Mấy chục nghìn người đồng thời thực hiện nghi thức tẩy lễ Nguyên Tủy đã trở thành một đại kỳ quan của Thương Huyền Tông, hơn nữa cảnh quan như vậy còn tiếp tục diễn ra trong một khoảng thời gian còn tương đối dài. Dù sao lần này cả về số lượng hay chất lượng của tẩy lễ đều cao hơn mấy năm trước, thấp nhất đều là tẩy lễ cấp bậc Tứ Long, cho nên không thể xong nhanh được.
Cho nên mặc dù tẩy lễ ở cấp thấp nhất là đệ tử của Kiếm Lai Phong đều phải mất đến gần chục ngày mới kết thúc.
Mà sau đó, đệ tử của Phong khác cũng lục tục ngo ngoe chấm dứt tẩy lễ, nhưng thời gian này đã là gần hai mươi ngày.
Đợi đến khi đệ tử thủ tịch, Thánh Tử của các phong chấm dứt thì tẩy lễ đã kéo dài đến một tháng.
Nhưng mà đến lúc này, tẩy lễ còn không có triệt để chấm dứt, bởi vì ở trên đài tẩy lễ, còn có một người cuối cùng còn chưa hoàn tất tẩy lễ, bóng người kia tự nhiên chính là người được hưởng thụ tẩy lễ cấp bậc Cửu Long, Chu Nguyên.
Bởi vì tẩy lễ cấp bậc Cửu Long cần có số lượng nguyên khí tinh thuần cực kỳ khổng lồ, cho nên Chu Nguyên cũng là người tốn thời gian dài nhất.
Mà khi Chu Nguyên còn ngồi xếp bằng ở trên đài tẩy lễ, đệ tử của các phong đã dần dần tán đi, Thanh Dương chưởng môn cùng với mấy vị phong chủ cũng đã rời đi, chỉ để lại một vị trưởng lão, thời khắc chú ý quá trình tẩy lễ của Chu Nguyên.
Mà ở trong khoảng thời gian lặng yên này trôi qua thì trong Thương Huyền Tông cũng lại một lần nữa khôi phục an bình của dĩ vãng, chỉ có điều mỗi khi đệ tử của các phong nhắc tới Nguyên Trì Tế lúc trước thì tất cả đều không khỏi đưa mắt nhìn về phía Nguyên Trì, ở chỗ đó còn có cột sáng màu vàng to khoảng mười ngàn trượng vẫn đang phóng thẳng lên trời, mơ hồ trong đó có thể thấy được một bóng người đang ngồi xếp bằng.
Lúc này, ánh mắt của phần đông đệ tử sẽ có chút hâm mộ cùng kính sợ, đồng thời còn phát ra rất nhiều tiếng bàn luận xôn xao.
- Thời gian tẩy lễ của Chu Nguyên thủ tịch cũng quá dài đi à nha?
- Đương nhiên rồi. Đó là tẩy lễ cấp bậc Cửu Long cơ mà. Phải biết rằng, trong suốt trăm năm qua, Thương Huyền Tông chúng ta đều không có xuất hiện loại tẩy lễ cấp bậc cao như thế này, lâu một chút cũng là điều hiển nhiên thôi.
- Không biết sau khi trải qua tẩy lễ cấp bậc Cửu Long, thực lực của Chu Nguyên thủ tịch có thể tăng lên đến mức nào nhỉ?
- Nghe nói lúc này đây, đệ tử thủ tịch của các Phong khác đều có điểm tăng lên, đa số đã chính thức đột phá đến Thái Sơ Cảnh cửu trọng thiên, đương nhiên là còn không thể so sánh với mười vị Thánh Tử, nội tình của hai bên vẫn còn không ở cùng một cấp độ.
- Ha ha ha. Thì ra là Bách Lý Triệt thủ tịch của Kiếm Lai Phong đã đột phá. Thảo nào vài ngày trước, ta mơ hồ nghe thấy đồn đãi, Bách Lý Triệt thủ tịch kia đã nói nếu như lúc này lại chiến đấu cùng Chu Nguyên thủ tịch thì người sau tất nhiên là sẽ không có phần thắng. Lần này có thể là có trò hay để xem rồi.
