Chiếc quan tài màu đỏ tươi kia dựng thẳng đứng ở giữa không trung, thi thể của Ninh Mặc kia nằm ở trong đó vẫn rất hồng hào. Nhưng một luồng khí tức âm trầm quỷ dị phát ra làm cho sắc mặt của mấy người Đường Tiểu Yên, Kim Chương đều không nhịn được mà biến đổi.
Cót két!
Đúng lúc này, thi thể của Ninh Mặc kia phát ra thanh âm quỷ dị, sau đó nó bắt đầu chuyển động, chậm rãi nhấc chân, đi ra khỏi chiếc quan tài màu đỏ tươi kia.
Hai mắt của hắn là một mảnh xám trắng, không hề có chút sinh cơ nào, nhưng ở trong cơ thể lại có thêm một loại khí tức cực kỳ âm hàn đang lưu chuyển.
- Phạm Yêu, thật không ngờ ngươi … ngươi vậy mà lấy thi thể của đồng môn để luyện chế thành Huyết Thi.
Đường Tiểu Yên cắn chặt hai hàm răng trắng ngà, lạnh giọng nói.
Nghe thấy thế, lông mày của Chu Nguyên cũng hơi nhíu lại, trên mặt hiện lên thần sắc chán ghét, Phạm Yêu này thật đúng là một kẻ làm việc không từ thủ đoạn, nói như thế nào thì Ninh Mặc cũng là đồng môn của hắn, thằng này vậy mà lại lấy thi thể của Ninh Mặc đi luyện chế thứ buồn nôn này.
Nhưng mà Phạm Yêu lại làm như không thấy những ánh mắt chán ghét của mấy người Chu Nguyên, hắn xòe bàn tay ra, khẽ vuốt vuốt thi thể của Ninh Mặc, trong mắt hiện lên sự say mê.
Luyện chế loại Huyết Thi này cần tài liệu phù hợp với yêu cầu cực kỳ nghiêm khắc, hơn nữa phải là vừa mới tử vong, lúc này mới có thể bảo tồn một phần thực lực của người này khi còn sống.
Từ lần đầu tiên nhìn thấy môn Nguyên thuật này, hắn đã mê luyến nó. Nhưng đáng tiếc, bởi vì thủy chung không có tìm được đối tượng thích hợp để thực hành, lần này, Ninh Mặc lại trở thành tài liệu thí nghiệm tốt nhất của hắn.
Sau khi được luyện chế thành Huyết Thi, thực lực của Ninh Mặc cũng không yếu hơn khi còn sống, tương lai nếu cẩn thận bồi dưỡng thì thậm chí còn có thể vượt qua được thực lực khi còn sống.
Đương nhiên, muốn bồi dưỡng Huyết Thi đến mức đó thì cần có một lượng tài nguyên cực kỳ khổng lồ, lớn đến mức ngay cả Phạm Yêu đều có chút khó có thể thừa nhận.
- Có thể sau khi chết còn được cống hiến sức lực cho Thánh Cung, chắc hẳn khi biết được chuyện này rồi, Ninh Mặc sư đệ cũng sẽ rất vui vẻ.
Phạm Yêu ngẩng đầu, mỉm cười nói với Chu Nguyên, Đường Tiểu Yên.
- Hơn nữa ta nghĩ, coi như là việc này được truyền quay lại trong Thánh Cung, các trưởng lão cũng sẽ không có dị nghị gì đối với chuyện này. Dù sao, uy nghiêm của Thánh Cung cao hơn hết thảy, ta dùng thi thể của Ninh Mặc kia giúp vãn hồi uy nghiêm cho Thánh Cung chúng ta, hết thảy đều rất đáng giá.
Sau đó, con ngươi màu đỏ tươi của Phạm Yêu dừng lại ở trên người Chu Nguyên, trên mặt nở một nụ cười cực kỳ âm trầm.
- Chu Nguyên thủ tịch, bây giờ, ngươi còn cảm giác được các ngươi còn có phần thắng hay sao?
hai tay của Phạm Yêu cắm ở trong tay áo, khí định thần nhàn, sau khi loại bỏ được một đệ tử thủ tịch của Bách Hoa Tiên Cung, toàn bộ cục diện lại lần nữa về tới trong lòng bàn tay của hắn, dưới tình huống 3 đối 3, Phạm Yêu cũng không cho rằng đối phương có bất kỳ cơ hội nào để giành chiến thắng.
