Trận tranh đoạt sáu bức tường ngọc khác giằng co ước chừng hơn nửa ngày thì rốt cục đã kết thúc dưới ánh mắt vẫn chưa thỏa mãn của mọi người.
Không ngoài dự kiến của mọi người, trong hai bức tường ngọc có thể thai nghén Dị Bảo Trúc Thần tám màu thì một cái đã rơi vào trong tay của Thánh Cung.
Tuy rằng lúc trước, trong quá trình tranh đoạt cùng Thương Huyền Tông, Kim Thiềm Tử bị giết chết, Chiêm Đài Thanh bị trọng thương làm cho thực lực tổng thể giảm sút nhưng Thánh Cung vẫn như trước cực kỳ đáng sợ, bởi vì có Khương Thái Thần tồn tại.
Vào lúc này, tất cả sự biệt khuất nhận được ở chỗ Thương Huyền Tông đều bộc phát ra, hung uy của người đứng đầu trên Thánh Tử Bảng được phát huy vô cùng tinh tế, mặc dù Tông Minh của Vấn Kiếm Tông cùng Đường Khiếu của Bắc Minh Trấn Long Điện lựa chọn liên thủ đối kháng, nhưng cuối cùng, vẫn như trước là bị Khương Thái Thần đánh bại.
Mà chuyện này khiến cho Vấn Kiếm Tông cùng Bắc Minh Trấn Long Điện không thể không lựa chọn buông tha cho bức tường ngọc có thể thai nghén Dị Bảo Trúc Thần tám màu này, chuyển mục tiêu hướng về phía những bức tường ngọc khác kém hơn. Người tranh đoạt những bức tường ngọc này chỉ là một số thế lực nhất lưu của Thương Huyền Thiên mà thôi, khi đối mặt với hai đại tông môn đỉnh cấp, sau khi trải qua một trận khổ chiến, bọn họ vẫn như trước không địch lại, chỉ có thể bất đắc dĩ chắp tay nhường bức tường ngọc lại cho Vấn Kiếm Tông cùng Bắc Minh Trấn Long Điện.
Về phần một bức tường ngọc có thể thai nghén Dị Bảo Trúc Thần tám màu khác thì là đã rơi vào trong tay của Bách Hoa Tiên Cung.
Đương nhiên, chuyện này cũng không thể không kể công lao của Thương Huyền Tông được.
Bởi vì thực lực của Bách Hoa Tiên Cung cùng Thiên Quỷ Phủ khá tương đương, cho nên lúc đầu, hai bên đều có đổ máu, đều có Thánh Tử vẫn lạc, có thể nói là thảm thiết đến cực điểm. Nhưng khi Thương Huyền Tông tham dự vào thì cân đối của hai bên lập tức bị đánh phá.
Đối mặt với Thương Huyền Tông cùng Bách Hoa Tiên Cung liên thủ, đội ngũ của Thiên Quỷ Phủ lập tức tan rã.
Thánh Tử đứng đầu của Thiên Quỷ Phủ kia tên là Triệu U, là người xếp hạng thứ sáu trên Thánh Tử Bảng của Thánh Châu đại lục. Mặc dù trong lòng giận dữ với việc Thương Huyền Tông nhúng tay nhưng mà hắn cũng minh bạch Thương Huyền Tông tại sao lại ra tay với bọn họ, đây tất nhiên là trả thù việc Thiên Quỷ Phủ bọn họ lúc trước phối hợp cùng Thánh Cung ám toán Yêu Yêu.
Cho nên lần này, Triệu U cũng chỉ có thể nuốt cục tức này vào trong bụng.
Chỉ là trong lòng khó tránh khỏi là đang mắng Thánh Cung cùng Khương Thái Thần như máu chó xối đầu. Lúc trước, hắn lựa chọn giúp đỡ Thánh Cung, đơn giản là cảm thấy thực lực của Thánh Cung mạnh hơn Thương Huyền Tông, đến lúc tranh đoạt, có thể mượn sức mạnh của Thánh Cung.
Nhưng ai có thể nghĩ đến Thánh Cung vậy mà lại bị Thương Huyền Tông đánh bại, ở thời điểm này, bản thân Thánh Cung cũng sứt đầu mẻ trán, ở đâu ra còn sức để có thể trợ giúp bọn họ cơ chứ?
Cho nên cuối cùng Triệu U chỉ có thể lựa chọn buông tha cho, dẫn những Thánh Tử còn lại của Thiên Quỷ Phủ, chuyển hướng tranh đoạt những bức tường ngọc khác kém hơn.