- Hứ, lời này sợ là không có người nào sẽ tin tưởng. Lần trước, người ta có thể dễ dàng đánh bại hắn. Bây giờ, cả hai đều được hưởng tẩy lễ, Bách Lý Triệt thủ tịch có thể đột phá, người sau chẳng lẽ lại không ư?
- ….
Trong khi rất nhiều đệ tử còn đang tranh luận thì tẩy lễ cấp bậc Cửu Long của Chu Nguyên cũng đã diễn ra trong gần hai tháng rồi. Dần dà xuống, rất nhiều đệ tử ngược lại là thói quen nhìn qua cột sáng phóng lên từ chỗ đài tẩy lễ kia.
Trong khi Chu Nguyên còn đang đắm chìm trong tẩy lễ, Thương Huyền Tông con quái vật khổng lồ này lại sẽ không bởi vì hắn mà dừng bước lại. Cho nên sau khi Nguyên Trì Tế chấm dứt được khoảng hai tháng, thông qua cuộc thi tuyển chọn đệ tử nội sơn, Thương Huyền Tông nghênh đón một đám đệ tử mới.
Một ngày này.
Trên quảng trường khổng lồ, bầu không khí ồn ào, náo nhiệt.
Chỉ thấy được vô số bóng người đang đứng ở trong sân rộng, bọn họ trông có vẻ hơi trẻ trung. Mà lúc này thì bọn họ đang hưng phấn cùng khẩn trương nhìn qua phía trước.
Ở giữa quảng trường có bảy tòa bệ đá, đúng là đại biểu cho bảy Phong của Thương Huyền Tông.
Ở trên bệ đá, đệ tử thủ tịch của các phong đều đang đứng ngạo nghễ, khiến cho mọi người ở phía dưới kính sợ nhìn lên.
Đặc biệt là những đệ tử mới vừa mới thông qua cuộc thi tuyển chọn đệ tử nội sơn kia, ánh mắt mang theo thần sắc ngưỡng mộ nhìn từng bóng người ở trên bệ đá được mọi người vây quanh giống như là những ngôi sao vây quanh trăng sáng.
Đó là đệ tử thủ tịch của các phong!
Trên căn bản thì đó chính là mục tiêu phấn đấu của bọn họ trong tương lai.
Mà khi những đệ tử trẻ này còn đang chờ đợi vì tiến vào nội sơn thì ở trên bệ đá của Thánh Nguyên Phong lại là do hai người Chu Thái cùng Lữ Yên dẫn đầu.
- Thật sự là không may. Năm nay cuộc thi tuyển chọn đệ tử nội sơn diễn ra hơi sớm. Lúc này, chưởng môn cùng với các vị phong chủ cũng chỉ là ở phía trên quan sát thôi. Mặc dù chúng ta muốn phái đệ tử thủ tịch đi lên tuyển nhận, nhưng Chu Nguyên sư đệ vẫn còn ở bên trong tẩy lễ, Thánh Nguyên Phong chúng ta đâu còn có thể phái đệ tử thủ tịch ra cơ chứ!
Nhìn thấy quảng trường đông nghịt người, nhìn không thấy điểm cuối cùng, Chu Thái không nhịn được mà kể khổ.
Lữ Yên cũng cười khổ một tiếng. Hôm nay, Chu Nguyên hiển nhiên là không tới được, mà với tính cách thanh đạm của Yêu Yêu, bọn họ tự nhiên là càng không có khả năng mời được đến. Cho nên cuối cùng chỉ có thể là hai người bọn họ đến đây, nhưng sáu Phong khác đều có đệ tử thủ tịch tọa trấn, chuyện này không thể nghi ngờ là khiến cho Thánh Nguyên Phong bọn họ trông có vẻ đơn bạc.
- Chưởng môn có chỉ, vì để cho công bình, bắt đầu từ hôm nay, những đệ tử mới thông qua cuộc thi tuyển chọn đệ tử nội sơn đều có thể tại đây tự do chọn Phong.
Lúc này có một gã chấp sự đi tiến lên đây, giọng nói hùng hồn vang vọng khắp nơi.
