Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 732 - Chương 731: Chúc Thánh Tử Thủ

Chưa xác định
Chương 731: Chúc Thánh tử thủ

Trong vô số những ánh mắt háo hức chờ mong, thân ảnh Chu Nguyên chậm rãi hạ xuống trên đỉnh Thương Huyền Phong, ngay lúc bắt đầu, tầm mắt của hắn đã dừng ở trên thân một người.

Lúc này Sở Thanh đang ngồi xếp bằng ở trên một cây tùng, cái đầu trần trùng trục lóe sáng dưới ánh mặt trời, khiến cho người ta không thể không chú ý.

Hắn nhìn Chu Nguyên từng bước đi tới, thở dài một hơi, sờ lên đầu, lẩm bẩm nói:

- Thật phiền phức, trận chiến này sẽ còn mệt mỏi hơn so với khi thi đấu cùng Khương Thái Thần đây.

Vốn tưởng rằng kể từ sau trận đấu với Khương Thái Thần ở Huyền Nguyên Động Thiên thì hắn sẽ được nghỉ ngơi một đoạn thời gian. Nào biết còn chưa được bao lâu thì lại phải tham gia một trận chiến nữa.

- Sở Thanh sư huynh, làm phiền rồi! -Chu Nguyên nghe thấy âm thanh thì thào của hắn, cười cười, nói với vẻ áy náy.

Sở Thanh khoát tay áo, bất đắc dĩ nói:

- Phiền phức trên người cậu càng lớn hơn, ta có thể hiểu được.

Sở Thanh hiểu rõ, sở dĩ Chu Nguyên phát động Đoạt Thánh Chiến là bởi vì muốn nhanh chóng tăng lên thực lực bản thân. Bởi vì tuy rằng mấy người Chưởng giáo Thanh Dương rất duy trì Chu Nguyên, thế nhưng nếu như hắn muốn tập hợp đủ Thương Huyền Thất Thuật thì vẫn phải làm theo quy củ.

Kể cả khi đã giành được Thương Huyền Thất Thuật, Chu Nguyên còn phải rời khỏi Thương Huyền Tông, trở về Thương Mang đại lục, Đến khi đó, hắn sẽ phải đối mặt với kẻ đã đánh bại Khương Thái Thần - Võ Hoàng cùng với... Một cao thủ đã bước vào cảnh giới Thần Phủ - Võ Vương.

Có thể đoán được trận chiến đấy sẽ thảm liệt tới mức nào. Thậm chí có nhiều khả năng là Chu Nguyên sẽ không thể trở về được.

Mặc dù Chu Nguyên rất mạnh, thế nhưng tên Võ Hoàng kia cũng đâu yếu? Lại thêm một cao thủ cảnh giới Thần Phủ Võ Vương, cao hơn tận một cái đại cảnh giới nữa. Mặc dù với số lượng tinh thể nguyên khí lên tới 180 nghìn viên, Chu Nguyên đã đủ xưng hùng trong cảnh giới Thái Sơ, nhưng chỉ dựa vào đây mà muốn khiêu chiến với cao thủ cảnh giới Thần Phủ thì vẫn là không đủ.

Vừa nghĩ tới Chu Nguyên sắp sửa phải đối mặt với những khó khăn này, Sở Thanh không khỏi âm thầm tắc lưỡi. Nếu như đổi lại là hắn, chỉ sợ lúc này đã cào đầu bứt tóc, lo lắng cào nát cả đầu.

- Mặc dù thông cảm cho cậu, nhưng thân là Thánh tử của Thương Huyền phong, ta có trách nhiệm phải dùng hết toàn lực, không thể để cho cậu dễ dàng đi qua cửa này. Bằng không là rất không có trách nhiệm với các đệ tử của Thương Huyền phong. -Sở Thanh nhìn chăm chú Chu Nguyên, chậm rãi nói.

Chu Nguyên gật nhẹ đầu, tỏ vẻ đã hiểu.

- Sở Thanh sư huynh, xin mời.

Giữa thiên địa, vô số ánh mắt tập trung vào trên người Sở Thanh.

