Cuộc vui của Thánh Nguyên Phong diễn ra trong suốt ba ngày.
Nhưng mà Chu Nguyên cũng chỉ tham gia trong một đêm thôi, đến ngày hôm sau, hắn không nhịn được, trực tiếp tránh về động phủ, dù sao hắn mới đã trải qua một trận chiến đấu thảm thiết, thể xác và tinh thần đều cực kỳ mệt mỏi, thật sự là không có tinh lực vui chơi nữa.
Hơn nữa, ba ngày sau, hắn muốn bắt đầu xông núi, chuyện kia không chỉ có liên quan đến tương lai của toàn bộ Thánh Nguyên Phong, đồng dạng cũng liên quan đến đạo Thánh văn thứ hai mà hắn tha thiết ước mơ.
Cho nên, ở ngày thứ hai, Chu Nguyên cũng đóng cửa không ra, ở trong động phủ cố gắng điều chỉnh trạng thái, để có thể cố gắng khôi phục đến đỉnh phong chuẩn bị cho việc xông núi diễn ra ở ba ngày sau.
...
Trong động phủ u tĩnh, mát lạnh, thảm cỏ xanh thanh thúy tươi tốt.
Sau khi vừa mới hoàn thành một ngày tu luyện, Chu Nguyên đổi một bộ áo bào rộng thùng thình, ngồi ở bên trong đình viện bằng đá, nhàn nhã thưởng thức trà thơm, thoải mái nhìn về phía trước.
Nơi đó là một khu vườn hoa, nơi muôn hoa đua thắm khoe hồng, mà lúc này, một cô gái có dáng người thon dài, yểu điệu, mái tóc đen được vén lên cao đang chậm rãi bước đi ở trong đó, tập trung tinh thần vào việc chăm sóc hoa cỏ mà nàng dốc lòng cấy ghép.
Những đốm sáng từ trên bầu trời rơi xuống, chiếu rọi ở trên gương mặt hoàn mỹ kia làm cho da thịt hiện ra ánh huỳnh quang, khiến cho người ta nhìn không chuyển mắt được.
Cảnh tượng kia còn kiều diễm, động lòng người hơn cả trăm hoa trong vườn.
Trong ánh mắt thưởng thức kia của Chu Nguyên, sau khi kiểm tra khắp cả vườn hoa một lần, Yêu Yêu mới duỗi cái lưng mệt mỏi, đường cong động lòng người triển lộ ra.
Nàng chậm rãi đi ra vườn hoa, ngồi xuống ở bên trong đình viện bằng đá, liếc qua người vẫn đang một mực tập trung, chăm chú nhìn mình là Chu Nguyên, đôi mắt dễ thương tỏ ra lạnh lùng.
Chu Nguyên lập tức gượng cười thu hồi ánh mắt, tranh thủ thời gian rót cho Yêu Yêu một ly trà thơm.
Yêu Yêu không để ý tới hắn, chỉ là lấy ra một bức thư giấy từ trong tay áo, đặt lên bàn, nói:
- Đây là lúc trước, khi ngươi tu luyện, Thẩm Thái Uyên trưởng lão phái người mang đến, tựa hồ là có quan hệ với Thương Mang đại lục.
Nghe Yêu Yêu nói vậy, thần sắc của Chu Nguyên hơi biến đổi. Lúc trước, hắn đã biết, tuy rằng Thương Huyền Tông không thể trực tiếp nhúng tay vào ân oán của hắn, nhưng mà vẫn có thể giúp hắn chú ý mọi động tĩnh trên Thương Mang đại lục.
Hắn nhanh chóng xé mở phong thư, sau đó cẩn thận đọc một lần.
Một lát sau, Chu Nguyên khẽ thở phào nhẹ nhõm, nhìn qua đôi mắt sáng của Yêu Yêu và cười nói:
- Trong một năm này, Đại Võ Vương Triều kia đã bắt đầu hoãn việc chinh chiến với mấy Vương Triều lại, lực chú ý rõ ràng cho thấy đã chuyển hướng về phía Đại Chu chúng ta.
