Oanh!
Nguyên khí tỏa ra toàn thân Chu Nguyên, một vòng sáng Thần Phủ xuất hiện ở sau lưng. Lúc này, khuôn mặt hắn lộ ra vẻ ngưng trọng, trong cặp mắt kia cũng tràn đầy sự hung ác điên cuồng.
Thiên Nguyên Bút xuất hiện trong tay, ngòi bút vốn mang màu tuyết trắng hóa thành màu đen chỉ trong chốc lát.
Ông!
Thiên Nguyên Bút hóa thành vô số ảo ảnh, nguyên khí hùng hồn trong Thần Phủ toàn bộ bộc phát ra, thân thể Chu Nguyên cũng nở rộ ra quang mang.
Giờ này khắc này, Chu Nguyên đã dốc hết toàn bộ lực lượng.
Nhưng mà Điện chủ Thiên Thánh điện vẫn không hề quay người, nơi khóe miệng nhấc lên một nụ cười khinh miệt. Hắn lắc đầu, cười nhạt và nói:
- Đúng là sâu kiến mà gấp quá cũng biết cắn người!
Ngón tay hắn duỗi ra, điểm nhẹ về phía sau lưng.
- Keng!
Thế là đầu ngòi bút đang hội tụ tất cả lực lượng của Chu Nguyên va chạm vào trên đầu ngón tay của Điện chủ Thiên Thánh điện. Trong nháy mắt ấy, Chu Nguyên cảm thấy như mình đụng phải một khối hàn thiết vạn năm.
Tất cả lực lượng của hắn đều tựa như là chui vào trong một cái lỗ đen không đáy.
Ông!
Điện chủ Thiên Thánh điện búng tay một cái, gảy tại trên ngòi bút kia.
Trong nháy mắt đó, chỉ thấy ngòi bút bị đánh tan ra, hóa thành vô số những sợi tơ mềm nhũn rủ xuống, một luồng lực lượng mạnh mẽ không cách nào hình dung vọt tới tựa như dời sông lấp biển.
Bàn tay Chu Nguyên nứt toác chỉ trong nháy mắt, máu tươi bắn tung tóe.
Thiên Nguyên Bút cũng rơi khỏi tay.
Vòng sáng Thần Phủ sau lưng cảm ứng được nguy hiểm, xuất hiện sau lưng Chu Nguyên, nhưng chỉ chống đỡ được một cái chớp mắt, thì đã bị luồng lưu lượng kinh khủng kia va đập cho sụp đổ.
Phốc phốc!
Một ngụm máu tươi trực tiếp phun ra từ trong miệng Chu Nguyên, thân hình hắn bắn mạnh về sau tựa như đạn pháo, lăn lộn ngã xuống trên bậc thang đá.
Lúc này toàn thân Chu Nguyên toàn là máu tươi, da tróc thịt bong, nếu như không phải thân thể rắn chắc thì chỉ sợ là lúc này đã không còn mạng rồi.
Dù là như vậy, lúc này hắn cũng chật vật đến cực hạn.
Chỉ qua một cái tiếp xúc, Chu Nguyên đã hoàn toàn bại trận dưới tay Điện chủ Thiên Thánh điện. Có thể thấy sự chênh lệch cực lớn giữa hai bên.
Trong miệng Chu Nguyên phun ra từng cái bọt máu, tóc tai bù xù, khóe miệng nở ra nụ cười đắng chát. Đây chính là lực lượng của Nguyên Anh cảnh đấy ư? Quả nhiên là mạnh mẽ vượt xa so với Thần Phủ cảnh.
Điện chủ Thiên Thánh điện từ từ xoay người lại, ánh mắt đạm mạc nhìn chăm chú lên Chu Nguyên, nói:
- Dũng khí của ngươi khiến cho ta cảm thấy kinh ngạc. Nhưng đáng tiếc là, nếu chỉ có dũng khí thì cũng chẳng thay đổi được gì.
Hắn lại duỗi ra ngón tay, nơi đầu ngón tay có có một luồng nguyên khí cực kỳ đáng sợ hội tụ đến, khiến cho không gian xung quanh vỡ vụn.
Rống!
Tuy nhiên ngay trong nháy mắt khi Điện chủ Thiên Thánh điện chuẩn bị ra đòn kết liễu, thì một tiếng thú gầm đầy giận dữ đột nhiên vang lên. Trong một cái chớp mắt tiếp theo, một cái bóng màu vàng to lớn đã xuất hiện ở phía trên Điện chủ Thiên Thánh điện.