Sở Thanh sờ lên cái đầu bóng loáng, thở dài một hơi, sau đó khuôn mặt cũng trở nên cực kỳ nghiêm túc, đứng người dậy. Sau đó tất cả mọi người đều nhìn thấy, một mái tóc dài màu đen bắt đầu mọc ra từ trên cái đầu trần trùng trục kia của Sở Thanh.

Chỉ qua thời gian ngắn ngủi mấy hơi, mái tóc dài xõa xuống như một chiếc áo choàng màu đen, từng sợi tóc sắc bén như kim châm, tỏa ra ánh sáng lạnh.

Một luồng dao động nguyên khí cực kỳ mạnh mẽ cũng bộc phát ra từ trong cơ thể Sở Thanh.

Đối mặt với Chu Nguyên, ngay cả Sở Thanh cũng không dám lười biếng chút nào. Hắn hiểu rõ, nếu như mình không ra tay toàn lực, đợi đến khi Chu Nguyên phát động thế công, vậy bản thân sẽ lập tức rơi vào hạ phong, khó có thể xoay chuyển tình thế được nữa.

Nguyên khí hình thành một cơn gió bão cuốn quanh thân Sở Thanh. Hắn xòe bàn tay ra, một chùm sáng vàng bắt đầu hội tụ trong lòng bàn tay, cuối cùng hình thành một cây Kim toa.

Kim toa giống như hư ảo, lại tựa như chân thực, lúc nọ lúc kia, một luồng khí tức mạnh mẽ tới mức cực đoan bộc phát ra.

- Trảm Linh Kim toa...

Chu Nguyên nhìn cây Kim toa kia, đôi mắt ngưng tụ lại, ngày đó khi còn ở trong Huyền Nguyên Động Thiên, Sở Thanh chính là dựa vào cây Kim toa này để ngăn chặn lại Khương Thái Thần, không cho hắn động đậy.

Bây giờ Sở Thanh lại có thêm sự trợ giúp của Thương Huyền Phong, thế nên cây Kim toa này càng thêm ngưng tụ, còn mạnh hơn so với lúc giao chiến với Khương Thái Thần.

- Chu Nguyên sư đệ, Trảm Linh Kim toa là cơ duyên mà ta từng nhận được khi đi ra ngoài lịch luyện năm xưa, thế nên thuật này cũng không phải là thuật pháp của Thương Huyền phong...

- Về phần thuật pháp chính thống của Thương Huyền phong ta có tên là Thương Thiên Thuật.

Sở Thanh kết ấn, ngay khi âm thanh của hắn vừa rơi xuống, Chu Nguyên lập tức cảm giác được một đợt dao động dị dạng truyền ra. Chỉ thấy có một loại nguyên khí thiên địa cực kì huyền diệu đang ngưng tụ trước người Sở Thanh, cuối cùng hóa thành một chất lỏng màu xanh đậm.

- Môn nguyên thuật này có thể ngưng tụ ra một loại vật chất có tên là Thương Thiên Tủy từ bên trong thiên địa. Nếu đem nó dung hợp với bất kỳ một loại Nguyên binh, Nguyên bảo nào thì uy lực của Nguyên binh, Nguyên bảo ấy cũng sẽ bạo tăng.

Sở Thanh nói xong, chỉ thấy giọt chất lỏng màu xanh đậm kia chậm rãi rơi vào phía trên cây Kim toa.

Trong một chớp mắt ấy, Kim toa kịch liệt chấn động, một đường vân cổ xưa màu xanh dần dần hiển hiện ở trên bề mặt, tựa như một đường xoắn ốc, quấn quanh mũi nhọn của Kim toa.

Màu sắc của Kim toa cũng hóa thành màu vàng đen, một âm thanh thanh tịnh truyền ra từ bên trong, chỉ là phản xạ ánh sáng mà cũng đã khiến cho hư không xung quanh bị chém rách.

Giữa thiên địa, vô số ánh mắt mang theo vẻ nghiêm trọng nhìn cây Kim toa màu vàng đen trong tay Sở Thanh. Khổng Thánh, Lý Khanh Thiền cùng các Thánh tử khác càng có thể cảm nhận được sức uy hiếp không lồ của cây Kim toa này với bọn họ.

