Vòng xoáy cực lớn hình thành ở chỗ trung ương của hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu, bên trong vòng xoáy là một cây cổ thụ tản ra ánh sáng rực rỡ, tươi đẹp chậm rãi bay lên, rễ của nó tựa như là trôi nổi ở trong hồ nước, hấp thu nguyên khí ở trong đó để sinh trưởng.
Ở trên cây cổ thụ này, mọi người còn có thể trông thấy một ít nguyên khí màu xám đen đang dần dần biến mất, thứ này hẳn là thuộc về con Linh Quỷ Mãng lúc trước.
Linh Quỷ Mãng kéo gốc cổ thụ này vào đáy hồ để che dấu nhưng sau khi nó bị Chu Nguyên giết chết, nguyên khí vây khốn cổ thụ cũng tán đi, vì vậy nó lại một lần nữa nổi lên mặt nước.
Đương nhiên, những chuyện này đều là việc nhỏ nhặt, căn bản không cần chú ý, bởi vì cơ hồ ánh mắt của tất cả mọi người đều hội tụ lại ở trên cổ thụ, chỉ thấy được ở phía trên cành lá râm rạp là rất nhiều trái cây tỏa ra ánh sáng với màu sắc không đồng nhất.
Những trái cây kia có hình dáng trông giống quả cam nhưng tựa như là do đá quý tạo thành, chúng sáng long lanh, trong đó một vài quả tản ra ánh sáng ba màu, bốn màu, trông cực kỳ huyền diệu.
Vào lúc này, ánh mắt của tất cả mọi người đều dừng lại ở trên những quả cam kia, vô số người âm thầm nuốt nước bọt, thần sắc tham lam ở trên mặt cơ hồ là không thể che dấu được.
Bởi vì bọn họ phát hiện, những quả cam kia rõ ràng là Dị Bảo Trúc Thần do tự nhiên hình thành.
Mấy người Phạm Yêu, Đường Tiểu Yên, Chu Nguyên cũng bị cái cây cổ thụ ở trước mắt kia làm cho chấn kinh một lúc, hiển nhiên là cái cây cổ thụ này tồn tại cũng đã vượt quá dự liệu của bọn họ, đặc biệt là ở trên cổ thụ còn có vô số Dị Bảo Trúc Thần giống như là quả cam làm cho người ta thèm nhỏ dãi.
Một vài quả còn tản ra ánh sáng bốn màu, rõ ràng là Dị Bảo Trúc Thần đẳng cấp bốn màu.
Hơn nữa, chuyện làm cho mấy người Chu Nguyên cảm thấy chấn động nhất chính là ở chỗ cao nhất của cổ thụ có bốn quả cam lớn cỡ nắm tay, mà ở mặt ngoài bốn quả cam này có ánh sáng năm màu lưu chuyển.
Dị Bảo Trúc Thần đẳng cấp năm màu!
Đối mặt với loại Dị Bảo Trúc Thần ở đẳng cấp này, cho dù là mấy người Chu Nguyên cũng không thể nhịn được, ánh mắt đều sáng lên.
Nhưng mà chuyện làm cho bọn họ có chút tiếc nuối chính là ở trên cổ thụ cũng không có quả cam sáu màu tồn tại, như vậy nói cách khác, hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này cũng không có Dị Bảo Trúc Thần sáu màu.
Là vì sinh ra không ít Dị Bảo Trúc Thần khác, cho nên không có cách nào tập trung sức mạnh để sinh ra đẳng cấp sáu màu sao?
Sự tiếc nuối này chỉ tồn tại trong nội tâm của mấy người Chu Nguyên trong gần kề mấy giây rồi lập tức bị bọn họ kiềm chế lại. Có thể đạt được món Dị Bảo Trúc Thần năm màu này, hơn nữa còn có Huyền Nguyên chi tinh ẩn chứa trong hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này, số lượng đó chắc hẳn là đủ để làm cho bọn họ đẩy Dị Bảo Trúc Thần năm màu ở trong người lên đến mức vô hạn tiếp cận đẳng cấp sáu màu.
Hưu!
