Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 635 - Chương 634: Linh Quỷ Mãng Ba Đầu

Chưa xác định
Chương 634: Linh Quỷ Mãng Ba Đầu

Khi đệ tử của ba tông đứng ở phía trên cao điểm nhìn xuống cái hồ tỏa ra ánh sáng sáu màu khổng lồ đến mức không nhìn thấy tận cùng ở trước mắt, tất cả đều cố gắng làm cho hơi thở của mình có vẻ bình tĩnh hơn nhưng sự cuồng nhiệt cùng kích động trong mắt lại không có cách nào che dấu cả.

Đối với những đệ tử bình thường như bọn họ thì Bảo Địa Sáu Màu có thể nói là cơ duyên khó có thể gặp được, bởi vì nói chung, loại Bảo Địa này sẽ chỉ xuất hiện ở chỗ sâu trong Huyền Nguyên Động Thiên, mà chỗ đó là nơi mà rất nhiều Thánh Tử, đệ tử thủ tịch mới có tư cách để lộ mặt, với chút thực lực như bọn họ thì còn chưa đủ tư cách.

Cho nên ở chỗ này gặp Bảo Địa Sáu Màu, thật sự là một cơ duyên lớn.

Tuy nói cơ duyên tốt nhất tất nhiên là sẽ thuộc về người lĩnh đội nhưng có thể phân được một ít nước canh, bọn họ cũng đã thỏa mãn lắm rồi.

Đương nhiên ... mặc dù đã thấy được hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu, nhưng cuối cùng tài nguyên sẽ rơi vào trong tay ai thì còn phải xem kết quả của một trận tranh đấu khác rồi ...

Giờ khắc này, đệ tử của ba tông đều nhìn qua vị trí phía trước nhất của mỗi đội ngũ với ánh mắt chờ đợi, đó là chỗ đệ tử thủ tịch của ba tông đang đứng.

Lúc trước, trên đường đi, mặc dù đệ tử của ba tông ra sức chém giết, mạnh mẽ giết ra một con đường trong thú triều kia để đến được nơi này, nhưng dường như là vô tình hay cố ý, bọn họ đều dốc hết toàn lực bảo toàn sức chiến đấu cho đệ tử thủ tịch của đội ngủ bên phía mình.

Bởi vì bọn họ cũng đều biết được, tiếp theo ... chính là chiến trường giành cho đệ tử thủ tịch của ba tông rồi.

Và trận chiến này sẽ quyết định tỷ lệ phân phối của Bảo Địa Sáu Màu này.

Ở trong ánh mắt chờ đợi của rất nhiều đệ tử Thương Huyền Tông, Chu Nguyên cùng Kim Chương đứng ở phía trước đội ngũ đồng thời tiến lên một bước. Bọn họ nhìn chằm chằm vào hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu ở trước mắt này, lúc này bọn họ có thể cảm nhận được một lực kháng cự vô hình từ đó phát ra.

Nhưng mà vào lúc này, Dị Bảo Trúc Thần bốn màu tồn tại ở trong khí phủ của bọn họ đột nhiên chấn động, suy yếu lực kháng cự này.

- Ở chỗ sâu trong hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này có chấn động của nguyên khí, tuy mịt mờ nhưng mà cực kỳ cường đại.

nhìn về phía Chu Nguyên, sắc mặt của Kim Chương cũng trở nên ngưng trọng rồi hắn nói:

- Nếu như ta đoán không sai thì có lẽ chấn động này là của con thú thủ hộ của Bảo Địa này rồi.

- Chỉ là ta cũng không xác định được đẳng cấp cùng thực lực của con thú thủ hộ này ...

- Chỉ cần thử nghiệm một lần, chẳng phải là sẽ biết sao?

Chu Nguyên nói xong, nhìn về phía hai cái phương hướng khác, chỉ thấy được mấy người Phạm Yêu, Đường Tiểu Yên cũng đang nhìn qua đây, hiển nhiên là đều có ý nghĩ giống như Chu Nguyên.