Bàn tay Sở Thanh nâng lên chầm chậm, hắn nhìn chăm chú cây Kim toa màu vàng đen trong tay, nói:

- Nếu như không phải có sự trợ giúp của nguyên khí Thương Huyền Phong, chỉ sợ Trảm Linh Kim toa của ta cũng không đủ sức để gánh chịu một giọt Thương Thiên Tủy này.

Sở Thanh ngẩng đầu nhìn về phía Chu Nguyên, nói:

- Nếu như Chu Nguyên sư đệ có thể tiếp được, vậy cậu đã chiến thắng cuộc chiến này rồi.

Chu Nguyên nhìn chằm chằm cây Kim toa đang rung động nhè nhẹ kia, sắc mặt hiện lên vẻ ngưng trọng. Đây là đòn tấn công mạnh nhất từ trước tới nay của Sở Thanh, còn mạnh hơn rất nhiều so với lúc chiến đấu cùng với Khương Thái Thần.

Thế nên Chu Nguyên không dám coi thường.

Mười ngón tay của hắn mở rộng, nguyên khí màu vàng óng lao nhanh bên trong cơ thể, ánh sáng vàng tỏa ra bao phủ bên ngoài cơ thể, mức độ sáng chói còn vượt qua mặt trời.

Sở Thanh nhắm hai mắt lại, không tiếp tục nói nhảm, hít sâu một hơi, ánh mắt trở nên sắc bén.

Ông!

Một âm thanh bén nhọn đột nhiên vang lên trong khắp thiên địa.

Trong chớp mắt khi cây Trảm Linh Kim toa rời khỏi tay Sở Thanh, nó tựa như xuyên thủng qua hư không, bắn về phía trước với tốc độ mà rất nhiều đệ tử không thể thấy được.

Chỉ có một vài người có thực lực mạnh mẽ mới có thể bắt giữ được quỹ tích của cây Kim toa kia.

Tốc độ nhanh chóng như vậy là đã không thể tránh né được!

Cũng không biết Chu Nguyên có thể đón đỡ được nó hay không?!

Bạch!

Tại trong vô số những ánh mắt nhìn soi mói kia, Chu Nguyên nhanh chóng lùi lại, há miệng phun ra một ngọn lửa màu ánh kim tựa như Long tức.

- Thiên Dương hỏa!

Với mức độ tích lũy nguyên khí như bây giờ của Chu Nguyên, thì chỉ cần thi triển ra Thiên Dương hỏa thì sẽ hình thành nên một ngọn lửa trùng trùng điệp điệp, biển lửa tràn ngập, thanh thế kinh người.

Xùy!

Chỉ tiếc đối mặt với ngọn lửa cuồn cuộn như vậy, Trảm Linh Kim toa loại có thể xé rách nó chỉ trong nháy mắt, thế không thể đỡ.

Bàn tay Chu Nguyên nắm một cái, Thiên Nguyên Bút đã xuất hiện ở trong tay, đầu lông tơ màu tuyết trắng lập tức dài ra, hóa thành vô số bạch quang, bao phủ về phía cái bóng của cây Kim toa kia.

- Phá Nguyên!

Trong âm thanh quát khẽ, bạch quang chuyển thành màu đen, sắc bén vô địch.

Đinh đinh cheng cheng!

Giữa không trung, vô số tia lửa bắn tung tóe, từng sợi lông tơ đen kịt như từng con rắn bao vây Kim toa, với ý đồ dựa vào ưu thế số lượng, muốn ngăn cản lại cây Kim toa kia.

Ầm!

Chỉ tiếc quá trình này chỉ kéo dài được mấy hơi thở, Trảm Linh Kim toa đã xuyên thủng vòng bao vây của biển lông tơ màu đen, đuổi sát theo Chu Nguyên mà đi.

Hai bên giao chiến thật là kinh tâm động phách, khiến cho vô số người xem không nhịn được run rẩy. Trong khoảnh khắc va chạm này, hai bên đều đang dốc hết toàn lực.

