Đài sen đáp xuống ngọn núi khổng lồ, sáu bóng người ngồi xếp bằng phía trên phát ra khí tức vĩ ngạn, làm cho Chu Nguyên cùng sáu vị đệ tử thủ tịch khác càng thêm kính sợ. Dù sao bọn họ cũng mới chỉ được coi là bắt đầu bước chân trên con đường tu đạo, nhưng sáu vị cường nhân ở trước mắt cũng đã nhân vật cấp bậc Tông Sư trong trời đất, chính là mục tiêu mà tương lai bọn họ muốn đạt tới.
- Tham kiến chưởng môn cùng năm vị phong chủ.
Bảy người đều cung kính khom người hành lễ.
Nhìn qua bảy người, Thanh Dương chưởng môn mỉm cười và hơi tán thưởng gật đầu, ông vung tay áo lên, lập tức có thêm bảy đám mây ngũ sắc xuất hiện ở dưới chân bảy người rồi chậm rãi bay lên, chở bọn họ lên giữa không trung.
Chu Nguyên tò mò nhìn đám mây ngũ sắc ở dưới chân, cái này tựa hồ là do nguyên khí thuần túy biến thành, trong đó ẩn chứa một loại sức mạnh không tên, kì diệu.
- Bảy đám mây ngũ sắc này là do chính tay ta luyện chế, có thể chở người phi hành, tốc độ có thể đuổi kịp trăng sao trên trời, cũng được gọi là bất phàm, mặt khác nếu như là gặp phải công kích trí mạng, chúng có thể ngăn cản giúp các ngươi một lần.
- Ha ha, đây cũng coi như là một món quà nhỏ của ta cho bảy người các ngươi, ban thưởng cho các ngươi vì một năm khổ tu qua.
Thanh Dương chưởng môn cười nói.
Bảy người Chu Nguyên đều vui sướng. Nhìn đám mây ngũ sắc ở dưới chân, trong ánh mắt của cả bảy người đều lộ vẻ vui mừng, đã có vật này, sau này không chỉ có tốc độ chạy đi tăng nhanh, quan trọng nhất là có thể ngăn cản một đòn công kích trí mạng, có thể nói nhiều hơn một kiện bảo vật hộ thân.
Đối với Thanh Dương chưởng môn , đây chỉ là món quà nhỏ nhưng đối với bảy người bọn họ thì lại là vật bảo vệ tánh mạng.
- Tạ ơn chưởng môn!
Bảy người lại một lần nữa khom người hành lễ tạ ơn.
Bọn họ ngược lại là không ngờ, chỉ vừa thấy mặt là chưởng môn đã ban cho bọn họ một món quà quý giá như vậy.
Thanh Dương chưởng môn cười cười, nói:
- Trong bảy người các ngươi, có đệ tử thủ tịch cũ trước kia, cũng có đệ tử thủ tịch mới, phần thưởng tiếp theo thì đệ tử thủ tịch cũ không cần, về sau phong chủ của các ngươi tự ban thưởng cho các ngươi thứ khác.
- Mà đệ tử thủ tịch mới ...
Sau đó, ông dừng lại một chút, nhìn qua những ánh mắt nóng bỏng kia, ông mỉm cười, nói:
- Đó chính là thứ mà các ngươi muốn nhất.
Muốn nhất chính là cái gì? Đương nhiên chính là Thương Huyền bảy thuật!
- Những đệ tử thủ tịch mới tiến lên.
Nghe Thanh Dương chưởng môn nói vậy, Chu Nguyên lập tức thúc dục đám mây ngũ sắc ở dưới chân bay tiến lên.
Ở một bên, đệ tử thủ tịch của Tuyết Liên Phong Tô Diệu cùng đệ tử thủ tịch của Hồng Nhai Phong Trần Trạch cũng bay tiến lên đây, hai người bọn họ đồng dạng xem như là đệ tử thủ tịch mới.