Vì vậy cuối cùng, trong bảy bức tường ngọc thì có sáu cái đã rơi vào trong tay sáu đại tông môn đỉnh cấp, chỉ còn lại có một cái cho các thế lực khác tranh đoạt. Vì tranh đoạt một bức tường ngọc cuối cùng này, thế lực khắp nơi có thể nói là chiến đấu kịch liệt, máu chảy thành sông, máu tươi gần như đã nhuộm đỏ cả đỉnh núi, không biết đã có bao nhiêu người chết ở chỗ này.
Nhưng mà tranh đấu trong Huyền Nguyên Động Thiên này chính là tàn khốc như thế đấy, vì tranh đoạt một phần cơ duyên, tính mạng cũng không đáng tiền, mặc dù là Thánh Tử cũng thế.
Đối mặt với trận chiến trên đỉnh núi kia, sáu đại tông môn đỉnh cấp, kể cả Thương Huyền Tông đều chưa từng nhúng tay, bởi vì bọn họ biết rõ, lúc này những tông phái khác đều giết đến đỏ cả mắt rồi, nếu như bọn họ nhúng tay vào, e rằng cũng sẽ bị mọi người vây công mà thôi, được không bù mất.
Nhưng cuối cùng trận chiến đấu vẫn có kết quả, người thắng sau cùng là tông phái nhất lưu có tên là Tử Dương Điện, thực lực tuy rằng không bằng sáu đại tông môn đỉnh cấp, nhưng ở trong Thương Huyền Thiên cũng có danh khí không nhỏ.
Mà khi Tử Dương Điện chính thức trở thành người thắng cuối cùng trong việc tranh đoạt bức tường ngọc cuối cùng này thì cũng đại biểu cho chuyến thăm dò Huyền Nguyên Động Thiên này rốt cục tiến vào khâu cuối cùng.
Mùi máu tanh tràn ngập trong trời đất. Vào lúc này, xung quanh cũng trở nên yên tĩnh hơn rất nhiều, thế lực khắp nơi đều giống như là những con sói sau khi chiến đấu, trở về cuộn mình liếm láp miệng vết thương, tràn ngập mỏi mệt.
Chu Nguyên đứng ở trên đỉnh núi, nhìn qua núi cao kia, thần sắc ngược lại là có chút bình tĩnh, con đường tu luyện vốn là đầy tranh đấu, bồi hồi quanh thời khắc sinh tử. Những năm tu luyện này đã làm cho được lòng tin của hắn theem kiên định, sẽ không dễ dàng có bất kỳ sự dao động nào.
- Đợi đến lần này trở về tông môn, sau khi luyện hóa hấp thu nguyên khí tinh thuần uẩn hàm trong Thiên Tru Thánh Văn, ta tất nhiên có thể bước vào Thái Sơ Cảnh cửu trọng thiên, đạt đến Thái Sơ cảnh đỉnh phong.
Chu Nguyên thở ra một hơi thật sâu. Hắn đi vào Thương Huyền Tông đã được gần hai năm rồi.
Lúc mới đến Thương Huyền thì hắn cũng chỉ vừa mới bước vào Thái Sơ cảnh.
Mà hôm nay, hắn đã sắp đạt đến Thái Sơ cánh đỉnh phong, cách Thần Phủ cảnh chỉ một bước xa.
Lúc trước, hắn rời khỏi Thương Mang đại lục, đi vào Thánh Châu đại lục, mục đích chính là dùng tốc độ nhanh nhất để có được sức mạnh chống lại Võ Vương.
Ở trong đó, hắn không biết đã trải qua bao nhiêu lần tranh đấu, nhưng bất luận gặp trắc trở gì thì hắn đều giữ vững được. Hôm nay, mục tiêu đã từng không thể nào vươn tới đã cách hắn không xa.
Khi hắn có được thực lực đủ để chống lại Võ Vương thì cũng là lúc hắn trở lại Đại Chu, triệt để giải quyết tất cả ân oán.
- Võ Vương …
- Ngươi cắt một cánh tay của phụ vương ta, hại mẫu hậu ta phải hi sinh thọ nguyên, chiếm lãnh thổ của Đại Chu ta, giết con dân của Đại Chu ta, đoạt khí vận Thánh Long của ta.
- Sắp rồi, ân oán của chúng ta sẽ triệt để được giải quyết
Chu Nguyên ngóng nhìn về phương xa, trong đầu lại hiển hiện cảnh tượng ngày hắn ra đời, mà hết thảy căn do là do năm đó Võ Vương muốn soán ngôi, đoạt Đại Chu, thành lập Đại Võ.
