu Yêu phải lùi lại không ngừng phòng thủ như thế này ư?
-... Đến tột cùng thì nàng đang muốn làm gì? -Diệp Ca lẩm bẩm nói.
Ongggg...!
Thế là trong sự chứng kiến của vô số người đang đứng xem ở trước cửa Linh Văn điện, hai nửa vầng trăng đồng thời xé rách mặt biển, tách ra làm hai bên rồi bay lên không, quỹ đạo bay của chúng cực kỳ huyền diệu, chẳng mấy chốc thì hai nửa vầng trăng này đã phong tỏa hoàn toàn tất cả các đường lui của Yêu Yêu.
Yêu Yêu đứng ở trên mặt biển, khuôn mặt tuyệt đẹp vẫn giữ vẻ bình tĩnh như không có chuyện gì xảy ra. Kể từ khi Kim Chương thi triển ra Song Nguyệt Linh Văn thì cây Nguyên Văn Bút trong tay nàng vẫn chưa từng động đậy. Tưởng như Yêu Yêu đã buông xuôi mặc kệ cho hai mảnh trăng sắp biển kia chém vào mình.
Thấy cảnh tượng cực kỳ nguy hiểm này thì vô số các đệ tử đang tụ tập trước cửa Linh Văn điện đầu hô lên sợ hãi.
Trong mắt Diệp Ca cũng lộ ra vẻ lo lắng, thế nhưng hắn cũng không lên tiếng. Bởi vì Diệp Ca biết, Phong chủ cũng đang chú ý diễn biến trận đấu này. Thế nên ông ấy sẽ không để cho Yêu Yêu thật xảy ra điều gì.
Chỉ là Diệp Ca vẫn cảm thấy cực kỳ khó hiểu với hành động buông bỏ phòng ngự của Yêu Yêu.
Xoẹt!
Tiếng hô hoán của các đệ tử không làm cho hai nửa vầng trăng dừng lại, chúng vẫn xoay tròn với tốc độ cao, lao nhanh về phía Yêu Yêu, để rồi cuối cùng xuyên thẳng qua thân thể mềm mại ấy...
"Cô ấy bị đánh trúng rồi ư?!"
Ý nghĩ ấy đồng thời hiện lên trong đầu của tất cả các đệ tử, khuôn mặt ai nấy đều trắng bệch không còn chút máu. Phải biết, dù cho có là người có thực lực ở đẳng cấp cửu trọng thiên thì cũng không dám dùng thân thể của mình để đón đỡ đòn tấn công của Song Nguyệt Linh Văn đâu.
Huống chi, thế mạnh của Yêu Yêu là trên phương diện Nguyên Văn, mà thân thể của cô ấy lại chẳng được bảo hộ bởi một chút Nguyên khí nào cả.