Rống!
Lúc này, trên mặt biển mênh mông lại giống như là nhấc lên sóng to gió lớn, vô số thủy thú từ bốn phương tám hướng gào thét lao vào trong Mê Thiên kết giới, cuối cùng va chạm với rất nhiều đệ tử của Kiếm Lai Phong đang bị vây khốn ở trong đó ...
Biến cố đột nhiên xuất hiện làm cho tất cả đệ tử của Kiếm Lai Phong đều hoảng hốt, lo sợ, ngay khi vừa mới tiếp xúc đã có không ít đệ tử bị đánh nát Ấn Ký Hộ Thân, trực tiếp đào thải ra ngoài.
Biến hóa như vậy cũng làm cho những thám tử được sử đến quan sát trận chiến nầy cảm thấy kinh hãi.
Ai cũng không ngờ và không biết tại sao lại sẽ có nhiều thủy thú đột nhiên chen chúc lao đến như vậy ...
Mà sau khi những thủy thú này xông vào trong Mê Thiên kết giới thì ở trong khoảnh khắc, cái tòa kết giới cũng không có tính công kích chủ động này đã có được lực sát thương kinh người ...
Chỉ trong một khoảng thời gian cực ngắn, đệ tử của Kiếm Lai Phong đã tổn thất thảm trọng.
- Làm sao có thể ...
Giữa không trung, nhìn qua cảnh tượng này, sắc mặt của Bách Lý Triệt cũng trở nên tái nhợt. Lúc này không ngừng có đệ tử của Kiếm Lai Phong hóa thành vệt sáng phóng lên trời, đó là tiêu chí bị loại bỏ.
- Ngươi làm sao có thể dẫn nhiều thủy thú như vậy chạy đến đây?
Trong đôi mắt của Bách Lý Triệt có tơ máu hiển hiện. Hắn gắt gao nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên và lạnh giọng nói.
Lúc trước, bọn họ còn tưởng rằng Chu Nguyên cùng Yêu Yêu bố trí tòa kết giới này chỉ để vây khốn đa số đệ tử nhằm kéo dài thời gian cho trận chiến với mấy người bọn họ. Nhưng mà ai có thể nghĩ đến, trong nháy mắt lại có nhiều thủy thú như vậy lao đến đây.
Điều này hiển nhiên không phải là chuyện trùng hợp!
Lại liên tưởng tới những lời tự tin mà Chu Nguyên đã nói lúc trước thì hắn đã hiểu, hiển nhiên đây là thủ đoạn của người sau.
Nhưng cho đến lúc này, Bách Lý Triệt cũng không thể hiểu được Chu Nguyên đến tột cùng là có thủ đoạn gì mà lại có thể khiến cho nhiều thủy thú phối hợp như vậy ...
Không chỉ là hắn, mà ngay cả mọi người của Thánh Nguyên Phong đều tỏ ra không thể tưởng tượng nổi, ánh mắt khi nhìn về phía Chu Nguyên cũng đầy ngạc nhiên.
- Hiện tại, đệ hỏi chuyện này cũng đâu có tác dụng gì, đã không còn quan trọng nữa rồi.
Ở một bên, thanh âm rét lạnh của Khổng Thánh chậm rãi vang lên. Hiện tại, vị đệ nhất Thánh Tử này của Kiếm Lai Phong đang nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, ánh mắt sắc bén tựa như là mũi kiếm vậy.
- Ta thật sự là quá xem thường các ngươi rồi ...
- Ta không nghĩ tới bằng vào sức lực của hai người các ngươi lại có thể bức Kiếm Lai Phong ta đến tình trạng chật vật như vậy!
Hôm nay, cục diện của hai bên biến thành như vậy hiển nhiên đều là do Chu Nguyên cùng Yêu Yêu gây nên, những đệ tử khác của Thánh Nguyên Phong cũng chỉ là một đám khán giả đứng ngoài xem cuộc vui mà thôi, không đủ gây sợ.
Lúc này, khuôn mặt của Chu Nguyên vẫn không có gì thay đổi, hắn bình tĩnh nói:
- Chuyện đến bước này cũng do bị các ngươi bức ra thôi.
Nếu như không phải Kiếm Lai Phong từng bước ép sát, hắn tự nhiên cũng không muốn hao tổn tâm cơ để đối phó Kiếm Lai Phong, có thừa tinh lực thì chẳng bằng tập trung sưu tập Nguyên Tủy không phải là tốt hơn hay sao?
Khổng Thánh từ chối cho ý kiến, nói:
- Xem ra, muốn cho các ngươi chủ động mở kết giới ra là chuyện không thể nào xảy ra đúng không?
