Bách Lý Triệt nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên một hồi lâu rồi nói:
- Sau này sẽ có cơ hội, sư đệ đừng nóng vội. Đến lúc đó, sư huynh sẽ để cho sư đệ biết được, coi như là đệ tử thủ tịch cũng có phân chia cao thấp.
Nói xong, hắn quay người, đi ra khỏi đình viện bằng đá.
Nhìn qua bóng lưng của hắn, Chu Nguyên chậm rãi nói:
- Bách Lý sư huynh, sau khi trở về, ta cũng muốn sư huynh truyền lại một câu nói, Kiếm Lai Phong cũng đừng quá ương ngạnh rồi, lần Nguyên Trì Tế này, Thánh Nguyên Phong ta cũng không dựa vào ai cả.
- Nhưng mà nếu như là Kiếm Lai Phong quá mức hùng hổ dọa người thì cũng đừng quên, con thỏ nóng nảy cũng sẽ cắn người đó. Đến lúc đó không thể nói trước, Kiếm Lai Phong còn có thể ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo.
Nghe được câu nói này của Chu Nguyên, Bách Lý Triệt dừng lại, nghiêng đầu, khóe miệng nhếch lên tạo thành một nụ cười mỉa mai.
- Đã biết rõ chính mình là con thỏ, vậy thì thành thành thật thật đợi làm thịt là được rồi, lung tung nhảy nhót chẳng qua là khiến cho người ta thêm chán ghét mà thôi ...
- Mặt khác, muốn Kiếm Lai Phong ta chịu thiệt ...
- Chỉ bằng các ngươi cũng xứng sao?
Hắn khẽ cười một tiếng, khinh miệt lắc đầu, thân hình khẽ động, lập tức chân đạp đám mây nguyên khí, bay lên trời.
Nhìn qua Bách Lý Triệt đã đi xa, Chu Nguyên nhắm hai mắt lại, trong đó cũng có hào quang nguy hiểm lóe lên. Hôm nay, Bách Lý Triệt này nói là đến bàn điều kiện với hắn, còn không bằng là nói tới tuyên chiến.
Hắn đang nói cho bọn họ biết, lần này Kiếm Lai Phong rất không thoải mái, cho nên cơn tức này phải xả lên trên đầu Thánh Nguyên Phong bọn họ và thời gian chính là lúc Nguyên Trì Tế diễn ra.
- Kiếm Lai Phong ...
Ngón tay của Chu Nguyên khẽ điểm lên trên bàn đá khiến cho bàn đá vốn đầy vết nứt lập tức hóa thành bột phấn, vỡ vụn ra, mà ánh mắt của hắn cũng lạnh lùng như đao.
- Các ngươi đã muốn chơi ...
- Chúng ta cũng không ngại.
- Chẳng lẽ các ngươi thực sự cho rằng Chu Nguyên ta sợ các ngươi hay sao?
Ban đêm, trời hơi lạnh, sương mù giống như là một tấm lụa mỏng bao phủ ở trong trời đất.
KHi Yêu Yêu đạp trên ánh trăng theo Linh Văn Phong trở lại động phủ, nàng lập tức nhìn thấy trên bàn đá trong động phủ bày đầy món ngon, nàng nhìn lướt qua và phát hiện đây đều những đồ ăn thanh đạm, đúng là những món ăn ưa thích của nàng.
Ở bên cạnh cái bàn đá, Chu Nguyên cười tủm tỉm nhìn nàng, ân cần nói:
- Yêu Yêu tỷ, cuối cùng tỷ cũng đã trở lại rồi, nhanh ngồi nhanh ngồi.
Yêu Yêu nghi hoặc nhìn hắn một cái, ưu nhã ngồi xuống rồi nói:
- Không dưng mà ân cần, không phải trộm thì là cướp. Ngươi muốn làm cái gì?
Chu Nguyên lập tức lộ ra thần sắc xấu hổ rồi hắn nói:
- Yêu Yêu tỷ, lời này của tỷ quá khó nghe rồi.
Nhưng Yêu Yêu lại không để ý tới hắn, bàn tay ngọc thon dài cầm đũa lên, tùy ý nhìn lướt qua, cặp môi đỏ mọng nhếch lên, có chút mê người, thanh âm lười biếng từ đó truyền ra:
- Thật không có chuyện gì hay sao?
Chu Nguyên ho nhẹ một tiếng rồi nói:
- Yêu Yêu tỷ, không biết tỷ có hứng thú đối với Nguyên Trì Tế hay không?
Hôm nay, Bách Lý Triệt kia đến đây, xem như là nói rõ lần này Kiếm Lai Phong muốn đạp Thánh Nguyên Phong bọn họ để hả giận, mà Chu Nguyên tự nhiên không có khả năng chịu yếu thế.
