Nghe Bách Lý Triệt nói vậy, mấy người Chu Thái lập tức giận quá mà cười, Trương Diễn cũng không nhịn được mà quát to:
- Tốt một cái không có công lao cũng có khổ lao, những lời này mà người cũng có thể nói ra được sao? Một mạch của Lục Hồng quấy Thánh Nguyên Phong chúng ta đến mức gà bay chó chạy, vậy mà dám nói là khổ lao sao?
Bách Lý Triệt lãnh đạm liếc nhìn bọn họ rồi nói:
- Chính mình không có thực lực, lại trách được ai? Nếu như là lúc trước, các ngươi đáng tin hơn một chút thì một mạch của Lục Hồng sao sẽ xuất hiện tại Thánh Nguyên Phong được?
- Ngươi!
Ba người Chu Thái tức giận đứng dậy.
Chu Nguyên khoát tay ngăn cản ba người bọn họ. Thể hiện sự tức giận ở trước mặt Bách Lý Triệt sẽ khiến cho bọn họ bị mất ưu thế khi bàn bạc, cho nên hắn chỉ là cười nhạt nói:
- Mệnh lệnh là Thẩm sư tự mình đưa ra, hơn nữa còn đã thông báo trên Phong Hội, sao có thể tùy ý sửa đổi?
- Người khác thì ta không tin nhưng nếu là Chu Nguyên sư đệ ra mặt thì không nhất định.
Bách Lý Triệt nghiền ngẫm cười nói:
- Sự đệ tốt xấu gì cũng là đại công thần của Thánh Nguyên Phong, nếu như không phải là có sư đệ, Thẩm Thái Uyên trưởng lão chỉ sợ cũng không có cách nào chấp chưởng Thánh Nguyên Phong.
- Lúc nãy, ngươi nói điều kiện thứ nhất, như vậy là còn có điều kiện thứ hai.
Chu Nguyên từ chối cho ý kiến về chuyện kia, hắn nhanh chóng chuyển chủ đề.
- Điều kiện thứ hai thì đơn giản hơn ...
Ngón tay thon dài của Bách Lý Triệt nhẹ nhàng gõ gõ trên mặt bàn rồi hắn nói:
- Lần Nguyên Trì Tế này, nếu như là các ngươi gặp phải nguy cơ, Kiếm Lai Phong ta sẽ xuất thủ tương trợ, nhưng mà đợi đến lúc chấm dứt, các ngươi cần giao nộp năm thành nguyên tủy.
- Năm thành? Ngươi tại sao không đi đoạt đi!
Sắc mặt của Trương Diễn cực kỳ âm trầm, hắn tức giận quát.
Chu Thái cùng Lữ Yên cũng gắt gao nhìn chằm chằm vào Bách Lý Triệt. Năm thành nguyên tủy, quả thực chính là muốn bắt Thánh Nguyên Phong bọn họ làm công cho Kiếm Lai Phong trong lần Nguyên Trì Tế này rồi!
Kiếm Lai Phong này thật sự là quá phận tới cực điểm!
Bách Lý Triệt dựa vào thành ghế, hơi có vẻ lười nhác. Hắn căn bản không có để ý tới ba người Chu Thái, chỉ là nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, thần sắc trên mặt giống như cười mà không phải cười. Hắn nói:
- Chu Nguyên sư đệ, lần này sư đệ thế nhưng mà đã để cho từ trên xuống dưới Kiếm Lai Phong ta cực kỳ tức giận. Nếu như là các ngươi không đáp ứng những điều kiện này, trong lần Nguyên Trì Tế này, chỉ sợ ngay cả ta cũng không thể quản thúc một vài đệ tử của Kiếm Lai Phong ta, đến lúc đó vạn nhất tạo thành phiền toái gì cho các ngươi thì cũng không tốt cho lắm đâu.
lửa giận trong mắt ba người Chu Thái bắt đầu bùng cháy, lời này của Bách Lý Triệt quả thực là chẳng khác nào đang trực tiếp uy hiếp.
- Nguyên Trì Tế vốn là chiến trường để các phong tranh đấu, ai cũng không thể nói trước được điều gì, cho nên có đôi khi, người thức thời mới là lý trí nhất.
Bách Lý Triệt mỉm cười, nói:
- Chu Nguyên sư đệ thông minh như vậy, ta nghĩ sư đệ nên biết lựa chọn như thế nào?
