Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 614 - Chương 613: Đội Ngũ.

Chưa xác định
Chương 613: Đội ngũ.

Vút!

Giữa thiên địa mênh mông, bỗng nhiên có hàng nghìn tia lưu quang xuất hiện, vượt qua bầu trời tựa như sao chổi, rơi vào bên trên đại địa bao la bát ngát.

Oanh!

Một bóng người giáng xuống từ trên trời, đập vào một đỉnh núi, khiến cho một phần ngọn núi đều sụp xuống, đá vụn lăn lông lốc, gây ra động tĩnh không nhỏ.

Trong bụi mù, một ánh mắt sắc bén bắn ra, quét nhìn bốn phía.

- Nơi này chính là Huyền Nguyên Động Thiên sao? -Chu Nguyên ngẩng đầu, xem xét xung quanh, trong mắt lộ ra vẻ cảnh giác.

Đập vào mắt hắn là một mảnh đất trời bao la, đặc biệt là các sinh vật sinh sống ở nơi này cũng đặc biệt khổng lồ. Những cây cổ thụ kia đứng sừng sững giữa thiên địa giống như một cây trụ lớn, cho dù là một chút rừng cây cũng đều tỏa ra khí tức cổ xưa mà hoang sơ.

Người đứng ở một nơi như thế này sẽ trở nên cực kỳ nhỏ bé, khiến cho trong lòng không khỏi dâng lên sự kính sợ với vùng Thiên Địa này.

- Nguyên khí thiên địa cực kỳ tinh khiết và hùng hậu... -Chu Nguyên hít sâu một hơi, lập tức có nguyên khí thiên địa hóa thành một sợi khói trắng bị hắn hút vào, sau khi luyện hóa thành năng lượng đã dung nhập vào trong Khí Phủ.

Hơn nữa, điều khiến cho Chu Nguyên cảm thấy kinh ngạc nhất là khi hắn luyện hóa một sợi nguyên khí trong Huyền Nguyên Động Thiên thì từng viên tinh thể nguyên khí bên trong Khí Phủ lại trở nên sáng hơn một chút.

Chu Nguyên tưởng rằng ảo giác, nhắm mắt lại kiểm tra cẩn thận.

Sau một lúc lâu, hắn mở mắt ra, trong mắt không giấu nổi vẻ kinh ngạc.

- Không ngờ nguyên khí ở nơi này lại có tác dụng rèn luyện tinh thể nguyên khí. -Chu Nguyên ồ lên một tiếng, tuy rằng mức độ tinh luyện khá là yếu kém, Nhưng nếu kiên trì bền bỉ tu luyện ở nơi này thì phẩm chất nguyên khí bản thân sẽ tăng lên rất nhiều.

- Quả thật là một nơi động thiên phúc địa...

Chu Nguyên cảm thán một câu, nhìn bốn phía, sau đó nắm bàn tay một cái, một chiếc đèn lồng liền xuất hiện ở trong tay, sau khi được truyền vào nguyên khí thì chiếc đèn lồng lập tức bay lên không trung.

Vừa bay lên, chiếc đèn lồng vốn có kích thước nho nhỏ liền biến lớn, tỏa ra ánh sáng mạnh mẽ, cho dù là ở thời điểm ban ngày thì đứng ở nơi xa cũng có thể nhìn thấy.

Đây là tín hiệu để các đệ tử Thương Huyền tông có thể phát hiện nhau, dù ở khoảng cách xa vài trăm dặm cũng có thể nhìn thấy.

Sau khi đưa đèn lồng bay lên, Chu Nguyên ngồi xếp bằng ở trên một tảng đá, nhắm mắt chờ đợi, đồng thời cũng hấp thu nguyên khí thiên địa, tranh thủ rèn luyện tinh thể nguyên khí ở bên trong Khí Phủ của mình.

Qua thời gian ước chừng nửa nén hương.

Không ngừng có âm thanh xé gió vang lên, lần lượt từng bóng người lướt qua chân trời, cuối cùng rơi xuống chỗ Chu Nguyên đang ngồi.

- Bái kiến Thủ tịch Chu Nguyên!

Mấy người đệ tử rơi xuống, thấy Chu Nguyên liền ôm quyền hành lễ.

