Mặc dù Nguyên Trì bao la khổng lồ, nhưng sau khi đệ tử của bảy Phong đều đi vào, vùng biển này vẫn bắt đầu trở nên ồn ào, náo nhiệt, hết sức đặc sắc.
Không giống với Thánh Nguyên Phong phải chật vật chạy trốn, đệ tử của sáu Phong khác thoải mái hơn rất nhiều. Giống như là cưỡi xe nhẹ đi đường quen, bọn họ trực tiếp xâm nhập Nguyên Trì, cuối cùng đều nhanh chóng tìm được sáu hòn đảo khổng lồ, sau đó thành lập căn cứ và bắt đầu săn giết thủy thú ở bốn phía xung quanh để cướp lấy Nguyên Tủy.
Nếu như nhìn từ trên không thì là có thể phát hiện, trong vòng nghìn dặm ở quanh chỗ khu vực của sáu Phong đóng quân cơ hồ không có chỗ nào yên bình, tất cả đều đang có những cuộc chiến, săn giết kịch liệt diễn ra.
Trước mắt. trong giai đoạn này, đệ tử của các Phong đều đang cố gắng thu thập Nguyên Tủy, mặc dù ngẫu nhiên bởi vì tranh đoạt thủy thú mà sản sinh ra ma sát, nhưng phần lớn đều có thể khắc chế. Dù sao bất cứ Phong nào trong sáu Phong này cũng không phải là có thể tùy ý khi dễ như Thánh Nguyên Phong vậy.
Ở trong tình huống thực lực tương đương, coi như là Kiếm Lai Phong vốn cường thế cũng phải thu liễm một ít.
Bọn họ có thể hùng hổ dọa người khi đối mặt với Thánh Nguyên Phong, đơn giản là vì cho rằng người sau cũng không có tư cách cùng thực lực hưởng thụ sự khách khí này mà thôi.
Vì vậy, ở trong tình huống sáu Phong kiềm chế lẫn nhau, mấy ngày trôi qua ngược lại là khá bình yên.
Nhưng mà tuy rằng bảo trì khắc chế đối với các Phong khác, nhưng Kiếm Lai Phong cũng không có quên mất Thánh Nguyên Phong, trong mấy ngày này, trong khi săn giết thủy thú, bọn họ cũng đang sưu tầm tung tích của Thánh Nguyên Phong.
Mà với số lượng khổng lồ của mình, sau khi đi vào Nguyên Trì Tế được bốn ngày, không có gì bất ngờ xảy ra là có đệ tử của Kiếm Lai Phong tìm đến Bách Lý Triệt.
- A. Đã phát hiện ra tung tích của Thánh Nguyên Phong rồi hay sao?
Nghe được báo cáo, Bách Lý Triệt nở nụ cười trêu tức.
Lúc này, hai người Khổng Thánh cùng Triệu Chúc đã dẫn một đám đệ tử đi ra ngoài, tìm kiếm thủy thú có thể tích ngàn trượng, hắn vừa vặn lưu thủ tại căn cứ.
- Có trông thấy Chu Nguyên cùng Chu Tiểu Yêu kia sao?
Bách Lý Triệt hỏi với vẻ không thèm để ý.
- Báo cáo Bách Lý thủ tịch, chúng ta ngược lại là chưa từng trông thấy hai người kia, nhưng mà phát hiện con thú con thần bí kia, thực lực của nó rất mạnh, lúc ấy chúng ta đang cướp đoạt thủy thú từ một đội ngũ đệ tử của Thánh Nguyên Phong, kết quả bị nó chạy đến, nếu như không phải là chúng ta chạy trốn nhanh, sợ là cũng đã bị nó tiêu diệt rồi.
Đệ tử kia sợ hãi nói.
- A?
Bách Lý Triệt cau mày. Đối với con thú con thần bí kia, hắn cũng có chút kiêng kị, dù sao ngay cả Triệu Chúc đều đã từng bị nó đả thương.
- Bách Lý thủ tịch, muốn trực tiếp phái người đi vây quét bọn họ sao?
Đệ tử kia hỏi.
Bách Lý Triệt trầm ngâm một lúc, sau đó lắc đầu, nói:
- Không vội, trước mắt sáu Phong đều đang dốc hết toàn lực để săn giết thủy thú, tạm thời không cần phải lãng phí thời gian vì Thánh Nguyên Phong.
Hắn híp mắt lại, dừng một chút rồi nói tiếp:
- Nhưng mà Chu Nguyên cùng Chu Tiểu Yêu kia vì sao lại chưa từng hiện thân? Chuyện này ngược lại là có chút kỳ quái.
