Đoạt Thánh chiến kết thúc.
Nhưng mà toàn bộ Thương Huyền Tông vẫn lâm vào trong bầu không khí sôi trào.
Bởi vì sự kiện lần này còn chưa bao giờ xảy ra ở trong Thương Huyền Tông. Về sau, với bất luận là một thế hệ đệ tử nào, khi bọn hắn bước chân vào Thương Huyền Tông, thì ngày đầu tiên sẽ nghe được tới truyền kỳ này.
Hiển nhiên, tên của Chu Nguyên cũng sẽ được lưu truyền vĩnh viễn.
Nghị sự điện.
Chưởng giáo Thanh Dương ngồi ở phía trên, các vị Phong chủ ngồi ở hai bên.
Các Thánh tử thì đứng ở phía dưới, ánh mắt của bọn họ đều mang theo vẻ phức tạp hội tụ vào trên người một thân ảnh trẻ tuổi.
Chưởng giáo Thanh Dương cười ôn hòa một tiếng, nói:
- Có thể coi hôm nay là một ngày vui của Thương Huyền Tông chúng ta. Chu Nguyên, cậu làm rất tốt!
Trong con mắt của ông không thể che giấu nổi vẻ tán thưởng.
Chu Nguyên nghe vậy, cảm thấy có chút ngượng ngùng. Sở dĩ hắn gây ra động tĩnh lớn như vậy là bởi vì muốn có được sáu môn Nguyên thuật còn lại, chỉ vì tư tâm mà thôi.
- Nguồn gốc của Thương Huyền Thất Thuật là do lão sư tham khảo một môn Thánh Nguyên thuật, sau đó tách rời mà thành. Tuy rằng có truyền thuyết nói “Thất Thuật tụ, Thánh Nguyên thuật thành”, nhưng cũng không có nghĩa là nếu cậu có đổ được bảy môn Nguyên thuật thì có thể biến hóa thành một bản Thánh Nguyên thuật hoàn chỉnh.
- Chỉ khi cậu tu luyện cả bảy môn Nguyên thuật này tới cảnh giới viên mãn, lúc này mới có thể có cơ hội tìm hiểu lĩnh hội. Mãi đến khi cậu có thể triệt để thông thấu cả bảy môn thì Thất Thuật mới có thể hóa thành Thánh Nguyên thuật. -Chưởng giáo Thanh Dương cười nói.
Chu Nguyên nghe vậy cũng không cảm thấy quá ngạc nhiên, nếu như chỉ tập hợp được đủ bảy môn Nguyên thuật liền có thể hóa thành Thánh Nguyên thuật thì cũng quá là trò đùa.
Hơn nữa với cảnh giới như của Chu Nguyên hiện nay, thì dù cho có Thánh Nguyên thuật trong tay cũng không đủ khả năng để thi triển được.
Dù sao bây giờ cả bảy môn Nguyên thuật đã nằm trong tay hắn, về sau có cơ hội thì tìm hiểu phân tích là được. Hắn tin tưởng sớm có một ngày hắn sẽ có thể triệt để hiểu rõ.
Chưởng giáo Thanh Dương nhìn thấy Chu Nguyên không kiêu không gấp, gật đầu hài lòng, nói:
- Về phần chuyện ngày hôm nay, Thương Huyền Tông chúng ta sẽ trợ giúp khiến cho tin tức lan truyền đi, cũng coi như là một loại đánh trả đối với hành động của Thánh Cung.
Trước đó, Thánh Cung để Võ Hoàng đánh bại Khương Thái Thần, giúp cho hắn đoạt được vị trí đệ nhất của Thánh Tử Bảng, dẫn tới việc thế lực khắp nơi đều chấn kinh, từ đó đè xuống thanh thế của Thương Huyền Tông vừa mới tốt lên sau trận chiến thắng ở Huyền Nguyên Động Thiên.
