Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 577 - Chương 576: Không Ra Được

Chưa xác định
Chương 576: Không ra được

Trên mặt biển, vô số đệ tử của Kiếm Lai Phong đang giãy dụa, nhưng mà ngoại trừ lúc mới bắt đầu là còn kinh hoảng, sau đó càng ngày càng có nhiều người dần dần tỉnh táo lại. Bọn họ ngồi xếp bằng, bắt đầu thăm dò nên làm như thế nào mới có thể phá kết giới mà đi ra.

Thậm chí mấy người có thực lực mạnh mẽ như Khổng Thánh, Triệu Chúc, Bách Lý Triệt còn đã bắt đầu công kích vào kết giới, không gian lập tức chấn động, gợn sóng không ngừng xuất hiện.

Chỉ nhìn qua là Chu Nguyên đã biết bọn họ có đủ thực lực để cưỡng ép phá vỡ kết giới mà đi ra.

Mà ở chỗ xa hơn trên bầu trời, nhìn qua cảnh tượng này, theo thời gian dần trôi qua, thám tử của các Phong cũng tỉnh táo lại từ trong khiếp sợ lúc trước. Bọn họ đồng dạng là nhìn ra, mặc dù cái kết giới này có quy mô rất lớn, nhưng cũng không có tính công kích ...

- Hẳn là một kết giới dùng để vây khốn.

- Mặc dù quy mô rất lớn nhưng lại bởi vì số người bên phía Kiếm Lai Phong là quá nhiều, do đó phân tán sức mạnh. Dựa theo suy đoán của ta, chỉ sợ trong khoảng trên dưới mười phút nữa là mấy người Khổng Thánh có thể phá kết giới để đi ra.

- Đáng tiếc, số người bên phía Thánh Nguyên Phong là quá ít. Cho dù lúc này bọn họ dốc toàn lực để tiến công, chỉ sợ đều không thể đào thải quá nhiều đệ tử của Kiếm Lai Phong.

- Nhưng mà đúng là thật sự không thể khinh thường Chu Nguyên cùng Chu Tiểu Yêu này.

- ...

Đệ tử của các Phong xì xào bàn tán. Ngoại trừ lúc mới bắt đầu là còn khiếp sợ nhưng về sau, bọn họ cũng phát hiện ra rằng mặc dù đệ tử của Kiếm Lai Phong đều đã bị kết giới bao phủ nhưng mà tựa hồ Thánh Nguyên Phong cũng không có biện pháp mượn kết giới này mà chuyển hóa ưu thế thành thắng lợi.

Hiện tại, chỉ chờ tới lúc mấy người Khổng Thánh phá vỡ kết giới, lại tụ tập một số đệ tử tinh nhuệ của Kiếm Lai Phong là hoàn toàn đủ để ngăn cản Thánh Nguyên Phong, cho càng nhiều đệ tử của Kiếm Lai Phong thoát khốn.

Đến lúc đó, Thánh Nguyên Phong tất nhiên sẽ phải đối mặt với kết cục là bị đào thải tòa bộ.

Nhưng mà, làm cho đệ tử của các Phong có chút nghi hoặc chính là lúc này, những đệ tử của Thánh Nguyên Phong kia vẫn còn đứng lơ lửng giữa không trung tựa hồ cũng không định xuống dưới thừa cơ đào thải một ít đệ tử của Kiếm Lai Phong.

Chẳng lẽ Thánh Nguyên Phong này tốn hao công sức lớn như vậy để vây khốn đệ tử của Kiếm Lai Phong ở đây, chỉ là vì xem dảng vẻ chật vật của bọn họ thôi sao?

Mà ở trong ánh mắt nghi hoặc của đệ tử các Phong khác, thời gian cứ như vậy nhanh chóng trôi qua.

Phanh! Phanh!

Đúng lúc này, ở bên trong kết giới kia chợt có mấy tiếng nổ to vang lên, sau đó tất cả mọi người nhìn thấy mấy bóng người phóng lên trời, đương nhiên đó là ba người Khổng Thánh, Triệu Chúc, Bách Lý Triệt.

Lúc này, ba người trông cũng khá chật cật. Mặc dù là người buồn vui không lộ như Khổng Thánh, khuôn mặt tuấn lãng đều cực kỳ âm trầm. Hiển nhiên là việc bọn họ bị trúng kế của Chu Nguyên dẫn tới đệ tử của Kiếm Lai Phong bị nhốt làm cho hắn rất tức giận.

Mặc dù hắn đã cực kỳ cẩn thận rồi, nhưng ai có thể nghĩ đến, Chu Nguyên cùng Yêu Yêu vậy mà sẽ bố trí kết giới có quy mô như thế ở trên mặt biển.