Đó chính là Thôn Thôn sau khi đã hóa thành hình thái chiến đấu.
Thôn Thôn gào thét, móng vuốt sắc bén xé xuống, trên đầu móng vuốt cuốn quanh từng luồng hắc quang, khiến cho không gian rung động.
Điện chủ Thiên Thánh điện khép hờ hai mắt, một bàn tay khác đột nhiên xuyên qua hư không, trực tiếp bóp lấy cổ họng Thôn Thôn. Thôn Thôn vẫy vùng trảo cào rách cánh tay hắn, để lại từng vết máu nhỏ xíu.
- Hử? -Điện chủ Thiên Thánh điện kêu lên một tiếng đầy bất ngờ. Tại trong cảm ứng của hắn, Thôn Thôn cũng mới chỉ có thực lực Thần Phủ cảnh mà thôi, thế mà có thể khiến cho hắn bị thương. Tuy rằng vết thương này rất nhỏ bé, nhưng cũng đã đủ để chứng minh sự bất phàm của nó.
- Con súc sinh này khá đấy, vừa hay mang về cho canh cổng. -Điện chủ Thiên Thánh điện cười một tiếng, lắc tay một cái, ném mạnh Thôn Thôn ngã ầm ầm về phía xa.
Ông!
Ngay trong chớp mắt khi hắn ném Thôn Thôn ra, không gian hơi chấn động một chút, một vòng ánh sáng vàng lặng yên lướt tới, trực chỉ mi tâm của Điện chủ Thiên Thánh điện.
Ngay khi vòng ánh sáng vàng kia xuất hiện, Điện chủ Thiên Thánh điện đã phát hiện ra nó. Hắn híp mắt lại, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, bởi vì hắn cảm nhận được một gợn sóng thần bí từ bên trên vòng ánh sáng kia.
Chẳng biết tại sao, đối mặt với gợn sóng thần bí đó, ngay cả hắn đều cảm thấy nhịp tim đập nhanh.
Vút!
Vòng sáng bay tới với tốc độ cực nhanh.
Điện chủ Thiên Thánh điện kẹp hai ngón tay ở trước mặt, bắt lấy vòng sáng kia. Vòng sáng rung động dữ dội, đến bây giờ mới có thể nhìn thấy vòng sáng này có hình dạng tựa như một giọt máu.
Điện chủ Thiên Thánh điện không biểu lộ gì, nguyên khí dâng trào nơi hai ngón tay, trực tiếp tiêu diệt vòng sáng ấy.
Hắn sờ lên chỗ mi tâm, nơi đó đã xuất hiện một cái lỗ máu nho nhỏ.
- Thú vị đấy!
Đôi mắt của Điện chủ Thiên Thánh điện đã triệt để âm trầm, hắn nhìn về phía điểm cuối của thang đá ở phía dưới. Chỉ thấy ở nơi đó, có một cô bé xinh đẹp đang nhìn hắn với ánh mắt lạnh lùng.
- Rõ ràng trên thân không có dao động nguyên khí, nhưng lại nguy hiểm như vậy... -Ánh mắt Điện chủ Thiên Thánh điện lạnh lẽo như rắn độc. Cô bé trước mắt cũng không mạnh mẽ cỡ nào, nhưng trực giác lại khiến cho hắn cảm thấy một tia kiêng kỵ.
- Thật là kỳ quái...
- Thôi mà mặc kệ... Nếu ngươi đã là kẻ nguy hiểm nhất, vậy trước tiên cứ tiêu diệt ngươi cái đã!
Điện chủ Thiên Thánh điện lắc đầu, duỗi ra ngón tay, búng nhẹ một cái, nguyên khí bàng bạc ngưng tụ tới, hóa thành một cây phi đao, lưới đao sắc bén tới mức chỉ hơi rung động đã khiến cho không gian bị đánh rách tả tơi.
Ông!
Phi đao hơi chấn động một chút, trực tiếp biến mất tại nguyên chỗ. Khi xuất hiện đã ở ngay phía trước Yêu Yêu.
Cây phi đao nhanh chóng phóng to trong tầm mắt của Yêu Yêu. Nàng khẽ cắn răng, đây là lần đầu tiên mà Yêu Yêu gặp phải địch nhân mạnh mẽ tới như vậy.
Với trạng thái lúc này của nàng thì rất khó có thể ứng phó được.
