Ông!
Ngay khi bàn tay của Chu Nguyên vừa tiếp xúc cùng mặt đất thì chỉ trong một cái chớp mắt, cả ngọn núi nguy nga, khổng lồ đột nhiên run lên. Vào lúc này, sâu trong lòng đất, nguyên khí bàng bạc giống như là những con rồng đất bắt đầu sống dậy, cuối cùng từ bốn phương tám hướng gào thét lao đến, dọc theo bàn tay chạm đất của Chu Nguyên, như thủy triều điên cuồng dũng mãnh tràn vào trong thân thể của hắn.
Hào quang màu xanh xám, tự bên ngoài cơ thể của Chu Nguyên tỏa ra.
Trong cơ thể, nguyên khí cuồng bạo, mãnh liệt không ngừng gào thét.
Địa Nguyên khí cực kỳ trầm trọng, thân thể bình thường khó có thể thừa nhận, cũng may thân thể của Chu Nguyên đã đạt đến cảnh giới tiểu thành, bằng không thì hắn căn bản là không dám hấp thu Địa Nguyên khí này vào trong cơ thể.
Hơn nữa dù vậy, khi Địa Nguyên khí tiến vào trong cơ thể của Chu Nguyên thì thân thể của hắn vẫn như cũ là bị chấn động, ở bên ngoài thân thể kia xuất hiện những vết thương dữ tợn, máu chảy đầm đìa.
Nhưng mà cũng may là Thái Ất Thanh Mộc Ngân trong cơ thể Chu Nguyên vẫn không ngừng tản ra sinh cơ, chữa trị thương thế bằng không thì lúc này Chu Nguyên chỉ sợ hãy còn chưa ra tay thì đã bị Địa Nguyên ép nổ tung rồi.
Hào quang màu xanh xám ngưng tụ ở bên ngoài làn da của Chu Nguyên, ẩn ẩn là tạo thành một vào đường vân thần bí.
Vào lúc này, uy áp phát ra từ trong cơ thể Chu Nguyên cũng được tăng lên với một loại tốc độ kinh người, tảng đá dưới chân cũng không có cách nào để thừa nhận, bắt đầu nứt toác ra.
Hô.
Cảm thụ được sức mạnh khổng lồ, mênh mông ở trong cơ thể kia, Chu Nguyên cũng thở ra một hơi dài, loại sức mạnh này mới chính là thứ giúp hắn có tự tin động thủ cùng với Kim Thiềm Tử.
Những đòn thăm dò lúc trước chẳng qua là để thử xem số lượng tám mươi ba ngàn viên tinh thể nguyên khí trong khí phủ của Kim Thiềm Tử đến tột cùng là cường đến trình độ nào mà thôi.
Ở cách Chu Nguyên không xa, khi cảm giác được uy áp phát ra từ trong cơ thể Chu Nguyên, nụ cười mỉa mai trên mặt Kim Thiềm Tử lập tức cứng lại.
Lúc này, chấn động nguyên khí từ trên người Chu Nguyên vậy mà đã tăng vọt, thậm chí đã bắt đầu khiến cho hắn cảm nhận được sự uy hiếp.
Phải biết rằng, lúc trước, cho dù Chu Nguyên đã vận dụng cả ba loại sức mạnh thì Kim Thiềm Tử vẫn chưa từng có cảm giác bị uy hiếp như thế này.
Hiển nhiên là, hiện tại Chu Nguyên, không biết thi triển thủ đoạn gì để làm cho nguyên khí của hắn tăng vọt lên gấp mấy lần.
- Tiểu tử này lại vẫn cất giấu thủ đoạn cao siêu như vậy ư?
Lúc này, sắc mặt của Kim Thiềm Tử có chút lạnh lẽo.
Ánh mắt của hắn lập loè, sát cơ trong mắt càng đậm đặc, sau một khắc, bàn chân của hắn đạp mạnh xuống đất một cái, nguyên khí màu xanh biếc giống như là núi lửa phun trào, hóa thành vô số điểm sáng màu xanh biếc phóng lên trời rồi gào thét lao thẳng xuống chỗ Chu Nguyên.
Khi những điểm sáng màu xanh biếc này xẹt qua hư không, ngay cả không khí cũng bị chúng ăn mòn, hóa thành khí độc nhàn nhạt.
Hiển nhiên là, đối mặt với Chu Nguyên mạnh mẽ của hiện tại, tâm tính giống như mèo đùa giỡn con chuột từ nãy đến giờ của Kim Thiềm Tử đã bắt đầu cải biến, bởi vì lúc trước Chu Nguyên không có khả năng làm cho hắn cảm thấy uy hiếp, nhưng hiện tại, con chuột mà hắn coi thường tựa hồ là xuất hiện biến hóa ngoài dự liệu của hắn.