Mà nhìn thấy mấy người Khổng Thánh phá kết giới, đi ra, đệ tử của Thánh Nguyên Phong ngược lại là biến sắc, nhìn chằm chằm vào ba người với ánh mắt đề phòng.

Khổng Thánh hít sâu một hơi, áp chế cơn tức giận ở trong lòng. Liếc qua những đệ tử của Kiếm Lai Phong đang bị vây khốn phía dưới kia, sau đó nhìn qua Yêu Yêu rồi nói:

- Ta thật sự là không ngờ, ngươi lại có năng lực lớn như vậy, ngay cả loại kết giới này đều bố trí được.

Thân là Thánh Tử, nhãn lực của Khổng Thánh cũng không thể quá kém, hắn tự nhiên có thể nhìn ra được bố trí loại kết giới có quy mô như thế này khó khăn đến mức nào. Mà đưa mắt nhìn khắp Thương Huyền Tông, ngoại trừ người có thực lực sâu không lường được như Yêu Yêu thì coi như là Diệp Ca đều không có cách nào làm được.

Con mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng của Yêu Yêu liếc nhìn hắn một cái, nàng ôm Thôn Thôn, không nói lời nào.

- Lần này đích thật là Kiếm Lai Phong ta đã chủ quan rồi, nhưng mà cái kết giới này của ngươi tựa hồ chỉ có năng lực vây khốn, không có cách nào đả thương người ...

Khổng Thánh thản nhiên nói:

- Tiếp theo càng lúc sẽ có càng nhiều đệ tử của Kiếm Lai Phong phá kết giới, đi ra, đến lúc đó cục diện vẫn sẽ trở về nguyên trạng.

Sau đó, hắn thở ra một hơi rồi nói:

- Thánh Nguyên Phong các ngươi hãy mau nhận thua đi. Bằng không thì đợi tí nữa những đệ tử tức giận kia của Kiếm Lai Phong chỉ sợ sẽ không bỏ qua một cách đơn giản đâu.

Mặc dù Khổng Thánh nói rất thản nhiên, nhưng ai cũng có thể cảm giác được lửa giận ẩn chứa ở trong ngôn ngữ. Uy áp mà hắn mang đến làm cho không ít đệ tử của Thánh Nguyên Phong đều cảm thấy run rẩy, hiển nhiên là uy danh của Khổng Thánh ở trong Thương Huyền Tông vẫn tương đương là có đủ sức uy hiếp.

Nhưng mà Yêu Yêu vẫn nhẹ nhàng vuốt vuốt bộ lông mềm mại của Thôn Thôn ở trong ngực nàng chứ căn bản không để ý tới những lời lầm bầm lầu bầu củaKhổng Thánh.

- Chỉ bằng một kẻ vừa mới còn bị khóa trong lồng như ngươi mà vẫn còn có mặt mũi muốn chúng ta nhận thua hay sao?

Nhưng mà, vào lúc này, một tiếng cười tiếng vang lên, mọi người lập tức nhìn thấy một bóng người từ trong nước biển phóng lên trời, đáp xuống bên cạnh Yêu Yêu.

Người này đúng là người lúc trước lẻn vào trên biển, Chu Nguyên.

- Chu Nguyên, người đừng có không biết điều như vậy.

Bách Lý Triệt liếc nhìn Chu Nguyên, thản nhiên nói.

- Nếu không các ngươi thử xem, chỉ dựa vào mấy trăm người các ngươi thì có thể đào thải được bao nhiêu người của Kiếm Lai Phong chúng ta ở trong khoảng thời gian ngắn ngủi này?

Khóe miệng của Bách Lý Triệt hơi nhếch lên tạo thành một nụ cười lạnh.

Chu Nguyên quay sang nhìn hắn một cái rồi cười nói:

- Ta cảm thấy ... Trong vòng năm phút đồng hồ, người không có cách nào chạy ra kết giới chỉ sợ sẽ bị đào thải toàn bộ.

Chu Nguyên vừa dứt lời, Bách Lý Triệt kia lập tức nở nụ cười, ngay cả Khổng Thánh cùng Triệu Chúc đều lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn.

- Ý nghĩ hão huyền.

Triệu Chúc cười lạnh nói.

Chu Nguyên cười cười, không có nhiều lời, chỉ là nhìn về phía những đệ tử khác của Thánh Nguyên Phong và ra lệnh:

- Tất cả mọi người chuẩn bị, toàn bộ tập trung tinh thần chú ý, nếu như thấy đệ tử của Kiếm Lai Phong đi ra thì phải lập tức ngăn cản, không cho phép bọn họ phá hư kết giới.