Mà người này vừa dứt lời, vô số đệ tử mới ở trên quảng trường đều tỏ ra mừng rỡ.
- Hiện tại, đệ tử mới thật đúng là tốt số, còn có thể tự do chọn Phong. Trong dĩ vãng, đều là chưởng môn cùng với các vị phong chủ tự bàn luận để phân chia, chỉ có mấy người đứng đầu là có quyền lựa chọn thôi.
Chu Thái thầm nói.
Lữ Yên nói:
- Trước kia, Thánh Nguyên Phong có cũng như không. Những người mà các phong khác không muốn thì đều ném đến Thánh Nguyên Phong chúng ta, nhưng hôm nay Thánh Nguyên Phong chúng ta đã mở lại sơn môn, tự nhiên không thể lại làm như vậy, cũng phải nhường Thánh Nguyên Phong chúng ta có cơ hội công bình tranh đoạt đệ tử chứ.
Nhưng nói xong, nàng nhíu mày lại, có chút sầu lo, nói:
- Nhưng mà đội hình của sáu Phong khác quả thật là quá dọa người, ngoại trừ Thánh Tử chưa hiện thân, mỗi Phong đều có đệ tử thủ tịch tọa trấn, uy phong lẫm lẫm. Mà chúng ta bên này thì thanh thế yếu như vậy, khó tránh khỏi sẽ ảnh hưởng tới sự lựa chọn của những đệ tử mới này.
Nói cho cùng vẫn là thanh danh cùng nội tình chưa đủ!
Nghe Lữ Yên nói vậy, Chu Thái cũng chỉ có thể cười khổ một tiếng. Hết cách rồi, ai bảo đệ tử thủ tịch của bọn họ tẩy lễ đến hai tháng rồi mà cũng còn chưa xong.
Khi bọn họ nói chuyện, trên quảng trường, mấy ngàn đệ tử mới cũng đang không ngừng thương lượng với nhau.
- Thương Huyền Phong chính là Phong do chưởng môn chấp chưởng, hơn nữa người đứng đầu trong mười đại Thánh Tử cũng là đệ tử của Phong này, tiến vào ngọn núi này tu hành có lẽ sẽ có tiền đồ không nhỏ.
- Thương Huyền Phong là lợi hại, nhưng mà nhân tài đông đúc, muốn lấy được tài nguyên tu luyện chỉ sợ cũng rất khó, cạnh tranh thật lớn.
- Ta ngược lại là có hứng thú hơn với Tuyết Liên Phong, nghe nói đệ nhất mỹ nhân của Thương Huyền Tông chúng ta là Lý Khanh Thiền sư tỷ chính là Thánh Tử của Phong này đấy.
- Muốn gia nhập Tuyết Liên Phong, vậy ngươi phải xem lại mặt của mình đi đã.
- Kiếm Lai Phong cũng không tệ. Hiện tại, trong Thương Huyền Tông, bọn họ giống như là mặt trời ban trưa.
- Bên kia chính là Thánh Nguyên Phong sao? Nghe đồn đây chính là chỗ mà Thương Huyền lão tổ quanh năm bế quan.
- Nghe nói Thánh Nguyên Phong vừa mở lại sơn môn, ngay cả phong chủ đều không có, sợ là không có tiền đồ gì.
- Chuyện này không đúng đâu! Ta ngược lại là nghe nói tựa hồ ở bên trong Nguyên Trì Tế năm nay, Thánh Nguyên Phong lấy được vị trí thứ nhất đấy, vị đệ tử thủ tịch kia của bọn họ càng là một nhân vật khó lường.
- A? Vậy sao? Thế vì sao mà hôm nay vị đệ tử thủ tịch kia lại không hiện thân?
- Chuyện này thì ta không biết rồi.
- ….
Rất nhiều đệ tử thương lượng một hồi, cuối cùng nhanh chóng chen chúc đến chỗ bệ đá đại biểu cho Phong mà mình lựa chọn, trong lúc nhất thời quảng trường cũng trở nên hỗn loạn ầm ỹ.
