Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 419 - Chương 418: Uy Lực Của Thiên Lôi Huyền Hỏa (1)

Chưa xác định
Chương 418: Uy lực của Thiên Lôi Huyền Hỏa (1)

Oanh!

Bầu trời phía trên thung lũng, đám mây giông đầy sấm sét màu đỏ đậm vần vũ, chỉ trong một cái chớp mắt, cuồng bạo sấm sét màu đỏ đậm mang theo khí tức hủy diệt đánh thẳng xuống Nhạc Thiên cũng một đám đệ tử của Kiếm Lai Phong ở phía dưới.

Phía trên những tia sét này tựa hồ còn có ngọn lửa đang thiêu đốt.

Đối mặt với uy lực kinh khủng của tòa kết giới này, mặc dù là Nhạc Thiên phải tỏ ra ngưng trọng, trong mắt tràn đầy kiêng kị.

Từng luồng nguyên khí hùng hồn từ trong cơ thể mấy người Nhạc Thiên, Lục Huyền Âm mãnh liệt bạo phát ra, tạo thành vô số tầng hào quang phòng ngự bằng nguyên khí, hiển nhiên là bọn họ muốn liên thủ chống cự những đòn công kích của kết giới.

Phanh! Phanh!

Sấm sét màu đỏ đậm có lửa quấn quanh rơi xuống, những tầng nguyên khí phòng ngự kia không ngừng bị sấm sét đánh nát dễ như trở bàn tay.

Mà sau khi một tầng phòng ngự bị nghiền nát thì mấy người Nhạc Thiên đều liều mạng thúc dục nguyên khí, không ngừng tạo thêm tầng phòng ngự mới, ý đồ dùng cách này để kéo dài thời gian, chống cự đòn tấn công của kết giới.

Rầm rầm!

Mà đối mặt với sự chống cự của mấy người Nhạc Thiên, đám mây màu đỏ đậm trên bầu trời càng thêm cuồng bạo, sau đó càng có thêm nhiều tia sét màu đỏ đậm gào thét đánh xuống.

Cả cái thung lũng đều bị xung kích sóng ảnh hướng đến, mặt đất bị xé nứt, rất nhiều tảng đá lớn bị đánh nát, hóa thành bột phấn bay đầy trời.

Chu Nguyên ngồi xếp bằng ở trên một tảng đá, sắc mặt hờ hững, hai mắt khép hờ, thần hồn chỗ mi tâm không ngừng chấn động, khống chế kết giới cấp bậc này cũng khiến cho năng lượng thần hồn của hắn tiêu hao cực kỳ nghiêm trọng.

Nếu như không phải là hắn đã đột phá đến Thực Cảnh trung kỳ, e rằng, hắn chỉ có thể khống chế kết giới công kích một lần là năng lượng của thần hồn đã khô kiệt rồi.

Trong ngoài Sơn mạch, tất cả mọi người đều tập trung chú ý đến chuyện diễn ra ở bên trong thung lũng.

Nhìn thấy cảnh tượng trong thung lũng, trong nội tâm cuả bọn họ cũng xuất hiện cảm xúc cực kỳ phức tạp. Ai có thể nghĩ đến, những đệ tử đai vàng mạnh nhất của Kiếm Lai Phong lại sẽ bị một mình Chu Nguyên ngăn ở trong thung lũng này, hơn nữa còn bị hắn dùng kết giới oanh tạc, trông chật vật đến cực điểm.

Vì thế, khi mọi người nhìn về phía bóng người trẻ tuổi trên tảng đá kia, trong ánh mắt đều có thần sắc ngưng trọng cùng với kiêng kị hiển hiện.

Trước hôm nay, rất nhiều người trong bọn họ đều còn cảm thấy Chu Nguyên cũng chỉ là một đệ tử mới vào nội sơn mà thôi. Tuy rằng có chút thành tích, nhưng so sánh với những đệ tử có uy tín lâu năm, chung quy là vẫn còn có chút chênh lệch, không đáng để lo, thậm chí coi như là trên Linh Văn Phong lúc trước, cũng bởi vì Yêu Yêu tồn tại, mà biểu hiện của hắn bị lu mờ hơn rất nhiều.

Nhưng giờ này khắc này, khi nhìn thấy Chu Nguyên dùng sức của một người, chống lại những đệ tử đai vàng xuất sắc nhất của Kiếm Lai Phong, mọi người ẩn ẩn cảm giác được chấn động.

Trong lúc không ai hay biết, người đệ tử mới đi vào nội sơn được gần một năm này đã có được tư cách cùng thực lực để khiêu chiến thậm chí siêu việt những đệ tử có uy tín lâu năm như bọn họ.

Rầm rầm!

Trên không trung, đám mây màu đỏ đậm điên cuồng vần vũ, hấp thụ nguyên khí trong trời đất, cuối cùng lại là hình thành sấm sét màu đỏ đậm không ngừng đánh xuống phía dưới.

Ở dưới thung lũng, bên trong vô số tầng nguyên khí phòng ngự, mấy người Nhạc Thiên cũng đang cắn răng khổ sở, chống đỡ.

Nhưng mà xem ra, bọn họ hiển nhiên là thời gian dần trôi qua rơi vào hạ phong.

- Kết giới có thể hấp thu nguyên khí từ trời đất gian, nếu như cứ để nó tiếp tục tấn công như vậy, bên không chịu được trước tất nhiên sẽ là chúng ta!

Nụ cười trên mặt Nhạc Thiên sớm đã biến mất. Lúc này, hắn trầm giọng nói.

- Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ?

Có đệ tử khác kinh hoảng hỏi.

