Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 574 - Chương 573: Kiếm Lai Vây Đảo

Chưa xác định
Chương 573: Kiếm Lai vây đảo

Ở hòn đảo chỗ Thánh Nguyên Phong đóng quân.

Lúc này ở trên bầu trời, vô số bóng người ùn ùn kéo đến, chấn động nguyên khí phát ra từ trong cơ thể của những người này cũng làm cho mặt biển phía dưới nổi sóng to gió lớn.

Cuối cùng, khi còn cách hòn đảo một khoảng, gần mười nghìn người này ngừng lại, vô số ánh mắt lăng lệ, ác liệt bắn về phía hòn đảo, uy áp mạnh mẽ đến kinh người.

Trên hòn đảo kia, nhìn qua cảnh tượng đại quân tiếp cận này, mấy trăm đệ tử của Thánh Nguyên Phong cũng cảm thấy vô cùng khẩn trương. Nhân số của đối phương có ưu thế quá lớn, đưa mắt nhìn lại, cũng không nhìn thấy điểm cuối cùng.

Tất cả mọi người đều cảm thấy kinh hãi, lòng bàn tay đầy mồ hôi lạnh. Trong những năm này, Thánh Nguyên Phong bọn họ nào đã từng gặp qua trận chiến lớn như vậy?

Nhưng mà may mắn chính là, ở phía trước tất cả mọi người, Chu Nguyên đứng ở trên tảng đá lớn, không hề nhúc nhích. Theo thời gian dần trôi qua, khuôn mặt bình tĩnh của hắn đã mang đến một luồng sức mạnh kỳ lạ, làm cho các đệ tử bình phục lại từ trong hoảng hốt.

Chu Nguyên cũng ngẩng đầu lên, nhìn qua đại quân của Kiếm Lai Phong. Ở mấy chỗ xa hơn, , hắn còn có thể trông thấy có một vài bóng người khác đứng riêng lẻ, chắc là những đệ tử được các Phong khác cử đến đây để quan sát.

Đúng lúc này, ở bên trong đại quân của Kiếm Lai Phong trên bầu trời xa xa, có ba bóng người lướt đi và nhanh chóng đứng lên đầu, đúng là ba người Khổng Thánh, Triệu Chúc cùng với Bách Lý Triệt.

Từ rất xa, ánh mắt đạm mạc của Khổng Thánh phóng đến, dừng lại ở trên người Chu Nguyên một chút, nhưng mà sau đó cũng nhanh chóng dời đi chỗ khác, tập trung vào Yêu Yêu đang đứng phía sau.

Hiển nhiên, trong mắt Khổng Thánh, Chu Nguyên còn không đáng được hắn chú ý, nếu như không phải là vì có Yêu Yêu tồn tại, chỉ sợ hắn căn bản sẽ không thèm quan tâm đến việc vây quét Thánh Nguyên Phong.

Khổng Thánh nhìn thoáng qua Bách Lý Triệt, ý bảo do hắn ra mặt.

Chu Nguyên chỉ là một đệ tử thủ tịch mà thôi, còn chưa có tư cách để trực tiếp nói chuyện cùng hắn.

Bách Lý Triệt ngầm hiểu cho nên chậm rãi tiến lên. Ánh mắt sắc bén của hắn khi nhìn về phía những đệ tử đang đề phòng kia của Thánh Nguyên Phong mang theo sự châm chọc, giọng nói giống như là tiếng sấm nổ vang lên:

- Bây giờ, ta muốn hỏi lại một lầncuối cùng, đệ tử của Thánh Nguyên Phong các ngươi thực sự định tuyên chiến cùng Kiếm Lai Phong ta hay sao?

Ông!

vào lúc này, tất cả đệ tử của Kiếm Lai Phong đều lập tức vận chuyển nguyên khí trong cơ thể, nhất thời vô số đạo nguyên khí lăng lệ, ác liệt phóng lên trời, đánh tan mấy đám mây kia.

