Ngày thứ hai.
Khi Chu Nguyên đang tu luyện trong động phủ, có đệ tử chờ tại động cửa phủ, đến đây thông báo:
- Thủ tịch, Thẩm sư để ta tới nói cho ngươi biết, hôm nay Thánh Nguyên Phong sẽ tổ chức Phong Hội, ngươi thân là thủ tịch thì cũng nên tham gia.
Ở trong ánh mắt cung kính của tên đệ tử kia, Chu Nguyên giống như là nghĩ đến điều gì đó rồi gật nhẹ đầu.
Phong Hội là hội nghị cho các mạch của một Phong tụ tập, bàn bạc những chuyện lớn, chỉ có phong chủ mới có quyền tổ chức, dĩ vãng Thánh Nguyên Phong đã không biết bao nhiêu năm không có tổ chức Phong Hội, nguyên nhân chủ yếu là không có phong chủ, cũng không có ấn tín đại biểu cho phong chủ.
Mà hôm nay ấn tín đại biểu cho phong chủ đã hiện ra, Thẩm Thái Uyên cũng đã trở thành Đại phong chủ, cho nên lần Phong Hội này có thể nói là lần thứ nhất tổ chức trong suốt những năm gần đây.
Chỉ là hôm nay Thánh Nguyên Phong trăm phế đợi hưng (Còn có rất nhiều việc cần phải làm: Chỉ sự bận rộn, khối lượng công việc dở dang còn nhiều, chưa hoàn thiện việc nào cả). Những ngày này, Thẩm Thái Uyên cũng loay hoay xử lí công việc, ngay cả thời gian nghỉ ngơi đều không có. Như thế nào mà vào lúc này ông lại bỗng nhiên tổ chức Phong Hội?
Dù sao, tổ chức Phong Hội tất nhiên là sẽ có chuyện lớn cần mọi người để thương nghị.
Chu Nguyên hai mắt nhắm lại, giống như là đã đoán được cái gì, lúc này khóe miệng hơi nhếch lên.
- Có ý tứ! Thẩm sư rốt cục cũng đã định động thủ rồi sao?
...
Thánh Nguyên Phong, bên trên chủ phong.
Trong Nghị Sự Điện, phía trên vị trí thủ tọa, Thẩm Thái Uyên ngồi ngay ngắn, ở hai bên trái phải phía dưới ông là Lữ Tùng trưởng lão mặt mỉm cười cùng Lục Hồng trưởng lão sắc mặt âm trầm.
Phía dưới hai vị trưởng lão là một ít đệ tử ưu tú bên trong Thánh Nguyên Phong như mấy người Chu Thái, Trương Diễn, Lữ Yên, Viên Hồng ...
Vị trí đứng của Chu Nguyên ở dưới hai vị trưởng lão một chút, nhưng so với những đệ tử khác thì đã trội hơn một đoạn, đây là thứ thể hiện rõ ràng thân phận, địa vị của đệ tử thủ tịch.
Mà lúc này, hào khí trong đại điện hơi có vẻ nghiêm túc.
Nhìn thoáng qua Thẩm Thái Uyên ở phía trên, sắc mặt của Lục Hồng trưởng lão giống như là không có gì thay đổi nhưng thực sự thì khóe mắt có run rẩy thoáng một phát, ở chỗ sâu trong ánh mắt có sự ghen ghét cùng tức giận hiện ra.
Vị trí kia vốn hẳn là nên thuộc về hắn.
- Hôm nay, Thánh Nguyên Phong mở lại sơn môn, mọi việc bận rộn, không biết Thẩm trưởng lão vì sao lại còn muốn tổ chức Phong Hội vào lúc này? Nếu như không có chuyện gì trọng yếu khẩn cấp thì xin lỗi, lão phu còn có việc phải làm đấy.
Lục Hồng thản nhiên nói.
Hắn cố ý nhấn vào ba chữ ‘Thẩm trưởng lão’ thêm một chút, dù sao hiện tại Thẩm Thái Uyên chỉ là Đại phong chủ mà không phải phong chủ chính thức.
Hôm nay Thánh Nguyên Phong mở lại sơn môn, rất nhiều tài nguyên tu luyện cực kỳ không tệ cũng được lấy ra. Hiện giờ, ông ta đang muốn dùng tất cả biện pháp để tranh đoạt một ít, về sau không ngừng vơ vét tài nguyên, lớn mạnh bản thân, lâu dài xuống thì sớm muộn gì ông ta cũng có thể đoạt lại vị trí chủ mạch, dù sao bất kể như thế nào thì sau lưng của ông ta còn có Kiếm Lai Phong ủng hộ.