Hai bên đã xé toang da mặt, cho nên ở trong lần Nguyên Trì Tế này, Kiếm Lai Phong cũng tất nhiên sẽ thi triển một vài thủ đoạn làm cho Thánh Nguyên Phong bọn họ khó chịu nổi.
Hôm nay, Chu Nguyên vừa trở thành đệ tử thủ tịch của Thánh Nguyên Phong, nếu như không thể cam đoan đệ tử của Thánh Nguyên Phong bọn họ lấy được cơ duyên ở trên Nguyên Trì Tế thì không thể nghi ngờ sẽ khiến cho rất nhiều người thất vọng, do đó nảy sinh nghi vấn đối với việc hắn đảm nhiệm đệ tử thủ tịch.
Chu Nguyên tự nhiên là không hề cảm thấy lưu luyến đối với vị trí đệ tử thủ tịch này, nhưng hắn vẫn có chút khó chịu với sự ương ngạnh của Kiếm Lai Phong.
Đáng tiếc tuy rằng Chu Nguyên cực kỳ kiên cường, nhưng hắn cũng không khỏi đối mặt với sự thật rằng thực lực chỉnh thể của Thánh Nguyên Phong đích thật là quá yếu.
Hiện giờ, Thánh Nguyên Phong tổng cộng chỉ có hai mạch, còn không bằng một phần mười số lượng của những Phong khác .
Hơn nữa, Thánh Nguyên Phong bọn họ chỉ có một đệ tử thủ tịch là hắn để giữ thể diện, Thánh Tử thì càng thêm không có khả năng rồi.
Như vậy, chiến lực đỉnh tiêm cũng cực kỳ đơn bạc.
Cho nên, nếu như Chu Nguyên không muốn biểu hiện trên Nguyên Trì Tế của Thánh Nguyên Phong quá kém thì nhất định tăng cường chiến lực cho bên mình. Mà hắn nghĩ tới nghĩ lui, hiển nhiên không có gì cách nào tìm được chiến lực so được với Yêu Yêu cả.
Tuy rằng trụ cột sức mạnh vẫn quá mức bạc nhược yếu kém, nhưng chỉ cần có thể mời Yêu Yêu tham gia vào Nguyên Trì Tế, vậy hắn cũng không cần kiêng kị Thánh Tử bên phía đối phương rồi, như vậy sẽ làm cho hắn bớt đi rất nhiều điều kiêng kị.
- Nguyên lai là vì việc này.
Yêu Yêu liếc nhìn Chu Nguyên, thần sắc trên mặt giống như cười mà không phải cười.
Kỳ thật hôm nay tại Linh Văn Phong, nàng cũng đã nghe được một số tin tức, dù sao ai cũng cảm thụ đạt được oán khí từ trên xuống dưới của Kiếm Lai Phong. Mà hết lần này tới lần khác, vào lúc này, Thẩm Thái Uyên còn đuổi một mạch của Lục Hồng ra khỏi Thánh Nguyên Phong, chuyện này không thể nghi ngờ là chẳng khác lửa cháy còn đổ thêm dầu.
Mà Nguyên Trì Tế vốn là chiến trường cho các Phong cạnh tranh, cho nên Kiếm Lai Phong chắc chắn sẽ nắm lấy cơ hội này, hung hăng giáo huấn Thánh Nguyên Phong để xả giận trong nội tâm cho thoải mái.
Chuyện này ồn ào như vậy, chỉ sợ ngay cả Linh Quân phong chủ đều biết, mặc dù hắn không có nói thẳng ra là ủng hộ, nhưng cũng không có quát tháo, bảo dừng lại, như vậy chẳng khác nào là lặng yên thể hiện thái độ đồng ý.
Hiển nhiên, trong lòng Linh Quân phong chủ cũng rất tức giận.
Mà lần này, mấy vị phong chủ khác cũng đã lấy được một phần tài nguyên tu luyện của Kiếm Lai Phong, cho nên cũng không muốn nói thêm cái gì. Vì thế cho nên lần này, Thánh Nguyên Phong thoạt nhìn không có dựa vào sợ là khó tránh khỏi sẽ bị Kiếm Lai Phong giáo huấn.
Chu Nguyên gật gật đầu, nhìn chằm chằm vào Yêu Yêu, chờ đợi nàng trả lời.
Mà Yêu Yêu thì nhẹ nhàng gắp một miếng thức ăn, bỏ vào miệng, cười cười rồi nói:
- Ta ngược lại là không có hứng thú gì với Nguyên Trì Tế kia.