- Khổng Thánh sư huynh, những lời không có ý nghĩa này cũng không cần nói nữa đi.
Chu Nguyên nói khẽ.
Bọn họ cũng đã bị bức đến một bước này rồi, dĩ nhiên là đã không còn lý do để lui nữa.
Chu Nguyên cũng không tin tưởng rằng nếu hắn lui một bước thì Kiếm Lai Phong cũng sẽ lui nhường một bước.
Khổng Thánh cũng gật gật đầu, chậm rãi nói:
- Đã như vậy ... Chúng ta cũng chỉ có thể dùng thủ đoạn cuối cùng rồi.
Vừa dứt lời, Khổng Thánh tiến lên trước một bước, khuôn mặt anh tuấn không mang theo chút tình cảm nào, trong nháy mắt đó, nguyên khí cuồng bạo, lăng lệ, ác liệt đột nhiên từ đỉnh đầu của hắn phóng lên trời.
Oanh!
Nguyên khí cuồn cuộn giống như là gió xoáy tàn phá bừa bãi.
Một luồng uy áp làm cho lòng người cảm thấy kinh hãi chậm rãi xuất hiện.
Luồng uy áp này trực tiếp làm cho rất nhiều đệ tử của Thánh Nguyên Phong phải biến sắc mặt, không nhịn được lui ra phía sau mấy bước, trên khuôn mặt xẹt qua thần sắc sợ hãi.
Hiển nhiên là danh vọng tới từ vị Thánh Tử mạnh thứ 2 trong Thương Huyền Tông này đủ để làm cho người ta kính sợ.
- Chỉ cần giải quyết được các ngươi thì kết giới này tự nhiên là cũng sẽ bị phá hủy.
trong đôi mắt của Khổng Thánh có ánh sáng lập loè, nguyên khí giống như là thực chất hóa thành kiếm khí bắt đầu vận chuyển, phàm là người đối mặt trực diện với hắn đều cảm thấy mắt đau đớn.
ánh mắt của Chu Nguyên cũng nhanh chóng co lại. Thực lực của Khổng Thánh này hoàn toàn chính xác là không đơn giản.
Chỉ là uy áp phát tán ra đã làm cho hắn cảm giác được toàn thân đau đớn. Thánh Tử mạnh thứ 2 trong Thương Huyền Tông, tồn tại có thực lực gần với Sở Thanh quả nhiên là danh bất hư truyền.
Hiển nhiên là khi mọi chuyện diễn biến đến một bước này, Khổng Thánh cũng biết, nên đến thời điểm để bọn họ lên sân khấu rồi.
Chỉ có đánh bại Chu Nguyên và Yêu Yêu thì bọn họ mới có thể phá vỡ kết giới, cứu ra những đệ tử khác của Kiếm Lai Phong.
Mặc dù bất kể như thế nào, lần này, Kiếm Lai Phong bọn họ đều xem như là đã mất mặt. Nhưng thân là Thánh Tử, chung quy lại là hắn vẫn muốn thử cứu vãn một phen.
- A? Giải quyết chúng ta? Khổng Thánh, ngươi xác định mình có bản lãnh này hay sao?
Trong khi Chu Nguyên còn đang tập trung tinh thần để chống cự uy áp phát ra từ trong cơ thể của Khổng Thánh thì một giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng giống như là dòng suối trên núi truyền ra từ sau lưng Chu Nguyên.
Yêu Yêu nhẹ nhàng tiến lên, mi tâm trơn bóng lóe sáng, thần hồn cường hãn tản ra uy áp vô hình vô chất, lại tựa như là gió nhẹ quét qua, nhanh chóng ngăn trở uy áp tới từ Khổng Thánh.
Bàn tay ngọc của nàng nắm chặt, Nguyên văn bút màu xanh ngọc hiện ra đến, đôi mắt sáng lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Khổng Thánh.
Thấy thế, ánh mắt của Khổng Thánh cũng chuyển sang chỗ Yêu Yêu, khuôn mặt trở nên ngưng trọng, hiển nhiên là đối với người sau, hắn cũng muốn cẩn thận ứng đối.
- Tiểu Yêu sư muội sao ...
- Kỳ thật, ta đã sớm muốn tự mình đến lĩnh giáo tạo nghệ trên phương diện Nguyên văn của Tiểu Yêu sư muội rồi.
Vừa dứt lời, ánh mắt của Khổng Thánh híp lại, bàn tay đặt lên thanh kiếm ở bên hông.
- Còn có ta nữa!
Triệu Chúc hừ lạnh một tiếng rồi cũng đi ra. Tuy rằng uy áp bạo phát ra từ trong cơ thể hắn không mạnh mẽ bằng Khổng Thánh nhưng đối với những người khác cũng là vô cùng cường hãn.
