Oa!
Âm thanh bén nhọn, chói tai truyền ra từ trên đỉnh núi, mà mỗi khi thanh âm này truyền ra thì sẽ lập tức tạo ra một trận cuồng phong, cuốn theo một luồng sáng màu xanh biếc, ở những nơi mà luồng sáng kia lướt qua, tất cả cây cối đều lập tức héo rũ, mất hết sinh cơ.
Ở trên đỉnh núi, nhìn về phía Kim Thiềm Tử nằm sấp trên mặt đất, giống như một con Viễn Cổ Hung Thiềm, sắc mặt của Chu Nguyên trở nên cực kỳ ngưng trọng, bởi vì hắn có thể cảm giác được vào lúc này, nguyên khí trong cơ thể của người sau đã tăng vọt.
Uy áp cường hãn đập vào mặt, tựa như là một ngọn núi lớn vạy, làm cho Chu Nguyên có cảm giác thân hình của mình trở nên trầm trọng hơn rất nhiều.
Lúc này, mặc dù Kim Thiềm Tử xấu xí đến mức dọa người, nhưng kỳ thật thực lực lại đã được gia tăng không ít. Hiển nhiên đây là đòn sát thủ mà Kim Thiềm Tử che dấu.
Vào lúc này, con ngươi dựng thẳng màu vàng của Kim Thiềm Tử hung tàn, gắt gao nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên. Từ sau khi tiến vào Thánh Cung, hắn đã được cung chủ dùng bí pháp, rút sạch máu tươi của một con Thiên Ma Thiềm ra và rót vào trong cơ thể của hắn.
Thiên Ma Thiềm là Nguyên thú Lục phẩm, có thực lực tương đương với cường giả Thiên Dương Cảnh, máu tươi của nó tự nhiên là cũng vô cùng bá đạo, lúc ấy có tới hơn trăm người tiếp nhận loại thí nghiệm này nhưng cuối cùng chỉ có một mình hắn sống sót mà thôi.
Nhưng mà Kim Thiềm tử biết, bởi vì Thiên Ma Thiềm là Nguyên thú Lục phẩm, cho nên dù đã chết, trong máu tươi vẫn như trước có còn lưu lại chút ý thức, bằng vào thực lực hiện nay của hắn thì không có khả năng hoàn toàn tiêu trừ. Một khi thi triển Đại Yêu Thiềm Thuật, máu tươi của Thiên Ma Thiềm sẽ điên cuồng ăn mòn thân thể của hắn, cho nên không phải là vạn bất đắc dĩ, Kim Thiềm Tử sẽ không dễ dàng sử dụng.
Nhưng hiện tại hắn bị Chu Nguyên bức đến mức không có biện pháp khác rồi.
Bởi vì hắn biết rõ, nếu như lúc này, ở tại đây, hắn bị Chu Nguyên đánh bại, như vậy trở lại Thánh Cung, tất nhiên sẽ phải chịu trừng phạt nặng.
Hắn cũng không có cách nào để tiếp nhận chuyện mình lại bị một đệ tử thủ tịch của Thương Huyền Tông đánh bại.
- Không nghĩ tới ta sẽ bị một đệ tử thủ tịch nho nhỏ bức đến một bước này
Con mắt hung tàn dựng thẳng của Kim Thiềm Tử tập trung Chu Nguyên. Vào lúc này, thanh âm của hắn đều trở nên cực kỳ bén nhọn.
- Chu Nguyên, ngươi thật sự là đã làm cho ta phải lau mắt mà nhìn. Cho nên, vì biểu đạt sự tán thành đối với ngươi, sau khi đánh bại ngươi, ta sẽ … ăn tươi tứ chi của ngươi!
Nói đến đây, Kim Thiềm Tử thè lưỡi liếm môi, khuôn mặt toát ra vẻ tàn nhẫn, máu tươi của Thiên Ma Thiềm không chỉ ăn mòn thân thể mà còn có cả nhân tính của hắn cho nên lúc này Kim Thiềm Tử sẽ hung tàn tựa như là Thiên Ma Thiềm vậy.