Nghe Chu Nguyên nói vậy, mấy người Chu Thái, Lữ Yên đều gật gật đầu, nhưng mà trong mắt của bọn họ cũng đều có chút nghi hoặc, hiển nhiên là chính bọn họ cũng không rõ tại sao Chu Nguyên lại ra mệnh lệnh kỳ quái như vậy.

mấy người Khổng Thánh cũng không có ra tay, bọn họ đang đề phòng Yêu Yêu cùng Chu Nguyên, phòng ngừa bọn họ ra tay đào thải đệ tử tinh nhuệ khác của Kiếm Lai Phong.

Vì vậy, trong lúc nhất thời, , đội ngũ của hai bên lại đều không hề nhúc nhích.

Thời gian trôi qua, một ít đệ tử tinh nhuệ của Kiếm Lai Phong cũng bắt đầu lục tục phá kết giới, đi ra, sau đó nhanh chóng bay đến, đứng ở phía sau mấy người Khổng Thánh, giận dữ nhìn chằm chằm vào Thánh Nguyên Phong bên này.

Số lượng của những đệ tử tinh nhuệ kia ước chừng là khoảng trăm người.

Tuy nói lúc này số lượng người bên phía Kiếm Lai Phong không bằng được Thánh Nguyên Phong bên này, nhưng chất lượng lại hơn xa. Xét về tổng thể mà nói thì thực lực của hai bên cũng không phân được trên dưới.

Ở phía xa xa, thấy thế, đệ tử của các Phong đều cảm thấy nghi hoặc, bởi vì đệ tử của Kiếm Lai Phong đang không ngừng phá kết giới, đi ra, cứ để như vậy, ưu thế của Thánh Nguyên Phong lại càng lúc càng ít ...

nhìn thấy số lượng đệ tử tinh nhuệ ở sau lưng mình càng ngày càng nhiều, khóe miệng của Bách Lý Triệt nhếch lên tạo thành nụ cười mỉa mai, chợt hắn chậm rãi nói:

- Chu Nguyên thủ tịch, năm phút tựa hồ là sắp trôi qua rồi đấy ...

- Mà số lượng đệ tử của Kiếm Lai Phong ta đi ra được lại càng ngày càng nhiều rồi.

Những đệ tử khác của Thánh Nguyên Phong cũng lo lắng nhìn qua Chu Nguyên.

Nghe Bách Lý Triệt nói như vậy, Chu Nguyên chỉ cười cười và từ chối cho ý kiến.

Vẻ châm chọc trên mặt Bách Lý Triệt càng lúc càng đậm. Hắn vừa muốn nói chuyện thì ở một bên sắc mặt của Khổng Thánh chợt biến đổi. Khổng Thánh nhanh chóng quay đầu, nhìn về phía mặt biển ở xa xa, chỉ thấy được ở chỗ đó nước biển đang dậy sóng.

Từng tiếng kêu gào cuồng bạo truyền đến từ trong biển.

Vô số thân ảnh cực lớn như ẩn như hiện ở dưới mặt biển.

Đó là thủy thú! Vô số con thủy thú!

Con ngươi của Khổng Thánh đột nhiên co rút. Vào lúc này, sắc mặt của hắn trở nên cực kỳ khó coi.

- Những thủy thú kia đều đang bơi về phía nơi này!

Tựa như là đã nhận ra điều gì đó, Khổng Thánh đột nhiên cắn răng, rít lên.

Thần sắc mỉa mai ở trên mặt Bách Lý Triệt cũng cứng lại, hắn nhìn qua những con thủy thú đang gào thét bơi đến từ bốn phương tám hướng kia, trơ mắt nhìn chúng phá nước mà đến, cuối cùng vọt vào trong kết giới cực lớn.

Sau một khắc, vô số đệ tử của Kiếm Lai Phong kêu lên thảm thiết, vọng khắp Nguyên Trì.

Từng cột sáng phóng thẳng lên trời, xoáy lên từng bóng người rồi ném ra Nguyên trì.

Nhưng mà chỉ trong một phút ngắn ngủn, đã có hơn một ngàn đệ tử của Kiếm Lai Phong bị loại bỏ.

Giờ này khắc này, nhìn qua cảnh tượng này, bất luận là đệ tử của các Phong hay là đệ tử của Thánh Nguyên Phong đều trợn mắt há hốc mồm...

Mà sắc mặt cuẩ ba người Khổng Thánh, Triệu Chúc, Bách Lý Triệt cũng trở nên tái nhợt khi nhìn qua mặt biển sục sôi ở phía dưới.

Ai cũng không ngờ, vào lúc này, thủy thú lại có thể xuất hiện nhiều như thế...

Chu Nguyên cảnh tượng sục sôi, đồ sộ nhìn qua phía dưới, lúc này mới mỉm cười, phủi tay, giọng nói ung dung truyền ra.

- Bách Lý thủ tịch yên tâm. Tiếp theo, chỉ sợ là không còn đệ tử của Kiếm Lai Phong bị loại bỏ rồi.

Bình Luận (0)
Comment