Toàn thiên địa chấn động, yên tĩnh như chết, người của các nơi đều đang đắm chìm trong sự rung động do hành động thiêu đốt Nguyên Anh của Liễu Liên Y gây ra. Dù sao thì trong các môn phái lớn, các cao thủ Nguyên Anh đã được coi là những chiến lực cấp cao nhất.
Trong những năm ngày, còn chưa bao giờ xuất hiện sự kiện cao thủ Nguyên Anh bỏ mình. Thế mà hôm nay bọn họ lại thấy tận mắt cảnh tượng như vậy.
Cung chủ Thánh Nguyên đứng ở trên không, sắc mặt của hắn hơi có vẻ âm trầm. Tuy rằng đã có thể tiêu diệt Liễu Liên Y, nhưng hắn lại không hài lòng. bởi vì mục tiêu ban đầu của hắn chính là Thanh Dương.
Chỉ cần có thể chém giết được Thanh Dương, Thương Huyền Tông ắt sẽ sụp đổ, mà các môn phái khác cũng sẽ bị dọa sợ.
Nhưng bây giờ Thanh Dương vẫn còn tồn tại, mà hắn thì lại rất khó có thể có cơ hội tuyệt vời như lúc trước. Bởi vì sau khi để lộ ra thực lực của mình, Chưởng giáo Thanh Dương đã có biện pháp để phòng hắn.
Hơn nữa... Hắn vẫn chưa phải là Thánh Giả chân chính.
Ánh mắt Cung chủ Thánh Nguyên lấp lóe, một tay thả lỏng ở phía sau, vẻ mặt đạm mạc nhìn chung quanh, nói:
- Không biết mọi người cảm thấy thế nào về lời đề nghị lúc trước của Bản cung?
Người đứng đầu của các phương đều không nói lời nào.
Chưởng giáo Thanh Dương nhìn chòng chọc vào Cung chủ Thánh Nguyên, trong mắt tràn đầy sự lạnh lẽo, đột nhiên nói:
- Thánh Nguyên, ngươi cũng không phải là Thánh Giả cảnh!
Lời này vừa nói ra, các đại năng khác cũng nhao nhao giật mình, ánh mắt tràn đầy vẻ bất ngờ nhìn về phía Cung chủ Thánh Nguyên.
Cung chủ Thánh Nguyên nhắm hai mắt lại, bàn tay nắm một cái, Thánh hỏa màu vàng xuất hiện ở trong lòng bàn tay. Hắn thản nhiên nói:
- Vậy ư? Vậy ngươi có muốn đến thử một chút không?
Chưởng giáo Thanh Dương lạnh lùng nói:
- Nếu ngươi là Thánh Giả chân chính, thì đã không cần nói nhảm nhiều với bọn ta như vậy. Chỉ cần trực tiếp chiếm lấy Thương Huyền Thánh Ấn là được.
- Hơn nữa, mặc dù ngọn lửa màu vàng kia đúng là có khí tức của Thánh Hỏa, nhưng lại có vẻ hư hư thực thực, khác xa so với Thánh Hỏa năm đó của sư phụ ta.
Rất nhiều ánh mắt đều nhìn về phía ngọn Thánh Hỏa màu vàng trong lòng bàn tay Cung chủ Thánh Nguyên. Quả nhiên đều phát hiện, trải qua một đòn tấn công liều chết vừa rồi của Liễu Liên Y, ngọn Thánh Hỏa màu vàng kia đã có phần trở nên trong suốt nhàn nhạt.
Loại cảm giác áp lực kia cũng đang giảm bớt.
Người đứng đầu của các phương đều đối mặt, trong lòng dâng lên nỗi hoài nghi. Đúng như những gì Chưởng giáo Thanh Dương nói, nếu như Thánh Nguyên đã đặt chân vào Thánh Giả cảnh thì cũng không cần phải nói nhảm nhiều như vậy, còn chơi cái trò gì Liên minh. Thánh Cung mà có được Thánh Giả thì đã đủ để xưng bá toàn bộ Thương Huyền Thiên, mà bọn họ cũng chỉ có nước cúi đầu nghe lệnh.
