Trong thiên địa, vô số đệ tử khiếp sợ khi nhìn thấy bóng người trẻ tuổi đạp trên nước biển mà đứng kia. Mặc dù, lúc này người sau hơi có vẻ chật vật, nhưng từ chấn động của nguyên khí ở quanh người Chu Nguyên thì hiển nhiên là hắn cũng không có bị thương quá nặng.
Nhưng chuyện này càng làm cho vô số người cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Dù sao lúc trước, bọn họ cũng đã chính mắt nhìn thấy Chu Nguyên trực tiếp ngạnh kháng một đòn trước lúc chết của con thủy thú có thể tích chục nghìn trượng này.
Tuy nói lúc đó con thủy thú có thể tích chục nghìn trượng này đã là nỏ mạnh hết đà, nhưng đòn công kích này vẫn như cũ là cực kỳ đáng sợ. Đổi lại là những Thánh Tử khác, nếu một mình đối mặt với nó thì chỉ sợ bọn họ đều sẽ phải thận trọng phòng ngự hoặc dứt khoát tránh né.
Cho nên, khi Chu Nguyên lông tóc giống như không tổn hao gì xuất hiện ở trước mặt mọi người, đừng nói là đệ tử bình thường, coi như là mấy người Lý Khanh Thiền đang lơ lửng ở trên không trung đều không nhịn được trợn tròn mắt.
- Chuyện này làm sao có thể xảy ra?
Triệu Chúc không nhịn được mà lên tiếng.
Hắn cũng không phải là muốn nhìn thấy Chu Nguyên bị đào thải, bởi vì cho dù là bị đào thải thì một phần Nguyên tủy kia cũng chạy không thoát khỏi lòng bàn tay của Chu Nguyên rồi. Điều làm cho hắn không thể tin được chính là Chu Nguyên có thể chống được một đòn lúc sắp chết của con thủy thú có thể tích chục nghìn trượng kia. Đây chẳng phải là nói, tất cả mọi người kể cả bọn họ đều đã đánh giá thấp thực lực của Chu Nguyên hay sao?
Những Thánh Tử khác liếc nhìn nhau và đều cảm thấy không có cách nào giải thích chuyện này cả.
- Xem ra vị Chu Nguyên sư đệ này cũng là người không đơn giản, có chút sâu không lường được.
Ngay từ mới bắt đầu thì Sở Thanh còn có một chút kinh ngạc nhưng sau đó hắn cũng nhanh chóng khôi phục lại và cười híp mắt nói.
- Nhưng mà cũng may mắn là lần này chúng ta có hắn, cho nên con thủy thú có thể tích chục nghìn trượng kia mới bị cản lại, bằng không thì hôm nay chúng ta coi như là tốn công vô ích rồi.
Lý Khanh Thiền cũng khẽ gật đầu rồi nói.
Những Thánh Tử khác, coi như là Khổng Thánh cùng Triệu Chúc thì cũng không thể không thừa nhận, nếu như lần này không phải là Chu Nguyên kịp thời xuất hiện, hôm nay bọn họ hoàn toàn chính xác là sẽ tay không mà quay về. Lại nói tiếp, bọn họ cũng đều phải cảm tạ Chu Nguyên một phen đấy.
- Những lời vô dụng này thì không cần phải nói rồi, Chu Nguyên đã ngăn con thủy thú có thể tích chục nghìn trượng kia lại, xem như là một phần cống hiến lớn, cho nên ta cảm thấy có lẽ chúng ta nên phân cho hắn thêm một thành Nguyên tủy của thủy thú có thể tích chục nghìn trượng nữa.
Yêu Yêu nói với vẻ mặt rất nghiêm túc.
Theo nàng thấy, lúc trước phân cho Chu Nguyên hai thành Nguyên thủy, chỉ là giá cả cho việc hóa giải Long Tiên Chân Thủy, nhưng mà bây giờ Chu Nguyên lại làm ra cống hiến nữa, dĩ nhiên là phải dựa theo ước định mà tăng thêm phần.
Dù sao muốn đạt tới tẩy lễ cấp bậc Cửu Long thì Nguyên tủy của thủy thú có thể tích chục nghìn trượng càng nhiều càng tốt, cho nên Yêu Yêu tự nhiên là muốn dùng lý lẽ để tranh giành.
Khóe miệng của mấy người Lý Khanh Thiền đều không nhịn được mà thoáng run rẩy. Bọn họ nhìn qua khuôn mặt xinh đẹp tìm không ra được chút khuyết điểm nhỏ nhặt nào kia của Yêu Yêu mà ngây ra. Khuôn mặt như vậy vốn nên là giống như Tiên Tử không dính bụi trần nhưng mà bây giờ, vì giúp Chu Nguyên tranh thủ thêm một thành Nguyên tủy, lại lộ ra vẻ chân thật như thế.