Oanh!
Vừa nói hết câu, Chu Nguyên chỉ thấy được cả tay và chân của Kim Thiềm Tử vỗ mạnh xuống mặt đất một cái khiến cho mặt đất lập tức sụp đổ, mà thân hình của hắn thì cũng nhanh chóng hóa thành một vệt sáng, nhanh như tia chớp đánh về phía Chu Nguyên.
Tốc độ nhanh như vậy làm cho Chu Nguyên cũng thấy kinh hãi.
Chỉ mới gần kề một cái hô hấp, Kim Thiềm Tử đã xuất hiện ở phía trước Chu Nguyên, hắn nhe răng cười, đánh ra một chưởng, nhất thời khí độc màu xanh lá cây cuồn cuộn dùng xu thế dời núi lấp biển, hung hăng đánh tới Chu Nguyên.
Một chưởng kia tỏa ra khí thế quá mạnh mẽ, cho dù đổi lại là Khổng Thánh hay Lý Khanh Thiền ở đây mà chịu một chưởng này thì chỉ sợ đều sẽ bị trọng thương.
Con ngươi của Chu Nguyên cũng hơi co lại. Sau khi thi triển Đại Yêu Thiềm Thuật, thực lực của Kim Thiềm Tử cường hãn hơn trước quá nhiều.
Hắn không dám có chút khinh thị. Vào lúc này, nguyên khí trong cơ thể cũng bắt đầu vận chuyển, không hề giữ lại mà gào thét lao ra, năm ngón tay nắm chặt, đánh ra một quyền.
Nguyên khí màu xanh xám phóng ra ngoài, giống như là Địa Long gào thét, một quyền đánh ra làm cho hư không chấn động. Một quyền này trực diện va chạm cùng một chưởng của Kim Thiềm Tử. Chu Nguyên cũng không có biện pháp nào khác, không thể không lựa chọn trực diện chiến đấu, bởi vì với tốc độ lúc này của Kim Thiềm Tử, Chu Nguyên căn bản không trốn được.
Tuy rằng Hóa Hư Thuật có tốc độ không chậm, nhưng hiện tại xem ra là phẩm giai vẫn có chút thấp, đã không thể theo kịp tốc độ tiến bộ của Chu Nguyên rồi.
Oanh!
Chỉ trong nháy mắt, quyền và chưởng của hai bên lại một một lần nữa va chạm, trong lúc nhất thời sóng xung kích cuồng bạo bộc phát ra khiến cho đất đá dưới chân bay tứ tung, lực phá hoại kinh người.
Phanh!
Thân hình của Chu Nguyên chấn động rồi mãnh liệt bắn ngược ra ngoài, bàn chân kéo lê dấu vết thật dài ở mặt đất.
Ở bên ngoài thân thể của hắn, Quang ảnh Thánh Linh cũng hơi hơi chấn động.
Nhưng mà Chu Nguyên còn chưa kịp ổn định thân hình thì hắn đã cảm nhận được một cơn gió tanh vọt tới trước mặt, chỉ thấy được Kim Thiềm Tử kia lại một một lần nữa đánh tới, vô số đòn tấn công mang theo khí độc đậm đặc ùn ùn đánh đến.
- Tiểu tạp chủng, lúc trước ngươi không phải là rất kiêu ngạo hay sao? Xem bây giờ, ta đánh chết ngươi như thế nào nhé!
Thần sắc trên mặt Kim Thiềm Tử dữ tợn, ánh mắt lóe ra sự hung tàn, từng quyền không ngừng đánh ra, đồng thời điên cuồng cười vang.
Sau khi thi triển Đại Yêu Thiềm Thuật lại thúc dục máu tươi của Thiên Ma Thiềm, lý trí của Kim Thiềm Tử hiển nhiên là đã dần bị hung tính ăn mòn.
Phanh! Phanh!
Sắc mặt của Chu Nguyên trở nên lạnh lùng, nguyên khí dâng lên, hắn không ngừng vung quyền tung cước chiến đấu cùng Kim Thiềm Tử.
