Vụt! Vụt!
Mấy trăm bóng người đồng thời sông vào trong khu vực núi rừng.
Mặc dù trên danh nghĩa thì đội ngũ của ba phe hợp tác, nhưng giữa lẫn nhau vẫn phân biệt rõ ràng bởi một đoạn khoảng cách, hiển nhiên là cũng không tin được đối phương.
- Đi!
Có tiếng quát khẽ vang lên, mấy trăm bóng người tăng thêm tốc độ, trực tiếp đạp chân trên nguyên khí, lao nhanh về chỗ sâu của núi rừng.
Càng vào sâu, lớp sương mù lại càng dày, ánh mắt vẫn bị che chắn, tuy nhiên cảm giác của thần hồn vẫn có thể kiểm tra được một khoảng cách xung quanh.
Chu Nguyên đứng ở phía trước của đội ngũ, lực lượng thần hồn tản ra xung quanh, cảm nhận bốn phía.
- Nguyên khí thiên địa trong núi rừng đang dần sôi trào, chắc hẳn Nguyên thú ẩn nấp ở trong đây đã bị đánh thức, mọi người cẩn thận đề phòng. - m thanh của Chu Nguyên được bọc trong nguyên khí, truyền vào trong tai của mỗi đệ tử Thương Huyền tông.
Các đệ tử nghe vậy thì nghiêm sắc mặt, nguyên khí dâng lên quanh thân, nhiều loại Nguyên binh cũng xuất hiện trong tay, đề phòng và tiến lên.
Ầm ầm!
Không lâu sau, lời cảnh báo của Chu Nguyên được chứng minh, mặt đất bắt đầu rung động, từ chỗ sâu trong núi rừng truyền ra từng tiếng rít gào.
- Ngao!
Trong bóng tối u ám của rừng rậm, vô số cặp mắt đỏ như máu biểu hiện, sau một khắc, vô số Nguyên thú cực kỳ hung hãn lao ra từ bốn phương tám hướng, đánh thẳng về phía đệ tử của ba tông.
- Giết!
Đệ tử ba tông cũng không có bất kỳ do dự, vô số đòn tấn công trực tiếp bay ra, đánh thẳng vào trong làn thú triều kia, hung hăng va chạm vào nhau.
Nguyên khí cuồng bạo bộc phát khiến cho mặt đất xung quanh đều vỡ ra.
Mùi máu tươi tràn ngập khắp xung quanh.
Ở những phương hướng khác cũng có tiếng kêu thảm thiết truyền đến, rõ ràng là những đội ngũ khác đi theo phía sau cũng nhận phải sự công kích của đám Nguyên thú.
Đệ tử của ba tông đều là tinh nhuệ, sức mạnh không thể bàn cãi, mấy con Nguyên thú bao vây mà đến kia còn chưa kịp tiếp cận trong phạm vi trăm trượng thì đã bị tiêu diệt.
Mà khi những con Nguyên thú này bị giết chết, tại trên thân thể của bọn nó bắt đầu dâng lên từng sợi khí thể có màu sắc khác nhau, rõ ràng là một chút Huyền Nguyên chi tinh dạng khí.
- Phân công ra 20 đệ tử, sưu tập Huyền Nguyên chi tinh. -Chu Nguyên nói, mặc dù hắn không để vào mắt một chút Huyền Nguyên chi tinh này, nhưng chúng vẫn có sức hấp dẫn với các đệ tử.
Chu Nguyên vừa nói xong, lập tức có một vài đệ tử được phát ra, cùng với đội ngũ tiến lên, nhanh chóng thu thập Huyền Nguyên chi tinh bay ra từ trong thi thể của những con Nguyên thú kia.
Dưới sự phối hợp nhịp nhàng ăn ý này, đệ tử của ba tông môn đều không ngừng vượt qua cơn thủy triều do bầy thú tạo thành, càng lúc càng xâm nhập vào sâu trong núi rừng.
Tuy nhiên càng vào chỗ sâu, thực lực của những con Nguyên thú kia lại càng mạnh, về sau, đệ tử của ba tông môn đã bắt đầu cảm thấy áp lực.
