Chu Nguyên nhắm mắt, ngồi xếp bằng, hai đạo Thánh văn cổ xưa đang tỏa ra từng đợt dao động thần bí, xoay quanh ở quanh thân hắn,...
Bốn phía vẫn im lặng như cũ.
Sau hồi lâu mà vẫn không có động tĩnh gì...
Tuy nhiên Chu Nguyên vẫn duy trì tâm tình bình tĩnh. Bởi vì hắn hiểu rõ, nếu Thương Huyền lão tổ đã chỉ dẫn hắn đi tới nơi đây, vậy thì sẽ không đem đạo Thánh văn thứ ba giấu ở chỗ mà ngay cả hắn cũng không thể cảm ứng được.
Lại qua thời gian hơn nửa nén hương...
Hai mắt vốn đóng chặt của Chu Nguyên lại đột nhiên mở ra, bởi vì hai đạo Thánh văn cổ xưa đang xoay quanh người hắn đột nhiên phát ra từng đợt dao động khác thường.
Cũng chính ngay ở thời điểm này, ở một nơi nào đó cũng truyền tới một đợt dao động với tần suất giống y hệt.
Ngay sau đó, Chu Nguyên nhìn thấy, không gian ở bốn phía đang chấn động, hư không trước mắt hắn bắt đầu gợn sóng, tựa như một cục đá rơi vào mặt nước lặng, mà từ chỗ trung tâm của gợn sóng kia, một tòa bệ đá cổ xưa đang chậm rãi dâng lên.
Trên bệ đá, một quả cầu trong suốt như thủy tinh đang trôi nổi, không ngừng lóe ra ánh sáng thần bí mà khó lường.
Hai đạo Thánh văn quanh thân Chu Nguyên cũng đồng thời phát ra những tiếng vù vù trầm thấp.
Nhịp tim Chu Nguyên lập tức gia tốc, hắn bước nhanh về phía trước, cẩn thận nhìn kỹ, không khỏi vui mừng. Bởi vì hắn phát hiện ở phía trong của quả cầu thủy tinh có một dòng chất lỏng đang chảy xuôi.
Chất lỏng như chứa sinh mệnh, khi thì quay cuồng, khi thì ngưng tụ, có lúc lại biến hóa thành một đạo quang văn, mang theo khí tức cổ xưa và Mãng Hoang.
- Đạo Thánh văn thứ ba...
Chu Nguyên ngắm nhìn đạo quang văn thần bí bên trong quả cầu thủy tinh, âm thanh có chút run rẩy.
Dựa vào sự dị thường của hai đạo Thánh văn ở bên cạnh, Chu Nguyên đã có thể khẳng định quang văn thần bí ở bên trong quả cầu thủy tinh này chính là đạo Thánh văn thứ ba được lấy xuống từ Thương Huyền Thánh Ấn.
Trải qua biết bao vất vả, cuối cùng cũng lấy được thứ mà mình thiết tha mơ ước, cho dù là người trầm ổn như Chu Nguyên cũng không khỏi vô cùng kích động.
Ông!
Đột nhiên, bệ đá trước mắt phun ra vô số quang mang, những ánh sáng kia tràn vào trong quả cầu thủy tinh giống như thủy triều, khiến cho quả cầu chấn động một chút.
Ngay sau đó, một chùm sáng nho nhỏ chậm rãi bay lên.
Chu Nguyên quan sát chùm sáng nho nhỏ này, không khỏi ngẩn người. Bởi vì hắn phát hiện đồ vật được cất giấu bên trong lại là một đạo Dị bảo Thần Trúc bốn màu!
Con ngươi Chu Nguyên đột nhiên co rút lại.
“Chẳng lẽ những Dị bảo Thần Trúc tồn tại bên trong Ngọc Bích này đều là sản phẩm do Đạo Thánh văn thứ ba này ngưng tụ mà thành hay sao?!”
“Đạo Thánh văn này lại có tác dụng sáng tạo ra Dị bảo Thần Trúc?!”
Trong nội tâm Chu Nguyên nổi sóng như dời sông lấp biển. Phải biết Dị bảo Thần Trúc chính là đặc sản của Huyền Nguyên Động Thiên, mặc dù hắn cũng không biết bên trong các Bảo Địa khác còn có bảo vật có tác dụng tương tự hay không, thế nhưng tối thiểu nhất là ở trong Thương Huyền Thiên thì chỉ có duy nhất nơi đây.
Nghe nói đây là bởi vì Huyền Nguyên Động Thiên có lực lượng quy tắc đặc thù, trải qua thời gian dài tích lũy, nguyên khí nơi đây mới dần dần ngưng tụ hình thành bảo vật như Dị bảo Thần Trúc.
Nhưng bây giờ xem ra, chính đạo Thánh văn thứ ba này lại có tác dụng có thể tăng tốc tốc độ ngưng tụ này, làm cho Dị bảo Thần Trúc sinh ra sớm hơn.
Năng lực như vậy khiến cho Chu Nguyên nhìn mà than thở.
- Tòa bệ đá này có tác dụng làm cầu nối để vận chuyển nguyên khí từ bên ngoài vào đây sao? -Chu Nguyên nhìn bệ đá đang tỏa ra ánh sáng lấp lánh, lẩm bẩm nói.
