Từ trong cơ thể Sài Doanh, nguyên khí màu vàng đậm như gió bão bộc phát ra, luồng nguyên khí này cực kỳ lăng lệ, ác liệt khiến cho người ta có cảm giác áp bách mười phần.
- Xem ra là ở trong khí phủ của hắn có khoảng ba mươi tám ngàn viên tinh thể nguyên khí ...
Vào lúc này, khuôn mặt của Chu Nguyên cũng trở nên ngưng trọng. Mặc dù là đột phá đến Thái Sơ Cảnh cửu trọng thiên thì trong khí phủ của những đệ tử thủ tịch khác cũng nhiều lắm là khoảng mười ngàn viên tinh thể nguyên khí, nhưng số lượng tinh thể nguyên khí trong khí phủ của Sài Doanh này lại nhiều hơn đệ tử thủ tịch khoảng gần bốn lần.
nội tình của Thánh Tử quả thật không thể khinh thường.
- Hiện tại, ngươi đã biết sợ hãi sao? Chỉ có điều là đã không còn kịp nữa rồi.
Sài Doanh lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, hiển nhiên là đã coi sự biến hóa của biểu lộ trên Chu Nguyên trở thành e ngại bản thân. Bàn chân của hắn đột nhiên đạp mạnh một cái, nhất thời vô số luồng nguyên khí màu vàng đậm gào thét lao ra.
- Hắc Kim cương khí!
Hưu! Hưu!
Những luồng nguyên khí màu vàng đậm này nhanh chóng biến thành cả chục triệu mũi tên, xé rách hư không, ùn ùn đánh tới, bao phủ Chu Nguyên.
Sài Doanh đến từ Kim Thánh điện của Thánh Cung, người ở trong điện này đa phần đều tu luyện nguyên khí cực kỳ cương mãnh, nguyên khí tựa như là sắt thép, có thể dễ dàng xuyên thủng núi cao.
Nhìn qua vô số mũi tên màu vàng đậm đang mãnh liệt bắn đến kia, ánh mắt của Chu Nguyên co lại, thân hình nhanh chóng hư hóa, sau đó giống như một làn sương mờ, mãnh liệt bắn trở ra.
- Ngươi trốn được sao?
Sài Doanh cười lạnh, tay áo khẽ động, những mũi tên bằng nguyên khí màu vàng đậm bám sát Chu Nguyên như là hình với bóng.
Trong khi đang nhanh chóng lùi lại, từ giữa mi tâm của Chu Nguyên, có ánh sáng của thần hồn lóe lên. Vào lúc này, hắn cũng không hề giữ lại nữa, sức mạnh thần hồn cấp độ Thực Cảnh hậu kỳ hoàn toàn bộc phát ra.
Oanh!
Ở dưới chân hắn, mặt đất bỗng nhiên vỡ ra, từng bức tường đất nhanh chóng chui lên, ở phía trên có sức mạnh thần hồn vô hình quấn quanh. Hiển nhiên là những bức tường đất này bị Chu Nguyên dùng thần hồn tạo ra.
Phanh! Phanh!
Những mũi tên bằng nguyên khí màu vàng đậm gào thét lao qua, từng bức tường đất bị xuyên thủng một cách dễ như trở bàn tay.
Nhưng mà, sau khi xuyên thủng tường đất, những mũi tên bằng nguyên khí màu vàng đậm cũng trở nên nhạt hơn.
Vào lúc này, Chu Nguyên đột nhiên dừng lại. Nhìn qua những mũi tên bằng nguyên khí màu vàng đậm như giòi trong xương kia, hai tay của hắn khép lại, hai bên má phồng lên, chỉ sau một giây, từ trong miệng của hắn, một ngọn lửa màu vàng đậm chui ra, tựa như là rồng phun lửa.
- Thiên Dương hỏa!
Ngọn lửa màu vàng đậm này xẹt qua trong hư không, làm cho không gian cũng trở nên có chút vặn vẹo, có thể thấy được nhiệt độ của ngọn lửa này cao thế nào.
Ngọn lửa cùng những mũi tên bằng nguyên khí màu vàng đậm va chạm vào nhau nhưng không có phát ra thanh âm. Chỉ có điều, vô số mũi tên bằng nguyên khí màu vàng đậm kia thì bị ngọn lửa lặng yên hòa tan ...
Đợi đến khi ngọn lửa biến mất, bầu trời đều trở nên trong xanh.
Sài Doanh chân đạp nguyên khí, đứng lơ lửng trong không trung. Nhìn qua cảnh tượng này, trong mắt của hắn cũng xuất hiện thần sắc kinh ngạc. Hiển nhiên là hắn cũng không nghĩ tới Hắc Kim cương khí của mình lại sẽ bị ngọn lửa của đối phương hủy diệt dễ dàng như vậy.
Bình thường thì chỉ cần hắn thi triển môn Nguyên thuật này thì phía dưới Thánh Tử, cơ hồ không người nào có thể ngăn cản.