- Xem ra lúc này Võ Vương rốt cục chú ý đến Đại Chu vốn bị hắn quên đi rồi.
Yêu Yêu thản nhiên nói:
- Ngươi suýt nữa thì phế bỏ Võ Hoàng, người làm cha như hắn đương nhiên không dám lại bỏ qua Đại Chu nữa.
Chu Nguyên gật gật đầu, nói:
- Nhưng mà trước mắt, Đại Võ cũng chỉ đang thăm dò mà thôi. Lúc trước, bọn họ chinh chiến bốn phía, cũng đắc tội không ít Vương Triều có thực lực cực mạnh. Cho nên, trước khi có nắm chắc tuyệt đối, bọn họ tạm thời còn không dám ra tay với Đại Chu chúng ta.
- Nhưng đây cũng chỉ là vấn đề thời gian rồi.
Chu Nguyên thở ra một hơi thật dài, nghiêm nghị nói:
- Thời gian cho ta cũng không còn nhiều lắm nữa ...
- Nhưng mà ngươi cũng không nên vì cái trước mắt mà ảnh hưởng đến tâm cảnh. Tốc độ tu luyện của ngươi đã rất nhanh rồi, nếu như lại tiếp tục truy cầu tốc độ thì chỉ sợ căn cơ mà ngươi cố gắng xây đắp bấy lâu ngược lại là sẽ bị phá hủy.
Yêu Yêu chậm rãi nói, trong lời nói mang ý khuyên bảo.
Chu Nguyên gật gật đầu. Hắn tự nhiên sẽ không làm chuyện lấp ao để bắt cá này.
Ngón tay của Chu Nguyên nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn rồi hắn đột nhiên hỏi:
- Yêu Yêu tỷ, Thánh Tử của Thương Huyền Tông mạnh bao nhiêu vậy?
Yêu Yêu liếc nhìn hắn một cái, nói:
- Như thế nào? Vừa mới trở thành đệ tử thủ tịch, ngươi đã nhắm vào vị trí Thánh Tử rồi hay sao?
- Chỉ là tìm hiểu trước về mục tiêu tiếp theo thôi mà.
Chu Nguyên cười nói, tuy rằng địa vị của đệ tử thủ tịch khá cao nhưng Thánh Tử mới là mục tiêu của hắn.
Bàn tay ngọc của Yêu Yêu khẽ xoa má, nàng ngả người, hơi có vẻ lười biếng rồi nói:
- Hiện tại, ngươi tạm thời cũng đừng nghĩ đến vị trí Thánh Tử rồi, cho dù đối thủ là Triệu Chúc xếp hạng thứ mười kia, ngươi cũng không thể chống lại quá trăm chiêu.
- Thánh Tử mạnh như vậy hay sao?
Chu Nguyên kinh hãi, nghi hoặc nói. Hôm nay, tu vi nguyên khí của hắn đã đạt tới Thái Sơ Cảnh ngũ trọng thiên, nhưng tinh thể nguyên khí trong khí phủ lại cực kỳ vững chắc, hùng hậu, hơn nữa số lượng cũng không kém hơn Thái Sơ Cảnh bát trọng thiên phổ thông.
Nếu như công thêm thân thể và thần hồn, theo hắn thấy, cho dù gặp phải Thái Sơ Cảnh cửu trọng thiên thì cũng không đến nỗi thất bại dễ dàng chứ? Tại sao mà Yêu Yêu nói hắn còn không chịu được trăm chiêu?
- Thái Sơ Cảnh bát trọng thiên cùng Thái Sơ Cảnh cửu trọng thiên xem như là bậc quan trọng nhất trong Thái Sơ cảnh.
Yêu Yêu chậm rãi nói.
- Bây giờ trong khí phủ của ngươi đã ngưng luyện ra bao nhiêu viên tinh thể nguyên khí vậy?
- Hơn bốn ngàn viên.
Chu Nguyên nói.
- Có thể ở Thái Sơ Cảnh ngũ trọng thiên mà đã ngưng luyện ra số lượng tinh thể nguyên khí nhiều như thế, ngươi hoàn toàn chính xác là không giống người thường.
