Oanh!
Nguyên khí cuồng bạo tàn phá khắp bốn phương, tạo nên từng luồng gió xoáy.
Ngay trong chớp mắt khi hai bên động thủ, ở trên một đỉnh núi, Yêu Yêu và Diệp Ca đồng thời bộc phát ra được lượng Thần hồn, hai người cầm Bút Nguyên văn trong tay, có vô số đạo Nguyên văn được hình thành dưới hai đầu ngòi bút điêu luyện đấy.
Những Nguyên văn này hóa thành từng tia sáng, bắn về phía Sở Thanh, Lý Khanh Thiền, Khổng Thánh và các Thánh tử khác. Từng cây cột nguyên khí dâng lên từ trên đỉnh núi nơi bọn hắn đang đứng.
Từ mỗi cây cột lan tràn ra từng lớp màn sáng, nhanh chóng kết nối cùng với các cột sáng khác, cuối cùng bao phủ cả ngọn núi nơi các Thánh tử đang đứng, hình thành một tòa Kết giới, bảo vệ sơn cốc vào vị trí trung tâm.
Thánh Cung có mười sáu vị Thánh tử, mà phía bên Thương Huyền Tông thì hơi kém hơn một chút, nếu tính cả Yêu Yêu thì cũng chỉ có mười một người. Lúc đầu có thể tính cả Thôn Thôn, nhưng bây giờ nó lại có nhiệm vụ mang theo các đệ tử khác tiêu diệt toàn bộ thú thủ hộ bên trong Bảo Địa bảy màu, thế nên lúc này không thể xuất chiến được.
Bởi vậy nếu bàn về số lượng thì Thương Huyền Tông ở vào thế yếu.
Nhưng điểm may mắn là mục đích của bọn họ chỉ là bảo vệ sơn cốc, mà không phải là chiến đấu một đối một với kẻ địch.
Bây giờ lại có thêm sự trợ giúp đến từ Kết giới Nguyên văn do Yêu Yêu và Diệp Ca bố trí, nếu kẻ địch muốn đột phá thì chỉ còn cách phá được các tiết điểm nơi các Thánh tử trấn thủ.
Tuy nhiên điểm đặc biệt của tòa Kết giới này là sự liên tục của nó. Nếu như Thánh Cung có ý đồ tập trung toàn bộ lực lượng để công phá một chỗ tiết điểm thì những bên còn lại có thể vận chuyển nguyên khí đến viện trợ dưới sự trợ giúp của Kết giới.
Trên bầu trời, quan sát tình huống này, Khương Thái Thần nhăn lại lông mày, thực ra tình huống mà hắn muốn nhìn thấy nhất chính là Thương Huyền Tông dốc toàn bộ lực lượng đối kháng với bọn hắn. Thế nhưng bây giờ phía bên Thương Huyền Tông lại lựa chọn việc phòng thủ, rõ ràng là đang kéo dài thời gian, để cho người của bọn hắn móc sạch chỗ Bảo Địa bảy màu kia.
Đến lúc đó bọn hắn có thể hoàn thành nhiệm vụ rồi.
- Cô gái Chu Tiểu Yêu kia thật là phiền phức! -Khương Thái Thần tự nói, ánh mắt nhìn chằm chằm vào bóng hình xinh đẹp của Yêu Yêu ở nơi xa. hắn đã nhìn ra, Yêu Yêu mới là người chủ yếu khống chế tòa Kết giới huyền diệu này, mà vai trò của Diệp Ca lại chỉ là phụ trợ mà thôi.
Trong đoạn thời gian này, giữa Thương Huyền Tông và Thánh Cung cũng đã xảy ra một vài trận chiến, thế nên bọn hắn cũng biết, trong thế hệ Thánh tử này của Thương Huyền Tông có thêm một cô gái đặc thù, mặc dù nguyên khí rất yếu ớt, nhưng lực lượng Thần hồn lại mạnh mẽ tới mức cực đoan.
Theo cái nhìn của Khương Thái Thần, phiền phức do Yêu Yêu mang lại cho bọn hắn cũng không hề kém so với Sở Thanh.