Một vài con Nguyên thú đã xông qua được lớp phòng ngự, lao thẳng tới chém giết kịch liệt với các đệ tử đứng ở ngoài cùng.
Hai bên va chạm, ngay cả đệ tử của ba tông môn cũng đều bắt đầu xuất hiện tình huống tổn thương.
Chu Nguyên thấy thế, chuẩn bị ra tay nhưng bị Cố Hồng Y ngăn lại.
- Huynh không nên tiêu hao nguyên khí ở chỗ thế này, đại chiến chân chính còn ở phía sau, cần phải bảo trì trạng thái tốt nhất. Huynh nhìn lại Thủ tịch của hai phe bên kia đi, ai cũng không có ý định ra tay đâu. -Cố Hồng Y nhắc nhở.
Chu Nguyên nghe vậy thì nhìn về phía hai đội ngũ ở xa xa, quả nhiên nhìn thấy mặc kệ là Đường Tiểu Yên hay Phạm Yêu thì đều đứng ở trung tâm của đội ngũ, chỉ chỉ huy mà không có ý đồ xuất thủ.
- Ta không thể sử dụng nguyên khí, vậy liền sử dụng Nguyên văn để trợ giúp mọi người. -Chu Nguyên trầm ngâm, nói.
- Như vậy thần hồn cũng có thể bị tiêu hao. -Cố Hồng Y do dự nói.
- Không sao, thủ đoạn chiến đấu của ta càng phụ thuộc nhiều vào nguyên khí. - Chu Nguyên lắc đầu, hắn cũng không giống hoàn toàn với Kim Chương, mặc dù người này tinh thông Nguyên văn, nhưng nguyên khí tự thân lại khá phổ thông. Chính vì vậy mà Kim Chương không dám tùy tiện sử dụng lực lượng thần hồn, nhưng hắn lại có thể.
Bây giờ các đệ tử Thương Huyền tông bởi vì mệnh lệnh của hắn mà chiến đấu, thậm chí có nguy hiểm tới tính mạng, có lẽ bọn họ cũng không cảm thấy như vậy có gì là sai, nhưng bản thân Chu Nguyên lại chỉ cầu một cái an tâm.
Nói xong, bàn tay Chu Nguyên nắm một cái, Thiên Nguyên Bút đã xuất hiện ở trong tay, ngòi bút chỉ xuống, vẽ lên hư không, thế là có từng đạo Nguyên văn hình thành ở dưới ngòi bút.
Vù! Vù!
Những Nguyên văn này bay đi, trực tiếp đi vào trên người các đệ tử của Thương Huyền tông, tràn ra toàn thân, tạo thành một bộ giáp ánh sáng, tăng cường lực phòng ngự, đồng thời trên nguyên binh của các đệ tử cũng hiện lên một vòng ánh sáng, giúp cho đòn tấn công của các đệ tử càng thêm sắc bén và mạnh mẽ.
Chu Nguyên ra tay giúp cho khí thế của các đệ tử Thương Huyền tông càng thêm mạnh mẽ. Có sự trợ giúp của Nguyên văn, tổn thương mà bọn họ phải gánh chịu sẽ giảm bớt rất nhiều.
Rất nhiều đệ tử Thương Huyền tông đều cảm kích nhìn Chu Nguyên, sau đó càng thêm cố gắng, phá vỡ thủy triều Nguyên thú, tăng thêm tốc độ xâm vào núi rừng.
Ở nơi xa, đội ngũ của hai tông còn lại cũng phát hiện sự bộc phát hết sức đột nhiên của Thương Huyền tông, ánh mắt quét qua liền hiểu rõ nguyên nhân, thế là ánh mắt của bọn họ liền hội tụ trên người Chu Nguyên.
Trong mắt đệ tử Thánh Cung và Bách Hoa Tiên Cung đều lộ ra vẻ hâm mộ. Tại tình thế nguy cấp thế này mà nhận được sự trợ giúp của người tinh thông Nguyên văn thì không thể nghi ngờ là sẽ dễ dàng hơn.