Nhưng mà, đối mặt với dung nhan hoàn mỹ cũng cái nhìn chăm chú kia của Yêu Yêu, bọn họ lại đều nói không nên lời.
- Như thế nào? Ta nói không đúng sao?
Thấy mấy người Lý Khanh Thiền không nói lời nào, chân mày của Yêu Yêu khẽ cau lại. Nàng cảm thấy những lời vừa rồi của mình là hợp tình lý, nếu lúc trước bọn họ đã thống nhất là dựa theo cống hiến để phân phối thành quả, như vậy lúc này Chu Nguyên cũng có tư cách yêu cầu gia tăng phần của mình.
- Ta không có ý kiến.
Sở Thanh nhìn thấy Yêu Yêu đưa mắt nhìn qua thì vội vàng nhấc tay đồng ý. Đối với kết cục bây giờ, hắn tỏ vẻ hết sức thoả mãn. Lần này, xử lí hết con thủy thú có thể tích chục nghìn trượng này còn thoải mái hơn nhiều so với sự tưởng tượng của hắn mà bọn họ làm được như vậy hiển nhiên là bởi vì có Chu Nguyên tham gia.
Chu Nguyên đã giúp cho hắn giảm bớt đi không ít phiền toái, bằng không thì hôm nay vì cục diện cuối cùng, nói không chừng hắn đều phải liều mạng già này một lần rồi, đó là chuyện mà Sở Thanh không hề muốn xảy ra.
Mà Nguyên tủy của thủy thú có thể tích chục nghìn trượng cũng xác thực là được xem như một phần cơ duyên lớn nhưng với nội tình của Sở Thanh thì cũng chỉ có thể giống hư là dệt hoa trên gấm mà thôi, cũng không thể giúp cho hắn có sự biến đổi về chất.
- Dựa theo ước định lúc trước thì cống hiến của Chu Nguyên đáng giá ba thành Nguyên tủy.
Lý Khanh Thiền nghĩ nghĩ một hồi rồi cũng nói.
Nghe Lý Khanh Thiền nói như vậy, ngoại trừ Khổng Thánh cùng Triệu Chúc có chút bất mãn thì những Thánh Tử khác đều gật đầu chấp nhận, bởi vì bọn họ cũng không thể không thừa nhận được, hai lần ra tay của Chu Nguyên đều cực kỳ mấu chốt.
Lần đầu là hóa giải Long Tiên Chân Thủy giúp bọn họ có thể chiến đấu, thậm chí chiến thắng còn thủy thú có thể tích chục nghìn trượng kia.
Lần thứ hai thì còn quan trọng hơn, cuối cùng vì ngăn cản thủy thú có thể tích chục nghìn trượng bỏ chạy, thậm chí còn có thể nói là Chu Nguyên đã liều mạng. Mặc dù bọn họ cũng không rõ ràng lắm vì sao Chu Nguyên có thể chống lại được công kích ở loại trình độ kia nhưng không thể phủ nhận Chu Nguyên phải chịu nguy hiểm rất lớn.
Trên mặt biển, một tay của Chu Nguyên nâng viên Nguyên tủy có thể tích hơn một trượng, óng ánh giống như là bảo thạch kia, cái tay còn lại thì giấu ở trong tay áo, đầu ngón tay có chất lỏng màu vàng sậm lặng yên chảy ra và bị sức mạnh của thần hồn bao phủ rồi đưa vào trong bình ngọc.
Chất lỏng kia tự nhiên là Long Tiên Chân Thủy.
Lúc trước, chính là nhờ có Long Tiên Chân Thủy mà Chu Nguyên mới có thể ngạnh kháng một đòn trước lúc chết của con thủy thú có thể tích chục nghìn trượng kia.
Mà năng lực phòng ngự của Long Tiên Chân Thủy cũng làm cho Chu Nguyên cực kỳ vui sướng, một đòn trước lúc chết của con thủy thú có thể tích chục nghìn trượng kia có thể nói là không hề kém hơn một đòn toàn lực của một vị Thánh Tử, nhưng dù vậy, cũng không thể phá được Long Tiên Chân Thủy .
Đã có dị bảo như vậy để phòng thân, cho dù là lúc này Chu Nguyên phải chiến đấu cùng những địch nhân khác ở cấp bậc Thánh Tử thì ít nhất hắn cũng có cơ hội chạy trốn.
Nhưng mà điều duy nhất khiến cho Chu Nguyên tiếc nuối chính là hắn phát hiện Long Tiên Chân Thủy này là vật phẩm tiêu hao, một khi đã đi ra Nguyên trì, thiếu Nguyên Long khí ở nơi đây bổ sung thì sử dụng một lần là thiếu một lần ...
