Sau khi đã trải qua trận chiến đấu long trời lở đất lúc trước, khu vực biển này đã bị đánh cho tan nát, một vài hòn đảo ở chung quanh sớm đã bị dư ba của trận chiến này hóa thành đất bằng.
Trên không trung, mấy người Lý Khanh Thiền cũng thở ra một hơi thật dài. Nhìn qua mặt biển phía dưới, bọn họ chỉ thấy được thân thể khổng lồ đã bị gọt sạch non nửa của con thủy thú có thể tích mười nghìn trượng kia, sáu cái cánh tay khổng lồ cũng đã bị chứt đứt bốn cái, chỉ còn hai cái là vẫn còn vung vẩy.
Mà chấn động của nguyên khí phát ra từ trên thân thể của nó cũng càng ngày càng suy yếu.
Hiển nhiên là sau khi trải qua trận chiến kịch liệt cùng mấy người Lý Khanh Thiền, con thủy thú có thể tích mười nghìn trượng này chung quy là đã rơi vào thế thua. Mặc dù lúc này nó vẫn còn gào thét phẫn nộ, nhưng hiển nhiên là kết quả đã định.
Thấy thế, mấy người Lý Khanh Thiền đều thở dài một hơi như trút được gánh nặng, mặc dù con thủy thú có thể tích mười nghìn trượng này đã không có Long Tiên Chân Thủy bảo vệ nhưng năng lực chịu đòn của thằng này cũng vẫn làm cho người ta phải tắc luỡi.
Bên bọn họ có nhiều người như vậy điên cuồng oanh tạc mãnh liệt đến nửa ngày mới lấy được thành quả như vậy. Đây còn may mà linh trí của con thủy thú có thể tích mười nghìn trượng vẫn còn yếu kém, bằng không thì nếu như nó thật sự muốn dốc sức liều mạng, bọn họ cũng có thể sẽ phải chịu tổn thương nặng.
Nhưng mà cũng may, cuối cùng cũng đã xong.
Phanh!
Mà chỉ trong một cái chớp mắt, khi mọi người ở đây vừa thả lỏng, con thủy thú có thể tích mười nghìn trượng kia gầm thét một tiếng rồi thân thể bị phá hủy non nửa của nó bỗng nhiên nổ tung, lập tức có chấn động nguyên khí cuồng bạo bộc phát ra.
Mặt biển bị xé nứt, thậm chí ngay cả mấy người Lý Khanh Thiền đều bị ảnh hướng đến, chật vật bắn ngược về phía sau.
Mà ở chỗ trung tâm của vụ nổ, từ bên trong thân thể vỡ vụn của con thủy thú có thể tích mười nghìn trượng kia, tất cả mọi người nhìn thấy một thân ảnh có thể tích khoảng mấy trăm trượng mãnh liệt lao ra và nhanh chóng chui vào trong nước biển, sau đó tựa như là một tia chớp trốn chạy về phía sâu trong Nguyên trì.
- Nguy rồi, nó muốn chạy trốn!
khuôn mặt của Lý Khanh Thiền biến đổi, nàng vội vàng quát to.
những Thánh Tử khác cũng không nhịn được mà biến sắc, không ngờ con thủy thú có thể tích mười nghìn trượng này mắt thấy đánh không lại bọn họ thì trực tiếp bỏ qua thân thể, ý định trốn chạy đến chỗ sâu trong Nguyên trì.
Nếu như thật sự để cho nó bỏ chạy đến chỗ sâu trong thì ngay cả mấy người Lý Khanh Thiền đều không có biện pháp làm gì nó nữa cả.
Nói như vậy, Nguyên tủy kia sẽ không còn nữa, công sức khổ chiến hơn nửa ngày của bọn họ cũng sẽ hóa thành con số không.
- Đáng chết! Đồ gian xảo!