Ở trong Thương Huyền Tông, muốn thay thế đệ tử thủ tịch cũ cũng không phải là chuyện dễ dàng, bởi vì sau khi trở thành đệ tử thủ tịch là có thể được các phong ban thưởng Thương Huyền bảy thuật. Mà một khi đệ tử thủ tịch cũ tu luyện môn Nguyên thuật này thành công, nhân vật mới lại muốn khiêu chiến thì chuyện sẽ không phải là dễ dàng như vậy rồi.
Nhưng may mắn chính là Thương Huyền bảy thuật cũng không dễ dàng tu luyện thành công như vậy, rất nhiều đệ tử thủ tịch cũ mặc dù đã tốn hao cả một năm cũng chưa chắc có thể nhập môn .
Cho nên, muốn khiêu chiến như vậy nhất định phải thừa dịp đệ tử thủ tịch cũ chưa từng tu luyện thành công Thương Huyền bảy thuật, bằng không thì muốn lại thay thế, e rằng cũng chỉ có đợi đến lúc đệ tử thủ tịch cũ ngồi tròn kỳ hạn ba năm mà tự động thoái vị rồi.
Mà hai người Tô Diệu cùng Trần Trạch có thể thượng vị cũng bởi vì đệ tử thủ tịch tiền nhiệm của bọn họ cũng chưa tu luyện Thương Huyền bảy thuật thành công, lúc này mới bị bọn họ may mắn đuổi kịp và vượt qua ...
Liên Y phong chủ của Tuyết Liên Phong, Cố phong chủ của Hồng Nhai Phong liếc nhìn hai người Tô Diệu, Trần Trạch, sau đó bàn tay nắm chặt, lập tức có thêm hai quyển sách ngọc cổ xưa xuất hiện ở trong tay của bọn họ.
Sách ngọc chậm rãi bay đến và lơ lửng ở trước mặt hai người Tô Diệu, tản ra ánh sáng thần bí .
Hai người Tô Diệu cùng Trần Trạch đều lộ kích động. Sau đó, bọn họ cung kính vươn tay, run rẩy tiếp lấy sách ngọc, bên trong mỗi cuốn sách ngọc này có thể ghi lại một trong Thương Huyền bảy thuật nổi tiếng Thương Huyền Tông.
Thanh Dương chưởng môn nhìn về phía Chu Nguyên, nói:
- Bởi vì Thánh Nguyên Phong một mực chưa từng có phong chủ, cho nên cuốn sách ngọc ghi lại Thái Huyền Thánh Linh Thuật kia liền do bổn tọa chưởng quản. Hôm nay, ta liền trao tặng ngươi.
Vừa dứt lời, trên bàn tay của ông cũng xuất hiện một cuốn sách ngọc cổ xưa, sau đó bay về hướng Chu Nguyên.
Chu Nguyên cung kính tiếp nhận. Sách ngọc vừa vào tay là khiến hắn cảm thấy lạnh buốt, nhưng mà trong lòng thì là một mảnh nóng bỏng. Phải biết Thái Huyền Thánh Linh Thuật này chính là Thiên Nguyên Thuật xếp hàng Thượng phẩm, là Nguyên thuật có cấp bậc cao nhất mà hắn từng tiếp xúc qua.
- Tạ chưởng môn.
Thanh Dương chưởng môn gật gật đầu, khuyên bả:
- Các ngươi đã lấy được Thương Huyền bảy thuật thì phải cố gắng tu luyện, một năm sau, nếu như không có cách nào tu luyện thành công thì có khả năng vị trí đệ tử thủ tịch cũng sẽ bị đệ tử mới thay thế, khi đó sách ngọc cũng sẽ bị thu hồi.
Mấy người đều chăm chú gật đầu.