Chu Nguyên quét mắt nhìn tới, hơi gật đầu, sau đó tầm mắt liền dừng lại tại một bóng hình xinh đẹp với chiếc áo đỏ quen thuộc. Lúc này, người ấy đang cười tủm tỉm nhìn hắn.

- Hồng Y? -Chu Nguyên hơi kinh ngạc.

Cô gái xinh đẹp ấy chính là Cố Hồng Y. Hiển nhiên, Chu Nguyên cũng không ngờ tới là nàng cũng sẽ rơi vào khu vực này của hắn.

- Chu Nguyên thú tịch, ta đây là lợi dụng quan hệ trà trộn vào trong, mong rằng ngài chiếu cố nhiều hơn một chút nha. -Cố Hồng Y cười cười, khuôn mặt tỏa nắng, khiến cho một chút đệ tử nam ở xung quanh không nhịn được nhìn vài cái.

Danh tiếng của Cố Hồng Y trong Thương Huyền tông cũng không thể thấp, bởi vì cô ấy không chỉ xinh đẹp, hơn nữa gia thế cũng hùng hậu, không biết bao nhiêu đệ tử nam đều mang lòng mơ ước.

Ở bên cạnh Cố Hồng Y còn có mấy vị tiểu sư tỷ của Thương Huyền Phong. Ai nấy đều đáng yêu động lòng người, các nàng chỉ mới xuất hiện liền khiến cho những đệ tử nam kia trở nên có chút phấn khởi.

Chu Nguyên nhìn Cố Hồng Y đang cười tủm tỉm, cũng không nhịn được cười lên. Hồi còn ở ngoại sơn hai người vẫn rất thân quen, bây giờ lại được gặp nhau, tự nhiên là vui mừng vô cùng.

- Yên tâm đi, nơi này còn có nhiều, rất nhiều người chờ được anh hùng cứu mỹ nhân. -Chu Nguyên cười nói.

Nói thực ra thực lực của Cố Hồng Y đúng là hơi kém một chút, chỉ là đúng như nàng nói, mặc dù thực lực của nàng hơi kém, nhưng quan hệ đủ cứng rắn.

Thế nên chẳng lạ gì khi nàng có thể chiếm lấy một suất tham dự Huyền Nguyên Động Thiên.

Mọi người đều hiểu điều này, khi nhìn thấy Cố Hồng Y tự nhiên thừa nhận như vậy thì cũng cười một tiếng, không cảm thấy khó chịu.

Chu Nguyên nhìn quanh một chút, nói:

- Đợi thêm một hồi, để xem có đệ tử khác rơi vào khu vực chúng ta hay không.

Các đệ tử nghe vậy thì đều gật đầu, lựa chọn vị trí tự ngồi xuống tu luyện.

Cố Hồng Y cũng tìm chỗ ngồi với các tiểu tỷ muội của mình, nhưng đôi mắt đẹp lại thỉnh thoảng nhìn liếc về phía Chu Nguyên, đôi môi đỏ khẽ mỉm cười. So với hồi mới vào nội sơn, hiện giờ Chu Nguyên đã trở nên trầm ổn hơn rất nhiều, mà kể từ khi hắn trở thành đệ tử Thủ tịch thì khí độ lại càng khiến cho người ta tin phục.

Chỉ trong vòng hơn một năm, sự trưởng thành của Chu Nguyên đã vượt qua tưởng tượng của tất cả mọi người.

- Hì hì, sao vậy, động lòng rồi à? -Một tiểu sư tỷ bên cạnh Cố Hồng Y cười hì hì, trêu chọc nàng.

- Cố Hồng Y là bảo bối của Thương Huyền Phong chúng ta, không biết bao nhiêu tên đang ngấp nghé đâu. Nếu giờ lại để cho đệ tử ngọn núi khác câu đi thế này thì những tên kia sẽ nổi điên hết đấy. -Một đệ tử nữ khác cười duyên, nói.

Gương mặt xinh đẹp của Cố Hồng Y đỏ ửng, nói:

- Mọi người nói bừa gì đấy!