Cung chủ Thánh Nguyên vẫn không biểu lộ gì, nhưng con mắt đang nhìn Chưởng giáo Thanh Dương lại nổi lên sát ý sâu đậm, quả nhiên kẻ này là kẻ mà hắn phải giết đầu tiên...
Chưởng giáo Thanh Dương cười lạnh một tiếng, nói:
- Ta đã từng nghe sư phụ nói, Thánh Giả là vô địch. Nhưng xen lẫn ở giữa hai cảnh giới Pháp Vực và Thánh Giả còn có một giai đoạn, sư phụ gọi giai đoạn kia là Ngụy Thánh cảnh!
- Mặc dù không biết ngươi đã dùng thủ đoạn gì để đạt được tình trạng như bây giờ, tạo ra được Thánh Giả Chi Hỏa, nhưng nhiều lắm thì ngươi cũng chỉ là một tên Ngụy Thánh mà thôi!
Lúc trước Chưởng giáo Thanh Dương cũng bị sự xuất hiện đột ngột của Thánh Giả Chi Hỏa của Cung chủ Thánh Nguyên làm cho bất ngờ, nội tâm hoảng hốt, khó có thể tỉnh táo. Nhưng sau khi Liễu Liên Y liều chết thay ông ngăn cản một đòn chí mạng thì ông cũng đã kịp thời tỉnh táo lại.
Đôi mắt màu bạc không mang theo cảm tình của Cung chủ Thánh Nguyên nhìn chằm chằm Chưởng giáo Thanh Dương, thản nhiên nói:
- Thật không hổ danh là người được Thương Huyền lão tổ coi trọng. Đúng là có chút năng lực.
Lời nói này của Thánh Nguyên đã thừa nhận suy đoán của Chưởng giáo Thanh Dương.
- Thế nhưng, dù cho có là Ngụy Thánh, thì ta cũng đã bước chân vào cánh cửa của Thánh Giả, nếu như quyết tâm muốn tiêu diệt Thanh Dương ngươi thì vẫn là có thể làm được. -Áo bào của Cung chủ Thánh Nguyên không gió mà bay, trong hai con ngươi màu bạc hiện lên sát ý nồng đậm.
Toàn bộ thiên địa đều bị ảnh hưởng bắt đầu chấn động.
Đây chính là lực lượng của Thánh Nguyên. Mặc dù hắn không phải là Thánh Giả chân chính, nhưng cũng đã đi trước một bước so với Thanh Dương. Đây là yếu tố quan trọng để hắn có thể chém giết được Chưởng giáo Thanh Dương.
Mấy người Bạch Mi lão nhân, Phong chủ Hồng Nhai thấy vậy, sắc mặt không khỏi biến đổi, vội vàng đè lại cảm xúc đau đớn khi mất đi Liễu Liên Y, cấp tốc xuất hiện sau lưng Chưởng giáo Thanh Dương.
Chưởng giáo Thanh Dương nắm chặt nắm tay. Cục diện hiện nay quả là xấu tới cực điểm cho Thương Huyền Tông bọn họ.
Phong chủ Lôi Quân phản bội, bây giờ Huyền lão đã bám sát hắn. Kể từ đó, số lượng các chiến lực cao cấp nhất của Thương Huyền Tông đã giảm mạnh.
Ánh mắt Chưởng giáo Thanh Dương chớp lên quang mang. Ông nhìn về phía mấy người đứng đầu của các phương vẫn luôn đứng ở đằng xa sống chết mặc bay, nhạt tiếng nói:
- Thánh Nguyên đã dẫn trước chúng ta một bước, chạm tới cánh cửa Ngụy Thánh. Lực lượng của một mình ta đã không phải là đối thủ của hắn. Nếu cứ để như vậy, có lẽ ngày hôm nay Thương Huyền Tông chúng ta sẽ khó có thể thoát khỏi kiếp nạn này.
- Tuy nhiên, một khi Thương Huyền Tông bị diệt, chẳng lẽ mọi người coi là thế cân bằng sẽ vẫn còn được giữ gìn như lúc trước, Thánh Cung sẽ còn còn muốn để nguyên như vậy, đứng ngang hàng cùng với môn phái của các vị sao?