Mặc dù lần tranh đoạt vị trí thủ tịch này, ông ta đã thất bại, đồng thời cũng bị Linh Quân phong chủ tức giận trách cứ một phen, nhưng người sau cũng hiểu trách cứ cũng vô dụng mà thôi, chỉ cần để một mạch của bọn họ ở lại Thánh Nguyên Phong, tóm lại là sẽ còn có cơ hội.
Thẩm Thái Uyên trưởng lão cũng bình thản nhìn qua Lục Hồng một cái rồi chậm rãi nói:
- Lần này, đúng thật là có một chuyện không nhỏ muốn bàn bạc với mọi người, nói đến chuyện này vẫn có chút quan hệ với Lục Hồng trưởng lão đó.
- A?
Nghe Thẩm Thái Uyên trưởng lão nói vậy, lông mày của Lục Hồng khẽ nhíu lại.
Thẩm Thái Uyên trưởng lão tiếp tục nói:
- Lúc trước, một mạch của Lục Hồng trưởng lão chuyển đến Thánh Nguyên Phong ta, chủ yếu là muốn giúp đỡ chúng ta mở lại sơn môn, mà hôm nay không ngờ là lại để cho Chu Nguyên hoàn thành việc này. Lại nói tiếp, hiện giờ, một mạch của Lục Hồng trưởng lão ở lại Thánh Nguyên Phong cũng sẽ không có tác dụng quá lớn nữa. Cho nên ta hi vọng từ hôm nay trở đi, Lục Hồng trưởng lão lại một lần nữa mang một mạch này của ngươi quay lại Kiếm Lai Phong.
Thẩm Thái Uyên trưởng lão vừa dứt lời, trong đại điện lập tức yên tĩnh.
Sắc mặt của Lục Hồng đột nhiên biến đổi, ông ta lạnh lùng nói:
- Thẩm Thái Uyên, ngươi nói cái gì? Ngươi muốn đuổi một mạch của chúng ta ra khỏi Thánh Nguyên Phong hay sao?
Thẩm Thái Uyên cười nhạt nói:
- Không phải đuổi, mà là mời ...
- Thẩm Thái Uyên, ngươi thật to gan, một mạch của chúng ta chuyển tới Thánh Nguyên Phong chính là mệnh lệnh của Linh Quân phong chủ, ngươi muốn làm việc này, có từng bẩm báo với Linh Quân phong chủ hay chưa?
Lục Hồng cười lạnh nói.
Hôm nay Thánh Nguyên Phong mở lại sơn môn, hơn nữa bị ngọn núi chính bị phong ấn cũng lại thấy ánh mặt trời, trong đó có không biết bao nhiêu tài nguyên tu luyện làm cho người ta thèm thuồng, cho nên hiện tại đúng là cơ hội tốt để trắng trợn vơ vét một phen, Lục Hồng làm sao có thể nguyện ý rời khỏi Thánh Nguyên Phong vào lúc này cơ chứ?
Thần sắc trên mặt Thẩm Thái Uyên trưởng lão cũng không có gì thay đổi, ông thản nhiên nói:
- Hôm nay Thánh Nguyên Phong mở lại sơn môn, có ấn tín đại biểu cho phong chủ, cho nên chuyện ở trong Thánh Nguyên Phong cũng không có nhiều quan hệ với Linh Quân phong chủ, vì sao ta lại cần bẩm báo với Linh Quân phong chủ?
Nghe Thẩm Thái Uyên trưởng lão nhắc đến việc này, Lục Hồng trì trệ. Nếu như là lúc trước, khi Thẩm Thái Uyên chỉ là một trưởng lão thì ông đúng là căn bản không có tư cách động đến một mạch của bọn họ. Nhưng hôm nay ông cầm trong tay ấn tín đại biểu cho phong chủ, liền đại biểu cho thân phận địa vị đã tương đương với Linh Quân phong chủ. Mà một mạch của Lục Hồng vốn cũng không phải là của Thánh Nguyên Phong, Thẩm Thái Uyên tự nhiên cũng có quyền lợi mời bọn họ đi ra.