Mấy người Lý Khanh Thiền tức giận mắng to. Lúc này, sóng xung kích tạo thành khi con thủy thú có thể tích mười nghìn trượng kia dẫn nổ thân thể của mình vẫn còn đang khuếch tán ra bốn phía xung quanh. Cho nên mặc dù muốn ra tay ngăn cản nhưng trong lúc nhất thời, bọn họ đều khó có thể làm được.
Cho nên, bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn con thủy thú kia nhanh chóng tháo chạy về chỗ sâu trong Nguyên trì. Trong lúc nhất thời, tất cả đều tức đến độ nóng bốc lên đầu, trong mắt đều là lửa cháy bừng bừng.
Dù sao, nếu như lần này bọn họ để cho nó chạy, lần sau thật không biết muốn tới khi nào mới có thể gặp lại loại thủy thú có thể tích mười nghìn trượng như này rồi!
Lý Khanh Thiền cũng khẽ thở dài một hơi, đúng thật là không may, nghìn tính vạn tính, không có tính toán đến con thủy thú có thể tích mười nghìn trượng này vậy mà lại lựa chọn kế ve sầu thoát xác ...
Xem ra lần này, bọn họ không có duyên phận gì với Nguyên tủy của con thủy thú có thể tích mười nghìn trượng này rồi.
- Ồ!
Nhưng mà, ngay khi Lý Khanh Thiền tự nhận mình không may thì đôi mắt dễ thương của nàng chợt co vào, bởi vì nàng nhìn thấy, ở trong nước biển một thân ảnh có chút hư hóa bỗng nhiên lao ra, theo sát phía sau con thủy thú có thể tích mười nghìn trượng kia như bóng với hình.
- Chu Nguyên!
Nàng hét lên một tiếng kinh hãi.
Nghe được tiếng hét của Lý Khanh Thiền, những Thánh Tử khác cũng hơi giật mình, sau đó ánh mắt không tự chủ nhìn qua bóng người đang bơi theo sát con thủy thú có thể tích mười nghìn trượng kia.
Bọn họ ngược lại là đã quên mất Chu Nguyên vẫn luôn ẩn núp ở trong nước biển!
Nhưng mà, cho dù là lúc này thủy thú có thể tích mười nghìn trượng bị trọng thương, thì thực lực của nó vẫn như trước không thể khinh thường. Chỉ với một người là Chu Nguyên, thật có thể ngăn cản con thủy thú có thể tích mười nghìn trượng kia hay sao?
Mấy người Lý Khanh Thiền liếc nhìn nhau và đều thấy được vẻ nghi hoặc trong ánh mắt của đối phương.
ở chỗ sâu trong Nguyên trì, thân ảnh hơi có vẻ hư hóa của Chu Nguyên đột nhiên tăng tốc, chỉ hơi lập loè là đã trực tiếp vượt qua con thủy thú có thể tích mười nghìn trượng kia. Sau đó, Chu Nguyên quay đầu, đứng chắn phía trước con thủy thú kia.
- Này, súc sinh, ngươi bỏ chạy như vậy thì phần Nguyên tủy của ta phải làm sao bây giờ?
Nhìn qua con thủy thú đang lao đến, Chu Nguyên thản nhiên cười đùa.Mặc dù bây giờ con thủy thú có thể tích mười nghìn trượng này không có hung uy như lúc vừa bắt đầu, nhưng nó vẫn như trước tản ra cảm giác áp bách vô cùng đáng sợ.
Nhưng mà trên mặt Chu Nguyên cũng không có vẻ gì là sợ hãi cả, ngược lại là có chút kích động, hắn nắm chặt bàn tay, Thiên Nguyên Bút nhanh chóng hiện ra, ngòi bút sắc bén đánh thẳng tới con thủy thú kia.
Rống!
Nhìn thấy một con sâu cái kiến cũng dám ngăn cản đường đi phía trước của mình, con thủy thú có thể tích mười nghìn trượng kia cũng bộc phát ra tiếng gầm gừ phẫn nộ. Ở bên trong cảm giác của nó, Chu Nguyên ở trước mắt không hề có chút uy hiếp nào, so sánh với mấy người Lý Khanh Thiền lúc trước thì hoàn toàn không cùng một cấp bậc.
