Ngay khi hai vị Điện chủ của Thiên Thánh điện cùng Huyết Thánh điện lao về phía Lôi trì, thì Cung chủ Thánh Nguyên cũng ra tay. Chỉ thấy Thánh Hỏa màu vàng trong lòng bàn tay hắn bắt đầu phóng to, thiêu đốt tận trời.
Thánh Hỏa màu vàng đốt cháy hư không, Thánh Hỏa bốc lên, hóa thành ba con hỏa Long màu vàng, trực tiếp lao về phía mấy người Chưởng giáo Thanh Dương, Thiên Kiếm Tôn, Cổ Kình Tôn Giả.
Bất kỳ chỗ nào nơi Hỏa Long màu vàng lướt qua, không gian chỗ đó đều bị đốt đến mức hòa tan.
Ba người Chưởng giáo Thanh Dương thấy vậy, không dám khinh thường, nguyên khí mênh mông vận chuyển, cuối cùng va chạm cùng con Hỏa Long màu vàng kia.
Oanh!
Quy mô của vụ va chạm có thể nói là đủ để trời rung đất nứt.
Trong khi Cung chủ Thánh Nguyên dùng sức một người chống lại ba vị cường giả Pháp Vực thì Phủ chủ Ma La cũng khóa chặt vị trí của Cung chủ Bách Hoa Tiên cung - Thiện Thanh Tử. Trên gương mặt mập mạp hiện lên vẻ thèm thuồng.
- Hắc hắc, Cung chủ Thiện Thanh Tử, để bổn Phủ chủ đến chơi đùa cùng với cô đi!
Mặc dù ngoài mặt làm ra vẻ thèm khát, nhưng trong đôi mắt Phủ chủ Ma La lại tràn đầy sự lạnh lẽo cùng vô tình.
Pháp Vực màu đen bao phủ quanh thân hắn, nguyên khí Pháp Vực ngập trời, hóa thành vô số những mặt quỷ dữ tợn, che trời ngập đất bao phủ về phía Thiện Thanh Tử.
Thiên Quỷ phủ và Bách Hoa Tiên cung vẫn luôn đối đầu nhau.
Thiện Thanh Tử thấy vậy, hừ lạnh một tiếng, Pháp Vực nhiều màu hiện lên quanh thân, không sợ hãi chút nào, trực tiếp nghênh chiến.
Ầm ầm!
Huyền lão thì vẫn luôn nhìn chằm chằm Lôi Quân, lúc này kẻ này vẫn đang quan sát chiến trường, cười nhạt nói:
- Đã nhiều năm rồi trong Thương Huyền Thiên chưa từng xuất hiện loại đại chiến ở cấp độ thế này.
Nói xong, hắn lại nhìn về phía Huyền lão, nói:
- Chẳng lẽ ngươi không nhìn ra sao? Thương Huyền Thiên sắp thay trời rồi. Dù gì ngươi cũng là cường giả Pháp Vực, đủ để trở thành bá chủ một phương, việc gì phải đi làm tên người hầu quét núi kia làm gì?
Huyền lão chẳng biểu lộ gì, nói:
- Không phải tất cả mọi người đều là kẻ vong ân phụ nghĩa như ngươi. Nhớ năm đó ta không thể tu luyện, chính là chủ nhân tự thân tẩy tủy rèn mạch cho ta, nếu không thì có lẽ bây giờ ta đã là một nắm đất vàng. Ta không có hứng thú muốn làm bá chủ cái gì, chỉ muốn báo ân.
- Lôi Quân, hiện nay chuyện duy nhất mà ta muốn làm chính là đưa ngươi đi nhận tội với chủ nhân!
Oanh!
Ngay khi âm thanh vừa dứt, Pháp Vực hiện lên, thân hình vốn vẫn luôn còng xuống của Huyền lão lại đột nhiên đứng thẳng, bộc phát ra một luồng áp lực tựa như núi cao vạn trượng đè xuống, khí thế to lớn đến mức thiên rung địa chuyển.
Trong nháy mắt tiếp theo, thân ảnh Huyền lão đạp không mà ra.
Quanh thân Lôi Quân hiện lên Pháp Vực lôi quang. ánh mắt âm trầm, không còn vẻ bình thản như xưa, tựa như một vị Lôi Vương điên cuồng, va chạm cùng với Huyền lão.
Ầm ầm!
Cả một vùng thiên địa đã bị chia cắt thành mấy phần chiến trường. Mà ở vị trí càng xa xôi, các cường giả đỉnh cao của các phe đều mang theo vẻ mặt sợ hãi quan sát cuộc chiến này.
Cuộc chiến của sáu đại môn phái!
Nếu như chưa bước vào Pháp Vực cảnh, thì không có đủ tư cách để xen vào.
Khi những cao thủ Pháp Vực này chiến đấu, thì các cường giả Nguyên Anh của sáu đại môn phái cũng bay ra chiến đấu. Thế là thiên địa này trở nên càng thêm hỗn loạn cùng cuồng bạo.