- Việc này lão phu tuyệt đối sẽ không đồng ý, nếu như ngươi cố ý làm ẩu, ta nhất định phải báo cáo cho chưởng môn! Thẩm Thái Uyên, ngươi đừng tưởng rằng hôm nay ngươi là Đại phong chủ thì có thể tùy ý làm bậy hay sao?
Lục Hồng cắn răng nói.
Từ trong tay áo, Thẩm Thái Uyên móc ra một cuốn sách làm bằng nhung màu vàng, nói:
- Lục Hồng, ngươi cũng không cần phải tốn công đi báo cáo nữa rồi, bởi vì việc này ta đã báo cáo lên cho chưởng môn rồi, chưởng môn cũng đã đồng ý để một mạch của các ngươi dời khỏi Thánh Nguyên Phong và trở về Kiếm Lai Phong.
Sau đó, ông đưa tay ra phía trước, cuốn sách làm bằng nhung kia từ từ bay về phía Lục Hồng.
Lục Hồng đưa tay qua, tiếp lấy cuốn sách này rồi mở ra và nhanh chóng đọc nội dung ở bên trong. Sau một hồi lâu, sắc mặt của ông ta trở nên trắng bệch rồi ông ta ngẩng đầu lên, giận dữ nhìn chằm chằm vào Thẩm Thái Uyên và quát:
- Thẩm Thái Uyên, ngươi cũng quá độc ác!
Mặc kệ Lục Hồng mắng chửi, sắc mặt của Thẩm Thái Uyên cũng không hề biến đổi.
Lục Hồng hít sâu một hơi, lạnh lùng nói:
- Thẩm Thái Uyên, hôm nay Thánh Nguyên Phong chỉ có ba mạch, nếu như một mạch của chúng ta cũng dời đi, như vậy cũng chỉ còn lại có hai mạch của các ngươi. Mà hiện tại, Nguyên Trì Tế đã gần ngay trước mắt, mất đi một mạch của chúng ta, chẳng lẽ ngươi muốn Thánh Nguyên Phong mất hết mặt mũi ở bên trên Nguyên Trì Tế hay sao?
Vừa dứt lời, ông ta lại lạnh lùng chuyển hướng, nhìn về phía Chu Nguyên, mỉa mai nói:
- Chẳng lẽ ngươi còn trông cậy vào vị đệ tử thủ tịch này hay sao? Hắn có thể dẫn theo người của hai mạch các ngươi lập chiến tích ở trên Nguyên Trì Tế hay sao?
- Theo ta thấy, không có một mạch này của ta, chỉ sợ là bọn họ chưa chắc đã kiên trì được đến một ngày ở trên Nguyên Trì Tế đâu!
Nghe Lục Hồng khinh miệt mình như vậy, đệ tử của hai mạch như Chu Thái, Lữ Yên đều trợn mắt nhìn.
Chu Nguyên cũng mở mắt ra, lườm Lục Hồng một cái nhưng không có lên tiếng.
- Đây cũng không phải là chuyện mà Lục Hồng trưởng lão cần lo lắng rồi.
Thẩm Thái Uyên phất phất tay, bình tĩnh nói:
- Trong cuốn sách làm bằng nhung mà ta đã đưa cho ngươi, chưởng môn đã nói rõ ràng rồi. Việc này đã thành kết cục đã định, hi vọng một mạch của các ngươi chuyển ra Thánh Nguyên Phong, quay về Kiếm Lai Phong trong vòng ba ngày sau.
Lục Hồng tức đến không nói được ra lời, trong mắt tràn đầy lửa giận, nếu như bây giờ bọn họ bị đuổi ra khỏi Thánh Nguyên Phong, vậy thì thật sự là đánh mất cơ hội. Hơn nữa, coi như là trở lại Kiếm Lai Phong, chỉ sợ một mạch của bọn họ cũng sẽ trở thành đối tượng trào phúng của mọi người.
Dù sao bọn họ đã không hoàn thành nhiệm vụ được chính Linh Quân phong chủ giao cho.
Tức giận trong lòng làm cho Lục Hồng đều có chút choáng váng, hắn như thế nào đều không nghĩ tới, vốn là cục diện tốt như vậy, làm sao mà chỉ trong một năm này lại biến thành như vậy?
- Đều là do tiểu tử chết tiệt này!
Lục Hồng cắn răng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên đều có chút ít dữ tợn.