Cho nên, nó căn bản cũng không có nửa điểm do dự, trong khi đang gào thét, cánh tay khổng lồ còn sót lại kia giống như là một ngọn núi cao đập xuống.
Phanh!
Nguyên khí cuồng bạo nhanh chóng hội tụ ở trên nắm tay của con thủy thú này. Dưới uy lực của một quyền đáng sợ này, ngay cả nước biển ở phụ cận đều ầm ầm nổ tung, tạo thành một khu vực chân không.
Nắm đấm khổng lồ mang theo tiếng gió rít gào lao tới, Chu Nguyên cũng hét to một tiếng rồi không tránh không né, chỉ là đan hai tay ở trước ngực, sau lưng hắn có một màn sáng hình người thần bí xuất hiện, tản ra chấn động mạnh mẽ.
Đương nhiên đó là Thái Huyền Thánh Linh Thuật.
Không ngờ Chu Nguyên lại có ý định chính diện va chạm cùng con thủy thú có thể tích mười nghìn trượng này.
Trên không trung, nhìn qua cảnh tượng này, sắc mặt của mấy người Lý Khanh Thiền lập tức biến đổi.
- Lỗ mãng!
Lý Khanh Thiền không nhịn được mà hét lên. Mặc dù hiện tại, con thủy thú có thể tích mười nghìn trượng này đã bị bọn họ đánh trọng thương, chính là như nỏ mạnh hết đà, nhưng sức chiến đấu của bản thân nó vẫn như trước cực kỳ đáng sợ, đặc biệt là thân thể của nó quá lớn cho nên đối mặt với thế công theo kiểu lao đến này, coi như là bọn họ cũng đều phải thận trọng ứng đổi. Mà bây giờ Chu Nguyên cho rằng dựa vào Thái Huyền Thánh Linh Thuật sơ bộ tiểu thành mà có thể chính diện va chạm thì quả thực là quá lỗ mãng rồi!
Ở xa xa, nhìn thấy cảnh tượng ở dưới biển đó, vô số đệ tử của bảy Phong cũng đồng thời hét lên kinh hãi.
Nhưng mà lúc này Chu Nguyên đã không còn tâm trí để ý tới tình huống ở bên ngoài rồi. Nhìn qua nắm đấm khổng lồ đang xé nước biển sắp sửa lao đến kia, Chu Nguyên hét to một tiếng, chỉ trong một cái chớp mắt, Quang Ảnh Thánh Linh sau lưng hắn mãnh liệt lao xuống, nhanh chóng dung hợp vào với Thiên Nguyên Bút.
- Oanh!
Nắm đấm khổng lồ mang theo sức mạnh đáng sợ hàng lâm tới, nhưng mà chuyện làm cho tất cả mọi người khiếp sợ chính là Chu Nguyên lại tùy ý để cho nắm đấm khổng lồ kia đánh lên trên người hắn.
Chỉ là cùng lúc đó, Thiên Nguyên Bút có Quang Ảnh Thánh Linh quấn quanh kia cũng hóa thành một cây cầu vồng mãnh liệt lao ra, đánh thẳng tới con thủy thú có thể tích mười nghìn trượng kia.
Rõ ràng là một bộ đấu pháp liều mạng!
Oanh!
KHi nắm đấm khổng lồ kia đánh trúng vào người của Chu Nguyên thì Thiên Nguyên Bút có Quang Ảnh Thánh Linh quấn quanh kia cũng đã xuyên thủng đầu của con thủy thú có thể tích mười nghìn trượng kia.
Thân hình của Chu Nguyên cũng bay ngược đi ra ngoài, trực tiếp nện vào trên một vách đá khổng lồ ở chỗ sâu trong Nguyên trì, còn những ngọn núi nhỏ ven đường bay của nó đều bị đâm đến nát vụn.
Ngao!