Việc này cũng tạo thành đả kích không nhỏ đối với lòng tin các đệ tử Thương Huyền Tông, cũng may Chu Nguyên đã thành công vượt qua Đoạt Thánh Chiến, chắc hẳn có thể tiêu trừ ảnh hưởng bất lợi do Võ Hoàng mang lại.
Chu Nguyên gật đầu, cũng không có ý kiến gì với sách lược này.
- Mặt khác, Chu Nguyên, Thần hồn của ta đã va chạm cùng với Cung chủ Thánh Nguyên của Thánh Cung.
Chưởng giáo Thanh Dương vừa nói ra lời này, ánh mắt của tất cả mọi người trong đại điện đều nhìn về phía ông. Mà sắc mặt Chu Nguyên cũng hiện lên vẻ nghiêm trọng. Có thể nói hai người này chính là hai cao thủ mạnh mẽ nhất của Thương Huyền Thiên. Mỗi hành động cử chỉ của bọn họ đều sẽ tạo thành ảnh hưởng cực lớn.
- Liên quan tới cuộc chiến giữa Đại Võ và Đại Chu, vị kia cũng thể hiện thái độ. Quả thật là Thánh Cung muốn nhúng tay vào.
Ánh mắt Chu Nguyên ngưng tụ, nắm đấm không nhịn được nắm chặt lại. Đây là tin tức xấu nhất mà hắn nghe được.
- Tuy nhiên ta đã thể hiện rõ thái độ, nếu Thánh Cung muốn nhúng tay, Thương Huyền Tông cũng sẽ không để yên không để ý tới. Cuối cùng, nói không chừng cả hai môn phái sẽ phát sinh chiến tranh. -Chưởng giáo Thanh Dương thản nhiên nói.
Mặc dù tiếng nói của Chưởng giáo rất bình thản thế nhưng sắc mặt của các vị Phong chủ đều trở nên ngưng trọng. Bởi vì bọn họ rất rõ ràng, một khi hai môn phái xảy ra chiến tranh, vậy tất nhiên là sẽ kinh thiên động địa, thậm chí ảnh hưởng toàn bộ thế cuộc của Thương Huyền Thiên.
Đôi mắt đẹp của Phong chủ Liên Y tràn đầy sát khí, nói:
- Tên Thánh Nguyên kia muốn như thế nào? Nếu quyết tâm muốn đối đầu, vậy Thương Huyền Tông chúng ta cũng không sợ. Dù sao cũng đã kìm nén nhiều năm, đã đến lúc cần phải tính toán một vài ân oán rồi.
Chưởng giáo Thanh Dương khoát tay áo, nói:
- Mặc dù Thánh Nguyên coi Thương Huyền Tông chúng ta là cái đinh trong mắt, nhưng hắn cũng rất rõ ràng. Nếu bây giờ hai môn phái xảy ra chiến tranh thì chắc chắn là sẽ lưỡng bại câu thương, tiện nghi cho người ngoài mà thôi.
- Tuy nhiên hắn cũng nói Chu Nguyên gây tổn thất cho thanh danh Thánh Cung, không thể không trừng trị. Cuối cùng hai người chúng ta lập ra một ước định, rằng trong cuộc chiến giữa Đại Chu cùng Đại Võ, cả hai bên Thánh Cung và Thương Huyền Tông đều không thể để cho cao thủ từ đẳng cấp Thần Phủ trở lên can thiệp.
Các Phong chủ khác nghe vậy, khẽ giật mình, nói:
- Không thể xuất hiện cấp độ cường giả Thần Phủ? Bọn hắn có ý gì?
- Nói cách khác, Thánh Cung sẽ không để cho Chu Nguyên có thể bình yên trở lại Thương Mang đại lục. Chỉ cần Chu Nguyên vừa ra khỏi Thương Huyền Tông, tất nhiên sẽ gặp phải sự truy sát của vô số đệ tử Thánh Cung. -Chưởng giáo Thanh Dương chậm rãi nói.