- Không nghĩ tới ngươi còn tu luyện cả thần hồn nữa.
Sài Doanh cười lạnh nói. Lúc trước, hắn cũng cảm ứng được rồi, Chu Nguyên đã sử dụng thần hồn để tạo ra tường đất, tiêu hao hắc kim cương khí của hắn, cuối cùng mới có thể dùng ngọn lửa màu vàng đậm kia đốt cháy.
- Nhưng mà cuối cùng thần hồn cũng chỉ là tiểu đạo mà thôi, ngươi thực sự cho rằng có thể có tác dụng gì sao?
hai tay của Sài Doanh đột nhiên kết ấn, nhất thời nguyên khí màu vàng đậm gào thét lao ra, nhanh chóng tạo thành một bàn tay khổng lồ màu vàng đậm lơ lửng ở trên bầu trời. bàn tay này khiến cho người ta có cảm giác áp bách, tựa như là cho dù ở trước mặt nó là một ngọn núi thì đều sẽ bị nó đập vỡ.
- Đại Hắc kim chưởng!
Hiển nhiên, Sài Doanh này cũng không còn suy nghĩ muốn chơi đùa cùng Chu Nguyên nữa, ra tay không lưu tình chút nào, ý định dùng tốc độ nhanh nhất để giết chết Chu Nguyên.
Hơn nữa, trải qua việc thăm dò lúc trước, hắn tự nhận thấy là đã dò xét được nội tình của Chu Nguyên. Tuy rằng Chu Nguyên có thể có được nội tình mạnh mẽ như thế khi tu vi mới chỉ là Thái Sơ Cảnh thất trọng thiên là cực kỳ ưu tú. Nhưng mà đáng tiếc chính là ở trong mắt Sài Doanh, con số mười ngàn viên tinh thể nguyên khí căn bản không là gì cả.
Oanh!
bàn tay màu vàng đậm khổng lồ gào thét lao xuống, ma sát với không khí tạo ra tiếng nổ lốp bốp. Mặc dù nó còn chưa rơi xuống nhưng mà mặt đất ở phía dưới đã bắt đầu sụp đổ, rạn nứt.
Vô số ánh mắt trong thiên địa đều tập trung chú ý đến trận chiến giữa Chu Nguyên và Sài Doanh. Nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả mọi người đều tỏ vẻ kinh hãi, hiển nhiên cũng đều nhìn ra sát ý ở trong lòng Sài Doanh.
Chuyện này cũng làm cho bọn họ có chút đồng tình đối với Chu Nguyên. Nếu một chưởng đáng sợ như thế rơi xuống, coi như là một ngọn núi đều sẽ hóa thành đất bằng, huống chi là Chu Nguyên.
- Sài Doanh này thật đúng là không có ý định hạ thủ lưu tình rồi.
Cung Uyển của Bách Hoa Tiên Cung cảm thán nói. Rõ ràng đối phương chỉ là một vị đệ tử thủ tịch nhưng vừa động thủ Sài Doanh này đã trực tiếp thi triển Thiên Nguyên thuật, xem ra kẻ này cũng một nhân vật hung ác.
- Vị bằng hữu kia của các ngươi sợ là phải gặp nạn.
Nhìn về phía Tả Khâu Thanh Ngư cùng Lục La đang tỏ ra lo lắng ở một bên, nàng bình tĩnh nói.
Nghe Cung Uyển nói vậy, Tả Khâu Thanh Ngư cùng Lục La liếc nhìn nhau, không nói gì, nhưng sự lo lắng trong mắt lại càng thêm nồng đậm, không che dấu được. Bởi vì mặc dù là đã đứng cách xa như vậy nhưng các nàng đều có thể cảm giác được rõ ràng đòn tấn công của Sài Doanh kia đáng sợ như thế nào.
- Hi vọng Chu Nguyên có thể có thủ đoạn để chống lại.
Các nàng than nhẹ một tiếng và chỉ có thể kỳ vọng như thế.
Ở phía ngoài sơn cốc kia, nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt của mấy người Sở Thanh, Lý Khanh Thiền cũng trở nên ngưng trọng, ánh mắt của Khổng Thánh thì có chút âm trầm, hắn nói:
- Chu Nguyên lại vẫn không né tránh, chẳng lẽ là hắn định cứng rắn chống đỡ hay sao?
- Thật sự là ngu xuẩn, nếu như dựa vào tốc độ, dây dưa cùng Sài Doanh, còn có thể kéo thêm một ít thời gian, cứng rắn chống đỡ như thế quả thực là muốn chết.
Nghe Khổng Thánh nói vậy, đôi mắt dễ thương trong trẻo nhưng lạnh lùng của Yêu Yêu lập tức nhìn qua, cặp môi đỏ mọng hé mở, nàng nói:
- Đã không biết gì thì đừng nên nói chuyện giật gân.