Bách Lý Triệt nghĩ nghĩ rồi chậm rãi nói:
- Tuy rằng hiện tại không có thời gian huy động nhân lực để vây quét Thánh Nguyên Phong, nhưng mà cũng không thể hoàn toàn bỏ qua bọn họ. Ta sẽ phái một chi đội ngũ có số lượng khoảng một ngàn người đi, vây quanh chỗ đóng quân của Thánh Nguyên Phong, miễn cho đến lúc đó bọn họ chạy thục mạng về bốn phía, muốn diệt sạch cũng khó khăn.
- Những đệ tử khác của Thánh Nguyên Phong thì không đáng lo, chỉ có con thú con kia là có chút phiền phức thôi. Các ngươi có thể chia ra thành mấy đội ngũ nhỏ, không ngừng quấy rối đệ tử của Thánh Nguyên Phong, nếu như con thú con kia chạy đến thì hãy lập tức lui lại.
- CHúng ta quấy rối nhiều lần như thế cũng có thể làm cho sĩ khí của Thánh Nguyên Phong dần dần tan rã. Đến lúc đó, nói không chừng là không cần chúng ta ra tay, Chu Nguyên kia sẽ khiến cho nhiều người tức giận, mất hết thể diện.
- Ngoài ra, các ngươi có thể tìm cơ hội bắt mấy đệ tử của Thánh Nguyên Phong lại, phân biệt thẩm vấn xem Chu Nguyên cùng Chu Tiểu Yêu kia phải chăng đang chuẩn bị cái gì đó.
- Mặt khác, hãy thử dò xét tòa đảo kia, nếu như phát hiện chuyện gì khác thường thì lập tức báo cáo ngay cho ta!
- Vâng!
Nghe BÁch Lý Triệt nói vậy, đệ tử kia cũng lập tức cúi đầu, nhận lệnh sau đó lui xuống.
Bách Lý Triệt ngẩng đầu, nhìn qua phương hướng mà đệ tử kia bẩm báo, mỉm cười, trong nụ cười tươi có ẩn chứa thần sắc trêu tức giống như thợ săn đùa bỡn con mồi vậy.
Theo hắn thấy, sau khi tiến vào Nguyên Trì, Thánh Nguyên Phong hoàn toàn chính xác là đã trở thành con mồi cho tùy ý hắn nắn bóp mà thôi.
- Chu Nguyên, lúc này đây, ta muốn xem Thánh Nguyên Phong các ngươi còn có thể chạy đi đâu?
Lúc này, ở trên hòn đảo nhỏ nơi đệ tử của Thánh Nguyên Phong đóng quân.
Trên bờ biển, ba người Chu Thái, Trương Diễn, Lữ Yên tụ lại cùng một chỗ, sắc mặt đều có chút sầu lo, bởi vì ở nửa ngày trước đã có đệ tử đến báo cáo chuyện gặp phải đệ tử của Kiếm Lai Phong.
Điều này nói rõ hành tung của bọn họ đã bị bạo lộ và bị do thám của Kiếm Lai Phong biết được.
Việc này truyền đến cũng làm cho sĩ khí của Thánh Nguyên Phong lại một lần nữa hạ thấp, hơn nữa đệ tử thủ tịch là Chu Nguyên lại không có cách nào để ra mặt, trong lúc nhất thời lòng người đã càng hoang mang.
- Kiếm Lai Phong đã phát hiện chúng ta.
Chu Thái trầm giọng nói:
- Bọn họ tất nhiên sẽ có hành động.
Đôi mắt đẹp của Lữ Yên không nhịn được nhìn về phía chỗ sâu trong hòn đảo, nàng nói:
- Hai người Chu Nguyên còn không có chuẩn bị cho tốt hay sao?
Chu Thái cười khổ lắc đầu, tỏ vẻ hắn cũng không biết rõ tình hình. Kể từ ngày đó, sau khi mang bọn họ đến nơi đây, Chu Nguyên cùng Yêu Yêu đều chưa từng lại lộ mặt qua.
Lữ Yên phàn nàn:
- Nhưng hắn là đệ tử thủ tịch của Thánh Nguyên Phong, là trụ cột tinh thần cho tất cả mọi người tham gia lần Nguyên Trì Tế này. Vậy mà bây giờ hắn cũng thèm không lộ diện khiến cho sĩ khí gần đây của chúng ta cũng không biết sa sút thành cái dạng gì rồi. Hơn nữa, bây giờ Kiếm Lai Phong đã phát hiện ra tung tích của chúng ta, tinh thần của rất nhiều đệ tử đều cực kỳ sa sút.
Nghe Lữ Yên phàn nàn, Chu Thái cũng lên tiếng, giải thích thay cho Chu Nguyên.
- Chu Nguyên sư đệ làm như vậy tất nhiên có nguyên nhân của hắn.
