Bên ngoài Nguyên trì, hào khí nhanh chóng sục sôi bởi vì Huyền Nguyên Động Thiên mà Thanh Dương chưởng môn vừa nhắc đến, vô số đệ tử trong mắt đều không che dấu được khát vọng tuôn ra hiện ra.
Ở trong Thương Huyền Thiên này có vô số cơ duyên nhưng mà đối với rất nhiều Thái Sơ Cảnh, nếu như muốn nói cơ duyên thứ nhất, chỉ sợ khó có cơ duyên nào khác có thể rung chuyển vị trí của Huyền Nguyên Động Thiên.
Vì sao?
Mọi người đều biết, Thái Sơ Cảnh chính là tích lũy nội tình cho khí phủ, người có nội tình càng hùng hậu thì khi đột phá đến Thần Phủ Cảnh, Thần Phủ diễn biến tiến hóa mà ra sẽ càng cao cấp.
Phàm là Thái Sơ Cảnh có chút dã tâm thì không khỏi dốc hết sức tăng cường nội tình cho khí phủ khi còn ở tại Thái Sơ Cảnh, bởi vì cảnh giới này sẽ là thời điểm để xây trụ cột một cách kiên cố cho con đường tu luyện trong tương lai.
Thần Phủ có phẩm cấp càng cao thì tương lai cơ hội có thể đi đến cực hạn tự nhiên cũng càng cao.
Nhưng mà khi rất nhiều Thái Sơ Cảnh đột phá đến Cửu trọng thiên, bọn họ sẽ phát hiện, nội tình càng ngày càng khó tăng cường, muốn ngưng luyện ra thêm một viên tinh thể nguyên khí trong khí phủ cũng phải cần tiêu hao một lượng lớn tinh lực.
Mà đến cấp độ này, sức mạnh của bản thân tựa hồ đã đến cực hạn, chỉ có dựa vào các loại cơ duyên mới có thể dễ dàng tiến thêm một bước.
Nhưng loại cơ duyên có thể tăng cường nội tình này không chỉ hiếm có mà mỗi lần xuất hiện là sẽ khiến cho vô số người kéo đến cạnh tranh, đánh nhau đến mức đầu rơi máu chảy. Mà ở trong Thương Huyền Thiên, Huyền Nguyên Động Thiên là cơ duyên tốt nhất trong số các cơ duyên loại này.
Nghe đồn rằng, thậm chí có người lấy được cơ duyên lớn ở trong Huyền Nguyên Động Thiên, vốn là dựa theo tình huống bình thường, người kia chỉ có thể ngưng luyện ra bốn Thần Phủ, nhưng mà dựa vào cơ duyên kia, người này một bước lên trời, cuối cùng diễn biến ra một con số Thần Phủ kinh người, đó là tám Thần Phủ!
Việc này lúc trước thế nhưng mà đã nhấc lên chấn động không nhỏ ở trong Thương Huyền Thiên. Dù sao coi như là trong toàn bộ Thương Huyền Thiên, người có thể ngưng luyện ra tám Thần Phủ sợ là cũng không có mấy, phải chờ rất nhiều năm mới có thể xuất hiện một cái.
Cho nên, sau vụ việc đó, thanh danh của Huyền Nguyên Động Thiên lan truyền với một tốc độ chóng mặt. Vô số Thái Sơ Cảnh điên cuồng, chen chúc muốn lấy được một danh ngạch để đi vào trong Huyền Nguyên Động Thiên tìm kiếm cơ duyên. Năm đó, Huyền Nguyên Động Thiên vừa hiện thế, bởi vì tranh giành danh ngạch tham gia mà khiến cho Thương Huyền Thiên gió tanh mưa máu.
Về sau còn là vì tất cả tông phái đỉnh cấp nhúng tay, cưỡng ép phân phối danh ngạch cho các thế lực ở khắp nơi, mới làm cho Huyền Nguyên Động Thiên có thêm một vài quy củ.
Đáng tiếc, tuy Huyền Nguyên Động Thiên là cơ duyên lớn nhưng thời gian xuất hiện cũng không quy luật cố định, có khi mấy năm, có khi là hơn mười năm, thậm chí có khi đến hơn hai mươi năm mới xuất hiện ... Chuyện này làm cho một vài Nguyên Sư có tu vi Thái Sơ Cảnh cuối cùng không cách nào chờ đợi đến khi Huyền Nguyên Động Thiên xuất hiện, vô cùng tiếc hận.