Thiên Kiếm Tôn, Cổ Kình Tôn Giả, Thiện Thanh Tử đều lộ ra vẻ mặt ngưng trọng, bọn họ đều hiểu rõ triết lý môi hở răng lạnh!
Nếu như ngồi nhìn Thương Huyền Tông bị tiêu diệt, vậy trong tương lai ai còn có lá gan đối chọi với Thánh Cung đây?
Ánh mắt Thánh Nguyên trở nên âm trầm, hắn nhìn về phía mấy người Thiên Kiếm Tôn, nói:
- Đây là mối ân oán giữa Thánh Cung chúng ta và Thương Huyền Tông. Mong rằng người ngoài đừng có nhúng tay vào, trở thành kẻ địch của Thánh Cung.
Vừa nói chuyện, ngọn Thánh Hỏa màu vàng trên tay Thánh Nguyên tăng vọt, làm cho không gian vỡ nát, rõ ràng là đang uy hiếp.
Chỉ là nghe hắn nói như vậy, Thiên Kiếm Tôn lại cười một tiếng, nói:
- Xem ra Thánh Nguyên ngươi đúng là chưa từng bước chân vào Thánh Giả cảnh. Bằng không cũng sẽ không kiêng kỵ chúng ta như vậy...
Đôi mắt bạc của Thánh Nguyên càng thêm lạnh lẽo, trong lòng chửi thầm lão Hồ ly...
- Nếu như hôm nay Thánh Nguyên ngươi thật sự đã bước chân vào Thánh Giả cảnh, chúng ta đúng là không có sức phản kháng. Nhưng nếu như chỉ là Ngụy Thánh, thì nếu chúng ta liên thủ lại cũng không phải sợ.
Thiên Kiếm Tôn thở dài một tiếng, nói:
- Thánh Nguyên, lão phu biết dã tâm của ngươi. Chỉ là hiện nay thời cuộc của Thương Huyền Thiên đang rất ổn định, đừng có bởi vì Thương Huyền Thánh Ấn mà gây ra nhiễu loạn nữa.
Cổ Kình Tôn Giả với khuôn mặt thật thà cũng chậm rãi nói:
- Nếu như Thánh Nguyên ngươi muốn tiêu diệt Chưởng giáo Thanh Dương thì Bắc Minh Trấn Long điện chúng ta sẽ không đồng ý!
Cung chủ Thiện Thanh Tử cũng gật đầu, nói:
- Bách Hoa Tiên Cung cũng không đồng ý.
Vẻ mặt Thánh Nguyên càng thêm âm trầm, sát khí trong mắt càng ngày càng đậm, nhiệt độ trong không khí bị ảnh hưởng hạ xuống đột ngột, tựa như muốn kết thành băng.
Mặc dù hắn đã chạm đến cánh cửa Ngụy Thánh, muốn chém giết Thanh Dương cũng không phải là khó khăn. Nhưng nếu như ngay cả Thiên Kiếm Tôn, Cổ Kình Tôn Giả, Thiện Thanh Tử đều đứng về phía Thanh Dương thì hắn rất khó có thể chiếm được phần thắng.
Trong không gian hư vô, Chu Nguyên vẫn luôn quan sát tình huống bên ngoài. Thấy vậy cũng thở dài một hơi.
Mặc dù bây giờ Thương Huyền Tông không thể là đối thủ của Thánh Cung, nhưng Chưởng giáo Thanh Dương đã kịp thời liên kết với các môn phái khác, hình thành lực lượng có thể chống lại Thánh Cung.
Thế nhưng ngay khi Chu Nguyên buông lỏng nỗi lòng, ở phía bên ngoài, tại hư không đằng sau Thiện Thanh Tử, một sợi khói đen lặng lẽ bay ra, cuối cùng hóa thành một cái mặt quỷ đầy dữ tợn, trực tiếp ăn mòn lao về phía sau lưng của Thiện Thanh Tử.
Chỉ là ngay khi cái mặt quỷ kia sắp đụng chạm lấy thân thể nàng thì một bàn tay trắng nõn như ngọc đột nhiên duỗi ra, nắm lấy cái mặt quỷ kia, sau đó bóp nát nó thành mảnh vỡ.
