Trên đỉnh núi, nhờ có sự hòa giải của Đường Tiểu Yên, bầu không khí giương cung bạt kiếm giữa Chu Nguyên và Phạm Yêu tạm thời ngừng lại, sau đó ba bên đều mang theo một số ít đệ tử tụ tập ở đây.
- Các vị, có thể nói ba phía chúng ta gặp được nhau ở chỗ này cũng coi là một lần duyên phận.
Đường Tiểu Yên nhìn Phạm Yêu và Chu Nguyên, cười nhẹ, sau đó quay đầu nhìn về phía ngọn núi cổ xưa bị bao chìm trong màn mây mù kia, nói:
- Tuy rằng bảo địa sáu màu này có cơ duyên to lớn, nhưng cũng tràn ngập nguy hiểm, ta nghĩ hai người đều có thể hiểu được điều này.
Chu Nguyên và Phạm Yêu đều gật đầu, chưa nói cái khác, chỉ nói lớp sương mù nhiều màu sắc kia liền rất quỷ dị, ngay cả cảm ứng của thần hồn cũng không thể xuyên qua được, khiến cho người ta đau đầu.
- Mặc dù sương mù ở nơi này khá phiền toái, nhưng cũng may là đang dần dần biến mất.
Đường Tiểu Yên nói:
- Dựa theo loại tốc độ này, có lẽ chỉ ba ngày sau thì chúng ta có thể xâm nhập.
Nói tới đây, chợt nghĩ tới điều gì, nàng nói:
- Không biết thông tin về bảo địa sáu màu của các vị là bắt nguồn từ đâu?
Chu Nguyên thản nhiên nói:
- Trước đó có một Thủ tịch của Tiểu Lôi môn muốn cướp đoạt Huyền Nguyên chi tinh của chúng ta, bị chúng ta bắt giữ, hắn liền dùng thông tin này để đổi lấy một cái mạng.
Phạm Yêu thì nói:
- Chúng ta gặp một đội ngũ của Tiểu Lôi môn, ta thấy thần thái kẻ nào cũng vội vàng, liền tùy tiện ngăn lại hỏi, cuối cùng cũng thu được thông tin về nơi này.
Hơi dừng lại một chút, Phạm Yêu còn cười nhe răng với Chu Nguyên, nói:
- Đương nhiên, cuối cùng thì đám người kia cũng đều bị ta chơi chết. -Trong lời nói của Phạm Yêu tràn ngập mùi máu tươi.
Đường Tiểu Yên mỉm cười nói:
- Vậy thì thật là trùng hợp, có một đệ tử của Tiểu Lôi môn, đem lòng yêu mến một vị sư muội của ta, trong lúc vô ý đã để lộ ra thông tin này.
Chu Nguyên không nhịn được co giật khóe miệng, quay đầu liếc Kim Chương, đều cảm thấy có chút không biết nói gì. Trong lòng cũng nổi lên cảm xúc đồng tình với Tiểu Lôi Môn.
Số phận của đám người này quả là khổ cực.
- Bởi vì vị đệ tử của Tiểu Lôi môn kia có địa vị không thấp trong tông môn, thế nên thông tin mà chúng ta lấy được sẽ kỹ càng hơn so với hai vị.
- Cụ thể, tại sâu trong ngọn núi cổ xưa này, có một cái hồ nước, có tên là Lục Thải Hồ, nước hồ ở nơi đó là do Huyền Nguyên chi tinh cực kỳ tinh khiết biến thành, nếu như có thể thu thập toàn bộ nước hồ này thì nhất định có thể ngưng tụ ra Lục Sắc Thần Trúc.
- Tuy nhiên chắc hẳn mọi người cũng biết, hồ nước kia không ngừng tản ra lực cản cực kỳ mạnh, nếu như không phải là người mang trong mình dị bảo Thần Trúc bốn màu trở lên thì không có cách nào tiếp cận. -Đôi mắt đẹp của Đường Tiểu Yên nhìn qua hai bên, cười nói:
- Không biết hai người đã đạt đủ điều kiện hay chưa?
Chu Nguyên nghe vậy thì gật nhẹ đầu, trong khoảng thời gian này, dị bảo Thần Trúc ba màu trong Khí Phủ của hắn đã hoàn thành nâng cấp, trở thành bốn màu.
Mà Phạm Yêu cũng gật đầu, đối với bọn hắn mà nói thì việc ngưng tụ dị bảo Thần Trúc bốn màu là không hề khó khăn gì.
