Hơn nữa, màn hào quang màu vàng kia còn đang dần dần khuếch trương ra bên ngoài, nhìn qua giống như là muốn đang áp chế những tia sấm sét nửa trẳng nửa đen kia.
Giờ khắc này, mặc dù là Thánh Nguyên cung chủ đều trợn mắt há hốc mồm, không nhịn được muốn chửi ầm lên.
Chuyện này là như thế nào?!
Ông ta cắn nuốt Thánh Giả chi tâm, cho nên ở trong thời gian ngắn ngủi đã nhận được sức mạnh của Thánh Giả, nhưng Yêu Yêu này chỉ cần khép mắt lại mà từ lúc trước bị áp chế lại biến thành có thể trực tiếp chống lại?!
Sức mạnh này đến tột cùng là từ đâu đến vậy?!
Thế này còn có đạo lý hay không? Có công bình hay không?
Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt của Thánh Nguyên cung chủ trở nên âm trầm, không xác định, chỉ trong một cái chớp mắt, ông ta xoay người, thân hình nhanh chóng bay về phía không gian hư vô. Lúc này, ông ta đã quyết định thừa dịp Yêu Yêu bị vây khốn, trước tiên cứ đoạt Thương Huyền Thánh Ấn vào tay mình đã!
Uỳnh!
Nhưng mà, khi Thánh Nguyên cung chủ vừa lướt đi thì Thanh Dương Chưởng môn, Thiên Kiếm Tôn, Cổ Kình Tôn Giả đã lập tức thúc dục Thánh Bảo, mang theo sức mạnh hủy diệt, hung hăng đánh đến.
Thánh Nguyên cung chủ nhướng mày. Ông ta vốn cũng không sợ ba người, nhưng lại không thể bỏ qua cho đòn tấn công bằng Thánh Bảo trong tay ba người, cho nên chỉ phải chậm lại, vung tay áo lên, Thánh hỏa hóa thành ba con rồng lửa màu vàng, đốt cháy hư không, lao đến chiến đấu cùng với ba người.
Rầm rầm!
Bốn người bọn họ chiến thành một đoàn, hư không nứt toác ra, nhưng tất cả mọi người đều có thể thấy được dù là ba người Thanh Dương Chưởng môn có Thánh Bảo nhưng cũng đang liên tiếp bại lui, không có cách nào để kiên trì quá lâu.
Trong không gian hư vô, nhìn qua tình huống ở bên ngoài, sắc mặt của Chu Nguyên cũng cứng lại. Lúc này, ánh mắt của hắn tập trung nhìn về phía Yêu Yêu trong Tru Linh đồ, hắn cũng có thể cảm giác được thực lực của Yêu Yêu lại đang tăng cường, nhưng càng là như thế, hắn lại càng cảm thấy bất an.
Bởi vì hắn biết rõ, điều này đại biểu cho hiệu quả của phong ấn trên người Yêu Yêu đang nhanh chóng yếu bớt.
Một khi phong ấn trên người Yêu Yêu triệt để phá vỡ, đến tột cùng sẽ có chuyện gì phát sinh? Hắn không biết nhưng Thương Uyên sư phụ đã luôn nhấn mạnh không để điều đó xảy ra, thế cho nên chắc chắn đó không phải là chuyện gì hay ho cả.
- Chết tiệt!
Chu Nguyên cắn răng.
Hơn nữa, lúc này, Thánh Nguyên cung chủ kia còn đang chạy thẳng đến nơi này, hiển nhiên định cướp đi Thương Huyền Thánh Ấn trước khi Yêu Yêu có thể thoát ra, mà bằng vào thực lực của hắn thì làm sao có thể thủ được đây?
Ngay khi Chu Nguyên cả thấy trong lòng nóng như có lửa đốt thì chợt có một giọng nói già nua, quen thuộc vang lên ở bên tai:
- Chu Nguyên, Thánh Nguyên lão tặc ý định cướp đoạt Thánh Ấn, con hãy nhanh chóng kích hoạt Thánh Ấn!