Trong đình viện bằng đá, ba người Chu Thái đều nhìn về phía Chu Nguyên, dù sao hôm nay Chu Nguyên mới là đệ tử thủ tịch của Thánh Nguyên Phong, quyết định của hắn cũng sẽ đại biểu cho rất nhiều đệ tử của Thánh Nguyên Phong.
bàn tay của Chu Nguyên vuốt ve chén trà ấm áp, thần sắc trên mặt cũng không có thay đổi nhiều. Nhìn qua Bách Lý Triệt nhìn như lười nhác nhưng lại lộ ra vẻ kiêu căng ở trước mặt, Chu Nguyên cũng cười khẽ rồi duỗi ngón tay ra, nhẹ nhàng lắc:
- Điều thứ nhất, ta không làm.
- Điều thứ hai, một thành đều không giao.
Thanh âm gọn gàng mà linh hoạt.
Ở một bên, ba người Chu Thái đều thở dài một hơi, nếu Chu Nguyên quả thật đáp ứng thì Thánh Nguyên Phong thật sự có thể sẽ bị tất cả mọi người cười nhạo.
Bách Lý Triệt nghiêng người, dựa vào thành ghế, nụ cười tươi trên mặt cũng không có chút biến hóa, hiển nhiên là hắn cũng không hề bất ngờ đối với câu trả lời của Chu Nguyên. Sau đó, hắn cảm thán:
- Chu Nguyên sư đệ thật đúng là nghé con mới đẻ không sợ cọp, dũng khí này thật sự là khiến cho ta bội phục.
Rồi hắn đứng dậy, cười nói:
- Như vậy chính là chúng ta không còn chuyện gì để nói nữa rồi?
Chu Nguyên nâng chén trà lên, chỉ chỉ về phía bên ngoài đình viện bằng đá, cười nói:
- Xin mời Bách Lý sư huynh cứ tự nhiên. Về sau nếu như là không có chuyện trọng yếu, Bách Lý sư huynh vẫn nên ít đến Thánh Nguyên Phong thì hơn, chúng ta miếu nhỏ không thể hầu hạ đại thần như sư huynh.
Bách Lý Triệt nhắm hai mắt lại, thân thể của hắn hơi nghiêng về phía trước, dùng một loại tư thái trên cao nhìn xuống với Chu Nguyên rồi thản nhiên nói:
- Chu Nguyên sư đệ, mặc dù hôm nay sư đệ cũng đã trở thành đệ tử thủ tịch của Thánh Nguyên Phong, nhưng ngươi thực sự cho rằng mình có tư cách nói như vậy với ta hay sao?
- Uỳnh!
Ngay khi Bách Lý Triệt vừa dứt lời thì chỉ trong một cái chớp mắt, từ trong cơ thể của hắn, một luồng nguyên khí cường hãn, cuồng bạo, sắc bén đột nhiên bộc phát ra đến. Luồng nguyên khí này mạnh mẽ đến mức gió lớn mà nó tạo ra cũng khiến cho ba người Chu Thái ở một bên bị ép liên tiếp lui về phía sau.
Áo bào của Chu Nguyên cũng bị cơn gió này đánh bay phần phật, nhưng mà trong nháy mắt đó, da của hắn nổi lên ánh sáng như ngọc, trong cơ thể có ánh sáng màu bạc như ẩn như hiện, thân hình giống như núi cao, đứng sững ở trong gió lớn, không chút sứt mẻ.
Răng rắc!
ba người Chu Thái chỉ thấy được bàn đá ở giữa hai người Chu Nguyên cũng Bách Lý Triệt không có cách nào thừa nhận sự trùng kích này, trong giây lát đã xuất hiện vô số vết nứt.
- Bách Lý Triệt, nơi này là Thánh Nguyên Phong, ngươi đừng nên quá kiêu ngạo!
Sắc mặt của ba người Chu Thái đều trở nên tái nhợt. Cuối cùng, Chu Thái quát lên.
Bách Lý Triệt cười nhạt một tiếng, chấn động nguyên khí đáng sợ lập tức thu liễm, hắn cũng không có thực sự muốn động thủ, chỉ là muốn chấn nhiếp Chu Nguyên ở trước mắt một chút mà thôi.
Nhưng mà Chu Nguyên có thể không chút sứt mẻ ở dưới uy áp của hắn, thật ra khiến được hắn hơi cảm thấy kinh dị, thằng này có thể đánh bại Viên Hồng, đích thật là có chút năng lực.
- Bách Lý sư huynh là muốn chơi đùa sao?
Chu Nguyên vuốt vuốt bàn tay, ngẩng đầu lên rồi thản nhiên nói.