- Bây giờ có một vấn đề khó khăn nhất, đó là bên trong Lục Thải Hồ có một con thủ hộ thú cực mạnh, nếu như chỉ có một người mà đi đối phó thì ta e rằng ngay cả sư huynh Phạm Yêu cũng không thể đấu lại được. -Đường Tiểu Yên nói.
Phạm Yêu hỏi:
- Con Thủ hộ thú kia thuộc loại Nguyên thú nào? Đẳng cấp cao bao nhiêu?
Đường Tiểu Yên lắc đầu nói:
- Ta cũng không quá rõ, bởi vì thông tin mà Tiểu Lôi môn thu thập được cũng chỉ đến đây.
- Tình huống trước mắt là chúng ta phải giải quyết được con Thủ hộ thú kia thì mới có thể thu thập được nước hồ. Cho nên đề nghị của ta là ba bên chúng ta cùng liên thủ, trước hết xông vào nơi đó tiêu diệt còn Thủ hộ thú này, sau đó mới tiến hành phân phối Lục Thải Hồ.
- Phân chia Lục Thải Hồ như thế nào? -Phạm Yêu hỏi.
- Theo sư huynh Phạm Yêu thì nên thế nào? -Đường Tiểu Yên nói.
Ánh mắt lạnh lùng của Phạm Yêu quét nhìn Chu Nguyên, nói:
- Ta đề nghị muội và ta mỗi người bốn phần, còn Thương Huyền tông hai phần.
Lời vừa nói xong, Chu Nguyên còn chưa nói gì, Kim Chương lại nổi giận cười lạnh:
- Ngươi đang bố thí cho ăn mày đấy à?
Ngược lại, Triệu Như đứng sau lưng Đường Tiểu Yên nghe vậy thì sáng cả hai mắt, vừa định nói gì thì bị Đường Tiểu Yên ngăn lại, sau đó quay đầu cười nói:
- Các sư huynh của Thương Huyền tông cũng góp công góp sức, nếu chia như thế thì chỉ sợ là không quá công bằng.
Đường Tiểu Yên hiểu rõ, cử động này của Phạm Yêu là muốn lôi kéo các nàng đối phó với Thương Huyền tông. Tuy rằng số lượng bốn phần kia làm cho người ta khá rung động, nhưng Đường Tiểu Yên cũng không bởi vậy mà mất lý trí.
Bởi vì nàng cũng không tin tưởng vào Phạm Yêu.
Đường Tiểu Yên quay đầu nhìn Chu Nguyên, lúc này hắn cũng mỉm cười đáp lại:
- Ta đề nghị chia cho bên sư muội và bên ta theo thứ tự bốn và năm phần, còn Thánh Cung một phần.
- Ngươi muốn chết?! -Sắc mặt Phạm Yêu trầm xuống, lạnh lùng nhìn chằm chằm Chu Nguyên, nguyên khí đỏ như máu dâng lên, tràn ngập toàn thân, áp lực lớn lao.
Đường Tiểu Yên thấy vậy thì cũng thở dài đầy bất đắc dĩ, hiểu rõ hôm nay bàn về việc phân phối là thất bại rồi.
- Nếu ý kiến của chúng ta không hợp, vậy cứ trước tiên xông vào Lục Thải Hồ, tiêu diệt con Thủ hộ thú kia cái đã, hai người thấy thế nào? -Đường Tiểu Yên đề nghị.
Lần này, Phạm Yêu và Chu Nguyên đều gật đầu. Bọn hắn cũng hiểu, muốn thu hoạch được Lục Thủy Hồ thì trước tiên phải giải quyết con Thủ hộ thú kia cái đã.
- Vậy chờ đến lúc lớp sương mù nhạt bớt thì chúng ta sẽ lên đường.
Ba phe xác định, Phạm Yêu lạnh lùng nhìn Chu Nguyên một lúc, sau đó quay người rời đi.
Chu Nguyên cũng chắp tay chào Đường Tiểu Yên, cười chào hỏi Lục La, sau đó cũng rời đi.
Nhìn thấy hai phía đã đi rồi, Đường Tiểu Yên cũng âm thầm lắc đầu.
Triệu Như nhỏ giọng nói:
- Tiểu Yên, đề nghị của Phạm Yêu cũng không tệ, nếu như có thể lấy được bốn phần thì cũng đã là thu hoạch không nhỏ rồi.
