Từ lúc Phạm Yêu bất ngờ ra tay cho đến lúc Triệu Như bị trọng thương rơi xuống hồ nước, thời gian cơ hồ chỉ là trong nháy mắt mà thôi. Lúc này, ở bên ngoài hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này, ngoại trừ đệ tử của Thánh Cung thì tất cả mọi người, kể cả đệ tử của Thương Huyền Tông, của Bách Hoa Tiên Cung cùng với những đội ngũ khác đều bị cảnh tượng này làm cho kinh hãi.
Hiển nhiên là bọn họ đều không nghĩ tới, Phạm Yêu lúc trước còn một mực ý đồ lôi kéo Bách Hoa Tiên Cung nhưng lại vào lúc này, đột nhiên ra tay, muốn triệt hạ các nàng
Chỉ khiếp sợ trong chốc lát, những đệ tử nữ của Bách Hoa Tiên Cung lập tức nhìn qua chỗ đệ tử của Thánh Cung tụ họp rồi giận dữ quát to.
- Thánh Cung hèn hạ!
- Giết bọn chúng đi, báo thù cho Triệu Như sư tỷ!
Hiển nhiên là những đệ tử nữ của Bách Hoa Tiên Cung đã bị hành vi đánh lén kia của Phạm Yêu làm cho tức điên lên rồi. Sau một khắc, bọn họ lập tức dốc toàn bộ sức mạnh, đánh tới chỗ những đệ tử của Thánh Cung đang tụ họp.
Mặc dù có chút bất ngờ nhưng đệ tử của Thánh Cung lại cũng không hoảng loạn, bọn họ lập tức kết trận đón đỡ thế công của Bách Hoa Tiên Cung. Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, tràng diện đã trở nên vô cùng hỗn loạn.
- Chúng ta làm sao bây giờ?
Nhìn qua cảnh tượng này, mấy người Chu Thái, Lữ Yên cũng ngạc nhiên đến mức trợn mắt, há hốc mồm. Ngay một phút trước, bọn họ còn phải đề phòng đệ tử của Thánh Cung cùng Bách Hoa Tiên Cung liên thủ đối phó bọn họ, nhưng mà bây giờ hai bên này đột nhiên đã đánh nhau đến mức sống chết rồi.
Cố Hồng Y nghĩ nghĩ một hồi rồi nói:
- Chúng ta giúp đệ tử của Bách Hoa Tiên Cung, đối phó với Thánh Cung.
Bây giờ cân đối giữa ba bên đã bị Phạm Yêu đánh vỡ, như vậy bọn họ tự nhiên cam tâm tình nguyện kéo Bách Hoa Tiên Cung về bên phía mình. Kể từ đó, tối thiểu nhất là ở trên mặt, bên phía bọn họ sẽ chiếm cứ ưu thế.
Nghe Cố Hồng Y nói vậy, Chu Thái, Lữ Yên cũng lập tức gật đầu.
- Các sư tỷ sư muội của Bách Hoa Tiên Cung đừng có lo, chúng ta tới giúp các vị đây!
Sau một khắc, đệ tử của Thương Huyền Tông cũng nhanh chóng lao ra, đi theo một phương hướng khác đánh tới đệ tử của Thánh Cung. Nhưng mà Cố Hồng Y vẫn bảo trì vài phần tỉnh táo, nàng cũng không có chỉ huy đệ tử của Thương Huyền Tông quá thân cận với Bách Hoa Tiên Cung, bởi vì một khi Bách Hoa Tiên Cung rút lui thì bọn họ sẽ lâm vào trong vòng vây.
Tuy rằng, từ tình huống bây giờ mà xem thì loại khả năng này cũng tương đối nhỏ, nhưng bọn họ lại không thể không phòng bị.
Ở trong Huyền Nguyên Động Thiên này, Cố Hồng Y cũng xem như là đã thấy được lòng người hiểm ác cỡ nào. So sánh kiểu tranh đấu ngươi chết ta sông ở đây thì những kiểu tranh đấu điểm đến là dừng ở trong tông môn kia quả thực là thuần khiết như hoa sen trắng.
Vì vậy, bên ngoài hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này, chiến hỏa giữa ba bên đã cháy lan ra khắp nơi.
Những đội ngũ chạy đến nơi này thấy thế, thì là nhao nhao thối lui, sợ bị tai bay vạ gió.
Nhưng mà sau khi nhìn thấy Thương Huyền Tông cũng tham chiến, một gã đệ tử của Thánh Cung bỗng nhiên nhìn về phía những đội ngũ khác và hét to như sấm:
- Nếu như có ngươi nguyện ý ra tay trợ giúp Thánh Cung ta, sau khi chuyện thành công, các ngươi có thể được phân Dị Bảo Trúc Thần trên cây cổ thụ kia!
