Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 396 - Chương 395: Đấu Nguyên Văn (4)

Chưa xác định
Chương 395: Đấu Nguyên văn (4)

Mặc dù đạo Nguyên văn này đã được Hạ Vũ ẩn giấu cực sâu, thế nhưng rõ ràng là Chu Nguyên đã phát hiện ra được. Sở dĩ Hạ Vũ có kết luận như vậy là bởi vì hành động đột nhiên dừng lại lúc trước của Chu Nguyên là có mục đích chứ không phải là do sự sơ suất của Chu Nguyên. Hắn làm như vậy là để khiến cho Thạch Giao phải lộ ra sơ hở.

Một bên khác, sau khi thoát khỏi đống đất đá thì Chu Nguyên chậm rãi bay lên không, hắn phủi đi bụi đất trên quần áo, đứng đối mặt cùng với Hạ Vũ.

-Chu Nguyên sư huynh, chỉ với thần hồn có tu vi Thực cảnh sơ kỳ mà huynh lại có thể đánh tan được đạo Thạch Giao Văn này của ta, quả thực là thực lực của sư huynh đã khiến cho ta rất bất ngờ. - đôi mắt sáng trong của Hạ Vũ nhìn mười phía Chu Nguyên, nói khẽ.

Chu Nguyên cười cười, nói:

- Ta cũng rất bội phục trình độ nguyên văn của Hạ Vũ tiểu sư muội. Đạo Thạch Giao Văn này thật chẳng đơn giản một chút nào.

-Chỉ với một đạo Nguyên văn này thôi thì cũng đã đủ để khiến cho một người đệ tử lục trọng thiên phải đau đầu rồi!

Được khen ngợi, Hạ Vũ vui vẻ cười nhếch cả miệng, thế là nàng chậm rãi đáp lại:

-Nếu như không phải có tọa kết giới này hỗ trợ, khi Thạch Giao Văn bị phá thì hẳn là muội sẽ phải rơi vào thế yếu. Tuy nhiên, ở một nơi như thế này thì lực lượng mà muội có thể sử dụng còn hơn xa so với những gì mà sư huynh tưởng tượng...

-Thế nên...

Hạ Vũ chậm rãi nâng lên cánh tay nhỏ nhắn, bàn tay trắng nõn đột nhiên khép lại.

Oanh!

Ngay trong nháy mắt khi Hạ Vũ khép tai nạn, núi đá ở bốn phía lại đột nhiên nổ tung lên. Trong trung tâm của mỗi một vụ nổ ấy đều lao ra một con Thạch Giao, bay tới xoay quanh tại bốn phía của Chu Nguyên.

Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Hạ Vũ lộ ra nét tươi cười, nàng nhìn về phía Chu Nguyên và nói:

-Thế nên, Chu Nguyên sư huynh à, xin mời huynh nhận thua đi, ngày hôm nay huynh không thể vượt qua cửa ải này của muội được đâu.

Trước cửa của Linh Văn điện.

Rất nhiều đệ tử cũng đều đang quan sát trận đấu kịch liệt giữa Chu Nguyên cùng Hạ Vũ được thể hiện ở trên màn hình nguyên khí. Ai nấy cũng đều không nhịn được phải cảm thán một tiếng.

-Không ngờ là trình độ nguyên văn của Chu Nguyên lại tốt đến như vậy, đến mức khiến cho Hạ Vũ tiểu sư tỷ phải xuất ra chiêu này...

-Trước đó thì chúng ta đã đều coi thường kẻ này rồi. Chỉ đáng tiếc là Hạ Vũ tiểu sư tỷ đang nắm giữ ưu thế địa lợi trong tay, thế nên dù có mạnh đến mấy thì Chu Nguyên cũng không có khả năng giành chiến thắng được.

-...

Có thể nói những đệ tử của Linh Văn phong này đều là người trong nghề, thế nên bọn họ có thể hiểu được đòn phản kích lúc trước của Chu Nguyên là sắc bén và tuyệt diệu đến mức nào. Có thể nói, Chu Nguyên có thể vận dụng nguyên văn tinh tế đến mức này thì đã là rất không đơn giản rồi.

Thế nhưng Diệp Ca vẫn luôn quan sát trận đấu phía bên Chu Nguyên với sự bình tĩnh lạ thường. Ngay cả khi hắn nhìn thấy Chu Nguyên có thể phá hủy con Thạch Giao kia thì nét mặt của hắn cũng không có bất kỳ sự thay đổi nào.

-Quả thật là cũng có chút trình độ Nguyên Văn đấy. Thế nhưng dù nói thế nào thì tu vi thần hồn của Chu Nguyên cũng mới chỉ ở mức Thực cảnh sơ kỳ mà thôi. Bởi vậy, một khi mà Hạ Vũ bắt đầu nghiêm túc thì Chu Nguyên cũng sẽ chỉ còn có nước phải nhận thua.

Tầm mắt của Diệp Ca hơn xa so với những người khác, thế nên hắn cũng có thể nhìn ra đòn phản công lúc trước của Chu Nguyên chính là một trong những tuyệt chiêu của hắn. Thế nhưng ngay cả khi Chu Nguyên bị buộc phải dùng ra tuyệt chiêu của mình thì Hạ Vũ lại mới chỉ là vừa mới làm nóng người mà thôi.