Từ khi hiểu được chuyện thì hắn đã cảm nhận được Đại Chu đang kéo dài hơi tàn dưới uy áp của Đại Võ, phụ vương đã từng có được hùng tâm cũng bị áp chế xuống, hào quang trong mắt cũng bị dần phai mờ theo thời gian.
Chu Nguyên biết được, bởi vì sự kiện kia, phụ vương của hắn đã không còn tin tưởng tranh đấu với Võ Vương nữa. Nhưng Chu Nguyên cũng hiểu, ở sâu trong nội tâm phụ vương của hắn tất nhiên là cực kỳ bi thương.
Kẻ thù ở trước mặt lại vô lực báo thù, chỉ có thể đau khổ ẩn nhẫn, hơn nữa ký thác tất cả kỳ vọng vào đưa con độc nhất này.
Chu Nguyên hơi cúi mặt xuống, trong đôi mắt có ánh sáng lạnh lùng lướt qua.
- Phụ vương, người yên tâm đi, khoản nợ mà người không lấy lại được, ta sẽ đích thân giúp người đòi lại toàn bộ, không bỏ sót bất cứ thứ gì!
- Võ Vương, ngươi hãy chờ xem!
- Ngày đó sẽ không quá xa!
Ông!
Trên đỉnh núi, không gian bỗng nhiên bắt đầu rung chuyển, tựa như gợn sóng vậy, không ngừng lan tràn, không gian dần dần vặn vẹo.
- Chúng ta đã liên hệ cùng phong chủ rồi. Nàng đã cảm ứng được vị trí của chúng ta, hiện tại đang xé rách không gian, hình thành thông đạo, đưa chúng ta đi ra ngoài.
Lý Khanh Thiền nhìn qua những chỗ không gian có chấn động khác thường kia, đôi mắt đẹp nhìn về phía những đệ tử khác:
- Đệ tử của Thương Huyền Tông chuẩn bị khởi hành!
- Vâng!
Tất cả mọi người đều đồng thanh hô to, thần sắc phấn chấn. Trong chuyến thăm dò Huyền Nguyên Động Thiên này, Thương Huyền Tông bọn họ có thể nói là người có thu hoạch lớn nhất, mấu chốt nhất chính là còn đè Thánh Cung một bậc, quả thực là hãnh diện.
Lúc này, ánh mắt của Chu Nguyên nhìn qua những chỗ khác, không gian ở chỗ những tông môn khác cũng hơi chập trùng, hiển nhiên là đều đã câu thông trưởng bối của tông phái ở bên ngoài.
Chuyến thăm dò Huyền Nguyên Động Thiên này đã sắp chấm dứt.
Ông!
Không gian chấn động càng ngày càng kịch liệt, cuối cùng đột nhiên bị xé nứt ra, tựa như là tạo thành một vết nứt lớn, có nguyên khí bàng bạc, mênh mông xuyên qua, khiến cho không gian trở nên vững chắc, tạo thành thông đạo.
- Đệ tử của Thương Huyền Tông, hãy nhanh chóng đi ra.
Còn có một giọng nói như ẩn như hiện truyền ra từ trong không gian thông đạo, đúng là Liên Y phong chủ!
- Đi!
Lý Khanh Thiền quát nhẹ một tiếng, sau đó liền cùng Sở Thanh dẫn đầu bước vào trong không gian thông đạo, đảo mắt cái là đã biến mất không thấy gì nữa. Ở phía sau bọn họ, rất nhiều đệ tử của Thương Huyền Tông cũng nhấc chân đi theo.
Trước khi đi vào trong không gian thông đạo, Chu Nguyên còn quay đầu nhìn thoáng qua Huyền Nguyên Động Thiên này, sau đó cười nhạt một tiếng. Hắn biết được, khi tất cả mọi chuyện đã phát sinh ở đây được truyền đi thì chỉ sợ sẽ tạo nên chấn động không nhỏ trên Thánh Châu đại lục.
Tên tuổi của Chu Nguyên có lẽ cũng sẽ lần thứ nhất truyền khắp tất cả các tông cùng với đại lục, không biết đến lúc đó, phụ vương và mẫu hậu ở Đại Chu có thu được tin tức hay không?
Mọi chuyện chỉ thoáng qua trong đầu Chu Nguyên thôi, sau đó hắn không do dự nữa, quay người bước vào trong không gian thông đạo, không gian chấn động vọt tới, nuốt trong thân hình của hắn vào.