Mà khi ánh mắt nóng rực của mấy người Chu Nguyên tập trung lên chỗ mấy quả cam trên cổ thụ ở giữa hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này thì từ xa xa, chợt có rất nhiều tiếng xé gió vang lên. Sau đó, mọi người chỉ thấy được rất nhiều bóng người từ bốn phương tám hướng bay đến, đáp xuống bốn phía xung quah hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này.
Hiển nhiên là ở trong thời gian này, những đội ngũ khác cũng đã biết được thông tin về Bảo Địa Sáu MÀu này và chạy đến nơi đây.
Ngay khi vừa đến nơi, bọn họ đã bị cây cổ thụ ở giữa hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này hấp dẫn, lập tức nguyên một đám hô hấp trở nên dồn dập, trong mắt tràn đầy vẻ tham lam.
Trong đó có mấy người càng không nhịn được vọt ra, nhưng khi tiếp cận hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này, bọn họ lại bị lực kháng cự của hồ nước đánh bay đi ra ngoài.
Vào lúc này, đệ tử của ba tông không hẹn mà cùng phân tán ra, nhìn chằm chằm vào những kẻ đến sau kia, thanh thế này cũng đã chấn nhiếp những đội ngũ kia làm cho họ không dám làm ẩu.
Dù sao, thế lực dám đồng thời khiêu chiến ba đại tông môn, thế lực đỉnh cấp chỉ sợ còn không có xuất hiện ở trong Thương Huyền Thiên này.
Mấy người Chu Nguyên chỉ nhàn nhạt nhìn lướt qua những đội ngũ vừa chạy đến kia, sau đó không thèm chú ý nữa, ngược lại là ánh mắt nhìn nhau lại bắt đầu có thêm thần sắc đề phòng.
Vào lúc này, bọn họ ngầm hiểu lẫn nhau, liên minh ngắn ngủi lúc trước sớm đã không còn sót lại chút gì.
Chu Nguyên dẫn đầu đánh vỡ trầm mặc, chậm rãi nói:
- Dựa theo tỷ lệ phân phối mà chúng ta đã bàn bạc lúc trước, Thương Huyền Tông ta sẽ chiếm được bốn thành tài nguyên, Bách Hoa Tiên Cung cùng Thánh Cung mỗi bên sẽ có được ba thành.
Đường Tiểu Yên có chút do dự, vừa muốn nói chuyện, Phạm Yêu lại nhẹ nhàng cười cười, nói:
- Chu Nguyên thủ tịch, ngươi có thể là có chút hiểu lầm, không nói những lời lúc trước có hữu hiệu hay không? Hơn nữa coi như là hữu hiệu, vậy thì chỉ sợ cũng không tính đến gốc Bảo Thụ ở trước mắt này.
Mặc cho ai đều nhìn ra được, bảo bối chính thức trong hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này chính là gốc Bảo Thụ kia, còn Huyền Nguyên chi tinh ẩn chứa trong hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này ngược lại là thứ yếu.
Cho nên vô luận như thế nào, Phạm Yêu đều khó có khả năng để cho Chu Nguyên đạt được bốn thành tài nguyên trên Bảo Thụ.
- Các ngươi nói chuyện không giữ lời hay sao?
Kim Chương tức giận nói. Tuy rằng trong lòng sớm có đoán trước, nhưng khi nhìn thấy Phạm Yêu này không biết xấu hổ như thế, hắn vẫn không nhịn được có chút tức giận.
Phạm Yêu liếc mắt nhìn hắn, thần sắc trong mắt rõ ràng là khinh thường.
Chu Nguyên hờ hững nhìn qua Phạm Yêu mà không nói gì, trong lúc nhất thời không khí trong sân lập tức trở nên có chút trầm lắng, mạch nước ngầm bắt đầu khởi động.
Sau một hồi khá lâu, Chu Nguyên mới nói:
- Vậy thì Phạm Yêu thủ tịch muốn phân phối như thế nào?
