- Thiên Tru...
Chu Nguyên đọc tên đạo Thánh văn thứ ba, không khỏi chậc lưỡi, cái tên này thật là bá đạo!
Dựa vào cảm ứng của mình, Chu Nguyên phát hiện sau khi tiến vào trong cơ thể thì đạo Thánh văn Thiên Tru kia trực tiếp chạy dọc theo kinh mạch, cuối cùng ung dung tiến vào Khí Phủ.
Hiển nhiên, những Thánh văn này có linh tính cực mạnh, sẽ chủ động tìm nơi đặt chân.
Tuy nhiên, ngay tại thời điểm Chu Nguyên không quá mức để ý tới việc này, sắc mặt hắn bỗng nhiên biến đổi, bởi vì hắn phát hiện sau khi Thánh văn Thiên Tru tiến vào bên trong Khí Phủ thì đạo Dị bảo Thần Trúc bảy màu bốn vẫn chiếm cứ bên trong Khí Phủ của hắn lập tức bộc phát ra từng đợt dao động khác thường.
Chu Nguyên giật mình, vội vàng kiểm tra.
Chỉ thấy ở bên trong Khí Phủ, cái Dị bảo Thần Trúc bảy màu kia vốn vẫn chiếm đóng ở chính giữa Khí Phủ. Nhưng lúc này khi Thánh văn Thiên Tru Xuất hiện thì Dị bảo Thần Trúc bảy màu lập tức cuống quýt né tránh.
Thánh văn Thiên Tru không chút khách khí, chiếm cứ vị trí trung tâm, sau đó tựa như nhìn Dị bảo Thần Trúc bảy màu một chút. Chỉ một khắc sau, một chùm sáng phát ra từ Thánh văn Thiên Tru, bao vây Dị bảo Thần Trúc bảy màu, cuối cùng hóa thành một cái miệng, nuốt trọn Dị bảo Thần Trúc bảy màu đi mất!
Cảnh này khiến cho Chu Nguyên trợn mắt há hốc mồm, đợi đến lúc hắn lấy lại tinh thần thì lập tức vô cùng tức giận, mắng một tiếng:
- Đừng ăn đồ vật của ta!
Chu Nguyên phải vất vả lắm mới lấy được cái Dị bảo Thần Trúc bảy màu kia, tuy rằng trước mắt đã có Dị bảo Thần Trúc tám màu, thế nhưng hắn cũng không ghét bỏ việc có quá nhiều Dị bảo Thần Trúc mà!
- Mau mau phun ra cho ta!
Chu Nguyên chuyển ý niệm tới, Thánh văn Thiên Tru có linh tính, tất nhiên đã hiểu ý muốn của hắn.
Tuy nhiên, Thánh văn Thiên Tru chỉ nhúc nhích một chút, lại không thèm để ý tới mệnh lệnh của Chu Nguyên.
Chu Nguyên thấy vậy, đúng là khóc không ra nước mắt.
Chu Nguyên đau lòng, lùi lại bước chân, hoàn cảnh xung quanh rung chuyển, hắn đã lại trở về bên trong khu vực tinh không với rất nhiều chùm sáng kia. Thế rồi Chu Nguyên trực tiếp đi về hướng ba cái chùm sáng đang cất chứa Dị bảo Thần Trúc tám màu kia.
Mặc dù Dị bảo Thần Trúc bảy màu bị ăn mất, nhưng ít ra hắn vẫn còn có Dị bảo Thần Trúc tám màu.
- Với mức độ cống hiến của mình, chắc hẳn cũng đủ để được ban thưởng một cái Dị bảo Thần Trúc tám màu chứ?- Chu Nguyên nhìn chằm chằm ba cái Dị bảo Thần Trúc tám màu trước mắt, nói thầm.
Trong cuộc chiến tranh đoạt các ngọn núi này, tuy nói có sự góp công góp sức của rất nhiều Thánh tử Thương Huyền Tông, nhưng Chu Nguyên cũng không cần phải khiêm tốn. Với mức độ cống hiến của hắn đã đủ để được phân chia một cái Dị bảo Thần Trúc tám màu.