- Nhưng ngươi có biết, trong khí phủ của Thái Sơ Cảnh cửu trọng thiên bình thường có bao nhiêu viên tinh thể nguyên khí hay không?
Nàng thấy Chu Nguyên tỏ ra nghi hoặc liền duỗi một ngón tay thon dài, nhỏ nhắn, mảnh khảnh ra.
- Mười ngàn viên.
Thấy thế, Chu Nguyên có chút chấn động, sắc mặt cũng hơi biến đổi, Thái Sơ Cảnh bát trọng thiên phổ thông hẳn là cũng chỉ có khoảng bốn ngàn viên tinh thể nguyên khí, vậy mà sau khi bước vào Thái Sơ Cảnh cửu trọng thiên, dĩ nhiên lại có đến mười ngàn viên sao, tăng lên gần gấp ba lần.
Số lượng tăng thêm thật sự là có chút lớn.
- Có thể trở thành Thánh Tử thì ai sẽ là người đơn giản. Cho dù là Triệu Chúc xếp ở vị trí cuối cùng thì hiển nhiên cũng là người có thiên tư trác tuyệt thế hệ, cho nên nội tình của hắn cũng sẽ phải mạnh hơn đệ tử tầm thường nhiều, cho nên số lượng tinh thể nguyên khí trong khí phủ tự nhiên cũng nhiều hơn.
Con ngươi thanh tịnh của Yêu Yêu nhìn về phía Chu Nguyên, nói:
- Cho nên hiện tại nếu như ngươi chiến đấu với hắn thì sợ là phần thắng sẽ gần như bằng không, thậm chí còn chưa chắc đã đỡ nổi trăm chiêu.
Chu Nguyên cười khan một tiếng. Đến tận bây giờ thì hắn mới hiểu được vì sao ngày hôm qua Yêu Yêu lại ngăn cản hắn chiến đấu với Triệu Chúc, nguyên lai là nàng đã biết được sự chênh lệch giữa hai người.
- Ngươi không nên quá coi thường Thánh Tử của Thương Huyền Tông rồi ... Đặc biệt là những người xếp ở hàng đầu, bọn họ đều là những người có thực lực sâu không lường được. Ngươi thực sự cho rằng bọn họ khổ tu những năm này là do không thể bước vào Thần Phủ cảnh sao?
Yêu Yêu ung dung nói.
- Ý tỷ là sao?
Chu Nguyên kinh ngạc hỏi.
- Trong mắt của ta, chỉ cần mấy người Sở Thanh kia muốn thì chỉ sợ bọn họ có thể tùy thời bế quan đột phá, trực tiếp bước vào Thần Phủ cảnh. Chỉ có điều, bọn họ cũng không nguyện ý mà thôi.
- Vì cái gì?
Chu Nguyên có chút nghi ngờ hỏi.
- Bởi vì bọn họ đều là người tâm cao khí ngạo, không muốn chỉ bình thường đột phá.
Yêu Yêu cười nhẹ một tiếng, nói:
- Vốn dĩ là đợi đến khi ngươi bước vào Thái Sơ Cảnh cửu trọng thiên thì Thẩm Thái Uyên trưởng lão có lẽ sẽ nói cho ngươi nhưng trước mắt, ta sẽ sớm nói cho ngươi biết.
- Cái gọi là Thần Phủ chính là do khí phủ tiến hóa thành, thần phủ có thể dung nạp càng nhiều nguyên khí hơn nữa, có thể nói khí phủ giống như là một dòng sông còn thần phủ là hải dương ...
- Mà khí phủ đều có phân đẳng cấp, cho nên thần phủ tự nhiên cũng như thế ...
- Thần Phủ cảnh hay còn được gọi là Cửu Thiên Thần Phủ cảnh, hoặc gọi tắt là Cửu Thần Phủ ... Đó là bởi vì khi khí phủ tiến hóa thành hình thì trong một khắc này, căn cứ vào số lượng tinh thể nguyên khí trong khí phủ mà thần phủ xuất hiện biến hóa không giống nhau.