Người này cũng rất thông minh, biết được Bách Hoa Tiên Cung cùng Thương Huyền Tông liên thủ thì Thánh Cung bọn họ sẽ lâm vào trong hoàn cảnh xấu, cho nên định lợi dụng kêu gọi những đội ngũ khác tham chiến. Tuy rằng tác dụng không sẽ đặc biệt lớn, nhưng lại có thể kiềm chế Bách Hoa Tiên Cung cùng Thương Huyền Tông, giảm bớt áp lực cho Thánh Cung bọn họ.
Hắn vừa dứt lời, một vài đội ngũ ở phía sau lập tức rục rịch, dù sao Dị Bảo Trúc Thần trên cây cổ thụ bên trong hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này thật sự là quá mức hấp dẫn rồi.
Nhưng mà xét thấy tác phong làm việc của Thánh Cung, cho nên mặc dù động tâm nhưng một số đội ngũ vẫn tỏ ra do dự.
- Ta có thể lấy danh tiếng của cung chủ Thánh Cung ta ra để thề!
Tên đệ tử của Thánh Cung kia thấy thế, lại một lần nữa bỏ thêm một mồi lửa.
Lúc này đây, rốt cục có đội ngũ không kìm nén được, dẫn người nhanh chóng lao đến, bắt đầu gia nhập chiến trường.
Sau khi những thế lực khác này gia nhập, tình huống bên ngoài hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này lại càng thêm hỗn loạn rồi.
Nhưng mà mặc dù tình huống bên ngoài hỗn loạn, đại đa số ánh mắt vẫn thỉnh thoảng nhìn qua chỗ hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này, bởi vì bọn họ rất rõ ràng, trận chiến ở chỗ đó mới là quan trọng nhất, một khi đệ tử thủ tịch của ba bên phân định thắng bại thì sẽ có ảnh hưởng mang tính quyết định đối với chiến trường bên ngoài.
Nhưng khác với sự hỗn loạn ở bên ngoài, bên trong hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này, hào khí thì gần như cứng lại, lạnh lẽo.
bộ ngực đầy đặn của Đường Tiểu Yên nhẹ nhàng phập phồng. Trong con ngươi, sự phẫn nộ cùng băng hàn đan vào cùng một chỗ, làm cho khuôn mặt xinh đẹp kia của nàng trở nên âm trầm, khí chất của nàng cũng không còn ôn nhu như trước nữa. Từ sau khi gặp gỡ, đây còn là lần đầu tiên mà Chu Nguyên nhìn thấy Đường Tiểu Yên này phẫn nộ như thế.
- Tốt! Tốt! Lần này, Đường Tiểu Yên ta xem như là đã được lĩnh giáo thủ đoạn của Thánh Cung rồi!
Đường Tiểu Yên cắn chặt hai hàm răng trắng ngà, nhìn chằm chằm vào Phạm Yêu.
Lúc này, sắc mặt của Phạm Yêu vẫn không hề thay đổi giống như người đánh lén Triệu Như vốn không phải là hắn vậy, chỉ thấy hắn thản nhiên nói:
- Ta đã nhiều lần ném cành ô-liu ra ngoài, muốn hợp tác cùng Bách Hoa Tiên Cung các ngươi. Nhưng hết lần này tới lần khác, nữ nhân ngu xuẩn nhà ngươi lại không cảm thấy được, đã như vậy thì không trách được ta rồi.
Kỳ thật ngay từ đầu, hắn đích thật là định lôi kéo Bách Hoa Tiên Cung để tiêu diệt Thương Huyền Tông trước nhưng mà điều hắn không nghĩ tới chính là Đường Tiểu Yên lại đề phòng hắn như thế. Cho nên hắn biết rõ, nếu như vẫn cứ một mực bàn bạc vô nghĩa như vậy thì cuối cùng thật đúng là chỉ có khả năng là ba phương chia đều cơ duyên ở nơi này.
Điều này hiển nhiên là không có khả năng làm cho hắn tiếp nhận.
Cho nên, nếu Bách Hoa Tiên Cung đã không muốn hợp tác, vậy thì hắn cũng chỉ có thể tìm cơ hội, đánh vỡ cân đối này mà thôi.
Nhưng mà một chuyện khác nữa cũng làm cho Phạm Yêu có chút tiếc nuối chính là hắn vốn định ra tay đánh lén Đường Tiểu Yên cơ, bởi vì hắn thấy Triệu Như kia chỉ là một nữ nhân ngực to mà không có não, không đủ gây sợ, chỉ cần xử lí Đường Tiểu Yên là hắn sẽ có cách để cho Triệu Như không dám tham chiến.