Uy áp khủng bố nhanh chóng bao phủ cả hòn đảo, làm cho rất nhiều đệ tử của Thánh Nguyên Phong không thở nổi, sắc mặt cũng trở nên đặc biệt trầm trọng.

Vào lúc này, bọn họ mới xem như là tự mình lĩnh giáo được sự cường đại của Kiếm Lai Phong.

Cho nên, toàn bộ hòn đảo bị áp chế đến mức biến thành một mảnh trầm mặc.

Thấy thế, khóe miệng của Bách Lý Triệt hơi nhếch lên, giống như là không thèm đếm xỉa tới mà nói:

- Kiếm Lai Phong ta thực sự không phải là ỷ thế hiếp người, cũng không muốn dùng mạnh lấn yếu, chỉ là đã có người làm chuyện ngu xuẩn, tự nhiên cũng cần trả giá thật nhiều.

- Mà ta cảm thấy, cái giá lớn này có lẽ nên để cho những người ngu xuẩn kia trả, không có quan hệ với những đệ tử khác của Thánh Nguyên Phong.

Hắn mỉm cười rồi nói:

- Nếu như các ngươi cũng hiểu được như thế thì chỉ cần lui về phía sau hai bước, Kiếm Lai Phong chúng ta sẽ không làm khó các ngươi, hơn nữa còn có thể tặng cho các ngươi một ít nguyên tủy, cho các ngươi hoàn thành lần Nguyên Trì Tế này.

- Đương nhiên ... Về phần mấy kẻ đầu sỏ gây nên chuyện này, Kiếm Lai Phong ta vẫn cần gửi cho hắn một lời nhắn nhủ.

Giọng nói của Bách Lý Triệt truyền ra, rơi vào trong tai những mặt khác kia Phong đệ tử làm cho bọn họ đều không nhịn được há hốc miệng, thủ đoạn của thằng này thật là quá âm tàn.

Ở dưới loại cục diện này, nếu quả thật có đệ tử của Thánh Nguyên Phong chịu không được áp lực từ Kiếm Lai Phong mà lui về phía sau, đây chẳng phải là tương đương với việc giao nộp đệ tử thủ tịch của Phong mình ra ngoài hay sao?

Chuyện này không thể nghi ngờ là sẽ làm cho Chu Nguyên trở thành một trò cười ở trogn Thương Huyền Tông.

Đường đường là đệ tử thủ tịch, vậy mà không cách nào làm cho đệ tử của Phong mình kính phục, ngược lại còn bị đệ tử phía dưới bán đi.

Vậy thì sau này, Chu Nguyên làm sao còn có mặt mũi để đảm nhiệm vị trí đệ tử thủ tịch nữa đây?

Giọng nói của Bách Lý Triệt cũng rơi vào trong tai rất nhiều đệ tử của Thánh Nguyên Phong, bọn họ liếc nhìn nhau, nhưng mà cũng không có lui về phía sau, ở phía trước, Chu Thái cười lạnh:

- Bách Lý Triệt, ngươi đừng nghĩ dùng những thủ đoạn này để phá hoại, chia rẽ tình đoàn kết của chúng ta, Kiếm Lai Phong các ngươi muốn chơi như thế nào, Thánh Nguyên Phong chúng ta cũng chấp hết!

- Đúng!

- Chẳng lẽ lão tử sợ các ngươi hay sao?

- Cùng lắm thì bị loại mà thôi!

- ...

Đệ tử khác nhao nhao, quát tháo, Bách Lý Triệt này cũng thật sự là quá hiểm ác, vậy mà muốn dùng loại biện pháp này để phân hoá Thánh Nguyên Phong bọn họ.

Bách Lý Triệt cau mày. Hắn liếc nhìn Chu Nguyên với vẻ kinh ngạc, bởi vì đúng là không ngờ uy vọng của người sau tại Thánh Nguyên Phong cũng đã cao như thế.

- Ta đã mất công chỉ cho các ngươi một con đường sáng mà không ai chịu đi, vậy thì trách không được Kiếm Lai Phong ta rồi.

