Thánh Nguyên Phong, Cầu Đạo Điện.
Hôm nay đến phiên một mạch của Thẩm Thái Uyên lại đây tu luyện, lúc này bầu không khí trong đại điện có chút thân thiện. Chính như khi rất nhiều đệ tử của Thương Huyền Tông cũng còn đắm chìm ở trong chiến tích hiển hách của Chu Nguyên tại cuộc thi tuyển chọn đệ tử đai tím, đệ tử trong một mạch của Thẩm Thái Uyên càng phải như vậy.
Những ngày này, lúc đi lại trong tông môn, bọn họ đã được chú ý nhiều hơn dĩ vãng rất nhiều, thỉnh thoảng còn có đệ tử của Phong khác hiếu kỳ đến hỏi thăm.
Nếu như là ở trước kia, chuyện này quả thực là chuyện không thể tưởng tượng, bởi vì khi đó, chỉ cần người khác nghe bọn họ là đệ tử của Thánh Nguyên Phong thi lập tức sẽ không còn hứng thú nói chuyện với họ nữa, hơn nữa ánh mắt khi nhìn bọn họ càng giống như là trên cao nhìn xuống, thần sắc khinh thị không cần nói cũng biết.
Dù sao Thánh Nguyên Phong đã xuống dốc là chuyện mà tất cả mọi người tại Thương Huyền Tông đều biết.
Nhưng mà, lúc này đây biểu hiện của Chu Nguyên trong cuộc thi tuyển chọn đệ tử đai tím lại một lần nữa làm cho đệ tử của các Phong khác đều nhớ kỹ Thánh Nguyên Phong bọn họ, đồng thời cũng làm cho được những người này biết được về một mạch của Thẩm Thái Uyên trong Thánh Nguyên Phong ...
Chuyện này làm cho đệ tử trong một mạch của Thẩm Thái Uyên vốn dĩ luôn bị mọi người lạnh nhạt đều cảm thấy có chút phấn chấn.
Trong sự phấn chấn này, ánh mắt của bọn họ không ngừng nhìn về phía đằng trước của đại điện.
Ở chỗ kia, trong số mười mấy cái bồ đoàn màu tím, ở chỗ thấp nhất có một bóng người trẻ tuổi có thân hình thon dài, bên hông được quấn quanh bởi một sợi dây lụa màu tím, người này tự nhiên chính là Chu Nguyên.
Sau khi thông qua cuộc thi tuyển chọn đệ tử đai tím, hôm nay Chu Nguyên đã trở thành đệ tử đai tím, cho nên vị trí của hắn cũng không còn là chỗ giành cho người mạnh nhất trong hàng ngũ đệ tử đai vàng nữa mà là chỗ giành cho đệ tử đai tím.
Dựa vào thực lực mà Chu Nguyên triển lộ ra ở bên trong cuộc thi tuyển chọn đệ tử đai tím, kỳ thật hắn có thể ngồi đến vị trí tầm trung trong nhóm đệ tử đai tím, nhưng mà hắn lại nhã nhặn từ chối vị trí Thẩm Thái Uyên đã an bài hắn, ngược lại lựa chọn vị trí thấp nhất.
Tuy nói ở trong mắt của rất nhiều đệ tử, vị trí ngồi đại diện cho thực lực, bài danh cùng địa vị, nhưng Chu Nguyên cũng không phải là rất để ý đến mấy thứ này. Theo hắn thấy, chỉ cần là đệ tử đai tím, ngồi gần phía trước hay phía sau cũng không có gì khác nhau.
Hơn nữa, lựa chọn ghế chót cũng có thể miễn cho đệ tử khác cảm thấy hắn quá mức hùng hổ dọa người, tuy nói hiện tại, hắn có loại tư cách này.
Người có đôi khi chính là như vậy, khi ngươi có thực lực nhưng lại lựa chọn lui nhường một bước, ngược lại sẽ làm cho những người khác sinh ra hảo cảm, cảm thấy ngươi là người khiêm tốn mà ôn hòa.
Mà cũng đúng như Chu Nguyên dự liệu, cử động cam chịu ngồi ở vị trí thấp nhất của hắn làm cho không ít đệ tử đai tím đều có chút cảm kích thậm chí bội phục. Chuyện này cũng làm cho hiện tại, ở trong hàng ngũ đệ tử trong một mạch của Thẩm Thái Uyên, lời nói của Chu Nguyên càng ngày càng có trọng lượng, thậm chí một vài đệ tử đai tím bài danh phía trên khi gặp hắn đều sẽ biểu lộ ra thiện ý.
