Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 716 - Chương 715: Viên Mãn

Chưa xác định
Chương 715: Viên mãn

Khi Chu Nguyên vừa bước ra từ bên trong thì bức tường ngọc ở phía sau hắn lập tức sáng rực lên, cuối cùng ở trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người dần dần hòa tan.

Chỉ trong khoảng mười giây ngắn ngủi, bức tường ngọc đã tan rã, không còn bóng dáng.

Biến cố như vậy lập tức khiến cho mọi người hỗn loạn.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Chu Nguyên cũng có chút ngạc nhiên nhưng nghĩ đến hẳn là hắn lấy đi Dị Bảo Trúc Thần thai nghén trong đó, cho nên bức tường ngọc đã không có ý nghĩa để tồn tại nữa.

Hắn quay đầu, nhìn qua phía trước, sau đó hắn phát hiện lúc này, Sở Thanh, Lý Khanh Thiền, Yêu Yêu cùng với những Thánh Tử khác của Thương Huyền Tông đều đã đi tới trước bức tường ngọc.

Chẳng lẽ trận chiến đấu với Thánh Cung đã hoàn toàn kết thúc rồi sao? Tại sao lại có thể nhanh như vậy chứ?

- Khương Thái Thần đã dẫn Thánh Tử của Thánh Cung thối lui ra khỏi ngọn núi thứ bảy.

Lúc này, cặp môi đỏ mọng của Lý Khanh Thiền hé mở, đôi mắt đẹp của nàng mang theo thần sắc khó hiểu đang không ngừng đánh giá Chu Nguyên.

- Thánh Cung buông tha cho cơ duyên này sao?

Chu Nguyên có chút kinh ngạc.

Cặp môi đỏ mọng của Lý Khanh Thiền hơi nhếch lên, nói mỉm cười:

- Kim Thiềm Tử thì bị ngươi chém giết, Chiêm Đài Thanh cũng bị Yêu Yêu đánh trọng thương, nếu như Khương Thái Thần còn muốn đấu tiếp thì đội ngũ của Thánh Cung bọn họ tất nhiên sẽ bị tử thương thảm trọng.

Lúc này, những Thánh Tử khác cũng nghi hoặc đánh giá Chu Nguyên. Mặc dù hiện tại bọn họ đã tiếp nhận kết quả này, nhưng khi lại lần nữa trông thấy Chu Nguyên thì trong nội tâm vẫn khó tránh khỏi có chút rung động.

Đây chính là Kim Thiềm Tử đó, cường giả xếp thứ năm ở trên Thánh Tử Bảng, mạnh mẽ hơn cả Khổng Thánh cùng Lý Khanh Thiền nữa.

Mà hiện tại, Chu Nguyên có thể chém giết Kim Thiềm Tử, chẳng phải là nói thực lực của hắn đã vượt qua Khổng Thánh cùng Lý Khanh Thiền rồi hay sao?

Các Thánh Tử liếc nhau. Xem ra sau lần tranh đấu ở trong Huyền Nguyên Động Thiên này, xếp hạng của các Thánh Tử trong Thương Huyền Tông bọn họ phải có chút thay đổi rồi.

- Chu Nguyên, bức tường ngọc biến mất, vậy thì những thứ kia?

Khổng Thánh nhìn nhìn Chu Nguyên, thản nhiên nói.

- Yên tâm, ta đã lấy ra hết rồi.

Chu Nguyên nhìn về phía Sở Thanh, nói:

- Trong đó có tổng cộng ba cái Dị Bảo Trúc Thần tám màu, vài chục cái Dị Bảo Trúc Thần bảy màu, Dị Bảo Trúc Thần thấp hơn thì nhiều quá, đệ chưa kiểm kê được.

Hắn cũng không có ý định giấu diếm.

Chu Nguyên vừa dứt lời, rất nhiều Thánh Tử ở đây đã lập tức hít một hơi lạnh, mà ngay cả Sở Thanh cũng tỏ ra sợ hãi thán phục, cánh tay không tự chủ được đưa lên sờ cái đầu bóng loáng của mình, sau khi Khương Thái Thần lựa chọn rút lui thì hắn cũng thối lui ra khỏi trạng thái chiến đấu lúc trước và theo đó mái tóc đen dài kia cũng lập tức rụng sạch.