Phạm Yêu mỉm cười, nói:
- Chu Nguyên thủ tịch, chiếm được bốn thành tài nguyên trong hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này thì đã tính là ngươi chiếm được tiện nghi. Còn về phần gốc Bảo Thụ này, ta nghĩ các ngươi nên phân ít đi một chút, như vậy Thánh Cung ta chiếm năm thành, về phần năm thành còn lại thì có thể do Bách Hoa Tiên Cung cùng Thương Huyền Tông tự thương lượng để phân phối.
Sau đó, hắn dừng lại một chút rồi tiếp tục cười nói:
- Đương nhiên, ta càng có khuynh hướng ủng hộ Bách Hoa Tiên Cung. Dù sao, Thương Huyền Tông các ngươi tốt xấu gì thì cũng nên có chút phong độ đi. Như vậy, ta đề nghị các nàng chiếm ba thành.
- Tại sao ngươi không đề nghị phân ra từ năm thành của Thánh Cung đâu?
Kim Chương giận dữ, cười nói.
Phạm Yêu chậm rãi mà nói:
- Các ngươi nói lời này là không có ý nghĩa rồi, Thánh Cung ta đã nhượng bộ về phần tài nguyên trong hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này rồi, lại cũng không thể nhượng bộ tiếp tài nguyên trên Bảo Thụ này chứ?
Nói xong, hắn nở nụ cười tươi và nói:
- Hoặc là nói các ngươi thực cảm thấy Thánh Cung ta dễ khi dễ hay sao?
Chu Nguyên ngăn cản Kim Chương đang muốn phẫn nộ, cười nhạt nói:
- Như vậy xem ra là Phạm Yêu thủ tịch không thể đồng ý?
Nghe Chu Nguyên nói vậy, Phạm Yêu thở dài một hơi rồi quay sang nói với Đường Tiểu Yên:
- Tiểu Yên sư muội, xem ra khẩu vị của Thương Huyền Tông cũng khá lớn đấy.
Đường Tiểu Yên nhẹ nhàng cười cười, cũng không có nhận xét gì cả. Bởi vì nàng đã cảm giác được hào khí có chút biến hóa, ở chỗ sâu trong lời nói của Phạm Yêu tựa như là ý định kéo Bách Hoa Tiên Cung về cùng một phía với bọn họ.
Nhưng mà nàng cũng không có trực tiếp đáp lại, bởi vì nàng thật sự là không quá tin tưởng Phạm Yêu.
Nhìn thấy nàng lảng tránh, ánh mắt của Phạm Yêu lóe lên, hai tay rủ xuống, nguyên khí bao vây lấy thanh âm, lặng yên truyền qua hướng Đường Tiểu Yên cùng Triệu Như:
- Tiểu Yên sư muội, nếu như các ngươi nguyện ý hợp tác cùng Thánh Cung ta, bất luận là hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu hay là Bảo Thụ này, hai bên chúng ta có thể phân chia 5:5.
Hắn đúng là trực tiếp nói thẳng ra, không hề có ý định che dấu nữa.
Đôi mắt dễ thương của Đường Tiểu Yên ngưng lại, sắc mặt lại không có gì thay đổi, chỉ liếc nhìn qua chỗ Chu Nguyên và Kim Chương.
Ngược lại là Triệu Như kia liếm liếm cặp môi đỏ mọng, nàng liếc nhìn Đường Tiểu Yên với ánh mắt động tâm.
Nhưng Đường Tiểu Yên lại nhẹ nhàng lắc đầu và truyền âm cho Phạm Yêu:
- Phạm Yêu thủ tịch, nơi đây là do ba phương chúng ta liên thủ đánh xuống, hay là vẫn nên bàn bạc một chút đi
Nghe Đường Tiểu Yên nói vậy, Phạm Yêu khẽ híp mắt lại, giống như đang trầm ngâm suy nghĩ rồi truyền âm lại, trong giọng nói có chút tiếc hận:
- Nếu Tiểu Yên sư muội đã để mắt bọn họ, ta đây sẽ nói chuyện cùng bọn họ, chỉ là đến lúc đó, phần của các ngươi chỉ sợ phải hi sinh một chút.
thần sắc trên mặt Đường Tiểu Yên vẫn không có gì thay đổi nhưng trong mắt của Triệu Như xẹt qua vẻ lo lắng cùng không cam lòng.