Nghe được ý khinh miệt trong lời nói của Yêu Yêu, thần sắc trên mặt của Khổng Thánh cũng cứng lại, hắn vốn còn muốn lên tiếng nhưng nhìn thấy ánh mắt của Yêu Yêu, hắn có cảm giác rằng nếu như mình lại tiếp tục trào phúng Chu Nguyên thì chỉ sợ người sau sẽ lập tức ra tay với hắn, vì vậy hắn chỉ có thể hừ lạnh một tiếng.
- Chờ một lát nữa xem ngươi còn làm thế nào để che chở cho hắn!
Oanh!
bàn tay khổng lồ màu vàng đậm từ trên trời giáng xuống. So sánh với bàn tay này, thân hình của Chu Nguyên trông có chút bé nhỏ. Vào lúc này, Chu Nguyên ngẩng đầu lên, thần sắc trên mặt cũng có chút ngưng trọng. Đây chính là thực lực của Thánh Tử hay sao, hoàn toàn chính xác là vượt xa đệ tử thủ tịch.
- Nguyên thuật do ba mươi tám ngàn viên tinh thể nguyên khí thúc dục quả thật là cực kỳ bá đạo.
Chu Nguyên hít sâu một hơi. Mặc dù phải đối mặt với một chiêu cực kỳ kinh khủng này nhưng trong mắt của hắn cũng không có vẻ gì là sợ hãi cả, ngược lại là trông Chu Nguyên như đang vcô cùng kích động vậy.
Từ ngày đầu tiên sau khi tiến vào Thương Huyền Tông, Chu Nguyên đã được cho biết Thánh Tử cường đại, đó chính là cấp độ mà toàn bộ thế hệ trẻ trong Thương Huyền Thiên đều cố gắng muốn đạt tới.
Khi đó, Chu Nguyên đồng dạng cũng đang nghĩ xem lúc nào thì hắn mới có đủ thực lực để có thể chống lại Thánh Tử.
Một năm trước thì hắn còn không thể trả lời chuẩn xác được nhưng mà đến hôm nay, Chu Nguyên lại biết rõ ... Hiện tại, hắn đã có đủ thực lực rồi.
Từ trong cơ thể của Chu Nguyên, Thông Thiên Huyền Giao Khí màu vàng chậm rãi bay lên, trong lúc mơ hồ, mọi người có thể nghe thấy được tiếng cự giao đang rít gào.
Ở trong khí phủ, mười ngàn viên tinh thể nguyên khí cùng sáng lên.
- Ngọc Bì, Ngân Cốt ...
Chu Nguyên khẽ nhếch miệng, có thanh âm trầm thấp vang lên.
Hắn vừa nói xong, da của hắn tỏa ra ánh sáng màu trắng ngà, khung xương trong cơ thể cũng có ánh sáng màu bạc bắt đầu lập loè.
- Kim Huyết ...
Ở chỗ trái tim, một giọt máu màu vàng chấn động, tơ máu màu vàng lan tràn ra, ở bên ngoài cơ thể của Chu Nguyên, Quang Văn màu vàng hiện ra đến, làm cho hắn lúc này trông hơi có vẻ thần bí.
Lúc này, hắn đứng ở trên mặt đất, mặc dù chưa thực sự ra tay nhưng mặt đất dưới chân đã không thể thừa nhận sức mạnh tản ra từ trong cơ thể hắn, bắt đầu xuất hiện từng vết rách.
Đây là lần đầu tiên kể từ sau khi đột phá đến Kim Huyết cảnh, Chu Nguyên không hề giữ lại, triệt để thúc dục sức mạnh của thân thể.
Mặc dù số lượng tinh thể nguyên khí trong khí phủ của hắn hoàn toàn chính xác là kém hơn Sài Doanh, nhưng hắn còn có sức mạnh của thân thể và sức mạnh của thần hồn!
Ở dưới cái nhìn soi mói của tất cả mọi người, Chu Nguyên ngẩng đầu nhìn qua bàn tay màu vàng đậm khổng lồ đang hạ xuống kia. Sau một giây, hắn thét dài một tiếng, bàn chân đạp mạnh xuống đất một cái, cả người đúng là lao lên trên!
Không ngờ hắn lại lựa chọn chủ động xuất kích.
Từ trong cơ thể của Chu Nguyên, ánh sáng màu vàng rực rỡ bộc phát ra.
- Phá Nguyên!
Năm ngón tay của hắn nắm chặt, chỉ thấy được từ chỗ ngòi bút của Thiên Nguyên Bút lông tơ trắng như tuyết nhanh chóng lan tràn và quấn quanh nắm đấm của hắn, sau đó theo thời gian dần trôi qua màu trắng như tuyết dần hóa thành màu đen kịt.
- Vạn Kình!
Chu Nguyên đánh ra một quyền, mơ hồ trong đó có tiếng cá voi kêu vang vọng thiên địa.
Dưới uy lực của một quyền này, không gian đều có chút vặn vẹo.
Oanh!
Ở trong vô số ánh mắt khiếp sợ, một quyền của Chu Nguyên trực tiếp va chạm cùng bàn tay màu vàng đậm khổng lồ từ trên trời giáng xuống kia ...