Vào lúc này, sắc mặt của Đường Tiểu Yên cùng Kim Chương cũng trở nên cực kỳ khó coi, hiển nhiên là cả hai đã cùng phát giác được thế cục có chút không ổn, tuy rằng số lượng người thì hai bên là ngang nhau nhưng Phạm Yêu có thể không phải đệ tử thủ tịch phổ thông.
Cho dù xét đến tất cả đệ tử thủ tịch trên toàn bộ Thương Huyền Thiên, thực lực của hắn đều có thể đứng vào trong Top 10.
Điều này sẽ khiến cho nhóm người của đối phương chiếm được ưu thế rất cao, một khi Phạm Yêu lấy được thắng lợi, như vậy cục diện sẽ sụp đổ.
Nhìn thấy sắc mặt của Đường Tiểu Yên cùng Kim Chương, Phạm Yêu cũng bật cười, nói:
- Đường Tiểu Yên, bây giờ có phải là cô đã hối hận hay không? Cô thực sự cho rằng những phế vật này của Thương Huyền Tông có thể làm được cái gì hay sao?
Đường Tiểu Yên còn chưa trả lời, Chu Nguyên đã đi tới bên cạnh nàng, hắn bẻ bẻ cổ, lạnh nhạt nói:
- Nói nhảm nhiều như vậy thì có tác dụng gì cơ chứ? Không phải chỉ cần đánh là biết được rồi hay sao?
- Lúc trước, Ninh Mặc kia cũng tự tin như ngươi vậy, nhưng kết quả cuối cùng thì sao?
Nghe Chu Nguyên nói vậy, Đường Tiểu Yên có chút giật mình, không biết vì sao, khi nhìn thấy thần thái thong dong của Chu Nguyên, sự bất an ở trong lòng nàng cũng giảm đi rất nhiều.
Có lẽ Chu Nguyên này thực sự có năng lực lật bàn.
- Kim Chương thủ tịch, Đường Tiểu Yên thủ tịch, Vương Uyên cùng Huyết Thi kia phải giao cho hai người các vị đối phó thôi, còn Phạm Yêu này cứ giao cho ta là được.
Chu Nguyên nghiêng đầu, nói.
Nghe Chu Nguyên nói vậy, Kim Chương cùng Đường Tiểu Yên đều gật nhẹ đầu.
- Cẩn thận.
Đường Tiểu Yên còn dặn dò thêm một câu.
Sau đó, hai người nhanh chóng bay ra hai bên, kéo giãn chiến trường ra.
Phạm Yêu phất phất tay, Vương Uyên cùng Huyết Thi cũng đuổi theo Đường Tiểu Yên, Kim Chương, còn hắn thì hai tay ôm ngực, nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, thần sắc trên mặt giống như cười mà không phải cười, nói:
- Ta thật sự rất ngạc nhiên, đến tột cùng là cái gì cho ngươi tự tin lớn như vậy, dám một mình chiến đấu với ta.
Chu Nguyên không có trả lời, chỉ là nắm chặt bàn tay, Thiên Nguyên Bút xuất hiện trong tay và nhanh chóng hóa to, ngòi bút trắng như tuyết hiện ra ánh sáng lạnh lẽo, chỉ xéo mặt hồ.
Khí thế phát ra từ trong cơ thể hắn cũng vào lúc này chậm rãi kéo lên.
- Thiên Nguyên Binh sao?
Trước đây, trong khi chiến đấu với Tam Đầu Linh Quỷ Mãng, Phạm Yêu đã được chứng kiến sự quỷ dị của Thiên Nguyên Bút này, cho nên lông mày chau lên, bàn tay có ánh sáng màu máu hiển hiện, sau một khắc, một thanh Bạch Cốt Quỷ Trảo trượng xuất hiện ở trong tay của hắn.
Quỷ Trảo sắc bén, âm trầm, phía trên có khí Âm Sát lưu chuyển.