- Thái Huyền Thánh Linh thuật!

Chu Nguyên nhìn cây Kim toa đang phóng đại ở trong tầm mắt, nguyên khí trong cơ thể gào thét, một quang ảnh thần bí hiển hiện trên thân thể hắn, hai cánh mở rộng che phủ tại trước người, tạo thành một chiếc khiên vững chắc.

Đinh!

Trảm Linh Kim toa va chạm vào mặt khiên, không gian chỗ va chạm kịch liệt rung động, cả hai hơi dừng lại mấy hơi thở, sau một khắc, chiếc khiên vỡ vụn.

Vô số âm thanh xôn xao vang lên, đây là lần thứ nhất trong cuộc Đoạt Thánh chiến ngày hôm nay, Chu Nguyên phải lùi lại, hơn nữa mọi thế công đều không thể tạo thành hiệu quả.

Điều này khiến cho đệ tử Thương Huyền phong hơi chút phấn chấn, có lẽ con đường Đoạt Thánh của Chu Nguyên sẽ dừng bước tại Thương Huyền Phong bọn hắn đây?

Về phần đệ tử Thánh Nguyên Phong thì khẩn trương đến mức ngừng thở, nhìn chòng chọc vào cuộc chiến trên đỉnh núi.

Tại trong vô số những ánh mắt nhìn soi mói ấy, Trảm Linh Kim toa đã phá vỡ rất nhiều rào cản do Chu Nguyên tạo nên, trực tiếp xuất hiện ở trước mặt hắn, Khoảng cách chỉ gần trong gang tấc.

Ông!

Lực bay của Kim toa không hề yếu bớt, trực chỉ mi tâm Chu Nguyên.

Ở khoảng cách này, Chu Nguyên đã không thể lùi lại được nữa.

Trong mắt hắn lập tức hiện lên sự sắc bén, chân tay đột nhiên giẫm mạnh một cái, thân hình dừng lại, tiếp theo một cái chớp mắt, một tầng ánh sáng xuất hiện bao phủ trên người hắn.

Lực lượng thân thể triệt để bộc phát.

Cùng lúc đó, mặt đất dưới chân chấn động kịch liệt, nguyên khí đại địa nặng nề dưới chân mãnh liệt lao tới, rót vào bên trong cơ thể.

180 nghìn viên tinh thể nguyên khí đồng thời bừng sáng.

Kết hợp với lực lượng thân thể cùng nguyên khí đại địa do Địa Thánh văn ngưng tụ mà tới.

Lúc này trên bề mặt da của Chu Nguyên đã xuất hiện từng vết máu.

Ánh mắt hắn sắc nhọn, nhìn chằm chặp vào cây Kim toa đang bắn tới kia, ngay khi khoảng cách giữa Trảm Linh Kim toa và mi tâm còn chưa đầy một xích, hai bàn tay hắn đột nhiên đập lại trước mặt.

Tựa như hai ngọn núi va chạm vào nhau.

Tất cả lực lượng đều hội tụ nơi hai bàn tay.

Ầm!

Âm thanh trầm thấp vang lên.

Ầm ầm!

Một dòng lũ nguyên khí cực kỳ cuồng bạo quét sạch mà ra.

Chịu ảnh hưởng của làn sóng xung kích của dòng lũ này, núi đá xung quanh đều hóa thành bột mịn chỉ trong khoảnh khắc, phóng tầm mắt nhìn tới, phạm vi xung quanh đều không có bất kỳ một đồ vật nào còn có thể tồn tại, một mảnh bằng phẳng...

Cũng không có người để ý tới điều này, ánh mắt bọn họ chỉ nhìn chằm chặp vào vị trí nơi Chu Nguyên đang đứng.

Ở nơi đó, sóng xung kích đang dần tán đi, thân hình Chu Nguyên cũng dần trở nên rõ ràng.

Ngay sau đó, con ngươi của ai nấy đều co rút lại. Bởi vì bọn họ thấy ở nơi đó, hai tay Chu Nguyên vẫn đang khép lại tại trước mặt, ở giữa hai bàn tay hắn là một cây Kim toa còn đang tỏa ra ánh sáng sắc bén, khoảng cách giữa đầu Kim toa với mi tâm Chu Nguyên còn chưa đầy nửa chỉ.