Trong nội tâm thầm cảm thán nhưng sắc mặt của Chu Nguyên vẫn không có gì thay đổi. HẮn bay lên không trung, đi đến trước mặt mấy người Lý Khanh Thiền.
- Ngươi không sao chứ?
Lý Khanh Thiền nhìn Chu Nguyên một lượt từ trên xuống dưới rồi không nhịn được mà hỏi.
Chu Nguyên cười cười, không có nhiều lời, hắn tùy ý vung tay, vứt Nguyên tủy cho Lý Khanh Thiền rồi nói:
- May mắn mà ta không làm nhục mệnh, viên Nguyên tủy này cuối cùng cũng không có chạy thoát.
Nguyên tủy óng ánh như bảo thạch hấp dẫn lực chú ý của các vị Thánh Tử, trong ánh mắt của bọn họ đều có chút lửa nóng, dù sao đây cũng là lần đầu tiên mà bọn họ được nhìn thấy Nguyên tủy của thủy thú có thể tích chục nghìn trượng.
Chăm chú nhìn viên Nguyên tủy đang lơ lửng ở trước mặt, Lý Khanh Thiền cũng cảm thán, chợt ngón tay ngọc ấn xuống, nguyên khí giống như là ánh sáng xẹt qua.
Xuy xuy!
Nguyên tủy có thể tích khoảng hơn một trượng trực tiếp bị phân ra thành mấy khối, chỗ đứt gãy bóng loáng như kính, Nguyên tủy của con thủy thú có thể tích chục nghìn trượng này đã được ngưng luyện đến mức giống như là thực chất, trong đó tràn ngập chấn động huyền diệu.
- Chu Nguyên, đây là phần của ngươi.
Lý Khanh Thiền trực tiếp ném một phần lớn nhất kia cho Chu Nguyên.
Chu Nguyên vội vàng tiếp nhận, hắn nhìn qua một phần này của mình, do dự một chút rồi nói:
- Tựa hồ là hơi nhiều một tí?
- Có người lại mở miệng giúp ngươi tranh thêm một thành đó.
Lý Khanh Thiền lườm Yêu Yêu một cái rồi nói.
Chu Nguyên cũng nhìn qua Yêu Yêu, trong lòng có chút cảm động, hắn là người rõ ràng nhất tính tình của Yêu Yêu là đạm bạc cỡ nào, mà có thể làm cho nàng chủ động mở miệng tranh chấp cũng không phải là chuyện tầm thường.
Yêu Yêu cũng đưa tay nhận lấy một phần Nguyên tủy mà Lý Khanh Thiền phân cho nàng, một phần Nguyên tủy của nàng còn nhiều hơn Chu Nguyên một chút, nhưng mà cũng bình thường, bởi vì những người khác ít hơn Chu Nguyên.
Còn có một phần Nguyên tủy cũng bay về phía Thôn Thôn, nó vui sướng phe phẩy cái đuôi, nước miếng đều muốn chảy ra rồi nó trực tiếp bay nhào tới, há to mồm muốn nuốt chửng phần Nguyên tủy của mình.
Nhưng mà đúng lúc này một bàn tay ngọc duỗi ra, trực tiếp nắm lấy một phần Nguyên tủy kia.
Rống!
Thôn Thôn lập tức gào thét lên. Nó xoay đầu lại, định tấn công nhưng khi nhìn thấy chủ nhân của cánh tay ngọc kia thì lại sợ đến rụt đầu lại, phát ra những tiếng ô ô tội nghiệp.
Yêu Yêu nhẹ nhàng sờ lên đầu của nó, một nụ cười xinh đẹp đến cực điểm xuất hiện ở trên khuôn mặt vốn dĩ lạnh nhạt rồi nàng nói:
- Lần này, Nguyên tủy cho Chu Nguyên dùng trước, được không?
Cái đầu của Thôn Thôn dao động giống như trống lúc lắc, tựa như là đang nói đương nhiên không tốt rồi!
- n?
Nụ cười trên mặt Yêu Yêu lập tức thu liễm, đôi mắt dễ thương, thanh tịnh nhìn chằm chằm vào Thôn Thôn.
Thôn Thôn lập tức run rẩy rồi ô ô chạy đến một bên, ủ rũ cúi đầu.