Không ngờ đó cũng một thanh Thiên Nguyên Binh.
Khi thanh Bạch Cốt Quỷ Trảo trượng xuất hiện thì không khí quanh người Phạm Yêu đều trở nên lạnh lẽo hơn, tựa như là có tiếng quỷ kêu gào truyền ra.
Mặc dù ngoài miệng Phạm Yêu tỏ ra khinh thường Chu Nguyên nhưng khi thực sự động thủ, lại không hề thấy hắn có vẻ gì là khinh thường cả, hiển nhiên là bảo trì cẩn thận, miễn cho lật thuyền trong mương.
Thiên Nguyên Bút trong tay Chu Nguyên nhẹ nhàng run lên. Từ chỗ đỉnh đầu của hắn, nguyên khí màu vàng tạo thành cột sáng phóng lên trời, trong đó mơ hồ có thể thấy được hư ảnh một con trăn lớn màu vàng xoay quanh, nguyên khí hùng hồn phản chiếu ở sau lưng ẩn ẩn biến thành một vùng trời sao màu vàng.
- Nguyên khí hóa trời sao ư?
Phạm Yêu híp mắt lại, nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, chậm rãi nói:
- Khi tu vi mới đạt tới Thái Sơ Cảnh thất trọng thiên mà số lượng tinh thể nguyên khí trong khí phủ là có thể đạt tới loại trình độ này, Chu Nguyên, ngươi thật đúng là có chút khó lường.
- Nhưng mà, nếu như ngươi cho rằng chỉ bằng vào điều này mà ngươi có tư cách kiêu ngạo ở trước mặt ta, chỉ sợ ngươi đã sai mười phần rồi!
Vừa nói xong, Phạm Yêu lập tức gõ mạnh thanh Bạch Cốt Quỷ Trảo trượng xuống đất, ngay sau đó nguyên khí màu đỏ tươi ùn ùn phóng lên trời, ánh sáng màu máu lưu chuyển ở sau lưng và cũng nhanh chóng biến thành một vùng trời sao màu đỏ.
Hơn nữa, một vùng trời sao do nguyên khí của hắn biến thành hiển nhiên mạnh mẽ hơn của Chu Nguyên mấy phần.
Xem chừng số lượng tinh thể nguyên khí trong khí phủ của Phạm Yêu này tối thiểu nhất cũng phải đạt đến mười ba ngàn, nhiều hơn Chu Nguyên ba ngàn viên, hiển nhiên là nội tình của Phạm Yêu hùng hậu hơn nhiều.
Ở bên ngoài hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu, rất nhiều ánh mắt đều tập trung vào chỗ chiến trường của Chu Nguyên cùng Phạm Yêu, mà khi bọn họ nhìn thấy nguyên khí ở trong cơ thể của hai vị đệ tử thủ tịch đều đủ để có thể hóa trời sao thì không khỏi tỏ ra sợ hãi, thán phục.
Nhưng mà nhìn qua thì hiển nhiên là Phạm Yêu vẫn có chiếm ưu thế.
Phía trên hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu, Chu Nguyên cùng Phạm Yêu nhìn thẳng vào mắt nhau, trong mắt của cả hai đều có sát ý đậm đặc, hiển nhiên sát ý trong lòng hai người đối với đối phương đều mãnh liệt đã đến mức cực hạn.
Oanh!
Sau một khắc, trời sao ở phía sau bọn họ cùng sáng rực lên, gió xoáy tạo thành từ nguyên khí vô cùng cuồng bạo quét ngang bốn phía. Ngay sau đó, thân hình của hai người cơ hồ là đồng thời biến mất cùng một lúc.
Mấy giây sau, hai người đã xuất ở trên bầu trời cao và lao thẳng vào nhau.
Vô số ánh mắt hội tụ vào chỗ chiến trường của hai người.
Bọn họ biết được, trong trận chiến đấu tranh giành hồ nước tản ra ánh sáng sáu màu này, đến tột cùng ai có thể cười đến cuối cùng, chỉ sợ phải dựa vào kết quả của trận chiến giữa hai vị này. Đến cuối cùng, bất luận ai thắng thì người đó đều sẽ nổi danh khắp Huyền Nguyên Động Thiên.