Cùng lúc đó, hai vị Điện chủ của Thánh Cung bay thẳng về phía không gian hư vô, nơi chứa Thương Huyền Thánh Ấn, tại chỗ sâu của Lôi trì.
Chu Nguyên cũng đã nhìn thấy hai tên cao thủ Nguyên Anh đang bay tới, không khỏi tê cả da đầu. Với thực lực Thần Phủ cảnh lúc này của hắn, chỉ sợ còn chưa đủ đê chống lại một hiệp thì đã phải chết dưới tay hai tên cao thủ Nguyên Anh kia.
Thực lực hắn còn quá yếu!
Điện chủ Huyết Thánh điện khóa chặt Chu Nguyên trong không gian hư vô, cười lạnh nói:
- Chính là tên tiểu tử nhà ngươi đã giết đệ tử Huyết Thánh điện của ta hồi còn ở Huyền Nguyên Động Thiên à?
Oanh!
Vừa mới hỏi ra, hắn cũng không cho Chu Nguyên có cơ hội trả lời, chỉ vung tay áo lên, nguyên khí huyết hồng gào thét mà ra, hóa thành một con mãng xà huyết hồng cực lớn tràn đầy dữ tợn, mỗi một mảnh vảy trên thân nó tựa như thực chất, tỏa ra hung uy ngập trời.
Tuy rằng cao thủ Thần Phủ cảnh đã có thể làm cho nguyên khí hóa hình, nhưng cũng chỉ dừng ở mức lấy nguyên khí để mô phỏng hình thái mà thôi. Nhưng đến khi đến Nguyên Anh cảnh, năng lực có thể đạt được sự tiến bộ khiến cho nguyên khí hóa Linh.
Mặc kệ một loại nguyên khí nào, chỉ cần được bọn họ thi triển ra thì sẽ mang theo uy năng cực kỳ kinh khủng.
Chu Nguyên nhìn thấy con mãng xà màu huyết hồng đang lao tới kia, sắc mặt đại biến. Hắn căn bản không thể đỡ nổi đòn tấn công này. Sự chênh lệch về mặt thực lực giữa hai bên là quá lớn.
Ông!
Tuy nhiên, tại lúc nghìn cân treo sợi tóc, một tiếng kiếm reo vang vọng giữa đất trời, một luồng kiếm quang trực tiếp chém tới từ hư không, xẻ đôi con mãng xà huyết hồng kia thành hai nửa.
Kiếm khí sắc bén lạnh lẽo, xoắn nát thi thể mãng xà thành mảnh vụn.
Một bóng người xuất hiện ở không gian hư vô trước hai vị Điện chủ của Thánh Cung.
- Phong chủ Linh Quân?
Chu Nguyên nhìn thấy người vừa mới xuất hiện, có chút giật mình.
Linh Quân cầm kiếm trong tay, tóc dài bay múa, gương mặt tuấn mỹ tựa như thiếu niên kia, lúc này lại như huyền băng vạn năm, cực kỳ lạnh lẽo.
- Linh Quân, ngươi dự định đến đây tự tử à? -Điện chủ Huyết Thánh điện cười mỉa mai một tiếng, nói.
Linh Quân không hề để ý, chỉ quay đầu nhìn thoáng qua Chu Nguyên, nói:
- Lựa thời cơ mang Thương Huyền Thánh Ấn đi, nơi này không phải là chỗ mà ngươi có thể ở lại.
Chu Nguyên nghe vậy, trong lòng không khỏi kêu khổ. Hắn lấy đâu ra lực lượng để mang đi Thương Huyền Thánh Ấn đây? Lúc trước hắn cũng đã thử một lần, thế nhưng Thương Huyền Thánh Ấn lại nặng nề đến mức không có cách nào hình dung. Hắn đã dốc hết toàn lực nhưng cũng không thể nào di chuyển được nó một chút nào.
Chỉ là bây giờ Phong chủ Linh Quân cũng không có thời gian nói nhiều hơn với hắn. Dù sao hai vị Điện chủ có thực lực không kém gì Linh Quân. Nếu chỉ là một đối một thì hắn cũng không cần phải sợ, nhưng nếu một đối hai thì cũng là rất phiền phức.
- Hừ, chỉ bằng một mình ngươi liền muốn ngăn cản chúng ta? Linh Quân, ngươi quá đề cao mình rồi đấy! -Đôi mắt của Điện chủ Huyết Thánh điện đỏ tươi như máu, trong một chớp mắt tiếp theo, một biển máu ngập trời xuất hiện sau lưng hắn, toả ra mùi máu tươi nồng đậm.
Biển máu cuồn cuộn xuyên qua hư không, mang theo sức ăn mòn kinh khủng, quét về phía Phong chủ Linh Quân.