Một đệ tử nữ khác lại nói với vẻ nghiêm túc:

- Đúng đấy, Hồng Y à, Thủ tịch Chu Nguyên không hề tệ, chỉ vừa mới gia nhập Thương Huyền tông không tới hai năm đã đi tới một bước này. Thiên phú và năng lực của cậu ấy là không thể nghi ngờ.

Cố Hồng Y lườm mấy cô gái chỉ chuyên làm loạn này, nói:

- Đừng có trêu chọc ta, chính các cô động lòng thì tự đi mà thổ lộ.

Lời này vừa nói ra liền khiến cho một nhóm nữ nhân cười nhẹ thành tiếng.

Thời gian lại trôi qua khoảng một nén nhang, cuối cùng lại có tầm mười đệ tử chạy tới, hơn nữa điều khiến cho Chu Nguyên kinh ngạc chính là Chu Thái và Lữ Yên cũng ở trong số đó.

- Chu Nguyên sư đệ! -Hai người nhìn thấy Chu Nguyên thì đều lộ ra vẻ vui mừng. Vốn tưởng rằng lần này liền phải tách nhóm, không ngờ lại may mắn tụ tập một chỗ. Dù sao Chu Nguyên cũng là Thủ tịch của Thánh Nguyên Phong bọn hắn, hiển nhiên là đi theo Chu Nguyên sẽ dễ chịu hơn một chút.

Chu Nguyên cũng cười cười với hai người, sau đó quét nhìn những đệ tử khác, chậm rãi nói:

- Trước đó Lý Khanh Thiền sư tỷ cũng đã nói rõ ràng, bảy đội sẽ do các Thủ tịch dẫn đầu. Nếu mọi người đã gặp phải ta thì sẽ hoạt động dưới sự lãnh đạo của ta. Nếu ai có ý kiến thì có thể nói ra.

Nhìn chung trong số các đệ tử ở chỗ này, tổng cộng có hơn 70 người, bao gồm đủ cả đệ tử của bảy ngọn núi, thậm chí là cả Kiếm Lai phong.

Chu Nguyên quá hiểu hành vi chèn ép của các ngọn núi khác với Thánh Nguyên Phong bọn họ, thế nên bây giờ nếu đã muốn dẫn đội thì phải lập uy một chút.

Tuy nhiên điều khiến cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn chính là sau khi nói xong thì không có đệ tử nào đứng ra phản đối, ngay cả người của Kiếm Lai phong cũng vậy.

- Hết thảy nghe theo sự sai bảo của Thủ tịch Chu Nguyên! -Các đệ tử ôm quyền, cung kính nói.

Chu Nguyên thấy thế, hơi kinh ngạc, dù sao hắn đã quá quen với sự khinh thường đến từ các ngọn núi khác đối với đệ tử Thánh Nguyên Phong bọn hắn.

Chỉ là hắn đã quên, bây giờ Thánh Nguyên Phong đã không còn là như lúc xưa, mà vị Thủ tịch là hắn cũng không phải là lúc vừa mới lên chức, còn chưa thể hiện ra thực lực của mình.

Bây giờ ai cũng biết được, trong bảy đại Thủ tịch, thực lực của Chu Nguyên đủ để xếp vào ba vị trí đầu. Năng lực như vậy đã đủ để chỉ huy mọi người. Thế nên không có đệ tử nào đứng ra phản đối, thậm chí còn cảm thấy may mắn khi gặp phải Chu Nguyên.

Chu Nguyên đứng dậy, ánh mắt nhìn về phía Tây Nam và nói:

- Nếu mọi người đã tụ tập đông đủ, vậy chúng ta xuất phát thôi. Ở phương hướng kia có một chỗ được đánh dấu là xuất hiện Huyền Nguyên chi tinh ba màu. Đây cũng là mục tiêu thứ nhất của chúng ta.

- Đồng thời, nếu ai dám ngăn cản mục tiêu này, vậy hãy để cho hắn cảm thụ một chút lực lượng của Thương Huyền tông!

- Đi thôi!

Ngay khi nói xong, thân ảnh Chu Nguyên đã bắn mạnh mà ra, dẫn đầu đoàn người.

Vèo! Vèo!

Ở sau lưng hắn, các đệ tử của bảy ngọn núi cũng đồng thanh đáp lại, theo sát mà đi.

Bình Luận (0)
Comment