Phải biết rằng, lúc trước bọn họ cố gắng tìm kiếm suốt mấy tháng nhưng hiện nay cũng không phải là tất cả Thánh Tử đều có được Dị Bảo Trúc Thần bảy màu. Mà hiện tại, Chu Nguyên lại nói trong bức tường ngọc này, chỉ tính riêng Dị Bảo Trúc Thần bảy màu đã có vài chục sao?!

Đây là cái khái niệm gì?

Nói cách khác đệ tử thế hệ này của Thương Huyền Tông bọn họ tối thiểu cũng có vài chục người có thể mở ra Thần Phủ cấp bảy!

Phải biết rằng trong dĩ vãng, coi như là trong những tông môn đỉnh cấp như Thương Huyền Tông thì ngay cả mười đại Thánh Tử cũng cần phải tích lũy, chuẩn bị rất lâu, mới có được xác suất nhất định đạt tới Thần Phủ cấp bảy.

Chớ nói chi là ... ba cái Dị Bảo Trúc Thần tám màu kia rồi.

Thương Huyền Tông bọn họ đã rất nhiều năm rồi không có xuất hiện thiên kiêu Thần Phủ cảnh mở ra Thần Phủ cấp tám rồi!

- Trong ba cái Dị Bảo Trúc Thần tám màu, đệ đã lấy đi một cái.

Chu Nguyên nhìn mọi người, bình tĩnh nói.

Nghe Chu Nguyên nói như vậy, các Thánh Tử khác cũng hơi giật mình, nhưng mặc dù là những người có ân oán với Chu Nguyên như Khổng Thánh cùng Triệu Chúc đều không nói gì, bởi vì trong lần tranh đấu trên ngọn núi thứ bảy này, ai có cống hiến lớn nhất, bọn họ đều biết rõ.

Nếu như không phải Chu Nguyên cùng Yêu Yêu đánh bại đối thủ của mình thì cho dù Sở Thanh có liều mạng, cũng chỉ có thể cùng Khương Thái Thần đấu thành lưỡng bại câu thương, như thế thì kết cục sẽ vẫn là Thương Huyền Tông bọn họ bị thua bởi vì nếu đổi lại là Khổng Thánh cùng Lý Khanh Thiền chiến đấu thay cho Chu Nguyên, Yêu Yêu thì khả năng cao là bọn họ sẽ bị Chiêm Đài Thanh cùng Kim Thiềm Tử đánh bại.

Nếu như vậy hiện tại, đội ngũ ủ rũ rời khỏi ngọn núi thứ bảy này có lẽ chính là Thương Huyền Tông bọn họ rồi.

Cho nên nếu như ngay cả Chu Nguyên đều không có tư cách lấy được một cái Dị Bảo Trúc Thần tám màu vậy thì những người khác càng không có tư cách rồi.

Sở Thanh nhếch miệng cười cười, lộ ra hàm răng trắng sáng, thản nhiên nói:

- Đó là thứ mà đệ dùng mệnh đổi lấy, cho nên sẽ không có bất kỳ người nào có thể nói cái gì.

- Vậy trước tiên đa tạ các vị sư huynh rồi.

Chu Nguyên cười nói.

- Nơi đây nhiều người, thứ quý giá như thế trước hết đừng nên lấy ra rồi, chờ sau khi Huyền Nguyên Động Thiên chấm dứt, đến lúc đó hãy giao ra cho Liên Y phong chủ bảo quản.

Mấy người Sở Thanh cũng gật gật đầu. Hôm nay, ở đây tập trung vô số thế lực ở khắp Thương Huyền Thiên, nếu như chỗ bọn họ xuất hiện nhiều Dị Bảo Trúc Thần đẳng cấp cao như vậy, khó tránh khỏi sẽ khiến cho nhiều người đỏ mắt, đến lúc đó xuất hiện cái biến cố gì cũng còn chưa thể biết được.

