Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 696 - Chương 695: Tường Ngọc Thần Bí

Chưa xác định
Chương 695: Tường ngọc thần bí

Thủy triều bằng nguyên khí đến từ chỗ sâu trong Đại Huyền sơn mạch rất nhanh là bị tất cả các tông môn phát giác. Mà sau khi bọn họ biết được nguồn gốc của thủy triều bằng nguyên khí kia, toàn bộ Đại Huyền sơn mạch đều sôi trào.

Thế lực khắp nơi đều đưa mắt nhìn qua chỗ sâu trong Đại Huyền sơn mạch, bọn họ đều biết, cơ duyên lớn ở chỗ sâu trong Đại Huyền sơn mạch có lẽ chính là lần tranh đoạt cuối cùng và cũng là quan trọng nhất trong Huyền Nguyên Động Thiên này.

Nếu như có thể may mắn đạt được một phần cơ duyên, tất nhiên có thể làm cho bọn họ một bước lên trời.

...

Ở chỗ đại bản doanh của Thương Huyền Tông.

Sở Thanh, Lý Khanh Thiền, Khổng Thánh cùng tất cả Thánh Tử đều đã tề tụ ở đây, nhưng mà lúc này ánh mắt của bọn họ còn dừng lại ở trên người Chu Nguyên, đó là bởi vì bọn họ cũng vừa biết được tin tức Chu Nguyên đã giết chết hai vị Thánh Tử của Thánh Cung.

Sau khi nghe được tin tức rung động như thế, coi như là bọn họ đều biểu đạt ra sự khiếp sợ, trong ánh mắt khi nhìn về phía Chu Nguyên đều thể hiện sự ngưng trọng.

Mà những đệ tử như Cố Hồng Y thì hai mắt tỏa ánh sáng, nguyên một đám lộ ra thần sắc cực kỳ hưng phấn cùng kích động, trong ánh mắt khi nhìn về phía Chu Nguyên cũng đầy khâm phục cùng kính sợ.

Dù sao từ sau khi tiến vào Huyền Nguyên Động Thiên, Thương Huyền Tông bọn họ cùng Thánh Cung bên kia cũng có rất nhiều lần va chạm nhưng đa phần thì bọn họ đều là bên chịu thiệt, cho nên trong lòng các đệ tử cũng có chút nghẹn uất.

Nhưng giờ khắc này, nương theo chiến tích kinh người kia của Chu Nguyên, sự nghẹn uất này đã bị quét sạch.

Lúc này thì bọn họ cảm giác được một loại hãnh diện.

Chỉ có điều làm cho bọn họ cảm thấy có chút khó có thể tin chính là, chiến tích kinh người này dĩ nhiên là do Chu Nguyên làm ra, phải biết rằng, lúc này Chu Nguyên kỳ thật vẫn chỉ là một vị đệ tử thủ tịch mà thôi.

- Khục ...

Sở Thanh ho nhẹ một tiếng, kéo tầm mắt của mọi người lại, cười nói:

- Chu Nguyên sư đệ lần này bế quan, thực lực đột nhiên tăng mạnh, ngược lại là chuyện may mắn của Thương Huyền Tông chúng ta.

- Nhưng mà mọi người cũng chớ để bởi vậy mà khinh thường thực lực của Thánh Cung. Hôm nay, cơ duyên lớn cuối cùng kia hiện thế, bọn họ tất nhiên sẽ dốc toàn lực để tranh đoạt.

Nghe Sở Thanh nói vậy, tất cả mọi người đều tỏ ra ngưng trọng mà gật đầu. Mặc dù bọn họ cực kỳ chán ghét Thánh Cung, nhưng cũng không thể không thừa nhận, hiện nay, ở trong Thương Huyền Thiên, Thánh Cung giống như mặt trời ban trưa, thực lực không ngừng tăng cường, khinh thường bọn họ quả thực chính là tự tìm đường chết.