Ánh mắt Khương Thái Thần lấp lóe, hiểu rõ lúc này phía bên kia đã quyết tâm phòng thủ, nhưng bọn hắn cũng không thể cứ rút đi như vậy được.
- Dù cái vỏ rùa đen có cứng hơn nữa thì hôm nay, Thánh Cung ta cũng phải đánh nát! -Mái tóc trắng của Khương Thái Thần bay múa, tiếng nói hờ hững:
- Vây công tất cả tiết điểm, toàn lực tấn công!
Khương Thái Thần hiểu rõ chỉ tập trung lực lượng tấn công vào một tiết điểm là không có tác dụng gì, chỉ có cách phân tán lực lượng để tấn công. Cũng may là phía bên Thánh Cung bọn hắn chiếm cứ ưu thế về số người, chỉ cần liên tục bao phủ cũng chưa hẳn không thể phá vỡ được Kết giới này.
Một khi Kết giới bị vỡ, đối phương liền không thể ngăn cản bọn hắn xông vào trong Bảo Địa bảy màu được nữa.
Vèo!
Âm thanh của hắn vừa dứt, các Thánh tử của Thánh Cung đều bắn mạnh mà ra, nhanh chóng phân tán đến bốn phía. Chỉ một khắc sau đó, từng dòng lũ nguyên khí cực kỳ mạnh mẽ xông ra, vượt qua chân trời giống như sao rơi, lao về phía màn sáng của Kết giới.
Oanh! Oanh!
Mặt đất chấn động, màn sáng của Kết giới gợn lên từng vòng gợn sóng nhấp nhô.
Sở Thanh, Lý Khanh Thiền, Khổng Thánh và các Thánh tử khác đồng thời ra tay, bọn hắn đưa hai tay đụng chạm vào màn sáng, nguyên khí cuồn cuộn trong cơ thể không giữ lại mà trực tiếp rót vào bên trong Kết giới.
Màn sáng Kết giới càng ngày càng sáng chói, ổn định lại.
Thế là hình thành cục diện một phương tấn công điên cuồng, một phương phòng thủ. Nguyên khí trong thiên địa sôi trào cả lên.
Tại nơi xa, đội ngũ của các môn phái khác cũng đang quan sát trận chiến này.
- Còn tưởng rằng bọn hắn muốn trực tiếp đối đầu nữa cơ... -Một vị Thánh tử của Bách Hoa Tiên Cung nói.
Cung Uyển cười nhạt, nói:
- Nếu như không có sự xuất hiện của Yêu Yêu thì chỉ sợ là Thương Huyền Tông sẽ lựa chọn phương pháp đối đầu trực diện. Thế nhưng bây giờ à, bọn gọi có thể giảm bớt rất nhiều phiền phức.
- Nếu như Thánh Cung còn không thể tìm ra cách phá vỡ Kết giới kia thì bọn họ sẽ chẳng làm gì được Thương Huyền Tông, chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn Thương Huyền Tông thu hoạch hoàn toàn Bảo Địa bảy màu kia.
- Cô nàng Yêu Yêu này thật đúng là bảo bối!
Cung Uyển nói, đôi mắt đẹp sáng lên nhìn chằm chằm vào bóng hình xinh đẹp tuyệt mỹ ở nơi xa, sau đó còn tỏ vẻ oán trách với Tả Khâu thanh Ngư cùng Lục La:
- Hạt giống tốt như vậy mà lúc trước các ngươi lại không lôi kéo vào trong Bách Hoa Tiên Cung chúng ta?
Đối với lời oán trách của Cung Uyển, Tả Khâu thanh Ngư và Lục La chỉ tặng cho cô nàng một cái liếc mắt.
- Thảo nào mà Thương Huyền Tông cũng không e ngại Thánh Cung đến cướp đoạt, thì ra là đã sớm có chuẩn bị. -Một Thánh tử khác nói:
- Nếu cứ theo tình hình này thì ngày hôm nay, phần thắng của Thương Huyền Tông sẽ càng lớn rồi.
Cung Uyển nghe vậy, đưa tay sờ lấy cái cằm trơn bóng, trầm ngâm một lúc, nói:
- Cũng chưa chắc đâu...