Bách Lý Triệt lắc đầu, thản nhiên nói.

Vừa dứt lời, hắn vung bàn tay lên, lập tức có hơn hai ngàn đệ tử tạo thành chiến trận hình quạt, ép dần đến hòn đảo chỗ Thánh Nguyên Phong đóng quân.

Bọn họ cũng không dám chủ quan, hiển nhiên là bởi vì kiêng kị Yêu Yêu, dù sao người sau cực kỳ tinh thông Nguyên văn, rất dễ dàng bố trí một ít bẫy rập ở trên hòn đảo kia, làm cho Kiếm Lai Phong bọn họ bị tổn thất.

Thấy thế, đệ tử của những Phong khác cũng thầm cảm thán, Bách Lý Triệt này cũng không phải là người đơn giản, đén tận lúc này rồi mà vẫn không có chút vội vàng, xao động. Loại trận hình vững bước đẩy mạnh này giúp phát huy hoàn toàn ưu thế về nhân số của Kiếm Lai Phong, đủ để cho Thánh Nguyên Phong bó tay, không làm gì được.

Mà nhìn thấy hơn hai nghìn đệ tử kia của Kiếm Lai Phong đang dần tiếp cận, đệ tử của Thánh Nguyên Phong trên hòn đảo cũng có chút bối rối, tất cả ánh mắt đều nhìn qua Chu Nguyên.

Không chỉ có bọn họ, thậm chí ngay cả đệ tử của những Phong khác cũng đã tập trung vào Chu Nguyên, tất cả đều muốn biết được, đối mặt với sự vây quét của Kiếm Lai Phong, vị đệ tử thủ tịch mới này của Thánh Nguyên Phong đến tột cùng là sẽ làm như thế nào.

Thậm chí không chỉ đám bọn họ, lúc này ở bên ngoài Nguyên trì, Thanh Dương chưởng môn, năm vị phong chủ cùng với trưởng lão của các Phong đều chú ý đến chuyện nơi này.

Phía trên bầu trời, hơn hai nghìn đệ tử của Kiếm Lai Phong chân đạp đám mây bằng nguyên khí, càng ngày càng tiếp cận với chỗ đóng quân của Thánh Nguyên Phong.

Nhìn qua cảnh tượng này, Chu Nguyên cũng hít sâu một hơi, sau đó hắn nhìn về phía những đệ tử của Thánh Nguyên Phong đang dán mắt vào mình kia và chậm rãi nói:

- Các ngươi tin ta sao?

Rất nhiều đệ tử liếc nhìn nhau, cuối cùng gật đầu thật mạnh.

- Tốt.

Chu Nguyên nhẹ nhàng gật đầu rồi nói:

- Tất cả mọi người chuẩn bị, chúng ta sẽ ly khai nơi đây, rút đi về hướng Tây Nam.

Nghe Chu Nguyên nói vậy, vốn là đang chuẩn bị dốc sức liều mạng đánh cược một lần, những đệ tử của Thánh Nguyên Phong lập tức sững sờ, ngạc nhiên nhìn về phía Chu Nguyên. Còn chạy nữa sao? Lúc này mà chạy nữa thì còn có cái ý nghĩa gì đâu? Đơn giản là càng làm cho những Phong khác chế giễu mà thôi.

- Còn muốn chạy hay sao? Chúng ta không chạy thoát được đâu.

Lữ Yên khẽ cắn răng rồi nói.

Nếu như không phải là những chiến tích kia của Chu Nguyên còn tại đó, nàng thậm chí đều muốn hoài nghi Chu Nguyên có phải là đã bị Kiếm Lai Phong dọa sợ rồi hay không.

- Nếu như các ngươi tin tưởng ta thì hãy nghe ta. Nếu như thành tích trong lần Nguyên Trì Tế này không làm cho các ngươi hài lòng, lúc trở về, ta sẽ rời khỏi vị trí đệ tử thủ tịch.

Nhìn qua mấy người bọn họ, Chu Nguyên trầm giọng nói.

