Rầm rầm!
Trong kết giới, nguyên khí tạo ra sóng xung kích vô cùng cuồng bạo giống như gió xoáy, điên cuồng khuếch tán ra bốn phía xung quanh làm cho hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này nổi sóng gió động trời.
Ở trong gió lốc, thân thể to lớn của Linh Quỷ Mãng như ẩn như hiện, sáu bóng người không ngừng di chuyển ở khắp chung quanh, từng đòn tấn công vô cùng hung hãn ùn ùn đánh tới những chỗ hiểm trên người của Linh Quỷ Mãng.
Trận chiến kịch liệt giữa hai bên đã giằng co một hồi lâu.
Mà bởi vì không có uy hiếp từ hai cái hư ảnh hình con trăn lớn cho nên mấy người Chu Nguyên có thể triển khai toàn bộ sức chiến đấu của mình khiến cho theo thời gian dần trôi qua, tình huống của con Linh Quỷ Mãng kia cũng càng ngày càng không ổn, bên trên thân thể to lớn có máu màu xám đen thẩm thấu đi ra, liền vảy rắn đều vỡ vụn hơn phân nửa.
Cho dù chỉ tính riêng về bản thể thì thực lực của con Linh Quỷ Mãng này cũng đều phải mạnh hơn mấy người Chu Nguyên, Phạm Yêu một đường, nếu như lấy một đấu một thì chỉ sợ trong sáu người không có người nào có thể chiếm tiện nghi.
Nhưng đáng tiếc chính là lúc này khi sáu người liên thủ, Linh Quỷ Mãng đã nhanh chóng bị áp chế.
Đặc biệt là Chu Nguyên dùng Mê Thiên kết giới hóa giải thủ đoạn mạnh nhất của Linh Quỷ Mãng, chính là phân cắt hai cái hư ảnh hình con trăn lớn màu đen kia đi ra, chuyện này đã chú định kết cục của con Linh Quỷ Mãng này.
Uỳnh!
Đột nhiên, một luồng nguyên khí màu xám đen được phun ra từ trong miệng của Linh Quỷ Mãng, mang theo mùi tanh hôi của kịch độc lao về phía Chu Nguyên với tốc độ cực nhanh. Thấy thế, Chu Nguyên xòe bàn tay ra, trong lòng bàn tay có một Nguyên văn tối nghĩa cổ xưa hiện ra đến.
- Thiên kim tinh bích văn!
Nguyên văn nhanh chóng lan tràn ra, hấp thụ nguyên khí trong thiên địa. Chỉ trong vòng mấy giây ngắn ngủn, từ trong lòng bàn tay của Chu Nguyên, đạo Nguyên văn này đã biến thành một vách tường màu vàng óng ánh khổng lồ, cao ước chừng đến cả ngàn trượng.
Đạo Nguyên văn phòng ngự này chính là thứ mà Chu Nguyên mới tập thành sau khi thần hồn đột phá đến Thực Cảnh hậu kỳ, nó có lực phòng ngự kinh người, đủ để chống cự một đòn toàn lực của cường giả có thực lực Thái Sơ Cảnh cửu trọng thiên.
Xuy xuy!
Đòn tấn công của Linh Quỷ Mãng va chạm cùng vách tường màu vàng óng ánh kia bộc phát ra tiếng vang xuy xuy.
Mà thân hình của Chu Nguyên lại đột nhiên hư hóa, giống như là quỷ mị, xuất hiện ở phía trước thân thể to lớn của Linh Quỷ Mãng, bàn tay của hắn nắm chặt Thiên Nguyên Bút, chỉ thấy được vào lúc này ngòi bút trắng như tuyết lại đã biến thành màu đen kịt.
- Phá Nguyên!
Chu Nguyên quát khẽ, hư ảnh hình bút xẹt qua.
Xoẹt một tiếng.
Máu đen bắn tung tóe ra.
Thiên Nguyên Bút đã để lại một vết thương dữ tợn ở trên thân thể của Linh Quỷ Mãng.
Hí!
Linh Quỷ Mãng điên cuồng giãy dụa rồi phát ra tiếng rít gào.
Sau khi nó rít lên, thần sắc ở trên mặt Chu Nguyên lập tức biến đổi, bởi vì hắn cảm ứng được vào lúc này, hai cái hư ảnh hình con trăn lớn màu đen đang bị nhốt ở trong kết giới kia đang nhanh chóng bay đến nơi này.
Hiển nhiên là con Linh Quỷ Mãng này đang triệu hoán hai cái hư ảnh hình con trăn lớn màu đen kia.