- Chuyến thăm dò Huyền Nguyên Động Thiên này, Thương Huyền Tông chúng ta xem như là đã hòan thành mục tiêu đã đề ra, hiện tại chỉ chờ tới lúc tranh đấu xuất hiện kết quả thì có thể trở về rồi.

Sở Thanh nói:

- Tiếc nuối duy nhất là không thể thật sự đấu cùng Khương Thái Thần, vốn dĩ ta còn muốn thử xem uy lực của Trảm Linh Kim Toa này đấy.

Lý Khanh Thiền trừng mắt nhìn hắn một cái, tức giận nói:

- Trảm Linh Kim Toa của ngươi còn chưa chính thức ngưng luyện thành hình, lúc này sử dụng là kiếm củi ba năm thiêu một giờ, hơn nữa cho dù thi triển thì cũng không có khả năng chém giết Khương Thái Thần.

Có thể đứng vững trên vị trị thứ nhất của Thánh Tử Bảng trong nhiều năm như vậy, thực lực của Khương Thái Thần là điều không cần phải hoài nghi, Sở Thanh hoàn toàn chính xác là rất cường đại, nhưng nếu như đánh đến cuối cùng, cho dù là lưỡng bại câu thương thì thương thế của Sở Thanh cũng sẽ nặng hơn Khương Thái Thần.

Nghe được lời nói của hai người, Chu Nguyên ngẩng đầu nhìn qua những ngọn núi khổng lồ khác rồi nói:

- Thánh Cung lựa chọn ngọn núi nào vậy?

Hôm nay, ở chỗ này chỉ còn lại có hai bức tường ngọc thai nghén Dị Bảo Trúc Thần tám màu nhưng chúng đều đã bị bốn tông môn đỉnh cấp khác vừa ý, Thánh Cung muốn cướp đoạt thì phải chiến đấu với bọn họ.

- Là chỗ Vấn Kiếm Tông cùng Bắc Minh Trấn Long Điện đang tranh đoạt.

Diệp Ca nói.

Chu Nguyên đưa mắt nhìn ra xa, quả nhiên là nhìn thấy, trên một ngọn núi khổng lồ gần đó, cục diện đã cực kỳ hỗn loạn, sau khi Thánh Cung gia nhập, hai bên chiến đấu đã biến thành ba bên, chém giết càng thêm kịch liệt.

- Tông Minh của Vấn Kiếm Tông xếp thứ tư trên Thánh Tử Bảng còn Đường Khiếu của Bắc Minh Trấn Long Điện thì xếp thứ bảy, mặc dù thứ hạng thấp hơn Khương Thái Thần nhưng bọn họ cũng không phải là đèn đã cạn dầu. Đáng tiếc, lúc trước, hai người đã thực sự chiến đấu một trận khiến cho nguyên khí bị hao tổn, nên mặc dù hiện tại hai người bọn họ liên thủ, chỉ sợ cũng không cách nào ngăn trở Khương Thái Thần.

Sở Thanh chậm rãi nói.

Lý Khanh Thiền nói:

- Nếu như bọn họ lựa chọn liều mạng thì Thánh Cung coi như là thắng, cũng sẽ phải trả một cái giá thật lớn.

Sở Thanh lắc đầu, nói:

- Bọn họ sẽ không thực đánh đến một bước kia. Bởi vì hai người bọn họ đều hiểu rõ rằng nếu làm như thế, sợ rằng bọn họ có khả năng sẽ mất cả tư cách tranh đoạt những bức tường ngọc khác.

Giống như là lúc trước Khương Thái Thần cũng không có lựa chọn liều mạng đến lưỡng bại câu thương với hắn vậy, đó là bởi vì Khương Thái Thần còn muốn một con đường lui, chính là dù sau khi thất bại, bọn họ vẫn còn có thể tranh đoạt những bức tường ngọc khác.

Bắc Minh Trấn Long Điện cùng Vấn Kiếm Tông e rằng cũng sẽ lựa chọn như thế, nếu như tổn thất quá lớn thì nói không chừng bọn họ còn không thể tranh đoạt với những tông phái nhất lưu kia nữa.