Quá trình trao tặng Thương Huyền bảy thuật đã hoàn tất, vốn dĩ theo quy định thì lần thi đấu này đến đây là kết thúc, nhưng mà Thanh Dương chưởng môn có chút trầm ngâm, nhìn về phía Chu Nguyên và nói:
- Chu Nguyên, ngươi là đệ tử thủ tịch của Thánh Nguyên Phong, dựa theo quy củ, mấy ngày nữa, ngươi sẽ phải tiến vào ngọn núi chính bị phong ấn của Thánh Nguyên Phong, nếm thử cởi bỏ phong ấn, mở lại sơn môn.
Chu Nguyên rùng mình, cuối cùng là Thanh Dương chưởng môn cũng nói đến một chuyện này rồi.
Nhưng mà còn không đợi hắn nói chuyện thì từ bên cạnh một giọng nói bình tĩnh bỗng nhiên vang lên:
- Chưởng môn, dĩ vãng rất nhiều đệ tử thủ tịch của Thánh Nguyên Phong đều không có cách nào cởi bỏ phong ấn, mở lại sơn môn, hôm nay thử lại, chỉ sợ xác xuất thành công cũng không cao. Mà Thánh Nguyên Phong chính là chỗ bế quan lúc trước của lão tổ, không thể triệt để vắng lặng, cho nên ta đề nghị, lần này còn không bằng để cho cả bảy đệ tử thủ tịch đều tiến vào Thánh Nguyên Phong, thử xem có thể dựa vào nhiều người mà cởi bỏ phong ấn được hay không.
Con ngươi của Chu Nguyên hơi co lại, hắn ngẩng đầu lên, chỉ thấy được người vừa lên tiếng chính là Linh Quân phong chủ.
Mà lúc này Linh Quân phong chủ chỉ là nhìn qua Thanh Dương chưởng môn, cũng không nhìn về phía Chu Nguyên, khuôn mặt tuấn mỹ cực kỳ bình tĩnh.
Nghe được ý kiến của Linh Quân phong chủ, Thanh Dương chưởng môn cùng với mấy vị phong chủ khác cũng đồng thời giật mình. Hiển nhiên là bọn họ cũng không ngờ Linh Quân phong chủ lại muốn để cho bảy vị đệ tử thủ tịch đều tiến vào cởi bỏ phong ấn trên ngọn núi chính của Thánh Nguyên Phong.
- Linh Quân, ngươi quá chấp nhất đối với Thánh Nguyên Phong rồi.
Liên Y phong chủ liếc nhìn Linh Quân phong chủ và nói.
Linh Quân phong chủ thản nhiên nói:
- Thánh Nguyên Phong là chỗ bế quan của lão tổ, cũng là nơi có biệt viện duy nhất của lão tổ trước khi ông ngã xuống. Chúng ta cần biết rõ một số manh mối ở trong đó.
- Kể cả ... Thương Huyền Thánh Ấn!
Khi mà bốn chữ cuối cùng kia vừa được Linh Quân phong chủ nói ra, bên trên đỉnh núi đều trở nên yên tĩnh, tựa như là có một loại uy áp không tên phát ra, làm cho lòng người sợ hãi, rung động.
Khuôn mặt của Thanh Dương chưởng môn cũng trở nên nghiêm nghị.
- Thương Huyền Thánh Ấn có nghĩa cực kỳ trọng đại. Nếu như Thương Huyền Tông chúng ta có thể lại một lần nữa đoạt được quyền khống chế Thương Huyền Thánh Ấn thì chúng ta cũng không cần lại kiêng kị Thánh Cung nữa. Năm đó, những chuyện kia, những người kia, các ngươi có còn nhớ hay không?
- Mà nếu như Thánh Vật như vậy rơi vào trong tay Thánh Cung, để cho vị kia của Thánh Cung trở thành Thiên Chủ tân nhiệm của Thương Huyền Thiên, chưởng quản sức mạnh to lớn trời đất ... Khi đó, e rằng ức ức sinh linh của Thương Huyền Thiên cũng sẽ trở thành kẻ phụ thuộc của Thánh tộc.