- Hư ảnh hình con trăn lớn màu đen đang bị Linh Quỷ MÃng triệu hoán đến, kết giới của ta không có cách nào ngăn cản chúng cả, chúng ta phải nhanh chóng giết chết con Linh Quỷ MÃng này thôi!
Chu Nguyên quát lên.
Nghe Chu Nguyên nói vậy, thần sắc ở trên mặt của mấy người Phạm Yêu, Đường Tiểu Yên cũng lập tức biến đổi. Nếu để cho hai cái hư ảnh hình con trăn lớn màu đen kia được triệu hoán đến và bị Linh Quỷ Mãng tiến hành dung hợp thì lực chiến đấu của nó cũng sẽ tăng vọt, đủ để so sánh với Thánh Tử. Đến lúc đó nên đổi lại là bọn họ bị áp chế rồi.
Vì vậy, bọn họ đều không hẹn mà cùng tăng cường thế công, một luồng sóng gồm mấy loại Nguyên thuật công kích hung hăng đánh về phía Linh Quỷ Mãng.
Mà dường như là cũng biết được ý đồ của bọn họ, con Linh Quỷ Mãng kia nhanh chóng cuộn thân hình của mình lại, lớp vảy màu xám đen tỏa sáng làm cho nó trông tựa như là một gò núi bằng sắt đen.
Lực phòng ngự được phóng đại.
Hiển nhiên là con Linh Quỷ Mãng này chuẩn bị kéo dài thời gian, chỉ chờ tới lúc hai cái hư ảnh hình con trăn lớn màu đen kia chạy đến là nó có thể nghịch chuyển cục diện.
Mấy người Phạm Yêu, Đường Tiểu Yên đều cắn chặt hàm răng, không nói một lời, chỉ là điên cuồng công kích tới.
Ở xa xa, đệ tử của ba tông cũng phát hiện cảnh tượng này. Lúc này, bọn họ cũng không dám thở mạnh, bởi vì bọn họ biết được, một khi hai cái hư ảnh hình con trăn lớn màu đen kia trở về, trận vây săn ngày hôm nay sẽ cơ bản là đã thất bại, khi đó đừng nói phân chia tài nguyên trong hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này mà bọn họ có thể toàn thân trở ra ở dưới cơn giận dữ của con Linh Quỷ Mãng này hay không cũng đều là một vấn đề khó trả lời.
Uỳnh! Uỳnh!
Dòng nước lũ bằng nguyên khí đánh lên trên thân thể to lớn của Linh Quỷ Mãng phát ra những tiếng vang trầm, thấp, làm cho máu đen không ngừng chảy ra từ trên thân thể Linh Quỷ Mãng. Nhưng mà nhìn qua thì những vết thương này có vẻ nghiêm trọng thôi chứ thực ra vẫn như trước có sinh cơ, chuyện này làm cho sắc mặt của mấy người Phạm Yêu, Đường Tiểu Yên đều không nhịn được trầm xuống.
Hiển nhiên là sinh cơ của con Linh Quỷ Mãng này quá dồi dào, vượt xa sự tưởng tượng của bọn họ.
Ông ông!
Nhưng mà vào lúc này, bọn họ bỗng nhiên phát giác được hư không ở phía sau bắt đầu vặn vẹo, sau một khắc, hai đạo xám đen hư ảnh hình con trăn lớn màu đen rít gào lao ra, phóng về phía Linh Quỷ Mãng đang cuộn mình thành một đoàn với tốc độ nhanh như là một tia chớp.
- Ngăn chúng lại!
Kim Chương vội vàng quát.
Mấy người Đường Tiểu Yên cũng lập tức ra tay, những đòn tấn công lăng lệ, ác liệt xẹt qua nhưng hai cái hư ảnh hình con trăn lớn màu đen kia lại trở nên trong suốt tựa như U Linh, những đón tấn công của mấy người Đường Tiểu Yên xuyên mà qua, không có cách nào suy giảm tốc độ của chúng.
Căn bản không có cách nào ngăn cản chúng tụ lại chỗ Linh Quỷ Mãng cả.
Chỉ trong chốc lát ngắn ngủn, hai cái hư ảnh hình con trăn lớn màu đen đã tiếp cận con Linh Quỷ Mãng kia, mà lúc này Linh Quỷ Mãng cũng ngẩng đầu, con mắt dựng thẳng kia hiện ra thần sắc cực kỳ hung tàn, nhanh chóng tập trung vào mấy người Phạm Yêu. ánh mắt vô tình này làm cho sáu người Chu Nguyên đều rùng mình.
- Xong rồi!