- Người bình thường khi đột phá thì thần phủ nhiều lắm là chỉ có một tầng, đây là Nhất Thần Phủ.
- Lúc đột phá, người có nội tình càng mạnh thì thần phủ lại có càng nhiều tầng, trong đó Cửu Thần Phủ là cao nhất!
- Đệ tử của các tông phái đỉnh cấp thì thường là sẽ có Tam hoặc Tứ Thần Phủ.
- Còn Thiên kiêu như mấy người Sở Thanh kia đương nhiên cũng không muốn thua kém, bọn họ chậm chạp không muốn đột phá chính là vì đang không ngừng tích lũy, tăng cường nội tình, ý đồ khi đột phá thì có thể khiến cho thần phủ có càng nhiều tầng hơn.
- Mục tiêu của bọn họ chỉ sợ ít nhất cũng là phía trên Lục Thần Phủ, đây mới thực sự là thần phủ Thượng phẩm.
- Chính vì thế mà bọn họ đã tích lũy suốt mấy năm qua.
- Cho nên, Thái Sơ Cảnh cửu trọng thiên chính là bước đệm quan trọng nhất. Việc cần làm ở cảnh giới này chính là tích lũy nguyên khí, tăng cường nội tình, nhưng mà đến loại cấp độ đó, nội tình đã là cực kỳ hùng hậu, muốn gia tăng một điểm đều là việc khó như lên trời, cần cơ duyên không nhỏ.
Theo thời gian dần trôi qua, sắc mặt của Chu Nguyên cũng dần trở nên ngưng trọng. Xem ra lúc trước hắn thật đúng là đã coi thường những Thánh Tử này, chỉ cho rằng mấy người bọn họ nhiều năm rồi còn chưa đột phá, nguyên lai bọn họ không phải là không thể đột phá mà là đang cố ý áp chế không cho bản thân đột phá ...
Mà những người này đã tích lũy nội tình suốt bao năm qua, hôm nay nội tình là hùng hậu bực nào?
- Muốn mở ra Cửu Thần Phủ là việc rất khó sao?
Chu Nguyên chần chờ hỏi.
Yêu Yêu nhẹ nhàng uống một hớp trà thơm rồi chậm rãi nói:
- Nhìn chung trong lịch sử của Thương Huyền Tông có không nhiều hơn ba người là đã mở ra Cửu Thần Phủ, mà Thương Huyền lão tổ chính là người thứ nhất. Vậy ngươi nói xem, việc này có khó không?
Nghe được câu trả lời của Yêu Yêu, Chu Nguyên cũng phải hít một hơi khí lạnh. Lúc này, hắn mới cảm nhận được rõ ràng sự gian nan của việc mở ra Cửu Thần Phủ kia. Thương Huyền Tông này đã sừng sững ở trong Thương Huyền Thiên suốt bao năm qua, mỗi năm đều có vô số thiên kiêu gia nhập, nhiều người như vậy mà cuối cùng cũng chỉ có ba người là mở ra Cửu Thần Phủ.
Bởi vậy có thể thấy được, muốn mở ra Cửu Thần Phủ thì ở Thái Sơ cảnh, đến tột cùng là cần tích lũy ra số lượng tinh thể nguyên khí trong khí phủ đáng sợ đến bực nào?
Xem ra, hắn còn có một đoạn đường rất dài phải đi!
Trước mắt vẫn là nên tĩnh tâm,cố gắng tu dưỡng, chuẩn bị cho việc xông núi diễn ra vào ba ngày sau đã.
Nhìn thấy Chu Nguyên đang trầm ngâm, cái miệng nhỏ nhắn của Yêu Yêu nhẹ nhàng vểnh lên. Nàng làm sao có thể không nhận ra, từ sau khi chiếm được vị trí đệ tử thủ tịch, thằng này đã có chút lười biếng rồi.
Cho nên, cũng nên đánh một đòn cảnh cáo cho thằng này thanh tỉnh lại, cho hắn nhận thức được sự chênh lệch giữa hắn cũng những Thánh Tử kia thì hắn mới có thể thành thành thật thật an tâm tu luyện tiếp.