Nhìn thấy cảnh tượng này, những Thánh Tử khác đều không nhịn được nhìn qua Thôn Thôn với ánh mắt đồng tình. Lúc trước, khi đối phó với con thủy thú có thể tích chục nghìn trượng kia, Thôn Thôn cũng giống như Thương Xuân Thu thế nhưng mà đều xung phong liều chết ở phía trước, thu hút sự chú ý của con thủy thú kia, bị đánh không ít. Kết quả bây giờ thật vất vả mới có được một phần Nguyên tủy nhưng còn chưa kịp cho vào miệng thì đã bị Yêu Yêu cướp đoạt!
Sở Thanh quay sang Diệp Ca nói với vẻ mặt giống như căm giận, bất bình:
- Đệ trông thấy chưa? Tiểu Ma Nữ này quả thực là người vô tình! Tiểu gia hỏa này không chỉ có thể chiến đấu lại đáng yêu như thế, vậy mà nàng ta có thể nhẫn tâm đối đãi nó như vậy!
Sau đó, hắn hâm mộ nhìn qua Thôn Thôn và nói:
- Không biết Tiểu chút chít này đến tột cùng là loại nguyên thú gì? Hazz. Nếu như nó là của ta thì tốt rồi, về sau khi đánh nhau thì có thể cho nó lên trước.
Ở một bên, Diệp Ca trợn mắt với hắn một cái.
Yêu Yêu cầm hai phần Nguyên tủy đưa cho Chu Nguyên.
Nhìn thấy Thôn Thôn đang ủ rũ ở một bên, Chu Nguyên cũng cảm thấy không đành lòng, hắn chần chừ một lúc rồi nói:
- Nếu không tỷ cứ trả lại cho nó.
- Ngươi nói bậy gì vây? Huyền Nguyên Động Thiên đã sắp sửa mở ra rồi. Bằng vào chút thực lực này của ngươi thì làm ăn được cái gì. Nếu không thừa lúc này để thực lực tiến thêm một bước thì ở trong Huyền Nguyên Động Thiên, ngươi làm sao có thể tranh đoạt cơ duyên cũng thiên kiêu ở khắp Thánh Châu? Ngươi cho rằng Huyền Nguyên Động Thiên kia chỉ giống như là mấy trận chiến nhỏ trong Thương Huyền Tông này hay sao? Ngay cả mấy người Lý Khanh Thiền này mà tiến vào trong đó đều có khả năng sẽ tử vong, huống chi là ngươi?
Yêu Yêu bình tĩnh nói.
- Nếu như ngươi cảm thấy ta bạc đãi Thôn Thôn, vậy trước tiên cứ tăng thực lực của bản thân lên đã. trong Huyền Nguyên Động Thiên kia tất nhiên sẽ có những cơ duyên lớn vượt qua sự tưởng tượng của ngươi, đến lúc đó nếu như gặp phải cơ duyên lớn hơn Nguyên tủy của thủy thú có thể tích chục nghìn trượng này, ngươi giúp Thôn Thôn đoạt đến để đền bù tổn thất cho nó là được.
Chu Nguyên cười khổ một tiếng rồi cũng không sĩ diện nữa, tiếp nhận hai phần Nguyên tủy kia rồi nói với vẻ mặt rất nghiêm túc:
- Ở trong Huyền Nguyên Động Thiên, ta sẽ giúp Thôn Thôn tìm một phần cơ duyên!
Lúc này, Yêu Yêu mới khẽ gật đầu.
Mà lúc này, mấy người Lý Khanh Thiền cũng đã phân phối xong Nguyên tủy của thủy thú có thể tích chục nghìn trượng. Còn ở phía dưới, sau khi thủy thú có thể tích chục nghìn trượng bị đánh chết, vây công hòn đảo vô số thủy thú cũng bắt đầu nhao nhao lùi lại, chạy tứ tán.
Trên hòn đảo, nhìn qua thú triều đã rút lui, đệ tử của bảy Phong cũng thở dài một hơi như trút được gánh nặng. Lúc này, bọn họ cũng đã tiếp cận cực hạn, nếu như lại tiếp tục chiến đấu nữa thì chỉ sợ cũng khó có thể chèo chống rồi.
Sau khi tinh thần căng cứng trầm tĩnh lại, tất cả mọi người đều nhìn qua mấy người Lý Khanh Thiền ở chỗ xa xa trên không trung. Ngay sau đó, liền là có thêm tiếng hoan hô đinh tai nhức óc vang vọng.
Lúc này đây, Nguyên Trì Tế trăm năm khó gặp một lần cuối cùng là bị đệ tử của bảy Phong liên thủ, cộng đồng chống cự rồi.
Mà khi những tiếng hoan hô kia còn đang vang vọng thì tại thời khắc này, giọng nói to, rõ ràng kia của Thanh Dương chưởng giáo cũng vang lên, quanh quẩn tại ở giữa thiên địa.
- Chúc mừng mọi người đã ...
- Vượt qua Nguyên Trì Tế!