Vương Uyên cắn răng, không cam lòng nói.
Phạm Yêu mặt không biểu tình, ánh mắt lập loè, không ngờ là chuẩn bị lui lại, bởi vì hắn biết rõ, một khi Linh Quỷ Mãng dung hợp thành công thì cục diện sẽ xuất hiện biến hóa.
Nếu bọn họ tiếp tục lưu lại ở đây thì sẽ lành ít dữ nhiều.
Mà hiển nhiên là không phải chỉ một mình hắn có suy nghĩ như vậy. Vào lúc này, đòn tấn công của những người khác đều bắt đầu có chỗ yếu bớt, hiển nhiên là ý định lưu lực để rút lui.
Ở trong ánh mắt khẩn trương của tất cả mọi người, hai cái hư ảnh hình con trăn lớn màu đen đã đến gần Linh Quỷ Mãng trong gang tấc, sắp xông vào bên trong thân thể của nó.
- Đi!
Phạm Yêu quát lạnh lên tiếng và không chút do dự lui về phía sau.
Vương Uyên lập tức đuổi theo kịp.
Đường Tiểu Yên cắn chặt hai hàm răng trắng ngà, mặc dù không cam lòng nhưng cũng chỉ có thể quay sang nói với Triệu Như:
- Lui lại!
Triệu Như tức giận đến dậm chân, có thể cũng chỉ có thể đuổi theo.
- Chu Nguyên, chúng ta cũng đi thôi!
Kim Chương chau mày, gấp giọng nói.
Nhưng mà Chu Nguyên cũng không có đi theo hắn, mà là nhìn chằm chằm vào thân hình đầy vết thương của Linh Quỷ Mãng. Vào lúc này, hắn cũng có thể phát giác được con mắt dựng thẳng âm độc kia của Linh Quỷ Mãng đã tập trung vào hắn, trong đó tựa như là có thần sắc tàn nhẫn cùng trêu tức.
Hiển nhiên là nó cũng minh bạch, cục diện sẽ lập tức xuất hiện nghịch chuyển. đến lúc đó, nó sẽ có thể thoải mái hành hạ những con ruồi chán ghét này đến chết.
Chu Nguyên thản nhiên đối mặt với con mắt dựng thẳng kia rồi chậm rãi nói:
- Ngươi thực sự nghĩ rằng mình có thể nghịch chuyển cục diện được sao?
Hắn vươn tay ra, cầm Thiên Nguyên Bút chỉ thẳng về phía Linh Quỷ Mãng, trong mắt có xuất hiện thần sắc tàn khốc rồi hắn hét to lên:
- Ăn mòn!
Ông!
Ngay sau khi Chu Nguyên vừa dứt lời thì chỉ trong một cái chớp mắt, mọi người đã thấy được từ bên trong thân thể to lớn của Linh Quỷ Mãng bỗng nhiên có vô số hào quang hiện lên, bên trong những hào quang kia là vô số sợi lông tơ mỏng.
Đó chính là lông tơ của Thiên Nguyên Bút, lúc trước, khi xé rách thân thể của Linh Quỷ Mãng, Chu Nguyên đã lặng lẽ đưa chúng vào trong máu thịt của Linh Quỷ Mãng.
Hí!
Vào lúc này, đau nhức kịch liệt làm cho Linh Quỷ Mãng phải thống khổ rít lên, loại cảm giác này không khác gì với việc bị hàng tỉ con kiến cắn xé trong người.
Linh Quỷ Mãng phát ra tiếng rít thống khổ, hai cái hư ảnh hình con trăn lớn màu đen gần trong gang tấc kia nhanh chóng phóng đại trong con mắt dựng thẳng của Linh Quỷ Mãng. Linh Quỷ Mãng biết chỉ cần nó dung hợp cũng hai cái hư ảnh hình con trăn lớn màu đen này là nó có thể ngăn chặn những sợi lông tơ đã xâm nhập vào trong cơ thể kia.
- Bạo!
Nhưng mà, nhìn qua cảnh tượng này, Chu Nguyên lạnh lùng thốt lên một tiếng.
Phanh!
Vào lúc này, từ trong cơ thể của Linh Quỷ Mãng, âm thanh trầm thấp vang lên.
vào lúc này, thân thể to lớn của Linh Quỷ Mãng lập tức cứng ngắc, thần sắc tàn nhẫn bên trong con mắt dựng thẳng nhanh chóng biến mất, điều này cũng đại biểu cho việc sinh cơ trong cơ thể của nó đã triệt để bị hủy diệt.