Trong bàn tay Phong chủ Linh Quân lập tức xuất hiện một thanh trường kiếm, trong chớp mắt tiếp theo, hàng ngàn hàng vạn luồng kiếm quang dâng lên, tựa như một dòng sông kiếm sáng chói, trực tiếp va chạm cùng với biển máu kia.
Ầm ầm!
Cả hai va chạm, lập tức khiến cho Lôi trì bên dưới bị ảnh hưởng tạo nên ba động ngập trời.
Vẻ mặt Điện chủ Thiên Thánh điện vẫn bình tĩnh, hắn không để ý tới sự ngăn cản của Phong chủ Linh Quân, thân hình hóa thành ảo ảnh, trực tiếp xuyên thủng hư không, bay về phía trước.
Phong chủ Linh Quân phát hiện được hành động của Điện chủ Thiên Thánh điện, kiếm quang quét qua, muốn ngăn cản lại hắn.
Ầm!
Chỉ là đột nhiên có một con cự thú màu huyết hồng xuất hiện, nuốt chửng luồng kiếm quang kia, sau một lúc cũng bị sự sắc bén của kiếm quang xé nát.
- Linh Quân, đối thủ của ngươi là ta, đừng có chọc giận đến hắn. Không phải vậy, nói không chừng hôm nay ngươi phải đi cùng với Liễu Liên Y thật đấy. -Thân hình của Điện chủ Huyết Thánh điện hiện lên từ trong biển máu, hắn cười nhạt nói.
Ánh mắt của Phong chủ Linh Quân trở nên lạnh lẽo, một viên Kiếm Hoàn trong suốt như thủy tinh hiện ra.
Trong chớp mắt ấy, giữa đất trời vang lên vô số những tiếng kiếm reo âm vang.
Điện chủ Huyết Thánh điện thấy vậy, trong mắt cũng hiện lên vẻ kiêng dè, biển máu dưới chân hắn cuồn cuộn, một thanh liêm đao to lớn màu huyết hồng dâng lên, bị hắn nắm ở trong tay.
Phong chủ Linh Quân nhìn thoáng qua thân ảnh Điện chủ Thiên Thánh điện đã biến mất trong hư không, thở dài trong lòng, hắn thật sự không thể ngăn cản được hai người.
Còn chưa kể tới Điện chủ Thiên Thánh điện chính là Điện chủ mạnh nhất của Thánh Cung.
- Chu Nguyên, ngươi tự cầu phúc đi.
Mặc dù lúc còn ở trong Thương Huyền Tông, Chu Nguyên đã từng gây ra rất nhiều tổn thất cho Kiếm Lai Phong. Thế nhưng dù sao Linh Quân cũng là Phong chủ của một phong, không đến mức phải đi ghi hận một tên đệ tử nho nhỏ. Chỉ là bây giờ hắn thật sự không thể phân thân, đi bảo vệ Chu Nguyên.
Trong không gian hư vô.
Toàn thân Chu Nguyên lạnh lẽo nhìn về phía trước, chỉ thấy không gian ở nơi đó chập chùng, một bóng người chậm rãi xuất hiện, chính là Điện chủ của Thiên Thánh điện.
Ánh mắt của kẻ này nhìn về phía Thương Huyền Thánh Ấn, trong đó hiện lên sự thèm muốn, nhưng rất nhanh đã bị che giấu đi.
Điện chủ Thiên Thánh điện cũng chưa từng nhìn Chu Nguyên một lần, một tay thả lỏng ở phía sau, ánh mắt dừng lại ở trên Thương Huyền Thánh Ấn. Một lát sau, một âm thanh sâu kín khiến cho người ta rùng mình vang lên trong không gian hư vô này:
- Tiểu tử, tự bạo Thần hồn đi! Nếu không đợi lát nữa bản Điện chủ phải tự mình ra tay thì dù ngươi có muốn chết cũng sẽ không được chết thoải mái như vậy đâu!
Sắc mặt Chu Nguyên âm trầm, bàn tay giấu tại sau lưng, ra hiệu cho Yêu Yêu vẫn còn đang đứng ở phía dưới:
- Đi mau!
Cục diện bây giờ quá nguy hiểm, phải đối mặt với một vị cường giả cảnh giới Nguyên Anh, Chu Nguyên cũng không biết sự phản kháng của hắn có thể có tác dụng gì không. Lúc này hắn đã lâm vào bước đường cùng.
Chu Nguyên không sợ chết, nhưng hy vọng bản thân có thể tranh thủ một chút hi vọng sống cho Yêu Yêu.
Ánh mắt của Điện chủ Thiên Thánh điện vẫn tập trung ở trên Thương Huyền Thánh Ấn, thản nhiên nói:
- Còn không tự bạo à?
Khóe miệng Chu Nguyên không khỏi co quắp. Hắn hít sâu một hơi, trong mắt hiện lên vẻ điên cuồng, sau một khắc,thân ảnh của hắn bắn mãnh liệt mà ra.
Nếu là đã chắc chắn phải chết, vậy ít nhất cũng muốn chết sao cho đẹp mắt một chút!