Hưu!
Tia sáng màu máu lao lên từ dưới mặt đất, mang theo tiếng rít ghê tai, nguyên khí màu đỏ tươi điên cuồng xoay tròn chỗ đầu nhọn của tia sáng, nhìn qua là biết có lực sát thương cực kỳ khủng bố, bắn thẳng đến chỗ cổ họng của Chu Nguyên ở trong ánh mắt kinh hãi của mọi người.
Tia sáng màu máu kia tấn công tới quá mức quỷ dị, cho nên ngay cả mấy người Kim Chương ở ngay sát bên cũng không kịp phản ứng, bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn tia sáng màu máu xẹt qua, không có cách nào để ngăn trở.
Phạm Yêu bảo trì tư thái quay người, nhưng mà môi của hắn lại hơi nhếch lên tạo thành một nụ cười âm lãnh.
Lúc đầu, hắn thật ra là định lập tức khai chiến, tiêu diệt đội ngũ của Thương Huyền Tông ở chỗ này, nhưng sau khi nhìn thấy Bách Hoa Tiên Cung cũng tới chỗ này, hắn không thể không cải biến chủ ý.
Bởi vì hắn biết rõ, Thương Huyền Tông bên kia cũng không phải bùn để nhào nặn, mặc dù hắn có lòng tin giao chiến thì nhất định có thể chiến thắng, nhưng không thể nghi ngờ bọn họ cũng sẽ trả một cái giá không nhỏ.
Mà đến lúc kia, Bách Hoa Tiên Cung không thể nghi ngờ sẽ trở thành người được lợi cuối cùng.
Trong lòng Phạm Yêu biết rất rõ ràng, những cô gái nhìn như mảnh mai kia kỳ thật cũng không phải thật sự yếu đuối như vẻ bề ngoài vậy ...
Cho nên hắn tạm thời cải biến chủ ý, âm thầm thi triển thủ đoạn, ý định dùng một loại thủ đoạn âm độc, ra tay bất ngờ giải quyết Chu Nguyên, nếu không được cũng phải làm cho đối phương trọng thương.
Không ai biết được lúc trước hắn nói nhảm cùng Chu Nguyên lâu như vậy kì thực chính là vì có dụng ý này.
- Huyết Ảnh thuật ...
Trong miệng Phạm Yêu truyền ra tiếng lẩm bẩm trầm thấp. Nếu như mọi người cúi đầu nhìn bàn chân của hắn thì sẽ phát hiện, dưới lòng bàn chân của hắn có một tia sáng màu máu lặng yên tràn vào trong đất, mà một đầu khác của tia sáng này chính là tia sáng màu máu đang đâm về phía Chu Nguyên kia ...
Đây là một môn Nguyên thuật mà Phạm Yêu cực kỳ am hiểu, nó nổi tiếng với sự quỷ dị, âm độc, trong dĩ vãng đã có không biết bao nhiêu người bị chết ở dưới đòn đánh lén bằng môn Nguyên thuật này của hắn rồi.
Ông!
Tia sáng màu máu bén nhọn nhanh chóng phóng đại ở trong con ngươi của Chu Nguyên, tốc độ của nó nhanh đến nỗi ngay cả hắn đều hơi ngạc nhiên, nhưng mà không giống với sự kinh hãi của những người khác, mặc dù trên mặt của Chu Nguyên có thần sắc kinh ngạc nhưng cũng không có dấu hiệu gì của sự kinh hoảng.
Bởi vì ở chỗ sâu trong con mắt của hắn có Thánh văn cổ xưa đang lưu chuyển.
Phá Chướng Thánh văn!
Mặc dù thủ đoạn âm thầm đánh lén của Phạm Yêu kia vô cùng quỷ dị, nhưng ở dưới tác dụng của Phá Chướng Thánh văn lại không thể ẩn nấp được.
Tia sáng màu máu lao tới, Chu Nguyên duỗi năm ngón tay ra, phía trên da có ánh sáng màu xanh ngọc lưu chuyển, trong xương cốt có ánh sáng màu bạc hiện ra.
Phanh!
Ở trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, tia sáng màu máu có tốc độ nhanh đến mức khó có thể phát giác kia đã bị bàn tay của Chu Nguyên bắt chặt lấy.
Rồi ngay sau đó, năm ngón tay của Chu Nguyên nắm chặt lại, có nguyên khí màu vàng bộc phát ra từ trong lòng bàn tay.
Xùy!
Một âm thanh nứt vỡ rất nhỏ vang lên ở bên trong, tia sáng màu máu kia đã bị Chu Nguyên bóp nát, những điểm sáng màu máu tung bay đầy trời, ánh sáng màu máu chiếu xuống khuôn mặt bình tĩnh của Chu Nguyên, đúng là làm cho hắn trông hơi có vẻ cao thâm mạt trắc.
Xoạt!
Vào lúc này, tiếng hô kinh hãi của những người chung quanh mới liên tiếp vang vọng.