Nhưng khoảng cách nửa chỉ ấy lại xa như đất trời, không cách nào vượt qua.

Một làn gió thổi qua, từ nơi mi tâm của Chu Nguyên chảy ra một giọt máu tươi...

Giữa cả thiên địa đều trở nên yên tĩnh.

Tại trong sự yên tĩnh ấy, hai tay Chu Nguyên chậm rãi buông xuống, Kim toa lơ lửng giữa không trung, sau đó bắt đầu hóa khí, chỉ qua mấy hơi thở ngắn ngủi đã triệt để tiêu tán vào hư vô.

Chu Nguyên xoa đi vết máu trên mi tâm, khuôn mặt tràn đầy vẻ nghiêm nghị nhìn về phía Sở Thanh, nói:

- Trảm Linh Kim toa của Sở Thanh sư huynh quả là mạnh mẽ, đánh đâu thắng đó.

Có thể khiến cho người đã tích lũy được hơn 180 nghìn viên tinh thể nguyên khí như Chu Nguyên bị thương, thực lực của Sở Thanh quả là kinh người.

Sở Thanh kinh ngạc nhìn Kim toa đang dần tán đi kia, trần mặc hồi lâu, sau đó thở dài một hơi, có chút vui mừng, cũng có chút tựa như trút được gánh nặng.

- Chu Nguyên sư đệ, ta đã ở Thương Huyền Tông mười năm rồi, thời gian ngồi ở vị trí đứng đầu của Thánh tử cũng đã rất lâu. Cuối cùng hôm nay, ta cũng đã có thể chắp tay nhường lại vị trí này rồi...

- Đây quả là chuyện tốt, nói rõ thiên tài Thương Huyền Tông chúng ta xuất hiện lớp lớp, một thế hệ vượt qua một thế hệ.

Mái tóc dài màu đen của Sở Thanh bắt đầu rút ngắn lại, cuối cùng để lộ ra cái đầu bóng loáng kia.

Hắn nhìn chăm chú Chu Nguyên ở trước mắt, trên khuôn mặt anh tuấn nở rộ ra nụ cười xán lạn.

- Chúc mừng cậu, Chu Nguyên sư đệ, từ giờ trở đi, cậu chính là Thánh tử đứng đầu tân nhiệm của Thương Huyền Tông ta.

- Cũng chúc mừng cậu đã hoàn thành hành động vĩ đại nhất mà kể từ khi sáng lập Thương Huyền Tông tới nay còn chưa ai có thể thực hiện được, tụ tập được đông đủ Thất Thuật của Thương Huyền Tông...

Nói tới đây, Sở Thanh hít sâu một hơi, chắp tay hô lên:

- Thương Huyền Phong, chúc Thánh tử thủ*!

*Chúc Thánh tử thủ: chúc mừng Thánh tử đứng đầu.

Xoạt!

Giờ này khắc này, toàn bộ bầu không khí đều ầm vang sôi trào, vô số đệ tử Thương Huyền Tông kích động tới đỏ cả mặt. Bọn họ được chứng kiến truyền kỳ của Thương Huyền Tông sinh ra!

Khổng Thánh, Lý Khanh Thiền, Thương Xuân Thu cùng các Thánh tử khác cũng đồng thời hô lên.

- Kiếm Lai phong, chúc Thánh tử thủ!

- Tuyết Liên phong, chúc Thánh tử thủ!

- ...

Cùng với từng âm thanh vang dội kia, vô số đệ tử đều đồng thanh hô theo, thế là âm thanh ăn mừng vang rền như sấm, trùng trùng điệp điệp vang vọng tại khắp nơi Thương Huyền Tông, ngay cả núi non cũng bị chấn động.

Ngày hôm nay, tại Thương Huyền Tông, một truyền kỳ ra đời!

*Thánh tử thủ: Thánh tử đứng đầu.

Bình Luận (0)
Comment