Rầm rầm!
Phía trên Nguyên trì mênh mông, mấy trăm bóng người nhanh chóng lướt đi, nguyên khí tỏa ra làm hư không chấn động, phát ra âm thanh trầm thấp giống như là sấm nổ, làm cho mặt biển ở phía dưới xuất hiện sóng to gió lớn.
Những bóng người này tự nhiên là nhóm đệ tử của Thánh Nguyên Phong.
Lúc này thì bọn họ đang nhanh chóng đi về phía trước, chỉ là ánh mắt có chút ít lo lắng thỉnh thoảng vẫn ngó lại về phía sau, thần sắc lộ ra có chút âm trầm, không xác định.
Uỳnh!
Mà bọn họ có thể đạt được ở chỗ xa xôi phía sau, tầng mây tựa như là bị xé rách, vô số bóng người ùn ùn xuất hiện, nguyên khí lăng lệ, ác liệt cắt đứt mặt nước biển, vết rách thật lâu cũng không thể bình phục.
Những bóng người phía sau kia là truy binh của Kiếm Lai Phong.
Bọn họ vẫn đang tập trung vào việc truy đuổi ở phía sau các đệ tử của Thánh Nguyên Phong. Theo thời gian dần trôi qua, khoảng cách giữa hai bên cũng đang dần dần bị thu hẹp. Tư thái này đã thể hiện quyết tâm của Kiếm Lai Phong, hiển nhiên hôm nay không đào thải Thánh Nguyên Phong ra khỏi lần Nguyên Trì tế này thì bọn họ sẽ không bỏ qua.
Lúc này, ba người Khổng Thánh, Triệu Chúc, Bách Lý Triệt đang bay phía trước đại quân. Nhìn qua đệ tử của Thánh Nguyên Phong đang dốc sức chạy trốn ở phía trước, trên mặt bọn họ đều nở nụ cười lạnh lùng.
Ở trong mắt bọn họ, chuyện lần này thật giống như là một trò khôi hài khi con mèo muốn đùa giỡn con chuột mà thôi.
Trong khoảng thời gian này, Chu Nguyên làm cho đệ tử của Kiếm Lai Phong bọn họ tích tụ không ít oán khí ở trong lòng. Cho nên bây giờ, chỉ có trêu đùa hí lộng Thánh Nguyên Phong này mới có thể tiêu tan sạch sẽ được oán khí này.
- Một mực đuổi theo đám bọn họ, ta muốn làm cho bọn họ chạy đến không thở nổi nữa.
- Mặt khác nhớ kỹ, nếu như thấy bọn họ tới gần bất cứ hải đảo nào thì lập tức bảo trì cảnh giác.
giọng nói bình tĩnh của Khổng Thánh truyền vào trong tai của tất cả đệ tử Kiếm Lai Phong. Hiển nhiên là bởi vì trong nhóm người của đối phương có Yêu Yêu tồn tại cho nên hắn thủy chung vẫn bảo trì một ít đề phòng, dù sao người sau cực kỳ tinh thông Nguyên văn, không thể phòng trường hợp nàng mượn địa hình một số hải đảo để bố trí bẫy rập bằng Nguyên văn.
Có thể trở thành Thánh Tử của Kiếm Lai Phong, Khổng Thánh hiển nhiên cũng không phải là đèn đã cạn dầu.
Hai đội ngũ, một trước một sau, liền cứ như thế này nhanh chóng xẹt qua ở phía trên Nguyên trì.
Mà ở càng phía sau, nhìn thấy dáng vẻ chật vật khi chạy thục mạng kia của Thánh Nguyên Phong, đệ tử của các Phong còn lại cũng không nhịn được cảm thấy có chút đồng tình, cảm thấy Kiếm Lai Phong làm việc đích thật là có chút quá mức.
Trong lúc hai Phong đang truy đuổi, trốn chạy thì thời gian cũng nhanh chóng trôi qua.
sau gần một nén nhang , đệ tử của Thánh Nguyên Phong bắt đầu có dấu hiệu không kiên trì nổi, tốc độ bắt đầu chậm lại, có mấy người cũng đã tụt lại ở phía sau.
Ở phía sau cách đó không xa, đệ tử của Kiếm Lai Phong vui cười trò chuyện với nhau, bởi vì bọn họ biết rõ, khi đệ tử của Thánh Nguyên Phong bắt đầu không cách nào kiên trì được thì trò cười này cũng nên kết thúc.
Đến lúc này, Thánh Nguyên Phong đã tùy ý để cho bọn họ vuốt ve rồi.
- Chu Nguyên sư đệ, ngươi cùng Tiểu Yêu sư muội hãy cứ rời đi thôi, chỉ cần các ngươi còn thì mới có thể lại khiến cho Kiếm Lai Phong kia không thoải mái!
Nhìn thấy tốc độ của rất nhiều đệ tử đã bắt đầu chậm lại, Chu Thái bỗng nhiên mở miệng nói.