Nhưng mà, trong hỗn loạn, sắc mặt của Chu Thái cùng Lữ Yên lại có chút khó coi. Bởi vì lúc này ở trước đệ đá đại biểu cho sáu Phong khác đều kín hết người, bầu không khí náo nhiệt. Mà chỗ Thánh Nguyên Phong bọn họ lại rất thưa thớt, ngẫu nhiên có đệ tử đi đến thì trông cũng không giống là người có thiên phú trác tuyệt.
Hai người liếc nhìn nhau, trong mắt đều có chút buồn bực.
Đặc biệt ở cách bọn họ không xa lại là bệ đá đại biểu cho Kiếm Lai Phong. Lúc này những đệ tử của Kiếm Lai Phong kia cũng đang nhìn sang với ánh mắt trêu tức, hiển nhiên là có ý chế giễu.
Trong Nguyên Trì Tế may mắn thắng Kiếm Lai Phong bọn họ thì như thế nào, cuối cùng là nội tình của Thánh Nguyên Phong vẫn quá kém, trong loại tình huống này thì không có khả năng so sánh với Kiếm Lai Phong bọn họ.
Mà lúc này, ở trên bệ đá đại biểu cho Kiếm Lai Phong có một bóng người đứng thẳng giống như hạc giữa bầy gà, người này đúng là Bách Lý Triệt.
Lúc này, so với hai tháng trước, khí thế của hắn càng mạnh mẽ hơn. Hiển nhiên là mượn nhờ tẩy lễ, chính thức đột phá đến Thái Sơ Cảnh cửu trọng thiên khiến cho thực lực tăng nhiều.
- Ha ha ha. Bách Lý thủ tịch, xem ra hôm nay Thánh Nguyên Phong này không thể thu được bao nhiêu đệ tử mới rồi. Lại nói tiếp, bọn họ cũng thật sự là không may. Trong loại tình huống này mà đệ tử thủ tịch lại không thể hiện thân tọa trấn, vậy thì làm sao so được với Kiếm Lai Phong chúng ta đây?
Ở bên cạnh Bách Lý Triệt, có đệ tử cười nói, hiển nhiên là muốn vuốt mông ngựa.
Nhưng mà nghe người này nói vậy, sắc mặt của Bách Lý Triệt lại trầm xuống, hắn lạnh lẽo nói:
- Ý của ngươi là nếu như Chu Nguyên kia hiện thân thì có thể cải biến cái gì sao?
Đệ tử kia muốn vỗ mông ngựa nhưng lại đánh phải đùi ngựa, lập tức có chút xấu hổ.
Lúc này, sắc mặt của Bách Lý Triệt vẫn cực kỳ âm trầm, hiển nhiên là vẫn còn phẫn nộ vì nhớ đến chuyện bị Chu Nguyên đánh bại trên Nguyên Trì Tế.
Cuối cùng, hắn hít sâu một hơi, lạnh lùng nói:
- Hiện tại ta đã không phải là ta của lúc trước rồi. Nếu như Chu Nguyên kia còn dám chiến đấu với ta thì vừa vặn ta muốn cho hắn nếm mùi vị thất bại!
Đệ tử kia tranh thủ thời gian nói:
- Đó là điều tất nhiên. Bách Lý sư huynh đã đột phá đến Thái Sơ Cảnh cửu trọng thiên, đợi một thời gian nữa thì chắc chắn sẽ là Thánh Tử. Chu Nguyên kia lúc trước có thể thắng cũng chỉ là may mắn mà thôi.
Bách Lý Triệt không để ý tới người đệ tử này. Hắn nhìn qua cảnh tượng đệ tử mới xếp thành một hàng dài ở trước bệ đá của Kiếm Lai Phong rồi lại nhìn cảnh tượng người thưa thớt giống như là trước cửa có thể giăng lưới bắt chim ở Thánh Nguyên Phong bên kia, cơn tức ở trong lòng lúc này mới bớt đi một ít.
- Hừ. Chu Nguyên, ngươi cho rằng làm một ít chuyện ở trên Nguyên Trì Tế là có thể cải biến cái gì hay sao.
Thánh Nguyên Phong muốn so sánh cùng Kiếm Lai Phong thì còn kém xa lắm đấy!