Vì vậy sau một khắc, ba phương đồng thời ra tay, những dòng nước lũ bằng nguyên khí hùng hổ gào thét lao ra, hợp lại với nhau tạo thành một đòn mạnh tựa như là một cây trụ chống trời, hung hãn đánh thẳng vào giữa hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu yên ả kia.

Ùynh!

Mặt hồ nổ tung, tạo thành những cơn sóng cực lớn.

Hí!

Nhưng mà vào lúc này, ở chỗ sâu trong hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu, tiếng gào rít chói tai đột nhiên truyền ra. Ngay sau đó mọi người lập tức nhìn thấy bóng đen cực lớn chui ra từ chỗ sâu trong hồ nước, cuối cùng phá vỡ mặt nước, mang theo chấn động của nguyên khí kinh người, xuất hiện ở trong tầm mắt của tất cả mọi người.

Mà khi nhìn thấy con nguyên thú khổng lồ kia hiện thân, tất cả mọi người đều hít một hơi khí lạnh, trên mặt có xuất hiện thần sắc sợ hãi.

Chỉ thấy được lúc này, ở giữa hồ nước là một con trăn đen khổng lồ, thân thể của nó hơi có vẻ u ám, đôi mắt tam giác dựng thẳng lóe ra ánh sáng hung tàn, hơn nữa việc làm cho Chu Nguyên, Phạm Yêu, Đường Tiểu Yên biến sắc chính là bọn họ phát hiện ở bên người con trăn đen kia còn có hai cái hư ảnh hình con trăn lớn màu đen giống như có chút hư ảo đang xoay quanh, hai cái hư ảnh hình con trăn lớn màu đen này có đôi khi dung nhập trong cơ thể con trăn đen kia, chỉ có đầu lâu khổng lồ thò ra, nhìn qua tựa như là con trăn đen kia có ba cái đầu vậy.

Một luồng chấn động của nguyên khí cuồng bạo, âm lãnh cực đoan giống như gió bão từ trong cơ thể của con trăn đen kia bạo phát ra, uy áp này làm cho sắc mặt đệ tử của ba tông đều trở nên trắng bệch.

- Linh Quỷ Mãng Ba Đầu!

Nhìn chằm chằm vào con trăn đen ba đầu quỷ dị kia một lúc lâu, sau đó tựa như là nghĩ đến cái gì, sắc mặt của Phạm Yêu cũng trở nên khó coi, hắn gằn giọng nói.

Đây là một loại nguyên thú có chút quý hiếm, hình thái lúc ban đầu của nó cũng giống như Linh Quỷ Mãng bình thường, nhưng mà Linh Quỷ Mãng Ba Đầu có một loại hình thái biến dị, đó chính là lúc còn ở trong cơ thể mẹ, nếu như sớm đã có linh trí, sẽ phá xác ra trước, cắn nuốt và luyện hóa anh em của mình, cuối cùng lúc sinh ra, bên người sẽ có hai cái hư ảnh hình con trăn lớn màu đen luôn theo sau, theo sự phát triển của Linh Quỷ Mãng Ba Đầu, hai cái hư ảnh hình con trăn lớn này cũng sẽ dần dần có đủ uy năng.

Một khi gặp phải nguy hiểm, hai cái hư ảnh hình con trăn lớn màu đen có thể dung hợp cùng với chủ thể giúp cho thực lực của Linh Quỷ Mãng Ba Đầu tăng mạnh.

dựa theo uy áp mà con Linh Quỷ Mãng Ba Đầu ở trước mắt này vừa bạo phát ra thì có thể thấy sức chiến đấu của nó cực kỳ kinh người, coi như là Thánh Tử của ba tông tới chỗ này chỉ sợ đều không làm gì được nó.