Hắn biết rõ như vậy tiếp tục thì Thánh Nguyên Phong bọn họ sẽ bị Kiếm Lai Phong truy đuổi tới sức cùng lực kiệt.
- Đúng vậy! Hai người các ngươi đi trước thôi. Chúng ta liều mạng cùng bọn họ!
Lữ Yên cũng cắn răng nói. Loại chật vật mà trốn chạy này thật sự là quá uất ức rồi, nàng tình nguyện quay người dùng hết nguyên khí để chiến đấu cùng đối phương, cũng không muốn tiêu hao nguyên khí để chạy trốn đến mức hầu như không còn.
- Chúng ta liều mạng với bọn họ!
Mấy đệ tử khác cũng nhao nhao lên tiếng, hiển nhiên là bọn họ đã nhẫn nại đã đến cực hạn.
Chu Nguyên cũng dần dần giảm tốc độ. Sau một lúc, hắn liếc nhìn mọi người rồi dừng lại, sau đó vung bàn tay lên ra hiệu, đội ngũ cũng dần dần đứng lại ở trên bầu trời.
Mà ngay sau khi bọn họ dừng lại ở đây, đại quân của Kiếm Lai Phong đang truy đuổi ở phía sau lập tức dừng lại theo, sau đó bọn họ triển khai chiến trận giống như hình cánh cung, tạo thành vòng vây cực lớn gồm ba tầng trong ba tầng ngoài, vây kín chung quanh đệ tử của Thánh Nguyên Phong.
Lúc này, đệ tử của Thánh Nguyên Phong đã triệt để không còn đường có thể trốn.
Nhìn qua sắc mặt khó coi của những đệ tử Thánh Nguyên Phong kia, Bách Lý Triệt chậm rãi nói với vẻ trêu tức:
- Như thế nào? Sao các ngươi không chạy nữa đi?
- Bây giờ, lời nói lúc trước của ta cũng vẫn còn có hiệu quả. Nếu như các ngươi giao Chu Nguyên ra đây thì Kiếm Lai Phong chúng ta có thể bỏ qua cho các ngươi.
Bách Lý Triệt chậm rãi nói. Mặc dù nhìn qua, lời nói có vẻ từ bi nhưng dụng ý lại cực kỳ hiểm ác.
- Phi!
Nhưng mà, lời nói này của hắn cuối cùng cũng chỉ là làm cho rất nhiều đệ tử cuả Thánh Nguyên Phong nhổ nước bọt. Kiếm Lai Phong chính là đầu sỏ bức Thánh Nguyên Phong bọn họ đến mức chật vật như thế, nếu như bọn họ thật sự tin tưởng lời của đối phương thì đó mới là thật sự ngu xuẩn.
Hơn nữa, thua một lần Nguyên Trì Tế cũng không coi là cái gì, nhưng nếu như bọn họ thật sự giao nộp Chu Nguyên ra ngoài, như vậy không chỉ có Chu Nguyên mất mặt mà ngay cả Thánh Nguyên Phong bọn họ cũng sẽ để lại vết nhơ khó có thể lau đi.
- Thật sự là đáng tiếc.
Thấy thế, Bách Lý Triệt nhàn nhạt cười, sau đó quay đầu nhìn về phía Chu Nguyên, mỉm cười nói:
- Đệ tử tầm thường không hiểu thế cục nhưng đệ tử thủ tịch như Chu Nguyên sư đệ có lẽ phải hiểu chứ? Nếu không ngươi chủ động nhận sai với chúng ta đi, nhỡ đâu còn có thể làm cho một ít đệ tử của Thánh Nguyên Phong có đường lui, như thế nào?
Chu Nguyên bình tĩnh nói:
- Bách Lý thủ tịch, cao hứng quá sớm cũng không là một chuyện tốt đâu.
Bách Lý Triệt từ chối cho ý kiến, trên mặt nở nụ cười khinh mệt rồi thở dài:
- Chu Nguyên, ngươi t hật sự là rượu mời không uống, lại muốn uống rượu phạt.
- Đã không thức thời thì không thể trách ai được rồi.
Bách Lý Triệt vừa dứt lời thì tất cả đệ tử của Kiếm Lai Phong cũng lập tức vận chuyển nguyên khí trong cơ thể, tình huống hết sức căng thẳng.
Ở chỗ xa xa kia, nhìn qua cảnh tượng này, đệ tử được phái đến quan sát của các Phong đều thở dài.
Ngược lại là khi nhìn thấy vòng vây bắt đầu thu hẹp của Kiếm Lai Phong, Chu Nguyên hít một hơi thật sâu, quay đầu, liếc nhìn Yêu Yêu. Sau đó, hai người đều nhẹ nhàng gật đầu.
Sau một khắc, bọn họ đồng thời nhắm hai mắt lại.
Từ trong mi tâm, thần hồn nhảy ra, bay lên trên đỉnh đầu của hai người.