Trong ánh mắt của người ở bên ngoài thì lúc hai người Chu Nguyên và Kim Thiềm Tử giống như là hai luồng hào quang, mỗi một lần va chạm đều sẽ có sóng xung kích cuồng bạo khuếch tán ra bốn phía xung quanh, hơn nữa tốc độ của bọn họ cực kỳ nhanh chóng, người bên ngoài cũng gần như chỉ có thể nhìn thấy vô số luồng sáng bay múa.
Nhưng mặc dù là thân ở bên ngoài chiến trường, bọn họ cũng có thể rõ ràng cảm ứng được, mỗi một luồng sáng đều có uy năng cực kỳ đáng sợ, e rằng Thánh Tử phổ thông đều không có năng lực thừa nhận một đòn.
Mà lúc này đây, hai người vẫn điên cuồng chiến đấu. Nhưng đột nhiên, cục diện lại một một lần nữa xuất hiện biến hóa.
Chu Nguyên bị Kim Thiềm Tử đánh trúng làm cho thân hình của hắn không ngừng lui về phía sau, mà Kim Thiềm Tử thì là đắc thế không buông tha người, đòn tấn công càng ngày càng hung tàn, tựa hồ đang muốn làm theo như lời hắn đã nói, ý định đánh chết tươi Chu Nguyên ở chỗ này.
- Chu Nguyên tựa hồ không chịu được nữa rồi.
Ở chỗ đội ngũ của Thương Huyền Tông, trông thấy cảnh tượng này, sắc mặt của mấy người Đường Mộc Tâm, Cố Hồng Y đều biến đổi, bởi vì hiện tại ai nấy đều thấy được sau khi Kim Thiềm Tử thúc dục Đại Yêu Thiềm Thuật, nguyên khí tăng vọt, lại một một lần nữa áp chế Chu Nguyên.
Vô số người âm thầm cảm thán, trận chiến đấu của hai người này thật đúng là khiến cho người xem đi hết từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, một người mới chiếm được thượng phong rồi lúc sau lại là người còn lại bộc phát thực lực mạnh hơn, hai bên không ngừng thay phiên, thật là một trận chiến khó xác định kết quả.
Nhưng mà, mặc dù nói như vậy, tất cả moị người đều biết được sự nguy hiểm của trận chiến đấu giữa hai người này, bất cứ người nào không chú ý thì thật sự đều có khả năng bị đối phương đánh chết.
Đông!
Trên đỉnh núi, hai bóng người bay ngược trở ra.
Chu Nguyên không thể nghi ngờ là bị lui ra phía sau nhiều hơn mấy bước nữa. Lúc này, sắc mặt của hắn cực kỳ ngưng trọng, ở bên ngoài thân thể của hắn có vô số dấu ấn hình quyền màu xanh biếc, đó là dấu vết để lại khi bị Kim Thiềm Tử đánh lúc trước.
Mà mặc dù bộ dáng của Kim Thiềm Tử nhìn có chút đáng sợ, nhưng tình huống không thể nghi ngờ là tốt hơn Chu Nguyên nhiều. Hiện tại, máu tươi của Thiên Ma Thiềm đã ăn mòn cơ thể của hắn, làm cho hắn không cảm giác được đau đớn, cho nên căn bản không sợ lấy thương đổi thương với Chu Nguyên.
Hơn nữa
Kim Thiềm Tử nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên với ánh mắt hung tàn rồi hắn nhe răng cười nói:
- Ngươi thực sự cho rằng quả đấm của ta dễ chịu như vậy hay sao?
Nghe Kim Thiềm Tử nói vậy, Chu Nguyên vội vàng cúi đầu, chỉ thấy được những dấu ấn hình quyền ở trên thân thể hắn đúng là đang tỏa ra khí độc màu xanh lá cây, những khí độc này theo lỗ chân lông xâm nhập vào trong cơ thể.
- Một khi để độc Ma Thiềm của ta xâm nhập vào trong cơ thể, người dưới Thần Phủ căn bản không chịu nổi. Chu Nguyên, ngươi nhất định phải chết!