- Tiếp theo chúng ta cũng nên chuẩn bị khởi hành, phải nhanh chóng tiến về chỗ sâu trong Đại Huyền sơn mạch, nhìn xem cái gọi là cơ duyên lớn kia đến tột cùng là vật gì!

Sở Thanh ngẩng đầu lên, đưa mắt nhìn qua chỗ sâu trong Đại Huyền sơn mạch, đối mặt với cơ duyên lớn cuối cùng kia, mặc dù là hắn đều có chút hiếu kỳ.

Nghe Sở Thanh nói vậy, những người khác cũng đưa mắt nhìn qua chỗ sâu trong Đại Huyền sơn mạch, ánh mắt cũng theo thời gian trôi qua mà dần trở nên nóng bỏng.

Đệ tử của Thương Huyền Tông rất nhanh là đã chuẩn bị thỏa đáng, sau đó lấy Sở Thanh, Khổng Thánh, Lý Khanh Thiền dẫn đầu bay lên trời, cuối cùng khống chế nguyên khí, nhanh chóng bay vào chỗ sâu trong Đại Huyền sơn mạch.

Mà cùng lúc đó, ở các nơi trong Đại Huyền sơn mạch đều có những bóng người mãnh liệt bay lên, từ bốn phương tám hướng nhanh chóng chạy tới chỗ sâu trong Đại Huyền sơn mạch.

Vào lúc này, toàn bộ Đại Huyền sơn mạch đều trở nên sôi động.

Khi Thương Huyền Tông chạy tới ở chỗ sâu trong Đại Huyền sơn mạch thì trên đường cũng gặp được không ít đội ngũ của các tông môn khác. Nhìn thấy đội ngũ có khí thế mênh mông, cuồn cuộn này của Thương Huyền Tông, những người sau đều lựa chọn tránh đi, sau đó tò mò nhìn quanh một vòng, cuối cùng đúng là dừng lại ở trên người Chu Nguyên.

- Nghe nói chính là Chu Nguyên kia lúc trước đã giết chết hai vị Thánh Tử của Thánh Cung!

- À? Không thể nào đâu?

- Hắc. Thánh Cung thiết kế mai phục Chu Tiểu Yêu của Thương Huyền Tông kia, mà quan hệ của Chu Nguyên với nàng không phải là bình thường, vì thế tức giận, nổi sát tâm khiến cho hai vị Thánh Tử của Thánh Cung là Thiết Ma cùng Lôi Tuấn đều không thể thoát thân.

- Hí. Thằng này cũng quá đáng sợ rồi! Lấy một địch hai, vậy mà lại vẫn có thể giết chết đối phương?!

- Không nghĩ tới Thương Huyền Tông ngoại trừ Sở Thanh, Khổng Thánh, Lý Khanh Thiền lại vẫn còn có người hung ác như vậy!

- ...

Những lời bàn luận xôn xao truyền ra trong đội ngũ của các tông môn khác, coi như là Thánh Tử của những tông môn khác đều tỏ ra kiêng kị khi nhìn về phía Chu Nguyên.

Hiển nhiên là, sau khi trải qua một trận chiến này, Chu Nguyên xem như triệt để nổi danh rồi.

Nhưng mà thần sắc trên mặt Chu Nguyên vẫn cực kỳ bình tĩnh, giống như không nghe thấy những lời bàn luận kia vậy. Bởi vì theo hắn thấy, giết chết hai Thánh Tử xếp hạng tầm trung của Thánh Cung cũng không tính là chuyện gì quá đáng tự hào.

Nếu như có thể, hắn ngược lại là hi vọng mình có thể xử lý Kim Thiềm Tử của Thánh Cung kia.

Lúc nãy, hắn có nghe Lý Khanh Thiền nói Kim Thiềm Tử chính là kẻ chủ mưu cho việc đặt bẫy Yêu Yêu ở Trấn Hồn Sơn kia, cái này xem như một phần ân oán, hơn nữa trước khi tiến vào Đại Huyền sơn mạch, Kim Thiềm Tử kia còn từng ra tay đánh lén hắn một lần, nếu như không phải là khi đó hắn có được Long Tiên Chân Thủy hộ thân, thật đúng là sẽ bị thằng này đánh lén đắc thủ, cho nên đây cũng một phần ân oán.