Rốt cục vào lúc này, hai cái hư ảnh hình con trăn lớn màu đen mới có thể vọt vào trong thân hình của Linh Quỷ Mãng. Nhưng ngay sau đó, chúng lại xuyên thấu đi ra từ trong cơ thể của nó, cả hai đều tỏ vẻ nghi hoặc, chúng di chuyển quanh Linh Quỷ Mãng nhưng không tiếp tục chui vào.
Uỳnh!
Đúng lúc này, thân thể to lớn của Linh Quỷ Mãng chậm rãi rơi xuống phía dưới, rơi vào bên trong hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này, tạo nên những con sóng lớn ngập trời.
Chu Nguyên lơ lửng giữa hư không, sóng lớn ngập trời ở dưới chân không hề làm cho sắc mặt của hắn thay đổi. HẮn bình thản nhìn qua xác rắn cực lớn, Thiên Nguyên Bút trong tay chỉ xéo xuống, chỗ ngòi bút có hào quang thoáng hiện.
Giữa không trung, mấy người Phạm Yêu, Đường Tiểu Yên nguyên vốn chuẩn bị lùi lại. Nhưng trông thấy cảnh tượng này, bọn họ cũng lập tức ngừng lui lại. Nhìn qua bóng người trẻ tuổi đứng ở phía trên sóng lớn, trong mắt của mấy người bọn họ đều có một tia khiếp sợ hiện ra đến.
Hiển nhiên là bọn họ cũng không nghĩ tới, ở trong một khắc cuối cùng này, Chu Nguyên lại có thể trực tiếp hủy diệt sinh cơ của Linh Quỷ Mãng, làm cho ý định dung hợp của nó thất bại
- Thằng này …
khuôn mặt của Triệu Như không ngừng biến ảo. Nàng nhìn chằm chằm vào thân hình của Chu Nguyên, trong con ngươi xẹt qua một tia kiêng kị.
Đường Tiểu Yên cũng há to miệng, đôi mắt dễ thương lập loè.
Phạm Yêu thì cúi xuống, ánh mắt của hắn lại tập trung vào Thiên Nguyên Bút trong tay Chu Nguyên, trong mắt xuất hiện thần sắc tham lam, bởi vì hắn cảm thấy chuôi Thiên Nguyên Binh này của Chu Nguyên có chút quỷ dị.
Xoạt!
Mà ở cái kia xa xa, nhìn thấy Chu Nguyên có thể giết chết Linh Quỷ Mãng ở trong thời khắc cuối cùng, đệ tử của Thương Huyền Tông lập tức hưng phấn hoan hô.
Những đệ tử khác của hai tông cũng có chút xôn xao, hiển nhiên là cũng bị sự quyết đoán trong lúc nghìn cân treo sợi tóc của của Chu Nguyên làm cho kinh diễm.
Chu Nguyên cũng thở ra một hơi thật dài. Sau đó, hắn ngẩng đầu lên, nhìn qua mấy người Phạm Yêu, Đường Tiểu Yên, nói với giọng trêu tức:
- Các vị không phải phải đã đi rồi sao?
Đường Tiểu Yên giống như là không có nghe được ý trào phúng trng lời nói của Chu Nguyên, nàng chỉ nhẹ nhàng cười cười.
Phạm Yêu thì hừ lạnh một tiếng, mặc dù biết Chu Nguyên trào phúng nhưng hắn lại không có biện pháp nào để phản bác.
Uỳnh!
Nhưng mà, ngay khi Chu Nguyên còn muốn nói cái gì đó thì hắn đột nhiên quay đầu, nhìn về phía vị trí trung ương của hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu kia.
Sau đó, mấy người Phạm Yêu, Đường Tiểu Yên cũng đã phát giác và bọn họ cũng lập tức nhìn qua.
Rầm rầm!
Vào lúc này, hồ nước ở chỗ đó hơi chấn động và tạo thành một vòng xoáy cực lớn, bên trong vòng xoáy có một cây cổ thụ tản ra ánh sáng rực rỡ, tươi đẹp chậm rãi bay lên.
- Đó là gì vậy?
Mà khi cây cổ thụ tản ra ánh sáng rực rỡ, tươi đẹp kia hoàn toàn xuất hiện ở trong tầm mắt của mọi người thì trong toàn bộ thiên địa đều có thanh âm giống như tiếng hít một hơi khí lạnh liên tiếp vang lên.
Ánh mắt của tất cả mọi người gần như đều tập trung ở chỗ cây cổ thụ tản ra ánh sáng rực rỡ, tươi đẹp giống như là sinh trưởng ở trong hồ nước, mãi mà cũng không thể chuyển dời.