Tuy rằng bên phía bọn họ có sáu vị đệ tử thủ tịch, nhưng nếu như muốn giết chết Linh Quỷ Mãng Ba Đầu, chỉ sợ sẽ phải trả một cái giá lớn, cực kỳ thảm trọng, thậm chí sẽ có mấy người chết trong miệng rắn.

Giữa không trung, Chu Nguyên, Phạm Yêu, Đường Tiểu Yên cùng ba vị đệ tử thủ tịch khác trầm mặc trong mấy giây, sau đó không hẹn mà cùng bay ngược trở ra, nhanh chóng thối lui ra khỏi phạm vi của hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này.

Trong hồ nước khổng lồ, con ngươi hung tàn của con Linh Quỷ Mãng Ba Đầu kia tập trung vào sáu người bọn họ, nhưng cuối cùng nó cũng không có đuổi theo, mà sau khi thấy sáu người bọn họ đã bay ra xa, nó lại chìm xuống, hiển nhiên là không muốn ly khai hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này.

Mà ở xa xa nhìn thấy cảnh tượng này, những đệ tử của ba tông kia giống như là bị nước lạnh giội xuống từ trên đỉnh đầu, sự hưng phấn lúc trước đã từ từ tiêu tán, hiển nhiên là cũng bị con Linh Quỷ Mãng Ba Đầu vừa mới xuất hiện kia chấn nhiếp rồi.

Đối mặt với một con nguyên thú hung tàn như thế, chỉ sợ coi như là có sáu vị đệ tử thủ tịch của ba tông ở đây, bọn họ cũng không dám nói có thể thủ thắng.

Trong lúc nhất thời, hào khí có chút vắng lặng.

Giữa không trung, mấy người Chu Nguyên, Phạm Yêu, Đường Tiểu Yên cũng tới gần.

- Không nghĩ tới con thú thủ hộ ở nơi này vậy mà sẽ là Linh Quỷ Mãng Ba Đầu ...

Đường Tiểu Yên khẽ cắn hàm răng vào cặp môi đỏ mọng, vào lúc này, khuôn mặt dịu dàng cũng có chút lúng túng.

- Làm sao bây giờ?

Ở một bên, Triệu Như không nhịn được hỏi, Bảo Địa Sáu Màu đã gần trong gang tấc, nhưng lại bị con Linh Quỷ Mãng Ba Đầu này ngăn cản, thật sự là làm cho người ta khó có thể tiếp nhận.

Những người khác cũng có chút trầm mặc, kỳ thật nếu quả thật muốn liều mạng thì bọn họ cũng không ngại đấu một trận cùng con Linh Quỷ Mãng Ba Đầu này, nhưng nếu làm như vậy, tất nhiên sẽ có thương vong.

Hiển nhiên là ai cũng không muốn trở thành người thương vong kia ...

Sau khi trầm mặc một lát, Chu Nguyên chậm rãi nói:

- Một khi Linh Quỷ Mãng Ba Đầu dung hợp, sức chiến đấu sẽ tăng vọt, coi như là Thánh Tử đều không làm gì được nó. Nếu như chúng ta muốn đối phó nó, như vậy nhất định phải tìm cách tách chúng ra.

Phạm Yêu cười mỉa mai và nói:

- từ lúc sinh ra đời, hai cái hư ảnh hình con trăn lớn màu đen kia sẽ luôn luôn ở cùng một chỗ với Linh Quỷ Mãng, ta còn chưa từng nghe nói có thể tách chúng ra.

Triệu Như cũng hừ lạnh một tiếng, hiển nhiên là cảm thấy Chu Nguyên đang nói nhảm.

Mặc dù nghe ra được ý trào phúng trong lời nói của Phạm Yêu cùng sự khinh thường của Triệu Như nhưng sắc mặt của Chu Nguyên vẫn cực kỳ bình thản, hắn cũng không để ý tới phản ứng của bọn họ mà chỉ nhìn chằm chằm vào hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu kia rồi nói:

- Các ngươi không có kiến thức thì cũng không nên nghĩ tất cả mọi người đều như thế.