Rất nhiều đệ tử đã thoáng trầm mặc một lúc, cuối cùng bọn họ bắt đầu bay lên.

- Yêu Yêu, tỷ đi trước dẫn đường cho mọi người. đệ sẽ chặn ở cuối cùng.

Thấy thế, Chu Nguyên nhìn về phía Yêu Yêu, người sau khẽ gật đầu rồi ôm Thôn Thôn, bay về hướng Tây Nam.

Thấy thế, mấy người Chu Thái, Lữ Yên, Trương Diễn cũng vội vàng đuổi theo.

Xoạt!

Bên này, bọn họ vừa động thân lập tức đã bị vô số người chú ý, lúc này tất cả đều châu đầu bàn luận xôn xao.

Ai cũng không ngờ, đến tận lúc này rồi mà Thánh Nguyên Phong lại vẫn định chạy trốn.

Nhưng chẳng lẽ bọn họ có thể chạy trốn được sao?

Lúc trước, Kiếm Lai Phong bỏ mặc cho bọn họ chạy trốn, đó là bởi vì Khổng Thánh muốn tập trung tinh lực cho việc sưu tập nguyên tủy nhưng hôm nay Kiếm Lai Phong đã hạ quyết tâm muốn giải quyết Thánh Nguyên Phong.

Dưới loại tình huống này, chạy trốn là đã không có chút ý nghĩa nào.

Đệ tử của các Phong đều âm thầm lắc đầu, cảm thấy thất vọng. Bọn họ còn tưởng rằng lúc trước Chu Nguyên kia cứng rắn như vậy là do có át chủ bài, kết quả vừa mới đối mặt với Kiếm Lai Phong, thằng này lại lựa chọn chạy trốn.

Nhìn thấy đệ tử của Thánh Nguyên Phong từ bỏ chống cự và đào tẩu, Bách Lý Triệt cũng ngẩn người, sau đó hắn chợt nhìn qua Khổng Thánh và lại thấy người sau giống như là vừa nhẹ nhàng thở dài một hơi.

- Vốn ta còn cho rằng bọn họ cố thủ nơi này là bởi vì đã bố trí bẫy rập ở trong đảo, nhưng hiện tại xem ra ngược lại là ta quá lo lắng.

Khổng Thánh thản nhiên nói.

Mặc dù đối phương bố trí bẫy rập, hắn cũng không e ngại nhưng lại sợ gia tăng tổn thất cho Kiếm Lai Phong.

Hiện tại đối phương vứt bỏ đảo mà trốn chạy, ngược lại là nói rõ hòn đảo này cũng không có vấn đề gì quá lớn.

Kể từ đó, điểm kiêng kị cuối cùng ở trong lòng hắn cũng đã biến mất.

Nghe Khổng Thánh nói vậy, Bách Lý Triệt cũng nhếch miệng cười rộ lên. Sau đó, hắn vung bàn tay lên, ánh mắt rét lạnh, tiếng quát như sấm.

- Tất cả đệ tử của Kiếm Lai Phong nghe lệnh! Toàn lực đuổi giết, nhất định phải đào thải toàn bộ đệ tử của Thánh Nguyên Phong ra khỏi lần Nguyên Trì Tế này!

Uỳnh!

Vô số đệ tử của Kiếm Lai Phong thét dài rồi nhanh chóng đuổi theo Thánh Nguyên Phong.

Ở trên hòn đảo, nhìn qua đệ tử của Kiếm Lai Phong đang nhanh chóng lao đến, trong mắt của Chu Nguyên cũng xẹt qua vẻ lạnh lùng, hắn không nói một lời, nguyên khí bốc lên, hóa thành đám mây, nhanh chóng chở hắn đuổi theo nhóm đệ tử của Thánh Nguyên Phong đã rút đi.

- Đến đây đi, Kiếm Lai Phong ...

- Hi vọng món quà nhỏ mà ta tốn công chuẩn bị sẽ không làm cho các ngươi phải thất vọng ...

Bình Luận (0)
Comment