Nhưng mà cuối cùng Lục Hồng cũng không dám làm gì, chỉ có thể hít thật sâu, ép cơn giận dữ ở trong lòng xuống. Nhìn về phía Thẩm Thái Uyên, Lục Hồng lạnh lùng nói:
- Thẩm Thái Uyên, ngươi sẽ phải hối hận về quyết định này. Lần Nguyên Trì Tế này, Thánh Nguyên Phong tất nhiên mất hết mặt mũi. Đến lúc đó, ta muốn nhìn xem Đại phong chủ như ngươi sẽ giao phó như thế nào!
Vừa dứt lời, Lục Hồng cũng không dừng lại, nhanh chóng đứng dậy, phẩy tay áo bỏ đi.
Mà đệ tử trong một mạch của ông ta cũng yên lặng đi theo, sắc mặt có chút chán nản.
Sau khi một mạch của Lục Hồng rời đi, trong đại điện trở nên an tĩnh một hồi, sau đó đệ tử của hai mạch liếc nhìn nhau rồi bỗng nhiên bộc phát ra tiếng hoan hô, nhiệt liệt làm cho đại điện đều có chút ít chấn động.
Một mạch của Lục Hồng tại Thánh Nguyên Phong cỗn dĩ là cũng không hợp với hai mạch khác, cơ hồ là thế như nước với lửa, hôm nay nhìn thấy Thẩm Thái Uyên rốt cục đã đuổi được bọn họ đi, về sau, Thánh Nguyên Phong coi như là có thể bình thản phát triển.
Khục!
Bên trên thủ tọa, Thẩm Thái Uyên trưởng lão ho khan một tiếng, áp chế tiếng hoan hô xuống, ánh mắt nghiêm khắc của ông quét qua chỗ nào là mọi người ở chỗ đó đều co rụt cổ lại.
Sau khi nhìn quanh đại điện một vòng, Thẩm Thái Uyên quay lại, nhìn về phía Chu Nguyên, ánh mắt trở nên ôn hòa hơn một ít, ông chậm rãi nói:
- Chu Nguyên, hôm nay con đã là đệ tử thủ tịch của Thánh Nguyên Phong ta, sau này không chỉ được hưởng vinh quang mà cũng phải thừa nhận trách nhiệm. Cho nên ở trong lần Nguyên Trì Tế này, con có trách nhiệm dẫn dắt đệ tử của Thánh Nguyên Phong lấy được một phần cơ duyên.
- Ta biết nếu như để một mạch của Lục Hồng ở lại Thánh Nguyên Phong, cho bọn họ cùng nhau tham gia Nguyên Trì Tế sẽ là một cái tai hoạ ngầm, cho nên hôm nay ta cũng đã giúp con giải quyết nó rồi.
- Trận Nguyên Trì Tế này, đệ tử trong hai mạch của Thánh Nguyên Phong chúng ta có thể lấy được thành tích tốt hay không có lẽ phải nhờ vào con rồi.
Chu Nguyên hơi run sợ. Hắn làm sao có thể không biết được một mạch của Lục Hồng ở lại Thánh Nguyên Phong có ảnh hưởng như thế nào đến việc khống chế toàn cục của đệ tử thủ tịch là hắn nhưng mà hắn cũng không có biện pháp xử lý. Thật không ngờ, Thẩm Thái Uyên sẽ chủ động giúp hắn giải quyết hết.
Hơn nữa, bởi vì như vậy, Thẩm Thái Uyên không thể nghi ngờ sẽ đắc tội Linh Quân phong chủ, hiển nhiên là chuyện này sẽ khiến cho ông phải chịu áp lực cực lớn.
Ở trong đại điện, mấy người Chu Thái, Trương Diễn, Lữ Yên cũng nhìn về phía Chu Nguyên, sau đó ôm quyền khom người, nói:
- Lần Nguyên Trì Tế này, chúng ta muốn nhờ cậy vào thủ tịch rồi.
Trải qua trận thi đấu trành giành vị trí đệ tử thủ tịch kia, hôm nay, danh vọng của Chu Nguyên tại Thánh Nguyên Phong hiển nhiên là đã đạt đến đỉnh, ngoại trừ một mạch của Lục Hồng, hai mạch còn lại đều lấy hắn làm đầu, cam nguyện nghe theo hiệu lệnh của hắn.
Chu Nguyên thấy thế, sắc mặt cũng nghiêm lại, hắn hít sâu một hơi rồi ôm quyền đáp lễ với mọi người và nói
- Ta sẽ dốc hết toàn lực.