Bị Chu Nguyên trào phúng ngược lại một câu, sắc mặt của Phạm Yêu cùng Triệu Như kia đều trầm xuống.

Ngược lại là nghe Chu Nguyên nói vậy, đôi mắt của Đường Tiểu Yên hơi sáng lên, nàng nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên rồi nói:

- Nói như vậy, chẳng lẽ Chu Nguyên thủ tịch có biện pháp hay sao?

Triệu Như khẽ giật mình, trong mắt lại tràn đầy nghi vấn.

Chu Nguyên trầm ngâm một lúc rồi nói:

- Ta biết một loại kết giới có tác dụng mê hoặc, ngược lại là có thể thử một lần.

Kết giới như lời của Chu Nguyên nói tự nhiên chính là Mê Thiên kết giới mà Yêu Yêu đã dạy cho hắn, lúc trước toàn bộ đệ tử của Kiếm Lai Phong đều đã thử nghiệm uy lực của loại kết giới này rồi, tuy rằng tạo nghệ trên phương diện Nguyên văn của hắn không có mạnh mẽ như Yêu Yêu, nhưng chắc hẳn muốn vây khốn con Linh Quỷ Mãng Ba Đầu kia trong mười mấy phút thì vẫn là có thể.

Hơn nữa, Mê Thiên kết giới còn có tác dụng quấy nhiễu cảm giác, một khi bị vây ở trong đó, cho dù Linh Quỷ Mãng Ba Đầu cùng hư ảnh hình con trăn lớn màu đen kia có cảm ứng đặc thù thì trong thời gian ngắn cũng khó có thể tụ lại cùng một chỗ.

Nghe Chu Nguyên nói vậy, Đường Tiểu Yên lập tức tỏ vẻ vui sướng.

Mà Phạm Yêu, Triệu Như tắc thì tỏ vẻ nghi hoặc, nhưng lúc này bọn họ cũng không có biện pháp khác cho nên đành phải nói:

- Nếu ngươi đã có biện pháp vậy chúng ta sẽ để cho ngươi thử xem.

Chu Nguyên liếc xéo bọn họ một cái, không đếm xỉa tới mà nói:

- Muốn ta thử cũng có thể, nhưng mà hiện tại, ta cảm thấy có trước tiên chúng ta cứ nên thống nhất về tỷ lệ phân chia cái hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này đã.

Phạm Yêu nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên rồi lạnh lùng nói:

- Ngươi muốn như thế nào?

- Thương Huyền Tông chúng ta muốn bốn thành tài nguyên trong hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này, còn hai phe các ngươi thì mỗi bên ba thành.

Chu Nguyên nói.

Hắn vừa dứt lời, Phạm Yêu kia đã không nhịn được mà cười lạnh nói:

- Chỉ bằng ngươi mà cũng có tư cách phân bốn thành tài nguyên trong hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này hay sao?

Theo suy nghĩ của hắn, bên trong ba phương thì Thánh Cung bọn họ là mạnh nhất, cho nên bọn họ sẽ phải lấy được nhiều phần hơn, có thể cho Thương Huyền Tông hai thành tài nguyên chính là hắn có lòng từ bi rồi. Nhưng mà bây giờ, Chu Nguyên này lại dám mở miệng đòi bốn thành, còn nhiều hơn Thánh Cung bọn họ.

Đường Tiểu Yên ngược lại là không nói lời nào, ba thành tài nguyên cũng xem như là ở trong phạm vi nàng tiếp nhận được, ngược lại là Triệu Như ở một bên cũng muốn nói chuyện, nhưng lại bị nàng ngăn cản.

- Nếu như các ngươi không đồng ý thì ta sẽ dẫn người rời đi.