- Trong đó có thủ đoạn mà chủ nhân đã lưu lại!
Nghe được giọng nói bất thình lình vang lên ở bên tai mình, Chu Nguyên cũng hơi ngẩn người:
- Huyền lão là người sao?
Giọng nói kia đúng là của Huyền lão.
- Con phải làm như thế nào mới kích hoạt được Thánh Ấn đây?
Hắn liền vội vàng hỏi.
- Dùng Thánh Văn.
Nghe được câu trả lời của Huyền lão, trong lòng Chu Nguyên không khỏi kinh hãi, nguyên lai là Huyền lão đã biết được trên người của hắn có Thánh Văn!
Nhưng mà lúc này hắn cũng bất chấp hỏi quá nhiều, vội vàng đứng dậy, vọt tới chỗ cuối thang đá, đi đến trước Thương Huyền Thánh Ấn kia.
Chu Nguyên hít sâu một hơi, tâm niệm vừa động, chỉ thấy được vào lúc này Phá Chướng Thánh Văn ở trong ánh mắt, Địa Thánh Văn ở trong lòng bàn tay cùng Thiên Tru Thánh Văn ở trong Thần Phủ của hắn đều chậm rãi chuyển động rồi chui ra ngoài.
Ba cái Thánh Văn vừa xuất hiện thì đã giống như là bị hấp dẫn, xoay quanh ở bên ngoài Thương Huyền Thánh Ấn.
Ông ông!
Vào lúc này, Thương Huyền Thánh Ấn cũng không ngừng chấn động, ở trong đó, tựa như là có thứ gì đó muốn chui ra.
Nhưng mà Chu Nguyên có cảm giác luôn còn thiếu một thứ gì đó thì vật bên trong mới chui ra được.
Ở bên ngoài.
Giống như là đã nhận ra điều gì đó, Thánh Nguyên cung chủ quay đầu, nhìn về phía bên trong không gian hư vô, lúc này ánh mắt co vào, lạnh giọng nói:
- Trong cơ thể của tiểu tử này vậy mà có ẩn tàng Thánh Văn? Thương Huyền, đây chính là thủ đoạn cuối cùng của ngươi hay sao?
Vừa dứt lời, Thánh Nguyên cung chủ đã mãnh liệt bắn ra, đánh tan sự phong tỏa của mấy người Thanh Dương Chưởng môn và lao thẳng tới trong không gian hư vô.
Lúc này, Chu Nguyên cũng đã cảm thấy Thánh Nguyên cung chủ đang nhanh chóng lao đến, nhìn lại Thương Huyền Thánh Ấn, giống như là nghĩ đến cái gì đó, hắn vội vàng la lên:
- Nguy rồi, bốn loại Thánh Văn còn kém một loại! Căn bản không có biện pháp triệt để kích hoạt Thương Huyền Thánh Ấn!
Năm đó Thương Huyền lão tổ tách bốn loại Thánh Văn khỏi Thương Huyền Thánh Ấn, nhưng Chu Nguyên lại chỉ lấy được ba loại, một loại Thánh Văn cuối cùng thì thủy chung vẫn không có nửa điểm manh mối.
Mà lúc này, ở bên ngoài Lôi Trì, nhìn thấy Chu Nguyên đang tỏ ra lo lắng vạn phần, Huyền lão lại không nhịn được cười, nói:
- Đừng vội đừng vội.
- Tiểu tử, cậu thực sự cho rằng ở Thương Huyền Tông, lão phu là vì thiên phú của cậu mới ưu ái, hỗ trợ cậu hay sao?
Lúc này, ông chậm rãi cởi bỏ áo ngoài, chỉ thấy được ở phía sau lưng lại là có thêm một Quang Văn cổ xưa đang lóe lên sự huyền diệu.