Nhưng Đường Tiểu Yên quá mức cẩn thận, thủy chung bảo trì khoảng cách nhất định với hắn, chuyện này làm cho hắn không có cách nào để ra tay cả, cuối cùng chỉ có thể lựa chọn người không đề phòng hắn nhiều lắm là Triệu Như.
Hết cách rồi, tư thế của nữ nhân này quá hợp lí, không đánh cũng không được, sẽ cảm thấy có lỗi với kế hoạch của mình.
Mà cuối cùng hiệu quả lấy được cũng phi thường không tệ, Triệu Như kia cho dù không có bị một quyền của hắn đánh chết thì có lẽ cũng đã phế đi, không có khả năng tạo thành cái uy hiếp gì đối với bọn họ.
Bây giờ, cục diện đã biến thành ba đối hai nhưng Phạm Yêu cũng đã không sợ rồi.
Trong khi hắn còn đang suy nghĩ chuyện bên này thì Đường Tiểu Yên lại cười lạnh một tiếng, mỉa mai nói:
- hợp tác với các ngươi sao? Dùng tính cách tham lam của Phạm Yêu ngươi, chỉ sợ sau khi loại bỏ Thương Huyền Tông thì có lẽ chính là lúc các ngươi ra tay với chúng ta đi?
Phạm Yêu từ chối cho ý kiến, cười nói:
- Bây giờ nói những chuyện này đã không có ý nghĩa gì rồi.
đôi mắt dễ thương của Đường Tiểu Yên nhìn chằm chằm vào Phạm Yêu, trong mắt tràn đầy hận ý. Đột nhiên, nàng quay sang, nhìn về phía hai người Chu Nguyên, ý lạnh trên khuôn mặt hơi lui rồi nàng nói:
- Chu Nguyên thủ tịch, Kim Chương thủ tịch, xem ra hiện tại chúng ta chỉ có thể liên thủ mà thôi.
Lúc này, Chu Nguyên cũng đã phục hồi tinh thần lại, hắn nhẹ nhàng gật đầu, nói:
- Ta tự nhiên là cầu còn không được.
Có thể nhiều thêm một vị đệ tử thủ tịch tương trợ tự nhiên là một chuyện tốt đối với bọn họ.
Thấy thế, thân hình của Đường Tiểu Yên hơi dịch chuyển gần về phía Chu Nguyên cùng Kim Chương, tỏ vẻ sẽ đứng chung một bên với bọn họ.
Chu Nguyên nhìn qua Phạm Yêu, cười nhạt nói:
- Phạm Yêu thủ tịch ngược lại là một nhân vật hung ác, nhưng mà hai người các ngươi muốn chiến đấu với ba người chúng ta sao? Tựa như là các ngươi cũng không còn ưu thế rồi.
Phạm Yêu híp mắt lại và nói với Chu Nguyên:
- Chỉ là một nữ nhân mà đã khiến cho ngươi tin tưởng nhiều như vậy hay sao?
vừa dứt lời, hắn đã nở nụ cười khinh miệt.
- Nhưng thôi cũng đã đến lúc nên cho những gia hỏa đáng thương các ngươi hết hy vọng rồi.
Vừa dứt lời, Phạm Yêu lập tức vỗ vào Túi Càn Khôn ở bên hông, chỉ thấy được một vệt sáng màu hồng bắn ra và nhanh chóng biến thành cái quan tài màu đỏ thẫm dựng thẳng đứng ở bên cạnh hắn.
Phía trên quan tài là vô số đường vân cổ xưa, trông cực kỳ quỷ dị, âm trầm.
Đúng lúc này, bàn tay của Phạm Yêu nhẹ nhàng vỗ vào quan tài, lập tức nắp quan tài chấn động rồi chậm rãi nghiêng xuống. Mà khi nắp quan tài rơi xuống, Chu Nguyên lập tức nhíu mày, còn Kim Chương thì không nhịn được khiến cho sắc mặt kịch biến.
Chỉ thấy được ở trong quan tài là một bộ thi thể lẳng lặng đứng thẳng. Trên thi thể có rất nhiều đường vân màu đỏ thẫm, làn da của hắn có màu trắng bệch, không hề tỏa ra chút sinh cơ nào.
Nhưng ở trong cơ thể của hắn lại là có thêm một luồng chấn động nguy hiểm mà quỷ dị phát ra.
Đương nhiên, chuyện làm cho sắc mặt của Kim Chương biến hóa chính là thi thể kia rõ ràng là Ninh Mặc, người lúc trước bị Chu Nguyên đánh trọng thương!
Phạm Yêu mỉm cười.
- Đây chính là Huyết Thi thuật, bí kỹ của Huyết Thánh Điện ta.
- Kính xin các vị chỉ giáo.