Vào lúc này, Phạm Yêu đã xoay hẳn người sang chỗ khác, nụ cười âm tàn trên gương mặt của hắn cũng trở nên cứng ngắc, hiển nhiên là hắn cũng đã nhận ra Huyết Ảnh thuật của bản thân bị Chu Nguyên phá vỡ.
- Làm sao có thể cơ chứ?
Phạm Yêu nheo mắt, nhanh chóng xoay người lại, nhìn qua Chu Nguyên đang đứng ở phía xa, sắc mặt trở nên âm trầm.
Mà lúc này Chu Nguyên cũng mở ra bàn tay, ở trong tay hắn, những điểm sáng màu máu dần dần theo gió bay đi, hắn nhìn thẳng vào ánh mắt của Phạm Yêu rồi cười nhạt nói:
- Đường đường là đệ tử thủ tịch xếp hạng thứ ba của Thánh Cung, không ngờ lại âm hiểm như thế, xem ra ngươi cũng rất quen với việc đánh lén rồi thì phải.
Nghe được những lời mỉa mai của Chu Nguyên, khóe miệng của Phạm Yêu thoáng co giật , trong mắt có xuất hiện lửa giận, đương nhiên càng nhiều nữa là sự kinh hãi, trong dĩ vãng, thủ đoạn này của hắn đã lừa được không biết bao nhiêu người, thậm chí không thiếu người có thực lực tương đương hắn đều không đề phong mà bị hắn ám toán thành công. Vậy mà hôm nay thủ đoạn này lại bị Chu Nguyên phá giải dễ dàng như thế.
Người này có thể đánh Ninh Mặc trọng thương đến thế kia, ngược lại thật đúng là có chút năng lực.
Ở một phương khác, nhìn qua cảnh tượng này, những nữ đệ tử của Bách Hoa Tiên Cung cũng tỏ ra ngạc nhiên, đặc biệt là Lục La, lúc trước nàng còn bị dọa đến mức khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên trắng bệch, dù sao đòn công kích của Phạm Yêu kia thật sự là quá mức âm độc rồi.
- Lục La, hiện tại ta cũng có chút tin tưởng, hắn chính là người ưu tú nhất trong đồng lứa ở chỗ các ngươi rồi.
Đường Tiểu Yên nhìn qua Lục La, khẽ cười cười, nói.
Lúc này, ở chỗ sâu trong con mắt của nàng có xẹt qua một tia ngưng trọng, nếu như là nàng phải đối mặt với đòn đánh lén kia của Phạm Yêu thì rất có thể cũng sẽ không kịp trở tay, nhưng hết lần này tới lần khác lúc trước Chu Nguyên nhanh chóng phản kích, tựu như là đã sớm dự đoán trước được ý đồ của Phạm Yêu vậy.
Cảm giác của Chu Nguyên quả thực là nhạy bén đến mức đáng sợ.
Lục La vỗ vỗ ngực, giảm bớt sự khẩn trương lúc trước. Sau đó, nàng cười hì hì gật đầu, nói:
- Đó là đương nhiên! Ta cũng không có nói khoác mà!
Ở một bên, Triệu Như thản nhiên nói:
- Chỉ là tiếp được một đòn công kích mang tính dò xét của Phạm Yêu mà thôi, không cần phải khoa trương như vậy. Nếu như Lục La sư muội cho rằng chỉ bằng như vậy đã chứng minh Chu Nguyên kia có tư cách chiến đấu cùng Phạm Yêu thì chỉ có thể nói rằng muội quá coi thường đệ tử thủ tịch xếp hạng thứ ba của Thánh Cung rồi.
Lúc này đây, Đường Tiểu Yên cũng khẽ gật đầu, nói:
- Triệu Như sư muội nói không sai, Phạm Yêu cũng không phải là đèn đã cạn dầu. Lần này đánh lén thất bại, như vậy về sau, Phạm Yêu chỉ sợ sẽ coi Chu Nguyên là đối thủ chân chính rồi.
Lục La lầm bầm nói:
- Ta tin tưởng Chu Nguyên!
Mặc dù ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong đôi mắt to, tròn, long lanh ngập nước của nàng vẫn có một chút lo lắng, nàng đi đến gần Đường Tiểu Yên, thấp giọng nói:
- Tiểu Yên sư tỷ, thực lực của Phạm Yêu kia quá mạnh mẽ, hơn nữa từ chuyện vừa rồi có thể thấy hắn là người làm việc không từ thủ đoạn. Ta cảm thấy, nếu giữ đội ngũ của Thương Huyền Tông ở đây, duy trì thế kiềng ba chân như vậy sẽ tốt cho việc tầm bảo của chúng ta hơn.
Đường Tiểu Yên kinh ngạc liếc nhìn Lục La, cười nói:
- Thật không ngờ muội lại có thể hiểu rõ thế cục hiện giờ của chúng ta.
- Nhưng mà ta thừa biết mục đích chính của muội là muốn chúng ta trợ giúp Thương Huyền Tông chứ gì?
Lục La thầm nói:
- So với Phạm Yêu kia, ta đương nhiên là cảm thấy Chu Nguyên đáng giá tín nhiệm hơn!