Nhìn bầu không khí thân thiện trong đại điện, ở phía trên tòa cao, vào lúc này, khuôn mặt xưa nay nghiêm khắc, già nua, cứng ngắc của Thẩm Thái Uyên cũng tỏ ra vui vẻ khi nhìn qua Chu Nguyên.
Trong ánh mắt của ông tràn đầy thoả mãn cùng vui mừng.
Lúc này đây, ở bên trong cuộc thi tuyển chọn đệ tử đai tím, Chu Nguyên có thể nói là khiến cho mặt mũi của ông tăng thêm không ít. Hiện nay, khi gặp ông, coi như là một vài trưởng lão của những Phong khác đều biểu hiện có chút hâm mộ, luôn nói một hạt giống tốt như vậy lại rơi vào trong tay của ông, tương lai nói không chừng là Chu Nguyên sẽ có một vị trí trong mười đại Thánh Tử ...
Loại đệ tử có thiên phú như này cũng không phải là có thể tùy tùy tiện tiện gặp phải.
- Chu Nguyên ...
Thẩm Thái Uyên hiền hoà, cười nói:
- Hôm nay chưởng môn phái người đưa phần thưởng của người đứng đầu trong cuộc thi tuyển chọn đệ tử đai tím tới.
Vừa dứt lời, trên bàn tay của Thẩm Thái Uyên đã có hào quang lập loè, chỉ thấy được một cái hộp ngọc dần hiện ra đến, ông nhanh chóng mở hộp ngọc ra, trong đó có một viên đan dược mượt mà giống như là ngọc bích lẳng lặng nằm.
Chỉ trong nháy mắt khi hộp ngọc vừa mở ra, một mùi thơm nồng đậm lan tỏa ra làm cho nguyên khí trong đại điện cũng tựa như là trở nên nồng đậm hơn.
Nguyên Tinh Đan!
Đây chính là phần thưởng giành cho người đứng đầu trong cuộc thi tuyển chọn đệ tử đai tím lần này!
Xoạt!
Trong đại điện, rất nhiều đệ tử đều tỏ ra thèm thuồng khi nhìn qua viên đan dược này, thậm chí ngay cả đệ tử đai tím có uy tín lâu năm như Chu Thái, Trương Diễn cũng đều như vậy.
Bởi vì đây chính là Nguyên Tinh Đan , đan dược còn được xưng là Linh Đan cho Thái Sơ cảnh!
Thứ mà Thái Sơ cảnh cần chú ý tu luyện chính là nội tình, ở trong cảnh giới này, tích lũy nội tình càng mạnh thì tương lai lúc đột phá đến Thần Phủ cảnh, Thần Phủ tiến hóa ra sẽ càng cao cấp cùng cường đại.
Mà Nguyên Tinh Đan này thì là có thể tăng cường nội tình, có thể thấy được rằng nó có bao nhiêu lực hấp dẫn đối với những người còn ở Thái Sơ cảnh.
Chỉ có điều viên thuốc này luyện chế không dễ, coi như là ở trong Thương Huyền Tông, cũng chỉ có những đệ tử lập công lớn mới có thể được ban thưởng.
Ít nhất hôm nay, trong đại điện lúc này, chưa có người đệ tử nào hưởng thụ được.
Vào lúc này, Chu Nguyên cũng ngẩng đầu nhìn qua viên đan dược màu xanh trong hộp ngọc trong tay Thẩm Thái Uyên, ánh mắt trở nên nóng bỏng. Lúc này đây, hắn cố gắng, liều mạng để tranh giành vị trí thứ nhất trong cuộc thi tuyển chọn đệ tử đai tím lần này không phải là vì chút hư danh kia. Hắn vì cái gì, không phải là viên Nguyên Tinh Đan ở trước mắt này hay sao?!
Đã có viên đan dược này, hắn chắc hẳn là có thể đột phá đến Thái Sơ cảnh tứ trọng thiên.
Lúc trước, trong khi chiến đấu với Từ Viêm, hắn cũng đã cảm nhận được đến chỗ tốt khi nguyên khí có nội tình hùng hậu. Nếu như hắn có thể tại đột phá đến Thái Sơ cảnh tứ trọng thiên sau lại mới chiến đấu cùng Từ Viêm, Chu Nguyên tin tưởng, đến lúc đó coi như là Từ Viêm chủ động muốn liều mạng, chịu lưỡng bại câu thương với hắn, chỉ sợ đều rất khó làm được.
Hơn nữa, nếu không có bởi vì chỉ là thi đấu trong tông môn, cũng không phải là chiến đấu sinh tử, Chu Nguyên không thể vận dụng Ngân Ảnh, nếu không hắn muốn chém giết Từ Viêm kỳ thật cũng không phải việc gì khó.