- Vậy cứ trước hết lấy đi phần của ta cái đã!
Chu Nguyên tự nói, sau đó không do dự nữa, nắm bàn tay một cái, lấy ra một cái Dị bảo Thần Trúc tám màu, cảm nhận nguyên khí bàng bạc mà tinh thuần ẩn chứa bên trong, ánh mắt càng thêm nóng bỏng.
Chu Nguyên vận chuyển nguyên khí, chùm sáng vỡ vụn, cái Dị bảo Thần Trúc tám màu được cất giấu bên trong lập tức bị hút vào bên trong cơ thể.
Lần này, Chu Nguyên dùng nguyên khí bao phủ xung quanh Dị bảo Thần Trúc tám màu, sau đó mới cẩn thận từng li từng tí đem nó đẩy vào bên trong Khí Phủ.
- Ngươi đừng ăn nó! -Chu Nguyên phát ra một ý niệm cảnh cáo, sau đó lại để Dị bảo Thần Trúc tám màu nằm ở vị trí cách xa Thánh văn Thiên Tru.
Thế nhưng, ngay trong khoảnh khắc khi hắn vừa mới buông xuống Dị bảo Thần Trúc tám màu, Chu Nguyên lại vô cùng hoảng sợ khi nhìn thấy đạo Thánh văn Thiên Tru kia lướt tới.
Chu Nguyên vô cùng kinh hãi, vội vàng muốn lấy Dị bảo Thần Trúc tám màu ra khỏi Khí Phủ.
Chỉ tiếc đã chậm, tựa hồ Thánh văn Thiên Tru có lực áp chế cực lớn đối với loại Dị bảo Thần Trúc này, chỉ thể hiện ý định liền khiến cho Dị bảo Thần Trúc tám màu chủ động bay tới, sau đó bị Thánh văn Thiên Tru nuốt mất.
Chu Nguyên nhìn cảnh tượng này, đờ đẫn cả người.
Ngay cả Dị bảo Thần Trúc tám màu cũng bị ăn mất rồi? Chuyện gì đang xảy ra đây?!
Bây giờ không có Dị bảo Thần Trúc, đến lúc hắn muốn đột phá cảnh giới Thần Phủ thì làm thế nào bây giờ?
- Tại sao có thể như vậy? -Chu Nguyên lẩm bẩm nói,
Có vẻ là Thánh văn Thiên Tru không muốn có sự xuất hiện của Dị bảo Thần Trúc ở bên trong Khí Phủ? Hành vi này của nó giống như Thú Vương muốn chiếm cứ lãnh địa của mình, bất cứ một con thú khác đều không thể xâm phạm.
Chu Nguyên trầm ngâm một lúc, lại lấy ra một cái Dị bảo Thần Trúc sáu màu, ném vào bên trong Khí Phủ.
Sự việc diễn ra đúng như dự đoán, Dị bảo Thần Trúc sáu màu vừa mới tiến vào bên trong Khí Phủ liền chủ động tay tới bên cạnh Thánh văn Thiên Tru, để cho nó nuốt mất.
Khóe miệng Chu Nguyên không khỏi run rẩy, thế này cũng đồng nghĩa với việc về sau hắn đừng mơ có thể sở hữu Dị bảo Thần Trúc rồi à?
Vậy bao nhiêu công sức hắn liều sống liều chết ở nơi Huyền Nguyên Động Thiên này cũng trôi theo dòng nước rồi?
- Ngươi cũng quá bá đạo đi! -Chu Nguyên nhức đầu, lòng mệt mỏi.
Ông!
Ngay lúc này, Thánh văn Thiên Tru bên trong Khí Phủ lại hơi chấn động một cái, ngay sau đó có một tin tức mơ hồ chuyển ra.