Vừa dứt lời, hai tay của Kim Thiềm Tử nhanh chóng kết ấn rồi hắn điềm nhiên nói:
- Độc bạo!
Chỉ cần hắn kíp nổ khí độc, Chu Nguyên tất nhiên sẽ bị trọng thương.
Oanh!
Điểm sáng màu xanh biếc nhanh chóng lan ra khắp cơ thể Chu Nguyên nhưng mà hắn chỉ là nhướng mày, cũng không để ý gì tới chúng, bởi vì khi khí độc kia bộc phát ở trong cơ thể hắn thì Oán Long độc vốnchiếm giữ ở trong lòng bàn tay cũng có chút chấn động.
Ngâm!
Giống như là có thêm tiếng rồng ngâm trầm thấp vang lên trong người Chu Nguyên. Lúc này, Oán Long độc bộc phát ra lực hút khủng bố, nhanh chóng nuốt sạch sẽ số khí độc đang muốn tác quái ở trong cơ thể Chu Nguyên kia.
Hào quang màu xanh lục lập loè bên ngoài thân thể của Chu Nguyên cũng ảm đạm tiêu tán.
Nhìn thấy cảnh tượng này, thần sắc vui vẻ trên mặt Kim Thiềm Tử lập tức cứng lại, ánh mắt tỏ ra kinh hãi và nghi hoặc bất định. Loại khí độc kia bá đạo thế nào thì hắn là người rõ ràng nhất, từ Thần Phủ cảnh trở xuống, cho dù là Khương Thái Thần cũng không dám để khí độc này bộc phát ở trong cơ thể một cách không kiêng nể gì cả như vậy.
Nhưng mà như thế nào hiện tại, Chu Nguyên lại có thể lông tóc không tổn hao gì?
Phốc.
Chu Nguyên lạnh lùng liếc nhìn Kim Thiềm Tử, há mồm nhổ ra một búng máu tươi màu xanh biếc có mùi tanh hôi, búng máu tươi kia lập tức ăn mòn mặt đất.
- Loại đồ vật không nhập lưu này đừng lấy ra chơi cho mất mặt nữa.
Thấy thế, khóe miệng của Kim Thiềm Tử khẽ giật giật rồi sự hung tàn trong ánh mắt càng đậm đặc, hắn u ám liếc nhìn Chu Nguyên, nói:
- Yên tâm, bữa tiệc lớn tiếp theo đầy đủ để làm cho ngươi chết no!
Vừa dứt lời, hai tay của hắn lại lập tức khép lại, đột nhiên kết ấn.
- Ông!
Chỉ trong một cái chớp mắt, từ dưới mặt đất bỗng nhiên có vô số điểm sáng màu xanh biếc mãnh liệt phóng lên trời, rồi sau đó chúng hòa vào nhau, tạo thành nọc độc màu xanh biếc.
Nọc độc tràn ngập ra, vờn quanh không trung.
Mùi tanh hôi nồng đậm phát ra.
Từ xa nhìn lại, tựa như là một đầm lầy bằng độc cực lớn lơ lửng ở giữa trời đất, mà lúc này Chu Nguyên đang đứng ở giữa trung tâm của đầm lầy này, cảnh tượng kia làm cho vô số người tỏ ra vẻ kinh hãi.
- Khặc khặc, Thiềm Độc Đại Táng Thuật!
Mà Kim Thiềm Tử căn bản không để cho Chu Nguyên có thời gian phản ứng, hắn nhe răng cười, hai tay khép lại, chỉ sau nháy mắt, đầm lầy bằng độc cực lớn gào thét lao xuống, đồng thời nó còn điên cuồng co rút lại, mang theo sức mạnh khủng bố không có cách nào để chống cự hung hăng ép xuống Chu Nguyên đang đứng ở giữa trung tâm.
Chiêu thức ấy mới là đòn sát thủ mà Kim Thiềm Tử chuẩn bị đã lâu!
Theo hắn thấy, lần này, Chu Nguyên sẽ không còn có thể phản kháng được nữa!