Linh Quân phong chủ chậm rãi nói.
- Cho nên, ta cảm thấy trước mắt, chúng ta nhất định phải dùng tốc độ nhanh nhất để cởi bỏ phong ấn trên Thánh Nguyên Phong, xác định xem liệu Thương Huyền Thánh Ấn có ở trong đó hay không.
Nghe thấy những lời ấy của Linh Quân phong chủ, ngay cả Liên Y phong chủ cũng hiếm khi là không phản bác.
- Lời ấy cũng coi như có lý.
Giọng nói khàn khàn của Lôi Quân phong chủ trầm thấp vang lên.
Thanh Dương chưởng môn có chút trầm ngâm. Nhìn về phía Phong chủ khác, ông thấy bọn họ cũng không có lại mở miệng phản đối, dù sao việc này hoàn toàn chính xác là có ý nghĩa cực kỳ trọng đại.
Thương Huyền Thánh Ấn chính là chí bảo đứng đầu trong Thương Huyền Thiên!
Nhưng mà ở một bên, nghe được những lời này, trong lòng của Chu Nguyên lại nóng như lửa đốt, bởi vì chỉ hắn mới có thể xác định, Thương Huyền Thánh Ấn không ở bên trong Thánh Nguyên Phong, chỗ đó chỉ có một đạo thánh văn được Thương Huyền lão tổ tách ra từ Thương Huyền Thánh Ấn mà thôi!
Nhưng hiển nhiên là hắn không có khả năng nói ra việc này.
Đến lúc đó, vạn nhất, Chưởng môn cùng mấy vị Phong chủ thật sự quyết định cho bảy vị đệ tử thủ tịch đồng thời tiến vào cởi bỏ phong ấn, cho dù hắn có tìm được đạo thánh văn kia thì sợ rằng động tĩnh có thể bị người phát hiện. Khi đó, hắn nên làm cái gì bây giờ?
Nếu như Thương Huyền Tông thật là cao thấp đồng lòng thì hắn lui một bước cũng không phải là chuyện không thể được. Nhưng mà lúc trước, khi ở trong Thánh Tích chi địa, Thương Huyền lão tổ cũng đã từng nhắc nhở qua, bảo hắn làm việc cẩn thận một chút, không được bạo lộ thánh văn ở trong Thương Huyền Tông.
Nhưng hiện tại sáu vị lãnh tụ đang thương nghị, hắn chỉ là một đệ tử thủ tịch mà thôi, hiển nhiên là còn không có tư cách tham dự vào trong đó. Hơn nữa nếu hắn biểu hiện quá mức lo lắng thì khó tránh khỏi cũng sẽ khiến cho sáu vị lãnh tụ hoài nghi.
Nhưng mà ngay khi Chu Nguyên đang lo lắng trong nội tâm, ý định suy nghĩ biện pháp giải quyết vấn đề thì một giọng nói già nua lại đột nhiên vang lên, cường thế ngắt lời sáu vị lãnh tụ.
- Lúc trước, quy củ của Thánh Nguyên Phong là do chủ nhân tự mình thiết lập, các ngươi muốn vượt qua quy củ, chỉ có một con đường, đó chính là phải bước qua trên thi thể của lão phu.
Giọng nói đột nhiên xuất hiện làm cho Chu Nguyên cùng mấy người Thanh Dương chưởng môn đều cả kinh, bọn họ vội vàng ngẩng đầu.
Sau đó bọn họ lập tức nhìn thấy, một lão nhân cầm cây chổi trúc trong tay, người mặc áo bào thô sơ chẳng biết lúc nào đã xuất hiện ở bên trên đỉnh núi, một đôi mắt đục ngầu lạnh lùng nhìn mấy người Thanh Dương chưởng môn.
Người này hiển nhiên chính là người quét rác dưới chân núi Thánh Nguyên Phong, Huyền lão!