Ở một bên, hai tay của Triệu Như ôm ở trước ngực, nàng nói:
- Ta phản đối. Theo ta thấy, chúng ta có lẽ nên bảo trì trung lập, nếu như Thánh Cung thực muốn đối phó Thương Huyền Tông, đó cũng chuyện của bọn họ, chúng ta tọa sơn quan hổ đấu (có nghĩa: ngồi trên núi nhìn hổ đánh nhau. Chuyện dạy con người biết thừa cơ hành động. Có sức nhưng phải có trí) mới tốt.
Sau đó, nàng liếc nhìn Lục La, nói:
- Lục La, lòng người khó dò, dù sao Chu Nguyên kia cũng chỉ là hảo hữu trước kia của muội mà thôi. Ai biết được hôm nay hắn có thay đổi gì hay không? Đừng nên bởi vì tình cảm của cá nhân muội mà ảnh hưởng đến tất cả đội ngũ của người chúng ta.
Hơn nữa theo Triệu Như thấy, nếu quả thật muốn lựa chọn một phương trợ giúp thì nàng tình nguyện lựa chọn Phạm Yêu, bởi vì thực lực của mấy người Phạm Yêu càng mạnh hơn nữa, nếu như liên thủ cùng Thánh Cung, bọn họ sẽ thừa sức tiêu diệt đội ngũ của Thương Huyền Tông.
Khi đó, người phân chia bảo vật rõ ràng sẽ ít đi một phương.
Nhưng mà nàng cũng nhìn ra được, Đường Tiểu Yên tựa hồ là có chút cảnh giác đối với Phạm Yêu, cho nên biết được nếu nói ra ý kiến này thì người sau cũng sẽ không đồng ý, cho nên đành lui mà cầu phương án tiếp theo, cố gắng để Bách Hoa Tiên Cung các nàng bảo trì trung lập.
Mà Lục La bị Triệu Như giáo huấn một phen, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng bởi vì tức giận đến mức đỏ bừng lên.
Trong khi các nàng còn đang nói chuyện, sắc mặt của Phạm Yêu kia cũng đã khôi phục lại vẻ lạnh nhạt như bình thường, chỉ có điều lúc này trong mắt của hắn vẫn tỏa ra sát khí khiếp người, hắn lạnh lùng nói:
- Chỉ là một lần dò xét mà thôi, nếu như ngay cả cái này mà ngươi đều không tiếp nổi, vậy thì cũng không có tư cách đứng ở chỗ này nói chuyện với ta rồi.
Chu Nguyên cười nhạt nói:
- Vậy bây giờ ngươi đã thăm dò đi ra sao?
Nghe được ý mỉa mai trong lời nói của Chu Nguyên, sát khí tỏa ra từ trên người Phạm Yêu càng thêm nồng đậm, con ngươi màu đỏ tươi gắt gao nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên. Một lát sau, hắn chậm rãi gật đầu, nói:
- Chu Nguyên, thiên phú của ngươi cũng không tồi, nhưng mà đáng tiếc chính là sau chuyến đi Huyền Nguyên Động Thiên này, Thương Huyền Tông các ngươi chỉ sợ sẽ ít đi một thiên tài rồi ...
Chu Nguyên cười cười, nói:
- Thế thì cũng không nhất định, vạn nhất là Thánh Cung lại chết thêm một đệ tử thủ tịch thì sao?
Hai người nhìn thẳng mặt nhau, sát ý cơ hồ là muốn hóa thành thực chất.
Xem bộ dáng như vậy, nếu như không phải là vì nơi đây cũng không thích hợp cho việc động thủ, chỉ sợ hai người đã muốn chính thức bắt đầu chiến đấu rồi.
Mà khi hai người còn đang hằm hè lẫn nhau thì bỗng nhiên từ phía Bách Hoa Tiên Cung, Đường Tiểu Yên chợt đi ra, nàng nhìn về phía hai người, ôn nhu nói:
- Hai vị, lúc này, nơi đây thực sự không phải là chỗ và thời gian để động thủ. Nếu như có thể, hai vị không ngại cùng lên thương lượng với ta một chút, như thế nào? Dù sao trước mắt xem ra, Bảo Địa sáu màu này có lẽ cũng thực sự không phải là vùng đất hiền lành gì.
Đường Tiểu Yên vừa dứt lời, cơ hồ là cùng một lúc, sát khí phát ra từ trên người của Phạm Yêu cùng Chu Nguyên đã nhanh chóng tiêu tán.
- Tốt.
Sau đó hai người không hẹn mà cùng gật đầu đáp ứng.
Hai người ăn ý như vậy ngược lại là làm cho Đường Tiểu Yên cười khổ một tiếng. Hiển nhiên, mặc dù Chu Nguyên cùng Phạm Yêu đều hận không thể giết chết đối phương, nhưng lại cũng không muốn động thủ ở ngay chỗ này.
Nói cho cùng thì cả hai kỳ thật đều lo lắng Bách Hoa Tiên Cung các nàng sẽ trở thành ngư ông cuối cùng kia.