Chu Nguyên xưa nay đều là người ân oán rõ ràng, nếu Kim Thiềm Tử này đã nhiều lần ra tay, như vậy lúc này đây, Chu Nguyên cũng muốn chém cánh tay này của hắn luôn!

Mà trong khi Chu Nguyên còn đang suy nghĩ nên làm như thế nào thì đột nhiên, hắn cảm giác được trong trời đất có vô số tiếng hô xôn xao vang lên, mà những Thánh Tử của Thương Huyền Tông ở chung quanh cũng phát ra tiếng kinh hô.

Chuyện này làm cho tim của hắn đập nhanh hơn một chút vì biết được tiết mục cuối cùng rốt cục đã đến.

Vì vậy hắn ngẩng đầu lên, chỉ thấy được ở chỗ sâu nhất trong sơn mạch kia có một ngọn núi nguy nga, lẳng lặng đứng sừng sững mà đây chính là nguồn gốc của thủy triều bằng nguyên khí dẫn tới toàn bộ Đại Huyền sơn mạch sôi trào.

Lúc này, Chu Nguyên đang cố gắng tập trung quan sát ngọn núi kia, mặc dù chỗ đó bị mây mù che phủ, nhưng mà vẫn không có cách nào che giấu được ánh mắt của Chu Nguyên.

Trên chỗ cao nhất của đỉnh núi có hào quang sáng chói.

Ngọn núi này có hình dạng hơi giống như là một tấm bia đá vô cùng khổng lồ, ở chỗ cao nhất có bảy đỉnh núi khổng lồ, một đỉnh cao hơn một đỉnh, nguy nga hùng vĩ. Mà ở trên đỉnh núi có ánh sáng màu ngọc chiếu rọi bốn phương.

Trên mỗi một đỉnh núi đều có một tường ngọc có vẻ cổ xưa, tường ngọc lẳng lặng đứng sừng sững, tỏa ra ánh sáng màu ngọc, trông thần bí khó lường.

Nếu như nhìn kỹ lại, bên trong tường ngọc mơ hồ có thể trông thấy một chút hào quang như ẩn như hiện, tựa như là đang thai nghén một cái gì đó.

Những hào quang kia có đủ loại màu sắc mà tối đa thậm chí là đạt đến tám loại màu sắc.

Khi nhìn thấy hào quang tám màu này, Thánh Tử của tất cả các tông môn càng tỏ ra kinh hãi, lập tức có vô số tiếng hít hơi lạnh liên tiếp vang lên.

Mấy người Khổng Thánh, Lý Khanh Thiền cũng không ngoại lệ, tất cả đều tỏ ra khiếp sợ, sau một hồi khá lâu, bọn họ mới tỉnh táo lại, sau khi liếc nhìn nhau, có chút thất thố nói:

- Bên trong tường ngọc kia là cái gì vậy?

Sở Thanh xoa xoa cái đầu trơn bóng của mình, sợ hãi than thở:

- Các ngươi không phải đều đã đoán được hay sao?

Ở một bên, Chu Nguyên cũng không nhịn được liếm liếm môi, hắn căn bản là nhìn không chuyển mắt được khỏi bức tường ngọc thần bí kia, bởi vì hắn biết rất rõ ràng, hào quang tám màu này đại biểu cho cái gì ...

Nó chính là đại biểu cho ở bên trong bức tường ngọc thần bí kia vậy mà đang thai nghén Dị Bảo Trúc Thần tám màu, thứ kỳ vật gần như chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết này!

Cơ duyên lớn ở chỗ sâu trong Đại Huyền sơn mạch này quả nhiên là không phụ sự mong đợi của mọi người!

Chỉ là không biết, muốn lấy được Dị Bảo Trúc Thần tám màu ở bên trong bức tường ngọc kia thì phải trải qua trận chiến thảm thiết đến mức nào.

Bình Luận (0)
Comment