Lục La nghe vậy lập tức nói:
- Vậy Chu Nguyên còn nói để cho chúng ta bốn, năm phần cơ!
Triệu Như liếc nàng một chút, nói:
- Hắn lấy đâu ra tư cách mà nói loại lời này? Cô tin không?
- Vì cái gì không tin? -Lục La không phục.
Đường Tiểu Yên phất tay, ngăn cản hai người lại cãi lộn.
Lục La nhìn về phía nàng, khó chịu nói:
- Tiểu Yên sư tỷ, tâm tư của tên Phạm Yêu kia rất xấu, rõ ràng là có tham vọng cực lớn với Lục Thải Hồ. Ta cho rằng dù cho hắn có được phân chia bốn phần thì cũng sẽ cảm thấy không thỏa mãn.
Đường Tiểu Yên cười nói:
- Vậy muội cho rằng Chu Nguyên liền sẽ không như vậy?
Nói tới đây, nàng còn quay đầu nhìn về phương hướng nơi Chu Nguyên rời đi:
- Người bạn này của muội cũng có dã tâm không nhỏ đâu.
Trong cuộc đàm phán lúc trước, quả thật là Phạm Yêu không nói thật, với tham vọng của hắn thì sẽ không thỏa mãn với chỉ bốn phần, nhưng thái độ biểu hiện của Chu Nguyên cũng không thật lòng.
Điều này cũng làm cho Đường Tiểu Yên hiếu kỳ, Phạm Yêu dám có tham vọng như vậy bởi vì thực lực của hắn rất mạnh. Thế nhưng Chu Nguyên dựa vào đâu mà có lòng tin như vậy?
- Thôi được rồi, trước hết hãy cứ liên thủ chém giết con Thủ hộ thú kia cái đã.
Trong mấy ngày nay, đội ngũ của ba phe đều chờ đợi ở đây, cùng lúc đó thì lớp sương mù bao quanh dãy núi cũng càng ngày càng mỏng manh. Tuy nhiên điểm ngoài dự đoán là khi lớp sương mù ngày càng mờ nhạt thì ánh sáng ngũ sắc phát ra từ trong dãy núi lại càng chói mắt.
Điều này cũng dẫn tới việc trong mấy ngày này, có mấy đội ngũ khác tới đây. Mà khi bọn hắn phát hiện thế lực ba phe thì không thể nghi ngờ là đều giật nảy cả mình.
Nhưng ngay sau đó bọn hắn đều vô cùng hưng phấn, bởi vì bọn hắn hiểu được nơi đây chắc chắn là có bảo bối, bằng không đội ngũ của Thánh Cung, Thương Huyền tông và Bách Hoa Tiên Cung tụ tập ở đây làm cái gì?
Thế là tin tức bị lặng lẽ truyền ra, dần dần nơi đây cũng trở nên càng náo nhiệt, thế lực ở khắp nơi ẩn núp xung quanh.
Đối với việc này, Chu Nguyên, Phạm Yêu và Đường Tiểu Yên cũng không để ý. Thậm chí bọn họ còn không ra lệnh cho các đệ tử đuổi đi những người này. Bởi vì khi những kẻ này tham gia vào việc chém giết con Thủ hộ thú kia thì có thể trở thành pháo hôi, giảm bớt tổn thất của ba phe.
Cuối cùng, buổi sáng ngày thứ tư cũng tới.
Trên đỉnh núi, ba người Chu Nguyên, Đường Tiểu Yên, Phạm Yêu đồng thời mở mắt. Bọn hắn nhìn về ngọn núi cổ xưa trước mặt, chỉ thấy lớp sương mù dày đặc lúc trước đã trở nên mờ nhạt rất nhiều.
Cảm ứng của thần hồn đã bắt đầu có tác dụng.
Ba người liếc nhìn nhau một chút, sau một khắc, có tiếng huýt còi vang lên, đội ngũ của ba phe đồng thời đứng dậy.
Vụt! Vụt!
Mấy trăm bóng người của ba phía cùng lúc xuất phát, vượt qua bầu trời, trực tiếp lướt vào vùng núi rừng cổ xưa trước mặt.
Oanh!
Không lâu sau khi bọn họ tiến vào, những thế lực vốn ẩn giấu ở xung quanh cũng không chờ được nữa, vội vàng lao vào bên trong.
Chỉ một thoáng, mảng núi rừng vốn yên tĩnh này đã trở nên náo nhiệt.
Cuộc chiến ở bảo địa sáu màu, chính thức bắt đầu...