Chu Nguyên há to miệng, chấn động của Quang Văn kia làm cho hắn cảm thấy quá quen thuộc
Hiển nhiên đó chính là Loại Thánh Văn thứ tư mà Chu Nguyên đã đau khổ tìm kiếm bây lâu nay nhưng không có kết quả!
Nó dĩ nhiên là vẫn khắc ở trên lưng Huyền lão! Trách không được căn bản cũng không có manh mối về loại Thánh Văn thứ tư!
Lúc này, thân hình của Huyền lão run lên, Quang Văn cổ xưa ở sau lưng ông cũng nhanh chóng phóng lên trời, cuối cùng hóa thành một vệt sáng gào thét lao vào trong không gian hư vô rồi chui vào Thương Huyền Thánh Ấn đang tản ra chấn động mênh mông này.
Ông!
Sau khi loại Thánh Văn thứ tư gào thét lao đến và chui vào trong Thương Huyền Thánh Ấn thì ba loại Thánh Văn khác cũng lập tức chui vào theo. Còn Thánh Ấn khẽ run lên và chỉ trong một cái chớp mắt, có mênh mông ánh sáng trong giây lát từ trong đó bạo phát đi ra.
Ánh sáng khuếch tán ra bốn phía xung quanh.
Sau khi ánh sáng bộc phát, tất cả cường giả ở nơi đây lập tức tỏ ra vui mừng bởi vì bọn họ phát hiện nguyên khí vốn dĩ là đã bị Thánh Nguyên cung chủ cấm tiệt lại một lần nữa xuất hiện.
Hiển nhiên là chiêu cấm nguyên của Thánh Nguyên cung chủ đã bị phá.
Mà ngay khi ánh sáng chói mắt khuếch tán ra bốn phía xung quanh thì chỉ trong một khắc này, là người ở gần Thương Huyền Thánh Ấn nhất cho nên Chu Nguyên cũng bị ánh sáng bao phủ, hắn nhắm chặt hai mắt lại một cách vô ý thức, chỉ sau mấy giây mới chậm rãi mở ra.
Mà khi hai mắt mở ra thì Chu Nguyên lại không nhịn được mà hơi sững sờ.
Bởi vì hắn phát hiện cảnh tượng chung quanh đã là phát sinh biến hóa. Lúc này, hắn đang đứng trong một trời sao mênh mông, mà trận chiến kịch liệt ở bên ngoài cũng đã biến mất.
- Nơi này là …
Lúc này, Chu Nguyên cũng cảm thấy nghi hoặc, không xác định.
- Đây là một chỗ Không Gian Nhỏ bên trong Thương Huyền Thánh Ấn.
Đúng lúc này có một tiếng cười vang lên.
Nghe thấy tiếng cười này, Chu Nguyên lập tức kinh hãi, hắn nhanh chóng ngẩng đầu nhìn về phía trước, chỉ thấy được ở chỗ đó có một đài hoa sen đang bay lơ lửng, phía trên đài sen có một bóng người đang ngồi xếp bằng.
Bóng người kia mặc trường bào, tóc rối tung, khuôn mặt của hắn trắng nõn tựa như thiếu niên nhưng đôi mắt thâm thúy, tang thương lại thể hiện rằng người này không trẻ như vẻ ngoài. Lúc này, thiếu niên kia đang vui vẻ nhìn qua Chu Nguyên.
Chu Nguyên cũng nhìn về phía thiếu niên này. Nhưng mà giống như là đã nhận ra điều gì đó, theo thời gian trôi qua, hắn dần há to miệng.
- Thương …. Thương Huyền lão tổ …
Người ở trước mắt rõ ràng là hình tượng của Thương Huyền lão tổ mà hắn đã nhìn thấy ở trong Thánh Tích Chi Địa kia, chỉ có điều là trẻ hơn thôi.
- Lão tổ, người vẫn còn sống ư?!
Chu Nguyên cảm thấy cực kỳ vui mừng. Nếu như Thương Huyền lão tổ không chết, đây chẳng phải là nói đã có người có thể đối phó Thánh Nguyên rồi hay sao!