- A!!!
Mặt quỷ vỡ nát, phát ra tiếng kêu thảm thiết chói tai.
Khuôn mặt đẹp tuyệt mỹ của Thiện Thanh Tử trở nên hoàn toàn lạnh lẽo, thản nhiên nói:
- Phủ chủ Ma La, làm gì mà lại sử dụng thủ đoạn hạ đẳng như vậy, không thấy mất mặt xấu hổ à?
Ở cách đó không xa, phủ chủ Ma La vẫn đang lơ lửng trong màn sương đen, cười tủm tỉm nói:
- Thế cuộc hiện nay của Thương Huyền Thiên như một đầm nước chết. Ta lại đồng ý với ý kiến của Thánh Nguyên, để cho cái Thương Huyền Thiên này được cách tân một chút...
Các cường giả đỉnh cao ở bên ngoài thấy vậy, trong lòng cũng hồi hộp. Không ngờ là không biết từ lúc nào mà mà Thiên Quỷ phủ đã đứng về phe Thánh Cung.
Ở một phía bên khác là Thương Huyền Tông, Vấn Kiếm tông, Bắc Minh Trấn Long điện, và Bách Hoa Tiên cung.
Nếu thật sự xảy ra va chạm, có thể nói toàn bộ Thương Huyền Thiên đều sẽ lật úp.
Cổ Kình Tôn Giả lộ vẻ mặt ngưng trọng, nói:
- Mong rằng Cung chủ Thánh Nguyên đừng nên gây ra giết chóc ngập trời. Ta nghĩ nên phong tồn lại Thương Huyền Thánh Ấn. Tương lai nếu như trong Thương Huyền Thiên ta có ai có thể đi đầu bước chân vào Thánh Giả cảnh thì tự có thể đem nó lấy đi.
Vô số ánh mắt đều nhìn về phía Cung chủ Thánh Nguyên, có thể nói quyết định sắp tới của hắn sẽ ảnh hưởng tới thế cuộc tương lai của Thương Huyền Thiên.
Cung chủ Thánh Nguyên khép hờ hai mắt. Sau một lúc lâu, khóe miệng của hắn nổi lên một nụ cười lãnh khốc. Vì hôm nay, hắn đã chuẩn bị biết bao nhiêu năm trời, chỉ có vậy mà lại muốn hắn phải lùi bước, đám người Chưởng giáo Thanh Dương đã quá đề cao bản thân rồi!
Hắn đột nhiên mở mắt ra, trong đôi mắt tràn đầy sự rét lạnh cùng sắc bén:
- Nếu các ngươi đã ngu xuẩn mất khôn...
- Vậy về sau Thương Huyền Thiên cũng không cần thiết phải có sự tồn tại của các ngươi nữa!
Lời nói vừa dứt, trong khắp thiên địa đều tràn ngập không khí sát phạt, vẻ mặt các cường giả đỉnh cao của các phương ở phía xa đều biến đổi.
Thánh Nguyên đã đưa ra lựa chọn.
Nếu Thương Huyền Tông dám ngăn trở Thánh Cung, vậy sẽ bị trực tiếp tiêu diệt.
- Điện chủ của Thiên Thánh điện, Huyết Thánh điện, hai người các ngươi đi lấy Thương Huyền Thánh Ấn về đây cho ta!
Âm thanh của Thánh Nguyên tràn đầy vẻ hời hợt:
- Bây giờ tên tiểu tử chướng mắt kia cũng đã vô dụng, tiện tay liền tiêu diệt đi, cũng coi như là báo thù cho Võ Hoàng.
- Mà những người còn lại sẽ do Bản cung cùng Phủ chủ Ma La ngăn cản.
Ngay khi lời nói của Thánh Nguyên vừa dứt, hai luồng ánh sáng lập tức bắn ra từ trong đội ngũ của Thánh Cung, mang theo khí thế ngập trời, phóng về phía chỗ sâu của Lôi trì.
Trong không gian hư vô, Chu Nguyên thấy cảnh này, không khỏi biến sắc mặt.
Chung quy là Thánh Cung vẫn muốn hướng đi tới một nước này!