- Đã có ngươi liền không cần bất luận cái Dị bảo Thần Trúc nào cả nữa sao? -Chu Nguyên tiếp thu tin tức kia. Thánh văn Thiên Tru vốn là bảo vật hiếm có, tuy rằng không có ý thức thực tế, nhưng lại rất có linh tính, dường như hiểu rõ suy nghĩ trong lòng Chu Nguyên.
Chu Nguyên suy nghĩ, hẳn là bản thân Thánh văn Thiên Tru đã có thể thay thế tác dụng của Dị bảo Thần Trúc?
Nếu vậy, đạo Thánh văn Thiên Tru này lại xếp vào Dị bảo Thần Trúc đẳng cấp nào?
Tuy nhiên, lần này Thánh văn Thiên Tru lại không có động tĩnh, tựa hồ cũng không muốn đáp lại.
Chu Nguyên thấy thế, không khỏi bĩu môi. Xem ra đạo Thánh văn Thiên Tru thứ ba này còn lạnh lùng xa cách hơn so với Phá Chướng Thánh văn, Địa Thánh văn.
Nhưng trải qua tin tức này, mối lo âu trong lòng Chu Nguyên cũng vơi bớt đi rất nhiều. Thay vào đó là cảm xúc hiếu kỳ cùng chờ mong. Hắn rất muốn biết, đến thời điểm khi hắn muốn đột phá tới cảnh giới Thần Phủ thì Thánh văn Thiên Tru sẽ tạo nên hiệu quả gì?
Mặc dù Thánh văn Thiên Tru không thể hiện ra tác dụng rõ rệt giống như Dị bảo Thần Trúc, thế nhưng đẳng cấp của nó là tuyệt không tầm thường. Dưới sự giúp đỡ của nó, không biết tới lúc đó thì Chu Nguyên có thể tạo thành Thần Phủ mấy tầng?
- Chẳng lẽ là Thần Phủ cấp chín trong chuyển thuyết? -Chu Nguyên nói thầm.
Nếu như nói trước đó, Chu Nguyên còn không dám mơ tưởng có thể mở ra Thần Phủ cấp chín, bởi vì mục tiêu ấy quá mức xa xôi. Nhưng bây giờ, sự xuất hiện của Thánh văn Thiên Tru lại khiến cho hắn sinh ra cảm giác chờ mong.
Hơn nữa, Chu Nguyên cũng suy đoán, có lẽ bởi vì Thánh văn Thiên Tru được cất giữ bên trong Huyền Nguyên Động Thiên, trải qua thời gian dài đã hấp thu số lượng nguyên khí tinh khiết cực kỳ khổng lồ. Bây giờ hắn còn không có thời gian để hấp thu và luyện hóa. Đợi đến khi mọi việc yên ổn lại, nếu Chu Nguyên có thể biến hóa lực lượng ấy thành lực lượng bản thân, vậy thực lực của hắn sẽ có sự tiến bộ vượt bậc.
Kiềm chế sự kích động trong lòng, đột nhiên lông mày Chu Nguyên nhíu lại, bởi vì sau khi thu hoạch được đạo Thánh văn thứ ba thì hắn lại không nhận được bất cứ tin tức gì về đạo Thánh văn thứ tư kia.
- Chuyện này là sao đây? -Chu Nguyên thở dài một hơi. Nếu không có đầu mối thì hắn đi đâu để tìm được đạo Thánh văn thứ tư kia đây?
Suy nghĩ nửa ngày trời mà không có kết quả, Chu Nguyên chỉ có thể lắc đầu, tạm thời từ bỏ, sau đó hắn vung tay áo lên, chỉ thấy Dị bảo Thần Trúc ở bốn phía bay tới, bị hắn thu thập vào bên trong túi Càn Khôn.
Tất cả bảo vật bên trong Ngọc Bích đều đã được thu thập, quả không uổng công chuyến đi này!
Chu Nguyên cười một tiếng, không còn lưu luyến, trực tiếp quay người mà đi. Không gian trở nên chập chùng, thân hình của hắn cũng dần dần biến mất, bước ra khỏi Ngọc Bích.