Cảm thán một lúc, Chu Nguyên cũng không do dự nữa, bước tới gần, xòe bàn tay ra, cẩn thận từng li từng tí đưa về phía quả cầu thủy tinh kia.
Ngay trong khoảnh khắc khi bàn tay hắn tiếp xúc với bệ đá, thì bệ đá lập tức phát ra một chiếc lồng ánh sáng, bảo vệ quả cầu thủy tinh vào bên trong. chiếc lồng ánh sáng nhìn như mỏng manh, nhưng lại tỏa ra một loại dao động khủng bố tới mức cực đoan.
Sức chấn động kia đủ để khiến cho Chu Nguyên hóa thành tro bụi chỉ trong khoảnh khắc.
Chu Nguyên cẩn thận quan sát chiếc lồng ánh sáng, cảm ứng một lúc, ánh mắt ngưng tụ. Bởi vì hắn nhận ra khí tức quen thuộc ở trên bề mặt của chiếc lồng ánh sáng này.
Đó chính là dao động của Phá Chướng Thánh văn cùng Địa Thánh văn!
Chu Nguyên không khỏi nở nụ cười. Xem ra đây cũng là thiết kế của Thương Huyền lão tổ, hơn nữa còn mượn lực lượng của hai đạo Thánh văn, thế nên kẻ đến sau tìm tới chỗ này, nếu muốn mang đi đạo Thánh văn thứ ba thì nhất định phải có sẵn hai đạo Phá Chướng Thánh văn cùng Địa Thánh văn trong người.
Hiển nhiên, đây là bố trí để phòng trường hợp trải qua thời gian quá dài, thiết kế của ông xuất hiện lỗ thủng, khiến cho người khác vô tình xâm nhập, phát hiện được Thánh văn.
- Lão tổ thật cẩn thận!
Chu Nguyên nói nhỏ. hắn cũng hiểu tầm quan trọng của Thánh văn, nếu để thứ này rơi vào trong tay Cung chủ của Thánh Cung, vậy kẻ này có thể cảm ứng ra được vị trí của Thương Huyền Thánh Ấn , từ đó khống chế nó ở trong tay.
Một khi Cung chủ Thánh Cung thu hoạch được Thương Huyền Thánh Ấn, ông ta sẽ trở thành Thiên Chủ tân nghiệm của Thương Huyền Thiên. Đến lúc đó toàn bộ Thương Huyền Thiên sẽ rơi vào trong sự khống chế của ông ta. Đồng thời đại địch của Thánh Cung là Thương Huyền Tông cũng sẽ là mục tiêu bị tiêu diệt đầu tiên.
Nghĩ tới mình đang nắm trong tay thứ mà một kẻ mạnh mẽ như vậy cũng phải ngấp nghé và tìm kiếm, ánh mắt của Chu Nguyên không khỏi trở nên ngưng trọng.
Cũng may chính là ngay cả Cung chủ Thánh Cung cũng không thể ngờ tới, bốn đạo Thánh văn phía trên Thương Huyền Thánh Ấn đã bị Thương Huyền Lão tổ lấy ra.
Bỏ qua những suy nghĩ trong lòng, Chu Nguyên xòe bàn tay ra, Phá Chướng Thánh văn cùng Địa Thánh văn lập tức xoay tròn quanh bàn tay, sau đó tiếp xúc cùng với chiếc lồng ánh sáng kia.
Ong ong!
Ngay khi tiếp xúc với hai đạo Thánh văn, chỉ thấy chiếc lồng ánh sáng nổi lên gợn sóng, sau đó răng rắc một tiếng vỡ vụn ra.
Lồng ánh sáng vỡ ra, quả cầu thủy tinh bên trong lập tức bay lơ lửng lên trên, lớp vỏ thủy tinh cũng nhanh chóng tan rã, chỉ qua mấy hơi thở, chất lỏng thần bí cất giấu bên trong đã xuất hiện ở trước mặt Chu Nguyên.
Thần bí, cổ xưa, Mãng Hoang.
Phá Chướng Thánh văn, Địa Thánh văn từ từ bay lên, xoay quanh đạo Thánh văn thứ ba kia, tựa như phát ra cảm xúc hân hoan.
Bọn chúng vốn thuộc vào một thể, thế nên quen thuộc không gì sánh được.
Sau khi xoay quanh một phen, Phá Chướng Thánh văn cùng Địa Thánh văn liền quay trở về, một cái xông vào trong mắt Chu Nguyên, một cái thì xông vào trong lòng bàn tay.
Mà đạo Thánh văn thứ ba kia thì hơi quay cuồng một chút, do dự một lúc, cuối cùng vẫn đi theo hai đạo Thánh văn mà nó rất quen thuộc kia, trực tiếp chui vào trong cơ thể Chu Nguyên.
Ông!
Ngay trong khoảnh khắc khi đạo Thánh văn thứ ba bay vào bên trong cơ thể, trong đầu Chu Nguyên lập tức phát ra tiếng nổ vang trầm thấp, lập tức có rất nhiều tin tức xuất hiện bên trong não.
Dựa vào những tin tức kia, Chu Nguyên cũng biết tên của đạo Thánh văn thứ ba này...
Tên gọi... Thiên Tru!