Chính là bởi vì như thế, khi nghe được Thanh Dương chưởng môn nhắc đến Huyền Nguyên Động Thiên sẽ xuất hiện và biến mất vào khoảng năm nay, rất nhiều đệ tử ở trong Thương Huyền Tông sẽ phấn khởi cùng sục sôi như thế.
Tuy nói coi như là dùng địa vị và thực lực của Thương Huyền Tông, số danh ngạch tiến vào Huyền Nguyên Động Thiên cũng có hạn, nhưng chung quy là đã có cơ hội, không phải sao?
Đặc biệt là Thánh Tử cùng với đệ tử thủ tịch của các Phong, bọn họ có thể nói là người người mong chờ Huyền Nguyên Động Thiên nhất, bởi vì hiện tại, đa phần bọn họ vừa vặn có tu vi Thái Sơ Cảnh Cửu trọng thiên, cho nên bọn họ vô cùng cần cơ duyên, tăng cường nội tình, xây trụ cột vững chắc cho việc đột phá Thần Phủ Cảnh.
Vì vậy, những ánh mắt lập tức là nóng bỏng đến mức đủ để hòa tan cả băng tuyết.
Mặc dù là người lười biếng như Sở Thanh đều gãi gãi cái đầu trơn bóng của mình, khuôn mặt anh tuấn có chút phức tạp, vẻ mặt vừa có vẻ chờ mong lại có chút bất đắc dĩ, hắn lẩm bẩm:
- Huyền Nguyên Động Thiên ... rốt cục muốn hiện thế rồi hay sao? Nhưng mà muốn có cơ duyên này thì phải tranh đoạt, thật là phiền phức quá đi!
- Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Cơ duyên bực này, ta cũng có chút muốn đi.
- Ai ...
Một khi Huyền Nguyên Động Thiên xuất hiện, vô số thiên kiêu có tu vi Thái Sơ Cảnh trong toàn bộ Thương Huyền Thiên chỉ sợ đều chen chúc tới, coi như là hắn đều cảm thấy đau đầu đối với loại tranh đoạt kia.
Bởi vì hắn sợ nhất phiền toái.
Ở trong lúc toàn bộ đệ tử trong dãy núi đang sục sôi, Chu Nguyên cũng không nhịn được mà nhìn thoáng qua chỗ Yêu Yêu và thấy được nàng cũng đang nhìn qua bên này. Ngày đó sau khi lấy được đạo thánh văn thứ hai, hắn tự nhiên cũng nói cho Yêu Yêu về manh mối của đạo thánh văn thứ ba , cho nên người sau cũng biết được đạo thánh văn thứ ba kia có khả năng là ở bên trong Huyền Nguyên Động Thiên kia.
Lúc trước, sau khi tìm hiểu về Huyền Nguyên Động Thiên, hai người bọn họ còn cảm thấy hơi đau đầu, vì dù sao thời gian xuất hiện của Huyền Nguyên Động Thiên là không quy luật cố định, nếu như đến chục năm sau mà nó vẫn không hiện ra thì bọn họ nên làm cái gì bây giờ? Nhưng ai có thể nghĩ đến, hiện tại, vấn đề này đã trực tiếp được giải quyết một cách dễ dàng rồi.
- Chuyện này thật đúng là quá trùng hợp ...
Chu Nguyên nói thầm một câu ở trong lòng, không nhịn được có chút hoài nghi. Lúc này đây, Huyền Nguyên Động Thiên hiện thế, sẽ không phải là có quan hệ với việc hắn lấy được đạo thánh văn thứ hai kia chứ?
Phải biết lúc trước, Thương Huyền lão tổ thế nhưng mà chính là Thiên Chủ của Thương Huyền Thiên, thần thông quảng đại. Mặc dù là cơ duyên lớn như Huyền Nguyên Động Thiên, chỉ sợ ông ấy đều có thể khống chế.
Đương nhiên, đây cũng chỉ cũng là suy đoán của Chu Nguyên mà thôi, dù sao Thương Huyền lão tổ đã vẫn lạc, cho nên cũng không thể tìm được đáp án chính thức.
- Danh ngạch tiến vào Huyền Nguyên Động Thiên sẽ phân phối dựa trên thành tích của các Phong trong lần Nguyên Trì Tế này sao?