Đôi mắt xinh đẹp của nàng nhìn về phía Khương Thái Thần ở nơi xa, chậm rãi nói:
- Đừng nên xem thường Khương Thái Thần, không tới lúc cuối cùng thì thắng bại còn chưa phân rõ được.
Các Thánh tử khác của Bách Hoa Tiên Cung cũng đồng ý, gật đầu. Có thể nói ba chữ Khương Thái Thần có áp lực cực lớn đối với mỗi một vị Thánh tử của Thánh Châu đại lục.
Trong đất trời, vô số ánh mắt đang quan sát cuộc chiến, cũng có càng nhiều ánh mắt đang dừng lại tại trên thân ảnh tóc trắng bay phấp phới kia.
Khương Thái Thần đứng lơ lửng trên không trung, nhìn thấy tòa Kết giới kia gánh chịu từng đợt tiến công mạnh mẽ của các Thánh tử Thánh Cung mà cũng chỉ toé lên từng làn sóng, đôi mắt lạnh lùng.
Ánh mắt của hắn xuyên qua Kết giới, va chạm cùng với tầm mắt của Sở Thanh.
- Sở Thanh, ngươi cho rằng các ngươi có cái xác rùa đen này thì không cần phải sợ chúng ta nữa à?
Sở Thanh nhắm hai mắt lại, thân thể dần căng cứng, trong lòng dâng lên dự cảm xấu.
Khương Thái Thần cười nhạt một tiếng, chỉ thấy hai hạt châu màu huyết hồng treo trên hai đoạn tóc mai của hắn chậm rãi bay ra, chỉ sau một khắc liền hóa thành hai chùm sáng màu đỏ như máu bắn về phía trước.
Ong ong!
Hạt châu màu huyết hồng xoay tròn, va chạm cùng với màn sáng Kết giới, vỡ thành một chùm huyết quang, theo thời gian dần trôi qua tạo thành một vết ăn mòn lên trên bề mặt Kết giới, cuối cùng thậm chí tạo ra một cái lỗ thủng nho nhỏ.
Cùng lúc đó, hai hạt châu huyết hồng đồng thời hội tụ, xuyên qua lỗ thủng, xâm nhập vào bên trong.
Vút!
Hạt châu bay vào trong Kết giới, bắn đi với tốc độ cực nhanh, mà mục tiêu của nó rõ ràng là chỗ cửa sơn cốc nơi Triệu Chúc đang trấn thủ.
- Triệu Chúc, cẩn thận!!! -Sở Thanh quát lên.
Sắc mặt Triệu Chúc lập tức biến đổi, nguyên khí trong cơ thể bộc phát mà ra, thân hình cũng nhanh lùi lại.
Chỉ là tốc độ của hai viên huyết châu quá nhanh, chỉ loáng lên một cái đã phong tỏa hai bên trước sau của Triệu Chúc, sau đó xoay tròn xung quanh hắn.
Thế là, tại trong vô số những ánh mắt kinh ngạc kia, chỉ thấy có hai bóng người chui ra từ trong hai hạt châu này, một trước một sau phong tỏa tất cả đường lui của Triệu Chúc.
Toàn bộ thiên địa đều ầm vang xôn xao.
Bởi vì mọi người phát hiện hai bóng người vừa mới xuất hiện lại chính là hai vị Thánh tử của Thánh Cung!
- Không ngờ Khương Thái Thần lại có thủ đoạn phá vỡ Kết giới, đưa hai vị Thánh tử vào bên trong.
Ở nơi xa, sắc mặt của hai người Tả Khâu thanh Ngư và Lục La đồng thời trở nên nghiêm trọng. Bởi vì một khi hai vị Thánh tử này xâm nhập được vào trong Kết giới thì cục diện sẽ trở nên cực kỳ bất lợi cho phía bên Thương Huyền Tông.
Trên bầu trời, Khương Thái Thần xoay cổ, nhìn chăm chú Sở Thanh, cười nhạt và nói:
- Mặc dù cái Kết giới này giúp cho các ngươi bỏ đi rất nhiều phiền phức, thế nhưng cũng đang trói buộc lại tay chân của các ngươi...
- Sở Thanh, thật tiếc, lần này Thánh Cung chúng ta lại thắng rồi!