Ánh mắt lăng lệ, ác liệt của Nhạc Thiên nhìn chằm chằm vào đám mây màu đỏ đậm ở giữa không trung, hắn nói:

- Chỉ mỗi phòng thủ thôi thì không có ý nghĩa, phải dùng công thay thủ, chỉ cần phá hủy được đám mây màu đỏ đậm kia, kết giới sẽ tự động tán đi!

- Chúng ta phải chuấn bị, đồng thời dùng đòn tấn công mạnh nhất của mình để phá vỡ đám mây màu đỏ đậm kia!

- Nhưng mà muốn làm như vậy thì chúng ta phải thu hồi nguyên khí phòng thủ, đến khi đó, sấm sét màu đỏ đậm rơi xuống, chúng ta phải làm như thế nào để ngăn cản?

Ở một bên, Lục Huyền Âm cắn răng, từ trong lòng móc ra một viên ngọc màu trắng ngà có kích thước như một quả nhãn, bên ngoài viên ngọc có đường vân cổ xưa rậm rạp, trong đó giống như là có cả một đại dương mênh mông.

- Nhạc Thiên sư huynh, viên Hải Linh Châu này của ta am hiểu phòng ngự, có lẽ có thể ngăn trở sấm sét, kéo dài một chút thời gian.

Thấy Lục Huyền Âm nói thế, Nhạc Thiên cũng tỏ ra vui vẻ, Hải Linh Châu này chính là một loại Nguyên bảo phòng ngự, mặc dù thứ này có bán trong Lâm Lang các nhưng mà giá cũng không rẻ, mỗi viên có giá tối thiểu là 3000 nguyên ngọc, một vài đệ tử đai tím khi ra bên ngoài làm nhiệm vụ, phần lớn đều nghĩ biện pháp gom góp nguyên ngọc để mua một khỏa, không nghĩ tới trên người Lục Huyền Âm vậy mà cũng có.

- Vậy thì phiền toái Lục sư muội rồi.

Lục Huyền Âm lắc đầu, đôi mắt dễ thương gắt gao nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên ở xa xa trên bầu trời, sau đó nàng nói:

- Sư huynh, không sao đâu. Đây chỉ là do muội không muốn trở thành đá đặt chân để giúp hắn thêm nổi danh mà thôi.

Lần này, nàng vốn là muốn làm cho Chu Nguyên mất mặt, để cho hả giận, nhưng ai có thể nghĩ đến cục diện lại biến thành như vậy, trước mắt chỉ cần hơi sơ sẩy, e rằng bọn họ sẽ làm cho Kiếm Lai Phong mất thể diện, hơn nữa còn thành tựu Chu Nguyên thêm nổi danh hơn.

Chuyện này đối với Kiếm Lai Phong có thể nói là vô cùng nhục nhã.

Đến lúc đó, những đệ tử tổn hại danh dự của Kiếm Lai Phong như bọn họ sợ là sẽ không tránh khỏi việc bị trừng phạt nặng.

Vừa nghĩ tới cách làm việc của vị phong chủ kia, Lục Huyền Âm chỉ cảm thấy có chút sợ hãi. Hiện tại, nàng cũng cảm giác có chút hối hận vì để chuyện lần này có động tĩnh lớn như thế này. Nhưng bây giờ có hối hận cũng đã muộn, cho nên vô luận như thế nào, bọn họ cũng không thể lại để cho Kiếm Lai Phong bị tổn thất trong tay Chu Nguyên thêm một lần nữa.

Nghĩ đến đây, Lục Huyền Âm giơ tay ngọc lên cao, chỉ thấy được Hải Linh Châu kia nhanh chóng hóa thành một điểm sáng bay lên không trung và ngay sau đó có một màn nước chui ra từ trong đó hóa thành một cái lồng bàn, bao phủ bọn họ vào trong.

Phía trên màn nước có hoa văn thần bí lưu chuyển, tản ra chấn động nguyên khí cường hoành.

Rầm rầm!

Những tia sét màu đỏ đậm vẫn tiếp tục đánh xuống nhưng khi đánh trúng màn nước, nó chỉ khiến cho màn nước chấn động và cuối cùng vẫn bị màn nước hóa giải.

Nhưng khi mà có càng nhiều tia sét màu đỏ đậm rơi xuống, màn nước kia cũng dần mỏng manh.

- Nhạc Thiên sư huynh, Hải Linh Châu chỉ sợ không kiên trì được quá lâu.

Lục Huyền Âm vội vàng nói.

Nhạc Thiên ngưng trọng gật đầu, hắn nhìn qua Chu Nguyên đang ngồi trên tảng đá ở xa xa, sẳng giọng nói:

- Chúng ta liên thủ, thi triển Hóa Khí kiếm hủy diệt đám mây màu đỏ đậm kia!

Oanh!

Nhạc Thiên vừa dứt lời thì từ trong cơ thể của hắn, một luồng nguyên khí lăng lệ, ác liệt phóng thẳng lên trời.

Ở xung quanh hắn, những đệ tử của Kiếm Lai Phong kia cũng vận chuyển nguyên khí, trong lúc nhất thời từng luồng nguyên khí phóng lên trời và nhanh chóng tạo thành một đám mây khổng lồ bằng nguyên khí to mấy trăm trượng ở giữa không trung.

Khí tức lăng lệ, ác liệt mà đám mây này phát ra làm cho không gian tựa như là cũng hơi vặn vẹo.

Nhạc Thiên chắp hai tay lại, đám mây khổng lồ bằng nguyên khí ở giữa không trung kia chính là lấy hắn làm chủ, cho nên hắn có thể điều khiển.

Bình Luận (0)
Comment