- Hy vọng đi.
Lữ Yên thở ra một hơi dài. Hôm nay, nàng cũng chỉ có thể nghĩ như vậy rồi. Mặc dù nàng thật sự nghĩ không ra, Chu Nguyên đến tột cùng có kế hoạch gì để giúp Thánh Nguyên Phong bọn họ chống lại Kiếm Lai Phong đây.
- Chu Thái sư huynh!
Mà trong khi ba người bọn họ còn đang nói chuyện, chợt có đệ tử bối rối từ xa xa nhanh chóng bay đến, kinh hoảng nói:
- Kiếm Lai Phong đến rồi! Bọn họ có thật nhiều người, hơn nữa bọn họ còn đã phong tỏa vùng biển xung quanh chúng ta rồi!
Nghe được báo cáo của người đệ tử này, ba người Chu Thái lập tức kinh hãi, vội vàng bay lên không trung. Quả nhiên là bọn họ nhìn thấy, ở chỗ cuối đường chân trời có mấy vệt sáng bay lên trời, tạo thành hình vòng tròn, cơ hồ là đã phong tỏa phương viên trăm dặm xung quanh hòn đảo đóng quân của bọn họ.
Cảm nhận được nguyên khí sắc bén, lăng lệ, ác liệt mà những vệt sáng này phát ra là ba người đã biết đây tất nhiên là đệ tử của Kiếm Lai Phong.
Hiển nhiên là đúng như bọn họ đã dự liệu, sau khi tìm được tung tích của bọn họ, Kiếm Lai Phong cũng đã ra tay không chút do dự.
Chu Thái nhìn quanh rồi chậm rãi nói:
- Dường như đệ tử của Kiếm Lai Phong đến đây chỉ có khoảng một ngàn người, bọn họ cũng không có thật sự dốc toàn bộ sức mạnh.
- Những người này hiển nhiên là muốn trước vây khốn chúng ta, mà chỉ chờ tới lúc Kiếm Lai Phong sưu tập Nguyên Tủy không sai biệt lắm thì sẽ toàn lực ra tay đối với chúng ta.
Lữ Yên lúng túng nói.
- Bây giờ, chúng ta căn bản là không xông ra được rồi.
Nghĩ đến đây, ba người không khỏi trầm mặc. Mà lúc này, từng tiểu đội của Thánh Nguyên Phong được phái đi sưu tầm thủy thú ở phụ cận cũng lục tục ngo ngoe từ bên ngoài chật vật trốn về. Sau khi về đến đảo nhỏ, trên mặt tất cả đều có thần sắc hoảng sợ, ở phía sau bọn họ có một vài đệ tử của Kiếm Lai Phong đang vui cười truy đuổi, hiển nhiên là đang đùa bỡn đệ tử của Thánh Nguyên Phong.
- Ngao!
Mà khi rất nhiều đệ tử còn đang kinh hoảng, một tiếng thú gầm trầm thấp đột nhiên vang lên. Ngay sau đó, mọi người thấy được Thôn Thôn vốn một mực lười biếng nằm rạp trên mặt đất giờ đã đứng dậy, trong cơ thể của nó có chấn động nguyên khí kinh người bộc phát ra đến.
Đôi mắt thú đã hung hãn tập trung vào những đệ tử của Kiếm Lai Phong kia.
Bị hung uy của Thôn Thôn tập trung vào, những đệ tử của Kiếm Lai Phong kia sợ đến mức thiếu chút nữa rơi xuống biển, nhưng mà cuối cùng vẫn có thể ổn định lại được thân hình, quay đầu chạy tứ tán, hiển nhiên là bọn họ cũng biết được Thôn Thôn lợi hại.
Tuy rằng những đệ tử này của Kiếm Lai Phong bị hung uy của Thôn Thôn dọa lùi, nhưng rất nhiều đệ tử của Thánh Nguyên Phong vẫn tỏ ra sa sút, ủ rũ ngồi dưới đất. Hiển nhiên là lần Nguyên Trì Tế này, bởi vì Kiếm Lai Phong nhằm vào, làm cho bọn họ cảm thấy không còn hi vọng.
Hơn nữa, Chu Nguyên cùng Yêu Yêu không thấy bóng dáng khiến cho sĩ khí của Thánh Nguyên Phong đã thấp đến tận đáy.
Nhìn qua cảnh tượng này, trong lòng của ba người Chu Thái cũng cảm thấy trầm trọng, bọn họ quay đầu nhìn về phía chỗ sâu trong hòn đảo, trong mắt tràn đầy sầu lo.
- Chu Nguyên sư đệ, ngươi thật sự có biện pháp ứng đối hay sao?
.