Rống!
Nhưng ngay khi Triệu Chúc vừa đi ra thì một tiếng thú gầm đinh tai nhức óc đột nhiên vang vọng. Mọi người chỉ thấy được ở một bên, thân hình nhỏ nhắn, đáng yêu của Thôn Thôn đột nhiên phồng to lên. Chỉ trong một cái nháy mắt, một con hung thú thần bí khổng lồ màu vàng kim nhanh chóng xuất hiện ở hư không phía trên.
Một luồng uy áp hung hãn bạo phát ra khiến cho rất nhiều người nhìn qua với ánh mắtsợ hãi.
Thôn Thôn lắc đầu, đôi mắt thú màu vàng đậm lập tức tập trung vào Triệu Chúc.
Thấy thế, khuôn mặt của Triệu Chúc cũng hơi trầm xuống. Hắn hừ lạnh một tiếng và bước ra. Trong lòng của hắn vẫn nghĩ, lần trước đó là do hắn trở tay không kịp nên mới bị Thôn Thôn đả thương, lần này hắn ngược lại là muốn giáo huấn con tiểu súc sinh này một phen.
- Xem ra chung quy lại vẫn phải là tướng đấu với tướng.
Bách Lý Triệt nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, thản nhiên nói:
- Chu Nguyên, đây chính là cục diện mà ngươi muốn thấy hay sao?
Xét trên phương diện tổng thể thì Kiếm Lai Phong có ưu thế tuyệt đối, mà Chu Nguyên hao tổn tâm cơ bố trí tòa kết giới này, đơn giản chính là muốn giảm bớt ưu thế này của Kiếm Lai Phong.
Hôm nay, xét về thực lực mặt ngoài thì hai bên cũng đã có thể xem như là khá tương đương.
Điều này hiển nhiên là mục đích cuối cùng của Chu Nguyên.
- Đối thủ của ta có lẽ chính là ngươi đi?
Bách Lý Triệt híp mắt lại, nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, cười lạnh một tiếng rồi nói:
- Nhưng mà có một điểm chỉ sợ ngươi tính sai rồi ...
- Ngươi cho rằng mình sẽ là đối thủ của ta hay sao?
Hắn bước ra một bước, nguyên khí hùng hồn bộc phát ra, mặc dù cấp độ này không thể so sánh với hai vị Thánh Tử là Khổng Thánh, Triệu Chúc nhưng rõ ràng lại mạnh hơn Viên Hồng lúc trước một cái cấp bậc.
Hiển nhiên là Bách Lý Triệt ẩn ẩn đã có dấu hiệu đột phá đến Thái Sơ Cảnh cửu trọng thiên!
Giờ này khắc này, ba vị đệ tử mạnh nhất của Kiếm Lai Phong rốt cục chính thức bắt đầu lộ răng nanh.
Mà ở phía sau bọn họ, những đệ tử tinh nhuệ đã chui ra kết giới của Kiếm Lai Phong cũng lập tức rút kiếm, từng luồng nguyên khí lăng lệ, ác liệt phóng lên trời.
Nhìn qua những đệ tử đang có chiến ý dâng cao kia của Kiếm Lai Phong, khuôn mặt của Chu Nguyên cũng dần trở nên ngưng trọng, hắn nắm chặt bàn tay, Thiên Nguyên Bút thoáng hiện ra.
- Những người khác của Kiếm Lai Phong giao cho các ngươi.
Hắn nhìn về phía mấy người Chu Thái, Lữ Yên.
Những người sau cũng gật gật đầu. Bọn họ biết được, Chu Nguyên cùng Yêu Yêu thật vất vả mới có thể kéo gần chênh lệch giữa hai bên thành cục diện như hiện tại. Nếu như đến hiện tại mà bọn họ thật sự vẫn chịu thua thì cũng không còn gì để nói rồi.
Sau đó, Chu Nguyên quay đầu, nhìn về phía Bách Lý Triệt. Chỉ sau một khắc, từ chỗ đỉnh đầu của hắn, nguyên khí màu vàng tựa như là một cột sáng khổng lồ phóng thẳng lên trời, ở giữa ánh sáng màu vàng ẩn ẩn có tiếng của một con trăn đang rít gào.
Chu Nguyên nâng ngòi bút lên, chậm rãi chỉ thẳng vào Bách Lý Triệt, áo bào không gió tự bay.
- Bách Lý thủ tịch, ta có phải là đối thủ của ngươi hay không thì chỉ cần đánh một trận, chẳng phải biết được rồi hay sao?