Ánh mắt Chu Nguyên lập tức trở nên lạnh lẽo, nếu như hắn không thể quay về, vậy với thực lực của Đại Chu thì hiển nhiên sẽ không thể là đối thủ của Đại Võ.
Tuy rằng với thực lực của hắn bây giờ đã có thể xưng là vô địch trong cảnh giới Thái Sơ, nhưng nếu bị vô số đệ tử Thánh Cung vây công thì kết quả sẽ chẳng tốt đẹp gì.
Nói cho cùng, mục đích của Thánh Cung vẫn là muốn trợ giúp Võ Hoàng.
Hay còn là bởi vì Chu Nguyên hắn áp chế thanh danh của Thánh Cung hồi còn ở trong Huyền Nguyên Động Thiên?
Ở phía dưới, Sở Thanh sờ lên cái đầu trần trùng trục, cười híp cả mắt, nói:
- Theo lời Chưởng giáo nói, cao thủ cảnh giới Thần Phủ không thể can thiệp, vậy chúng ta vẫn nằm trong phạm vi cho phép chứ?
Chưởng giáo Thanh Dương cười nhạt một tiếng, cũng không phủ nhận.
Sở Thanh thấy vậy, tỏ ra hiểu rõ, nhìn về phía Chu Nguyên và nói:
- Vậy thì lúc Chu Nguyên muốn rời đi, đệ tử Thương Huyền Tông chúng ta cũng sẽ dốc toàn bộ lực lượng mà ra, trợ giúp cho cậu ấy tiến về Thương Mang đại lục.
Chu Nguyên cắn răng, không nói thêm gì, chỉ trịnh trọng chắp tay hành lễ với đám người Sở Thanh.
Hắn hiểu rõ, nếu đệ tử hai môn phái dốc toàn bộ lực lượng, một khi va chạm sẽ không thể tránh khỏi một trận chém giết gió tanh mưa máu.
Phong chủ Liên Y lạnh lùng nói:
- Rõ ràng là tên Thánh Nguyên kia muốn trút giận lên đầu Chu Nguyên, thế nhưng lại không muốn khiến cho sự tình phát triển tới tình trạng không thể cứu vãn. Hừ, đường đường là Cung chủ của một Cung, vậy mà lại nhỏ nhen như vậy.
Các Phong chủ khác cũng không nói gì. Tuy nói bọn họ cũng không sợ phải liều chết với Thánh Cung, nhưng hậu quả quá mức nghiêm trọng. Nếu đã có thể tránh khỏi thì nên tránh.
- Chu Nguyên, cậu dự định lúc nào thì xuất phát? -Chưởng giáo Thanh Dương dò hỏi.
Chu Nguyên trầm ngâm nói:
- Trong một vài ngày tới đây, đệ tử sẽ cố gắng tu thành Huyền Thánh thể, sau đó sẽ lập tức lên đường.
Chưởng giáo Thanh Dương gật nhẹ đầu, nói:
- Trước đó cậu đã tu luyện Tiểu Huyền Thánh thể, bây giờ lại có được Huyền Thánh thể chân chính, chắc hẳn có thể nhanh chóng thành công, tăng cường lực lượng tự thân.
- Mọi người đều đi làm chuẩn bị đi, hôm nay cũng coi là dịp vui của Thương Huyền Tông chúng ta, tất cả các đệ tử khó tránh khỏi hưng phấn, thôi thì để bọn hắn được phóng túng một lần đi.
Chưởng giáo Thanh Dương phất phất tay.
Thế là các Phong chủ đều cáo lui. Đám người Chu Nguyên, Sở Thanh cũng bước ra khỏi Nghị sự điện.
Đợi đến lúc mọi người đều đi, Chưởng giáo Thanh Dương mới ngẩng đầu, trong đôi mắt tràn đầy vẻ thâm thúy.
- Thánh Nguyên, lần này ngươi cố gắng tính toán như vậy, Chẳng lẽ là chỉ bởi vì xả cơn giận, trừng phạt một đệ tử nho nhỏ hay sao?