- Các ngươi đang làm cái gì?!
Lúc này Kim Chương chợt hét to lên. Trong ánh mắt hiện lên vẻ đề phòng khi nhìn chằm chằm vào mấy người Phạm Yêu cùng Đường Tiểu Yên, hiển nhiên là hắn đã phát giác được bọn họ đang truyền âm với nhau.
Phạm Yêu mỉm cười rồi tiến đến gần Đường Tiểu Yên, Triệu Như và nói:
- Ngươi cứ nói đi?
ánh mắt nghi vấn của Kim Chương đảo qua đảo lại giữa Phạm Yêu, Triệu Như và Đường Tiểu Yên, trong lòng thì đã hoài nghi hai phe này đã bí mật kết mình, chuẩn bị ra tay với Thương Huyền Tông bọn họ rồi.
Đường Tiểu Yên cũng phát giác được điểm này cho nên muốn mở miệng giải thích.
Uỳnh!
Nhưng mà, ngay khi nàng vừa muốn mở miệng giải thích thì trong nháy mắt đó, từ trong cơ thể Phạm Yêu, nguyên khí vô cùng hung hãn mãnh liệt bộc phát ra, màu đỏ tươi trong mắt hắn càng thêm nồng đậm.
Hắn nắm chặt bản tay lại rồi đánh ra một quyền, nguyên khí trong cơ thể không hề giữ lại mà trào lên, hội tụ ở trên nắm đấm.
Một quyền này của hắn nhanh như sấm sét.
Một quyền này hung hăng đánh thẳng tới phía sau lưng của Triệu Như ở gần hắn nhất.
Phát giác được gió xoáy đánh úp lại từ phía sau lưng, Triệu Như cũng hoảng sợ quay đầu, ngay sau đó nàng lập tức nhìn thấy khuôn mặt cực kỳ âm tàn kia của Phạm Yêu, lúc này trên mặt hiện ra thần sắc khó tin cùng kinh hãi.
Nàng sao có thể nghĩ được rằng Phạm Yêu lại ra tay với nàng!
Uỳnh!
Phạm Yêu đánh lén quá mức quả quyết. Triệu Như căn bản là còn không kịp phản ứng thì một quyền đáng sợ kia đã rơi vào phía trên thân thể của nàng. Nguyên khí nổ tung ở phía sau lưng nàng.
Phốc!
Triệu Như trực tiếp phun ra một búng máu tươi. vào lúc này, nàng nửa thân thể tựa như là đều bắt đầu vặn vẹo, cuối cùng từ trên trời nhanh chóng rơi xuống trong hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu ở phía dưới.
Làm cho hồ nước xuất hiện sóng lớn.
Vào lúc này, toàn bộ thiên địa tựa như là đều cứng lại.
Thậm chí liền Chu Nguyên đều tỏ ra khiếp sợ, bởi vì hắn đồng dạng cũng không nghĩ tới, Phạm Yêu lại đột nhiên ra tay với người của Bách Hoa Tiên Cung.
Sự tàn nhẫn cùng dũng khí của thằng này quả thực làm cho người ta kinh hãi.
Lúc này, Đường Tiểu Yên cũng phục hồi tinh thần lại, khuôn mặt của nàng trở nên tái nhợt, khí chất ôn nhu kia lập tức tan thành mây khói, mà chuyển biến thành lạnh lùng giống như là núi băng. Nàng nhìn chằm chằm vào Phạm Yêu giống như là muốn hắn giải thích.
Sắc mặt của Phạm Yêu không có gì thay đổi. Hắn nhẹ nhàng vuốt vuốt nắm đấm, đón lấy ánh mắt lạnh lẽo kia của Đường Tiểu Yên rồi cười nhạt.
- Đường Tiểu Yên, Bách Hoa Tiên Cung các ngươi thật đúng là cho mặt không biết xấu hổ, các ngươi đã không muốn hợp tác với ta vậy thì …
Nói đến đây ánh mắt âm lãnh của hắn chuyển hướng Chu Nguyên.
- Chết cùng với mấy tên này đi.