ở xa xa, nhìn thấy cảnh tượng này, con ngươi của Khổng Thánh chợt co rụt lại. Lúc này, hắn ẩn ẩn cảm giác được chuyện có chút không thích hợp cho nên lạnh lùng nói:
- Tất cả mọi người lập tức tiến công, hãy nhanh chóng đào thải bọn họ!
Uỳnh!
Mệnh lệnh của Khổng Thnahs vừa ra, vô số đệ tử của Kiếm Lai Phong lập tức ra tay. Lúc này, từng dòng nước lũ bằng nguyên khí xuyên qua hư không, ùn ùn đánh tới mấy trăm đệ tử đang hội tụ cùng một chỗ của Thánh Nguyên Phong .
- đệ tử của Thánh Nguyên Phong nghe lệnh. Xông lên, liều mạng với Kiếm Lai Phong!
Lúc này, tất cả đệ tử của Thánh Nguyên Phong cũng đều giận đến đỏ mắt. Bị bức đến mức độ này, trong nội tâm của người nào cũng đều tràn đầy tức giận cùng uất nghẹn. Mặc dù bọn họ không có khả năng là đối thủ của Kiếm Lai Phong, nhưng ít ra trước khi bị loại bỏ, bọn họ cũng có thể kéo mấy người của đối phương chôn cùng một chỗ.
- Chu Nguyên sư đệ!
Lúc này, mấy người Chu Thái cũng nhìn qua Chu Nguyên, giống như là đang đợi hắn ra lệnh một tiếng là sẽ lập tức phản kích.
Vào lúc này, hai mắt đang đóng chặt của Chu Nguyên cũng chậm rãi mở ra. Hắn nhìn qua nhóm đệ tử của Kiếm Lai Phong đang đánh tới giống như thủy triều lên kia, sau đó lại nhìn về phía những đệ tử đang tức giận mà không xác định kia của Thánh Nguyên Phong.
- Lúc trước, ta đã nói qua, chỉ cần mọi người tin tưởng ta thì Kiếm Lai Phong này cũng không thể đào thải Thánh Nguyên Phong chúng ta dễ dàng như vậy ...
- Tiếp theo, mời Kiếm Lai Phong nhận lấy món quà này của ta.
Vừa dứt lời, Chu Nguyên đột nhiên kết ấn. Từ trong mi tâm, sức mạnh thần hồn bộc phát ra.
Ở phía sau, từ trong mi tâm của Yêu Yêu, sức mạnh thần hồn cực kỳ cường hãn bộc phát ra.
Chấn động vô hình nhanh chóng bao phủ trọn cả một khu vực.
Rầm rầm!
Ngay trong nháy mắt này, vô số đệ tử đều kinh ngạc khi nhìn thấy bầu trời cùng với nước biển ở phía dưới chợt bộc phát ra vô số cột sáng, những cột sáng này dùng tốc độ nhanh như tia chớp để kết nối với nhau, cuối cùng tựa hồ là tạo thành từng đạo Nguyên văn thần bí.
Màn sáng lan tràn với tốc độ kinh người, chỉ trong phút chốc là đã triệt để bao phủ cả một vùng biển.
- Không tốt! Là kết giới!
Thấy thế, sắc mặt của ba người Khổng Thánh, Triệu Chúc, Bách Lý Triệt đều biến đổi, hơn nữa để cho bọn họ kinh hãi nhất chính là Nguyên văn kết giới này tản ra một loại chấn động làm cho bọn họ cảm thấy tim đập nhanh.
- Trúng kế!
Vào lúc này, trong nội tâm của ba người đều xẹt qua một ý nghĩ giống nhau.
Bọn họ không ngờ, mặc dù là nơi này không có đảo nhưng Chu Nguyên cùng Yêu Yêu vẫn cũng có thể bố trí kết giới này ra. Để làm được chuyện này cần trình độ trên phương diện Nguyên văn tinh diệu đến mức nào?
Nhưng mà, còn không đợi bọn họ kịp phản ứng, giọng nói trầm thấp của Chu Nguyên đã vang lên, vọng khắp thiên địa.
- Mê Thiên kết giới! Mở!
Ngay khi Chu Nguyên vừa dứt lời, vô số đệ tử đều cảm thấy rung động khi nhìn thấy, trên mặt biển có sương mù bay lên. Vào lúc này, toàn bộ thiên địa tựa như là bị cắt đứt, nghịch chuyển.
Trong thời khắc này, ánh mắt của Chu Nguyên va chạm cùng với ba người Khổng Thánh, Triệu Chúc, Bách Lý Triệt, khóe miệng của hắn hơi nhếch lên tạo thành một nụ cười trông có vẻ lạnh lùng.
Vào lúc này, thịnh yến mà hắn chuẩn bị hồi lâu cho Kiếm Lai Phong rốt cục đã được mang lên mặt bàn.