Cho nên Kim Thiềm Tử định hoàn toàn giải quyết Chu Nguyên trước khi cục diện còn không có triệt để không khống chế được.
Vô số điểm sáng màu xanh biếc tựa như những ngọn lửa ma trơi gào thét lao xuống. Chu Nguyên ngẩng đầu, trong ánh mắt giống như có hình ảnh phản chiếu của mười triệu điểm sáng, hắn thản nhiên nói:
- Kim Thiềm Tử, ngươi quá nôn nóng rồi.
Chu Nguyên rõ ràng là có thể cảm giác được, lúc này, đòn tấn công của Kim Thiềm Tử ẩn chứa sát cơ càng lớn, hơn nữa còn nhiều thêm cảm xúc dồn dập.
Kim Thiềm Tử cười lạnh một tiếng, nhưng không có trả lời.
Thấy thế nhưng thần sắc trên mặt Chu Nguyên vẫn rất bình tĩnh. Mặc dù lúc này đòn tấn công của Kim Thiềm Tử cũng cực kỳ hung ác nhưng cũng sẽ không thể khiến cho hắn phải chật vật như trước nữa. Nếu như là lúc trước khi sử dụng Địa Thánh Văn thì hắn thật đúng là khó có thể chống đỡ, nhưng lúc này, có lẽ số lượng tinh thể nguyên khí trong khí phủ của hắn vẫn như trước không bì kịp con số tám mươi ba ngàn viên của Kim Thiềm Tử, nhưng khỏang cách đã không phải là không có cách nào để đền bù rồi.
Hai tay của hắn giang ra, nguyên khí màu vàng bay lên, hóa thành màn hào quang màu vàng, bao trùm toàn bộ thân thể của hắn.
Hưu! Hưu!
Vô số điểm sáng màu xanh biếc rơi xuống, hung hăng đánh lên phía trên màn hào quang màu vàng, thanh thế làm cho người ta cực kỳ sợ hãi, ngay cả mặt đất chung quanh đều bị độc khí ăn mòn đến mức thủng lỗ chỗ.
Nhưng mà, chuyện làm cho tất cả mọi người đang quan sát trận chiến ở bên ngoài bảy đỉnh núi khiếp sợ chính là tuy rằng màn hào quang màu vàng bị những điểm sáng màu xanh biếc kia không ngừng đánh lên khiến cho màn hào quang màu vàng không ngừng xuất hiện rung động, nhưng lại vẫn thủy chung không bị phá vỡ, vẫn bảo hộ Chu Nguyên cẩn thận.
Đợi đến khi một điểm sáng màu xanh biếc cuối cùng rơi xuống, màn hào quang màu vàng mới lung lay rồi lặng yên vỡ vụn.
Mà Chu Nguyên đứng ở trong đó thì không chút sứt mẻ, khuôn mặt bình tĩnh.
Xoạt!
Ở bên ngoài, nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả mọi người đều hô lên kinh hãi.
Đội ngũ ở khắp nơi đều tỏ vẻ kinh ngạc, bởi vì đây là lần đầu tiên từ khi hai người chiến đấu đến nay, Chu Nguyên có thể chống đỡ được đòn tấn công của Kim Thiềm Tử mà lông tóc không tổn hao gì.
- Tại sao mà hắn thoáng cái đã trở nên lợi hại như vậy?
- Lần này, Chu Nguyên hoàn toàn là dựa vào nguyên khí để chống lại đòn tấn công của Kim Thiềm Tử. Thế nhưng mà bằng vào số lượng ba mươi chín ngàn viên tinh thể nguyên khí trong khí phủ của hắn thì làm sao có thể làm được như vậy chứ?
- Tiểu tử này quả nhiên là có cổ quái!
- Khó trách dám chiến đấu cùng Kim Thiềm Tử, nguyên lai là có át chủ bài mạnh mẽ như vậy.
- ...
Sau sự biến đổi của Chu Nguyên, tất cả mọi người đều tập trung chú ý mọi chuyện ở trên đỉnh núi này. Lúc này, sắc mặt của Kim Thiềm Tử cũng cực kỳ âm trầm, hắn nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, đòn tấn công lúc trước bị người sau ngăn lại dễ dàng như thế cũng làm cho trong lòng của hắn có chút tức giận.
Bởi vì chuyện này không thể nghi ngờ là giống như hung hăng tát một cái lên trên khuôn mặt của hắn.