Chu Nguyên cũng nhẹ nhàng gật đầu, do dự một chút, nói:

- Chúng ta có nên chế tạo chút phiền toái cho bọn họ hay không?

Thánh Cung cùng Thương Huyền Tông bọn họ có ân oán không nhỏ, có thể làm cho Thánh Cung không thoải mái, vậy bọn họ sẽ thoải mái.

Nghe Chu Nguyên nói như vậy, những Thánh Tử khác lập tức tỏ vẻ kích động, nhưng mà lần này, Sở Thanh lại lắc đầu, nói:

- Mặc dù Thánh Cung tổn thất hai vị cường giả là Kim Thiềm tử cùng Chiêm Đài Thanh khiến cho chiến lực giảm sút, nhưng mà cũng không nên thực sự ép bọn họ vào đường cùng. Khương Thái Thần cũng không phải là đèn đã cạn dầu, một khi liều mạng thì Thương Huyền Tông chúng ta tất nhiên sẽ có Thánh Tử bước theo gót Kim Thiềm Tử.

Nghe Sở Thanh nói thế, các Thánh Tử khác lập tức rùng mình.

Sở Thanh cười nói:

- Kể từ khi phát hiện Huyền Nguyên Động Thiên đến nay, lần này là lần mà tổn thất của Thương Huyền Tông chúng ta là nhỏ nhất. Thân là đội trưởng, đối với ta, thu hoạch chỉ là thứ yếu, có thể đưa mọi người bình yên vô sự về tông môn, chính là tâm nguyện lớn nhất của ta.

Nghe Sở Thanh nói như vậy, những người khác cũng nhẹ nhàng gật đầu.

- Nhưng mà...

Bỗng nhiên, Sở Thanh cười híp mắt lại và nói tiếp:

- Thánh Cung thì không dễ trêu, nhưng đổi một mục tiêu khác, ngược lại là có thể thực hiện ...

- Thiên Quỷ Phủ kia hình như đã liên minh cùng Thánh Cung. Lần trước, khi Thánh Cung ám toán Yêu Yêu thì bọn họ cũng đã âm thầm làm mấy chuyện xấu. Lúc trước, chúng ta không có tinh lực để ý tới bọn họ, hiện tại vừa vặn bọn họ phải căng mình chiến đấu với Bách Hoa Tiên Cung, chúng ta có thể trợ giúp Bách Hoa Tiên Cung một chút, coi như là xả một cục tức. Dù sao đã khi dễ người của Thương Huyền Tông chúng ta thì sao có thể lại để bọn họ sống khá giả được?

Nghe Sở Thanh phân tích xong, những Thánh Tử khác lập tức nhao nhao đáp ứng, lúc trước, khi chiến đấu cùng Thánh Cung, căn bản là ba người Sở Thanh, Yêu Yêu, Chu Nguyên xuất lực, bọn họ cũng gần không phải động thủ, hiện tại vừa vặn cần một cái mục tiêu để phát tiết.

Chu Nguyên cùng Yêu Yêu liếc nhìn nhau rồi đưa mắt nhìn qua Sở Thanh, Yêu Yêu nói khẽ:

- Ngược lại là không nghĩ tới, ngươi lại vẫn thực sự có chút khí độ của Thánh Tử đứng đầu Thương Huyền Tông.

Nghe Yêu Yêu nói vậy, dáng tươi cười trên khuôn mặt Sở Thanh lập tức cứng đờ, có chút hậm hực thở dài một hơi, ta bình thường có kém như vậy sao?

Chu Nguyên cũng cười cười, sau đó đưa mắt nhìn qua chỗ Thiên Quỷ Phủ kia cùng Bách Hoa Tiên Cung đang tranh đấu, ánh mắt lạnh lùng, Thiên Quỷ Phủ này đã góp phần vào việc đặt bẫy Yêu Yêu, hắn sao có thể bỏ qua được.

Mà sau khi hoàn thành những chuyện này, chuyến thăm dò Huyền Nguyên Động Thiên này của Thương Huyền Tông bọn họ có lẽ cũng coi như là chính thức viên mãn đi à nha?

Bình Luận (0)
Comment