“Chẳng lẽ... Bắt buộc phải đi đến một bước cuối cùng kia sao?”
Trong con ngươi của Yêu Yêu hiện lên sự giãy dụa.
Thế nhưng, ngay khi cây phi đao kia sắp sửa va chạm vào nàng, một bóng người lại đột nhiên xuất hiện che chắn ở phía trước, bóng lưng ấy tựa như một ngọn núi che chở nàng ở phía sau.
Đó là Chu Nguyên!
Xoẹt!
Thế là tại trong sự ngây người của Yêu Yêu, cây phi đao trực tiếp xuyên thủng thân thể Chu Nguyên, hơn nửa đầu mũi đao lộ ra từ phía sau lưng, máu tươi chảy ròng ròng.
Một vài giọt máu bắn đến trên khuôn mặt xinh đẹp trắng noãn của Yêu Yêu, làm cho nàng ngơ ngác một lúc.
Đôi mắt nàng nhìn chăm chú lên bóng lưng đang đứng trước mặt, đôi môi run nhè nhẹ.
Chu Nguyên cũng cúi đầu nhìn thoáng qua cây đao xuyên qua lồng ngực mình, lau đi vết máu ở khóe miệng, lại quay đầu nhìn về phía cô gái ở sau lưng, khóe miệng nổi lên một nụ cười đắng chát:
- Thật xin lỗi, ta lại để nàng cũng phải liên lụy vào cảnh nguy hiểm thế này.
- Mặc dù vẫn luôn biết nàng mạnh hơn nhiều so với ta...
- Nhưng lúc trước ta đã đáp ứng sư phụ Thương Uyên rồi, nếu có một ngày ta không cách nào ngăn cản người khác tổn thương nàng, vậy tối thiểu nhất... Bọn hắn cũng phải bước qua thi thể của ta cái đã!
Đôi mắt Yêu Yêu trở nên đỏ hơn một chút.
Chu Nguyên chịu đựng cơn đau nhức kịch liệt truyền đến từ nơi lồng ngực, giọng nói khàn khàn:
- Nàng có cảm thấy ta quá kém không? Ta biết... Ta vẫn quá yếu!
Yêu Yêu lắc đầu.
- Rống!
Ở đằng sau, Thôn Thôn gầm lên từng tiếng giận dữ, nhưng Điện chủ Thiên Thánh điện chỉ tiện tay vỗ một cái, một bàn tay nguyên khí to lớn chụp lại, gắt gạo đè lại Thôn Thôn.
Điện chủ Thiên Thánh điện nhìn hai người Chu Nguyên và Yêu Yêu ở phía dưới, cười nói:
- Thật là cảm động!
- Thôi được rồi, hôm nay ta lòng dạ từ bi, cho phép hai người các ngươi được là một đôi uyên ương đồng mệnh vậy!
Hắn vung tay áo lên, chỉ thấy có vô số những lưỡi đao nguyên khí xoay ở trước mặt.
Ông!
Trong một cái chớp mắt tiếp theo, vô số lưỡi đao xuyên thủng hư không, trực chỉ hai người ở phía dưới.
Cảm nhận lực lượng hủy diệt đang phun trào ở sau lưng, Chu Nguyên cười khổ một tiếng, sau đó hắn run rẩy vươn bàn tay ra, che lại Yêu Yêu vào trong lòng. Đây là việc duy nhất mà bây giờ hắn đủ khả năng làm.
Mà Yêu Yêu thì vẫn luôn ngắm nhìn hắn, đôi bàn tay nhỏ bé lạnh như băng nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt còn mang vết máu của Chu Nguyên, trên cặp lông mi cong dài vương vấn một giọt sương óng ánh, run rẩy trượt xuống gò má.
- Chu Nguyên, trong lòng ta, chàng vẫn luôn là một vị anh hùng...
Nàng kiễng lên mũi chân, nhẹ nhàng hôn lên môi hắn.
Cảm xúc lạnh buốt khiến cho đáy lòng Chu Nguyên run lên.
- Suốt những năm qua này, cảm ơn chàng... Chu Nguyên!
Một âm thanh rất nhỏ truyền vào trong tai hắn.
Ngay sau đó, đồng từ Chu Nguyên đột nhiên co lại. Bởi vì hắn thấy một cái Quang văn phong ấn thần bí đột nhiên xuất hiện ở chỗ mi tâm của Yêu Yêu, dần dần băng diệt.
Phong ấn của nàng... Đang bị giải trừ.