Chỉ tiếc là trong đội ngũ bọn họ cũng có người chuyên về Nguyên văn, nhưng nói về trình độ thì còn kém xa Chu Nguyên.
Hơn nữa bọn hắn cũng biết Thủ tịch của mình đang nghỉ ngơi dưỡng sức, không dám tiêu hao nguyên khí một cách tùy tiện, về phần Chu Nguyên, mặc dù sử dụng là Nguyên văn, nhưng hoặc nhiều hoặc ít cũng sẽ ảnh hưởng tới thần hồn.
- Hừ, làm bộ làm tịch! -Phạm Yêu nhìn thấy việc này, cười lạnh, nói:
- Lúc này vẫn không quên thu mua lòng người à? Chỉ đáng tiếc là thu mua không phải lúc, đợi đến lúc nữa, ngươi liền sẽ phát hiện hành động này buồn cười đến mức nào.
Trong đội ngũ của Bách Hoa Tiên Cung, đôi mắt đẹp của Đường Tiểu Yên chớp chớp, nói:
- Người tên Chu Nguyên này khá là thú vị đấy.
Triệu Như bĩu môi nói:
- Ngay cả việc gì cần ưu tiên cũng không thể phân biệt, lúc này dùng nhiều hơn một phần lực vậy lúc cần tranh đoạt Lục Thải Hồ sẽ thiếu đi một phần, nếu như đến lúc đó tranh đoạt thất bại thì hắn mới thật sự là tội nhân.
Đường Tiểu Yên trầm ngâm, nói:
- Cũng có khả năng là hắn có tự tin tuyệt đối với bản thân, cho nên cũng không thèm để ý việc phải tiêu hao một chút lực lượng ở nơi này.
Triệu Như khẽ giật mình, ngay sau đó không nhịn được cười, trong mắt hiện lên sự khinh miệt.
- Tỷ quá đề cao hắn rồi đấy
Giữa núi rừng khổng lồ, tiếng chém giết vang vọng tại mỗi một nơi hẻo lánh, vô số Nguyên thú vọt tới từ bốn phương tám hướng, liều mạng tiêu diệt những kẻ xâm nhập này, một vài con Nguyên thú có thực lực mạnh cũng đã bắt đầu xuất hiện, cũng may là ở đằng sau còn có các đội ngũ đến từ các thế lực khác đang không ngừng tiến vào, chia sẻ lực chú ý của đám nguyên thú.
Đệ tử của ba tông môn cũng lợi dụng cơ hội này để tăng tốc tiến lên, cứ như vậy sau một nén nhang, ba người Chu Nguyên, Đường Tiểu Yên và Phạm Yêu đồng thời ngẩng đầu.
Ánh mắt của bọn hắn tràn đầy nóng rực nhìn vào nơi xa, tại chỗ sâu của vùng rừng rậm kia có ánh sáng sáu màu đang hiển hiện, nguyên khí thong cả Thiên Địa đều trở nên nhẹ nhàng tinh khiết.
Ào ào!
Mơ hồ còn có tiếng nước róc rách truyền tới, tắm rửa làm tiêu tan cảm giác mỏi mệt do cuộc chiến lúc trước của các đệ tử.
Đội ngũ ba bên đồng thời tăng tốc độ, xuyên qua rừng rậm, sau một khắc đã đi tới một mảnh khu vực trống trải, chỉ thấy bọn hắn đang đứng ở trên một bãi đất bồi, ở phía trước thì có một cái hố trời rộng lớn, tựa như là trước đó có một viên thiên thạch ném xuống tạo ra.
Trong hố trời lấp đầy nước, tạo thành một cái hồ nước, nước trong hồ có sáu màu, tại dưới ánh mặt trời phản xạ ra từng tia sáng lộng lẫy mà thần bí.
Nhìn Lục Thải Hồ trước mắt, trong mắt mọi người đều hiện lên vẻ nóng rực. Thậm chí ngay cả nhiệt độ không khí cũng đều bắt đầu tăng lên.
Bảo địa sáu màu đang ở trước mắt!