Lúc này, Thẩm Thái Uyên khẽ mỉm cười rồi ông vung tay áo lên, ở trong ánh mắt cực kỳ hâm mộ của mọi người, hộp ngọc bay xuống trước mặt Chu Nguyên.
Chu Nguyên thì duỗi hai tay ra, cung kính nhận lấy hộp ngọc, sau đó liếm liếm miệng, thầm nghĩ trong lòng rằng mình nên nhanh chóng bế quan, để luyện hóa hấp thu viên Nguyên Tinh Đan này, cố gắng đột phá lên Thái Sơ Cảnh tứ trọng thiên.
Sau khi đưa Nguyên Tinh Đan cho Chu Nguyên, Thẩm Thái Uyên lại cười cười, nói:
- Chu Nguyên, hôm nay ngươi đã là đệ tử đai tím, dựa theo lệ cũ trong tông môn, Thánh Nguyên Phong sẽ ban thưởng cho ngươi công pháp Lục phẩm tiểu thừa, có thể tu ra nguyên khí Lục phẩm tiểu thừa.
Chu Nguyên khẽ giật mình, chợt xấu hổ cười. Hắn tu luyện chính là Tổ Long Kinh, cho nên không có cách nào để tu luyện loại công pháp khác rồi, hơn nữa hôm nay hắn tu thành Thông Thiên Huyền Mãng Khí chính là nguyên khí Lục phẩm đỉnh tiêm, không phải Lục phẩm tiểu thừa có thể so sánh.
Nhìn thấy nụ cười của hắn, Thẩm Thái Uyên lại một lần nữa nói:
- Ta biết được ngươi có cơ duyên khác, công pháp Lục phẩm tiểu thừa không vừa mắt ngươi ... Chỉ có điều đây là quy củ của tông môn, ta cũng chỉ hỏi cho có mà thôi.
Sau đó, ông dừng lại, trầm ngâm một chút rồi nói tiếp:
- Cái này vốn là phần thưởng mà tông môn ban cho đệ tử đai tím vừa mới tấn chức, nếu như ngươi không cần thứ này thì nên ban những thứ khác cho ngươi để đền bù tổn thất. Vì thế cho nên lúc trước ta cũng đã báo cáo với chưởng môn, để cho ngươi được quyền tiến vào Cổ Kinh lâu của Thánh Nguyên Phong ta một chuyến.
- Nghe nói tòa Cổ Kinh lâu này cũng đã từng là một chỗ tiềm tu của lão tổ chúng ta, trong đó tất có điều huyền diệu, phần lớn đệ tử tiến vào trong đó đều tùy duyên mà đạt được một ít Nguyên thuật, Nguyên Binh, Nguyên bảo ...
- Nếu là vận khí tốt, cũng chưa hẳn là không thể lấy được Thiên Nguyên Thuật.
Thẩm Thái Uyên vừa dứt lời, tất cả mọi người ở trong đại điện đều ồ lên kinh ngạc. Lúc này đây, ngay cả mấy đệ tử đai tím xếp hạng cao như Chu Thái, Trương Diễn đều không nhịn được mà có chút ghen ghét.
Cổ Kinh lâu thế nhưng mà là một chỗ bảo địa trong Thánh Nguyên Phong bọn họ, thậm chí ngay cả trưởng lão đều không có tư cách mở ra, chỉ có báo cáo chưởng môn, mới có thể mở ra. Trong những năm gần đây, số lượng đệ tử được phép tiến vào Cổ Kinh lâu có thể đếm được trên đầu ngón tay, không nghĩ tới lần này, Thẩm Thái Uyên vậy mà có thể cầu được cho Chu Nguyên rồi. Loại đãi ngộ này quả thực là làm cho người ta thấy đỏ mắt.
Thẩm Thái Uyên ngược lại không để ý đến tâm tình của những đệ tử khác, ông chỉ là nhìn về phía Chu Nguyên, cười nói:
- Như thế nào, ngươi có bằng lòng hay không?
Chu Nguyên đồng dạng là cũng ngẩn người một lúc lâu. Sau đó, hắn đột nhiên đứng dậy và trịnh trọng thi lễ đối với Thẩm Thái Uyên, sự chiếu cố cùng tán thưởng của người sau đối với hắn cũng đích thật là làm cho hắn có chút cảm động.
Vì vậy, hắn gật gật đầu, lộ ra một nụ cười cảm kích.
- Đệ tử nguyện ý.
- Tạ ơn Thẩm sư.