Chu Nguyên chép miệng chậc lưỡi, xem ra lần này chưởng môn muốn đệ tử của các Phong tranh đấu đến rách đầu rồi.
Ai cũng biết được tầm quan trọng của Huyền Nguyên Động Thiên, mà nếu như một Phong nào đó có thêm một danh ngạch nữa, không thể nghi ngờ là có thể có càng nhiều đệ tử đạt được loại chỗ tốt này.
Chu Nguyên liếc nhìn xung quanh, ở một bên, ánh mắt của mấy người Chu Thái, Trương Diễn, Lữ Yên cùng những đệ tử có thực lực gần phía trước đều sáng rực lên, hai tay xoa vào nhau, hiển nhiên cực kỳ động tâm.
Khi nhìn về phía những Phong khác thì hắn thấy lúc này đệ tử của các Phong khác vẫn châu đầu bàn luận với nhau. Đồng thời, đã có thêm trưởng lão phi thân bay đến, kéo Thánh Tử của các Phong lại gần, giống như là âm thầm nói gì đó, chắc hẳn lại là yêu cầu bọn họ dốc hết toàn lực, tranh thủ lấy được thành tích tốt nhất ở trong Nguyên Trì Tế.
- Ai ...
Trong khi đẹ tử của các Phong đang mất bình tĩnh, Thẩm Thái Uyên cùng Lữ Tùng trưởng lão liếc nhìn nhau rồi đồng thời thở dài một tiếng.
Theo suy nghĩ của hai người bọn họ, Huyền Nguyên Động Thiên này không thể nghi ngờ là tới không đúng lúc rồi, bởi vì lúc này Thánh Nguyên Phong đang ở vào thời kỳ yếu nhất. Bằng vào thực lực hiện giờ của Thánh Nguyên Phong thì làm sao có thể lấy được thành tích tốt ở trong Nguyên Trì Tế cơ chứ? Không bị đào thải toàn bộ, chỉ sợ đã xem như là không tệ rồi.
Tiếng thở dài hai người giống như là một chậu nước lạnh dội lên đầu, cũng làm cho những đệ tử của Thánh Nguyên Phong ở chung quanh kia tỉnh táo lại, bắt đầu minh bạch tình cảnh hiện giờ của Thánh Nguyên Phong. Lúc này, vẻ hưng phấn trên mặt tất cả đã chậm rãi thu liễm, mọi người đều cúi đầu ủ rũ.
Nếu như muốn dựa theo thành tích ở bên trong Nguyên Trì Tế để phân phối danh ngạch, sợ là Thánh Nguyên Phong bọn họ sẽ cực kỳ thê thảm.
Chu Nguyên cũng phát giác được hào khí như vậy, nhưng mà cũng không có nói thêm cái gì. Hết thảy phải đợi đến khi tiến nhập vào Nguyên trì rồi nói sau. Vì sợ tiết lộ, thậm chí mấy người Chu Thái đều không biết được những chuyện có quan hệ đến kế hoạch kia.
Mà ở trong lúc mọi người đang trầm mặc, Chu Nguyên bỗng nhiên phát giác được có mấy ánh mắt mỉa mai phóng tới. Hắn khẽ ngẩng đầu và lập tức nhìn thấy ở chỗ Kiếm Lai Phong kia, rất nhiều đệ tử lấy Bách Lý Triệt cầm đầu dùng ánh mắt thương hại mà nhìn qua chỗ bọn họ.
Thấy Chu Nguyên nhìn qua, Bách Lý Triệt mỉm cười với hắn, môi mấp máy, tựa hồ là có thanh âm mơ hồ truyền đến tai của Chu Nguyên.
- Hiện tại, ngươi có hối hận hay không?
- Đáng tiếc ...
- Đã chậm.
Chu Nguyên liếc nhìn hắn một cái, sắc mặt không có gì thay đổi . Sau đó, hắn thu hồi ánh mắt, không để ý đến BÁch Lý Triệt nữa.
Mà lúc này, trên không trung, Thanh Dương chưởng môn dừng nói, đợi đến khi rất nhiều đệ tử tiêu hóa được cái tin tức rung động này thì ông mới vung tay áo lên. Tiếng chuông cổ xưa vang lên, vọng khắp Nguyên trì. Giọng nói to, rõ ràng cũng vang vọng ở giữa thiên địa.
- Mở Nguyên trì ra!