Chu Nguyên cười nhạt nói.

Nghe chu Nguyên nói vậy, sắc mặt của Phạm Yêu không khỏi chìm xuống. Lúc này, hắn nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên với ánh mắt âm lãnh. Nếu như nói trước khi nhìn thấy Linh Quỷ Mãng Ba Đầu mà Chu Nguyên nói phải ly khai, vậy hắn tự nhiên là cầu còn không được, nhưng bây giờ con Linh Quỷ Mãng Ba Đầu này khó xử lí như thế, nếu không có thủ đoạn tách Linh Quỷ Mãng Ba Đầu cùng hai hư ảnh hình con trăn lớn màu đen kia của Chu Nguyên, vậy thì bọn họ thật đúng là không có biện pháp gì.

- Tiểu tử, ngươi dám cố định lên giá cùng ta hay sao?

Phạm Yêu điềm nhiên nói.

Nghe ra được ý uy hiếp trong lời nói của Phạm Yêu nhưng thần sắc ở trên mặt Chu Nguyên vẫn không hề thay đổi, hắn thản nhiên nói:

- Ta sẽ cho ngươi một phút đồng hồ để cân nhắc.

Phạm Yêu nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên một lúc lâu, sau đó hắn chợt cười rộ lên và nói:

- Tốt, không phải là bốn thành sao, ta đồng ý ...

Thấy Phạm Yêu đã đồng ý, Chu Nguyên cười cười rồi nói với Kim Chương:

- Kim Chương, huynh hay giúp ta bố trí kết giới đi.

Kim Chương gật gật đầu. Sau đó, ở trong cái nhìn soi mói của mọi người, hai người cẩn thận từng li từng tí đi đến chỗ biên giới phía xa của hồ nước.

Phạm Yêu đứng ở phía sau, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, ánh mắt lập loè.

- Chúng ta thật sự phải phân cho hắn bốn thành hay sao?

Ở bên cạnh, Vương Uyên kia thấp giọng hỏi, có chút không cam lòng.

Phạm Yêu cúi đầu xuống, thản nhiên nói:

- Vậy thì phải xem hắn có mệnh hưởng số tài nguyên này hay không đã. Trước tiên, chúng cứ nhịn hắn một chút, ép khô tác dụng của hắn đã.

Ở xa xa, Kim Chương cũng thấp giọng nói:

- Chu Nguyên, khoản giao dịch này của đệ có thể là sẽ thua lỗ đấy, Phạm Yêu kia nói miệng mà không bằng chứng, đệ thực cho rằng hắn sẽ có thành ý hay sao?

Theo suy nghĩ của hắn, hai bên chỉ hứa hẹn trên miệng quả thực là giống như một trò đùa rồi.

Chu Nguyên lấy Thiên Nguyên Bút ra, rồi cười nói với Kim Chương:

- Kim Chương sư huynh, làm bất cứ chuyện gì thì cũng nên có lý do hợp tình hợp lý chứ? Nếu như Phạm Yêu kia thật sự cam tâm nhận tỷ lệ phân phối này thì ta làm sao sẽ động tâm tư khác?

- Chu Nguyên, đệ nói vậy là có ý gì?

Kim Chương sững sờ.

Dưới ngòi bút có Nguyên văn bắt đầu thành hình, khóe mắt của Chu Nguyên nhìn lướt qua phía xa xa, thở dài một hơi rồi nói:

- Nếu chỉ có bốn thành thì ... ta cũng không hài lòng lắm nhưng bên phía Bách Hoa Tiên Cung kia có người quen cũ, ta cũng không muốn động thủ ...

Kim Chương trừng to mắt, hít một hơi lạnh.

Thì ra từ vừa mới bắt đầu, thằng này đã theo dõi số định mức bên phía Thánh Cung kia ...

Lá gan cùng dã tâm của thằng này cũng quá lớn rồi!

Bình Luận (0)
Comment