Con thủy thú có thể tích mười nghìn trượng kia lập tức bộc phát ra một tiếng gào thét, sau đó giống như là nỏ mạnh đã hết đà, rốt cục lại không thể chịu đựng được nữa, lúc này thân thể khổng lồ của nó giống như là một tấm gương, lập tức vỡ nát.
Sau khi thân thể khổng lồ của Con thủy thú có thể tích mười nghìn trượng kia hoàn toàn vỡ nát, tất cả mọi người nhìn thấy, một viên tinh thể óng ánh to chừng hơn một trượng lẳng lặng trôi nổi ở trong nước biển.
Đương nhiên đó chính là Nguyên tủy của thủy thú có thể tích mười nghìn trượng!
Trong thiên địa, vô số ánh mắt nóng bỏng nhìn qua viên tinh thể óng ánh giống như là bảo thạch kia, sau đó mọi người lại nhìn về phía Chu Nguyên ở chỗ sâu trong Nguyên trì với ánh mắt phức tạp.
Ai cũng không ngờ, vì lưu con thủy thú có thể tích mười nghìn trượng này lại, vậy mà Chu Nguyên sẽ trả một cái giá lớn như này.
Giờ khắc này, rất nhiều đệ tử quả thực là cảm động vì hành vi quên mình cao thượng này của Chu Nguyên đến mức rơi nước mắt.
Trên không trung, nhìn qua cảnh tượng này, mấy người Lý Khanh Thiền cũng có chút kinh ngạc.
- Chu Nguyên sư đệ thật sự là một người tốt.
Sở Thanh sờ sờ đầu, cảm thán nói.
Thương Xuân Thu cũng gật gật đầu, nói:
- Mặc dù Chu Nguyên sư đệ bị đào thải rồi nhưng chúng ta có lẽ nên lưu lại phần Nguyên tủy thuộc về hắn để lát nữa đưa cho hắn.
Khóe miệng của Triệu Chúc hơi giật giật như muốn nói cái gì đó nhưng rồi cũng đành nuốt lời định nói vào trong bụng.
Lý Khanh Thiền cũng cười khổ một tiếng, khá tốt là có Hộ Thân Ấn Ký, Chu Nguyên nhiều lắm cũng chỉ là bị đào thải. Nhưng nếu như không phải là có cái ấn ký này thì với hành vi lỗ mãng như vậy, Chu Nguyên tất nhiên sẽ phải trả một cái giá cực kỳ thảm trọng thậm chí bỏ ra cả tánh mạng của mình.
- Trước tiên, chúng ta nên thu hồi Nguyên tủy đã.
Lý Khanh Thiền nói.
Mấy người Sở Thanh gật gật đầu, sau đó liền định động thủ thu hồi cái chiến lợi phẩm lớn nhất này. Nhưng mà, ngay khi thân hình của bọn họ vừa chuyển động thì bỗng nhiên giống như là cảm nhận được điều gì đó, Mấy người Lý Khanh Thiền nhanh chóng quay đầu, nhìn qua chỗ sâu trong Nguyên trì.
Chỉ thấy được ở chỗ đó, chợt có một tia sáng bay lên. Tiếp đó tất cả bọn họ đều trợn mắt há hốc mồm khi nhìn thấy, một bóng người dính đầy bụi đất chậm rãi hiện ra, đi đến bên cạnh Nguyên tủy của con thủy thú có thể tích mười nghìn trượng kia, vươn tay nắm chắc lấy viên tinh thể này ở trong tay, cuối cùng phá nước mà ra, dẫm trên mặt biển.
- Chu Nguyên?
Mà trông lấy bóng người vừa bay lên kia, bất luận là mấy người Lý Khanh Thiền hay là đệ tử của bảy Phong ở xa xa kia đều chậm rãi há to miệng.
Mặc dù có điểm chật vật nhưng nụ cười tươi sáng lạn vẫn treo ở trên mặt , người này chính là Chu Nguyên.
Người này vậy mà có thể chính diện chịu đựng một đòn trước lúc chết của con thủy thú có thể tích mười nghìn trượng kia.
Chuyện này làm sao có thể xảy ra được?