Thế nên chiến đấu ở phía bên này vẫn không cần phải lo.

Thế là Diệp Ca thu hồi ánh mắt, quay người nhìn về phía trận đấu kịch liệt đang diễn ra giữa Yêu Yêu cùng Kim Chương.

Có thể nói chiến đấu ở phía bên này còn hơn xa rất nhiều so với cuộc chiến của Chu Nguyên ở phía bên kia.

Nhìn một lúc tình thế chiến đấu giữa hai người thì đột nhiên, lông mày của Diệp Ca không nhịn được nhíu lại, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc cũng nghi ngờ.

-Cửu Tinh Văn!

Kim Chương đứng ở trên cột nước, Nguyên Văn Bút ở trong tay hắn mang màu đồng cổ, được Kim Chương sử dụng để vẽ nguyên văn vào không trung trước mặt. Ngay khi thành hình thì những nguyên văn này lập tức hấp thụ nguyên khí trong thiên địa để bổ sung sức mạnh cho chính mình.

Vù vù!

Chỉ trong chớp mắt, những Nguyên văn ấy hội tụ lại thành một đạo Nguyên văn cực kỳ to lớn không ngừng tỏa ra ánh sáng chói mắt. Chỉ thấy đạo Nguyên văn này dần dần biến thành một dải Ngân Hà thu nhỏ. Nổi bật nhất ở trong dải ngân hà ấy là 9 ngôi sao có kích thước cực kỳ to lớn. Dưới sự điều khiển của Kim Chương, cả 9 ngôi sao đồng thời lao ra, sắp xếp tổ hợp với nhau tạo thành một trận hình có thanh thế cực kỳ khủng bố, thế rồi chúng trực tiếp lao về phía Yêu Yêu vốn đang đứng ở trên mặt biển cách đó không xa.

Toàn bộ mặt biển đều là bị loại lực lượng cuồng bạo do 9 ngôi sao này phát tán ra xé rách thành hai nửa.

Kim Chương vừa ra tay thì đã không chút lưu tình. Hơn nữa, bởi vì hắn đang đứng ở một trong hai tiết điểm của kết giới, thế nên hắn có thể mượn nhờ tám phần lực lượng của cả tòa kết giới này để bổ sung cho mình. Có thể nói là lúc này, lực lượng mà Kim Chương sở hữu là cuồn cuộn không dứt.

Chín ngôi sao ầm ầm lao tới với tốc độ cực nhanh, cái bóng của chúng nhanh chóng phóng đại qua sự phản chiếu trong con ngươi của Yêu Yêu. Yêu Yêu cũng không chậm trễ, nàng vung tay lên một cái, Bích Ngọc Nguyên Văn Bút cũng vẽ nên từng đường vân huyền diệu trong không gian.

-Huyền Băng Thuẫn Văn!

Thế là chỉ trong giây lát thì lại có thêm một đạo Nguyên Văn thành hình. Vừa được sinh ra thì đạo Nguyên Văn ấy đã lao vào dung nhập vào trong nước biển dưới chân. Ngay sau đó, lập tức có một tầng sóng cao tới ngàn trượng dâng lên tạo thành một tấm chắn thiên nhiên to lớn ngăn trở ở trước người Yêu Yêu. Chưa hết, tầng sóng lớn này còn đang đóng băng với tốc độ chóng mặt từ dưới lên trên, cuối cùng thì biến thành một tấm chắn bằng băng cực kỳ to lớn. Có thể thấy đang có rất nhiều những quang văn huyền diệu tỏa sáng lập lòe ở trên mặt của tấm chắn bằng băng này, khiến cho nó tạo cho người ta một cảm giác như không thể bị phá vỡ.

Oanh! Oanh!

Vừa lúc đó thì 9 ngôi sao cũng bay tới, cuối cùng đập mạnh về trên mặt của tấm chắn bằng băng kia. Vụ va chạm mạnh tới mức khiến cho trên mặt ngoài của tấm chắn hiện lên từng vết rạn kéo dài.

Dưới sự tấn công liên hồi của từng ngôi sao có kích thước to lớn ấy, vết nứt trên mặt tấm chắn bằng băng càng ngày càng lớn. Đến cuối cùng thì nó cũng không thể chịu đựng thêm được nữa mà ầm vang một tiếng, nổ ra thành từng mảnh vụn trong suốt bay đầy trời.

Kim Chương nhìn thấy đòn tấn công của mình có thể phá vỡ được lớp của phòng ngự của Yêu Yêu thì hơi cảm thấy bất ngờ, có chút nhíu mày lại. Thế nhưng cuối cùng hắn vẫn cười nhạt một tiếng, vung bút vẽ thêm mấy đạo Nguyên văn rồi cho chúng dung nhập vào trong nước biển.

Xùy! Xùy!

Thế là chỉ trong nháy mắt khi mấy đạo Nguyên văn kia vừa chìm xuống thì nước biển dưới chân Yêu Yêu bỗng nhiên phát ra những âm thanh rất nhỏ. Chỉ sau một lát thì có vô số những mảnh băng cực kỳ sắc bén bắn lên, đâm mạnh về phía tất cả những vị trí hiểm yếu trên người Yêu Yêu với số lượng cực kỳ to lớn, che trời lấp đất.

Bình Luận (0)
Comment