Chu Nguyên giống như là không để ý tới ánh mắt âm trầm kia của Kim Thiềm Tử. Lúc này, hắn thở ra một hơi dài, hai mắt giống như là chim ưng nhìn chằm chằm vào Kim Thiềm Tử, chậm rãi nói:
- Lúc trước, ta đã để ngươi liên tục tấn công rồi, tiếp đó cũng nên đến lượt của ta đi à nha?
Oanh!
Vừa mới dứt lời thì chỉ trong một cái chớp mắt, ánh mắt của Chu Nguyên phát lạnh, ở sau lưng hắn, hai cánh của Quang ảnh Thánh Linh đột nhiên chấn động.
Bá!
Thân ảnh của hắn lập tức biến mất cơ hồ là giống như thuấn di vậy.
Thấy thế, con ngươi của Kim Thiềm Tử hơi co lại, lúc này, tốc độ của Chu Nguyên cực kỳ kinh người, mắt thường khó mà theo kịp. Cho nên mũi chân của hắn điểm một cái, thân hình cũng bay thẳng đến chân trời.
Nhưng mà thân hình của hắn vừa mới lướt trên thì một bóng người đã quỷ mị, hư vô xuất hiện ở trước người hắn, năm ngón tay nắm chặt lại, đánh ra một quyền.
Oanh!
Khi một quyền kia đánh ra, có quyền phong kinh người bộc phát ra, thậm chí ngay cả không gian đều hơi hơi chấn động, tựa như là cục đá rơi xuống mặt nước. Tiếng không khí nổ tung vang lên chói tai.
Lúc cảm nhận được một quyền kia thì sắc mặt của Kim Thiềm Tử cũng khẽ biến đổi, nhưng chợt hắn hừ lạnh một tiếng, cũng đánh ra một chưởng, nguyên khí màu xanh biếc cuồn cuộn chấn động, khí thế đáng sợ bộc phát ra. Hiển nhiên là lúc này Kim Thiềm Tử cũng không dám khinh thường Chu Nguyên nữa, thực lực được phát huy đến mức tận cùng.
Phanh!
Quyền chưởng va chạm khiến cho hư không chấn động, sóng xung kích bộc phát ra đến.
Thân hình cuả Chu Nguyên cùng Kim Thiềm Tử đều run rẩy.
Nhưng mà chỉ trong một cái chớp mắt, Chu Nguyên lại một lần nữa xuất quyền, vô số nắm đấm gào thét lao ra, ùn ùn đánh tới Kim Thiềm Tử.
Thấy thế, sắc mặt của Kim Thiềm Tử trở nên âm trầm, hắn cũng không lùi bước, đồng dạng là chính diện nghênh tiếp.
Rầm rầm rầm!
Vì vậy, ở giữa không trung, hai bóng người điên cuồng giao thoa, quyền chưởng liên tục va chạm, mà mỗi một lần va chạm đều dẫn tới cuồng phong gào thét, không gian chấn động.
Chỉ trong vòng mấy phút ngắn ngủi, hai người đã chiến đấu đến mấy trăm hiệp, tốc độ chiến đấu như tia chớp kia khiến cho người xem hoa cả mắt.
Lúc này, hiển nhiên là hai người đều đã đánh ra chân hỏa, từng quyền trí mạng, sát cơ đậm đặc.
Oanh!
Trên bầu trời, hai bóng người lao vào nhau, khuôn mặt của hai người đều có chút dữ tợn, sóng trùng kích cuồng bạo nhanh chóng khuếch tán ra bốn phía xung quanh.
Hai bóng người đều run lên, sau đó thân hình bắn ngược trở ra.
Chu Nguyên bị bắn lùi về khoảng trăm trượng, lúc rơi xuống đất còn lùi về mấy chục bước nữa, mỗi một bước đều để lại một cái hố sâu. Mà trái lại Kim Thiềm Tử kia thì là lùi về hơn 130 trượng, đợi đến rơi xuống đất mặt thì còn lùi lại trên trăm bước nữa.
Đợi đến khi thân hình của hai người ổn định lại, sắc mặt của Kim Thiềm Tử đã trở nên tái nhợt.
Cùng lúc đó, ở bên ngoài núi cũng vang lên vô số tiếng hít khí lạnh, tất cả mọi người đều tỏ ra khiếp sợ cùng khó có thể tin khi nhìn về phía Chu Nguyên.
Bởi vì đây là lần đầu tiên kể từ khi chiến đấu cùng Kim Thiềm Tử, Chu Nguyên chiếm được một tia thượng phong!
Cục diện trước mắt tựa hồ là đang dần dần nghiêng về một bên mà mọi người không thể tin được.